Triệu tiểu thư có một người bạn trai, cách cô 2135 km. Cô ở thành phố A, mà bạn trai lại thành phố B xa xôi ngàn dặm. Mỗi ngày khi Triệu tiểu thư tỉnh giấc, lúc còn buồn ngủ sẽ vươn tay lấy điện thoại di động dưới gối đầu, nhắn cho bạn trai một tin nhắn ngắn, nói một câu buổi sáng tốt lành. Lúc giữa trưa, lại hỏi một câu anh ăn cơm chưa? Cơm chiều cũng thế. Trước khi đi Triệu tiểu thư cũng nhất định phải nói một câu chúc ngủ ngon với bạn trai. Cô không cảm thấy đó là vấn đề, Triệu tiểu thư nghĩ, khoảng cách xa không có vấn đề gì, cô yêu anh, anh cũng yêu cô. Trong lúc bạn trai vô tình nói một câu, đôi khi đi làm sẽ không kịp ăn cơm. Lòng Triệu tiểu thư nóng như lửa đốt, vội vàng lên mạng tìm kiếm công thức làm bánh bích quy, ngồi một tiếng xe buýt đi Mạch Đức Long mua nguyên liệu và khuôn đúc về, nướng một mẻ bánh bích quy to, cho vào từng hộp đựng thức ăn nho nhỏ gửi đến cho bạn trai ở phương xa. Triệu tiểu thư nghĩ, không có chất bảo quản, yên tâm ăn. Có hôm bạn trai nói anh chỉ có…
Chương 4-7
Ăn No Mới Có Sức Yêu ĐươngTác giả: Xuân Phong Lựu HỏaTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn TìnhTriệu tiểu thư có một người bạn trai, cách cô 2135 km. Cô ở thành phố A, mà bạn trai lại thành phố B xa xôi ngàn dặm. Mỗi ngày khi Triệu tiểu thư tỉnh giấc, lúc còn buồn ngủ sẽ vươn tay lấy điện thoại di động dưới gối đầu, nhắn cho bạn trai một tin nhắn ngắn, nói một câu buổi sáng tốt lành. Lúc giữa trưa, lại hỏi một câu anh ăn cơm chưa? Cơm chiều cũng thế. Trước khi đi Triệu tiểu thư cũng nhất định phải nói một câu chúc ngủ ngon với bạn trai. Cô không cảm thấy đó là vấn đề, Triệu tiểu thư nghĩ, khoảng cách xa không có vấn đề gì, cô yêu anh, anh cũng yêu cô. Trong lúc bạn trai vô tình nói một câu, đôi khi đi làm sẽ không kịp ăn cơm. Lòng Triệu tiểu thư nóng như lửa đốt, vội vàng lên mạng tìm kiếm công thức làm bánh bích quy, ngồi một tiếng xe buýt đi Mạch Đức Long mua nguyên liệu và khuôn đúc về, nướng một mẻ bánh bích quy to, cho vào từng hộp đựng thức ăn nho nhỏ gửi đến cho bạn trai ở phương xa. Triệu tiểu thư nghĩ, không có chất bảo quản, yên tâm ăn. Có hôm bạn trai nói anh chỉ có… Lợn là một loại động vật tuyệt vời Khi còn bé tôi là đứa trẻ rất kén ăn, chỉ ăn thịt lợn mà không ăn bất kì loại thịt khác. Thịt bò, thịt cừu không bao giờ chạm vào, gà vịt cá tôm cũng gần như vậy. Thế là người lớn trong nhà đành phải tìm cách chế biến thịt lớn với đủ mùi vị khác nhau cho tôi để tránh tôi kén ăn đến mức không ăn cả thịt lợn. Để giương cao ngọn cờ cân bằng dinh dưỡng, họ gần như đã cố gắng tìm mọi cách chế biến thịt lợn.Món ăn bà ngoại tôi nấu ngon nhất là thịt nhồi. Thịt lợn xay nên chọn từ thịt ba chỉ, thái vuông vức, thêm một ít củ mã thầy tươi, băm nhỏ cùng với thịt nêm cùng gừng và rượu vang, chắt bớt nước rồi bỏ muối và hạt tiêu, cuối cùng cho một ít bột đảo đều rồi nhồi vào đậu phụ hoặc làm thành thịt viên. Cho một ít dầu vào nồi nước, đun nóng rồi thả đậu phụ hoặc thịt viên vào, đun sôi một lúc; trước khi bắc nồi ra rắc một ít hành lá xắt nhỏ, bột ớt đỏ để trông đẹp mắt hơn. Cắn nhẹ một miếng mà ngon không tưởng.Sở trường của ông ngoại lại là thịt viên. Bí quyết độc quyền của ông về thịt viên là sử dụng thịt thăn, băm thịt thật nhỏ bằng dao thì thịt ăn mới ngon, vừa giòn vừa ngọt ăn mãi không chán. Trộn nhân thịt viên xong, ông ngoại bắt đầu bắc nồi lên bếp, xào qua cà chua, cho thêm nước cho đậm đà mùi vị, rắc một ít mộc nhĩ, tôm khô, sau đó dùng muỗng sứ thả từng viên thịt béo ngậy vào trong nồi nước. Cuối cùng cho mấy cây cải ngồng non và một ít dầu mè. Ăn canh thịt viên chính là sự ấp áp chỉ có thể thưởng thức ở nhà.Còn cậu dì lại rất giỏi chế biến các món ăn làm từ xương. Món sườn xào của dì rất tuyệt vời. Từng miếng xương sườn bay thẳng vào nồi nước cùng với hồi, quế và đinh hương, rồi thả một ít tỏi được đập nhỏ, đổ nước mắm, một bát nước, một bát rượu gạo, sau đó cho khúc mía tươi đun nhỏ lửa trong hai giờ, cuối cùng rắc một ít lá tỏi khi bắc nồi ra, múc canh ra húp ăn xì xụp một cách tự nhiên. Đó là sự hưởng thụ mĩ mãn nhất. Trong khi đó, cậu tôi dành rất nhiều tâm huyết vào món thịt chiên xù. Đầu tiên xay bột, ngâm gạo, hồi, ớt khô, tiêu xào với nhau cho đến khi có màu vàng óng, các gia vị khác thì nghiền ra. Lúc này cần chuẩn bị thịt, sau khi chọn được thịt chân giò thì cắt thành miếng to, ướp rượu, nước mắm và bột đậu hơn một giờ, sau đó trộn từng miếng thịt vào bột nghiền đặt vào chõ trong một giờ. Đến khi ăn, bạn sẽ tự hào về chuỗi thức ăn đỉnh cao của mình.Cuối cùng là mẹ tôi, bà không nấu ăn nhiều nhưng vì khẩu vị hồi bé của tôi nên cũng học nấu món thịt xào. Thái thịt ba chỉ thật mỏng, rang khô trong chảo, sau đó bỏ thêm rau: khi là ngó sen, khi là hành hoa, khi là đỗ Hà Lan, khi là măng… xào thịt với lửa to, nêm với nước mắm, hạt tiêu. Bữa ăn kiểu này tôi thực sự không biết nói là ngon như thế nào, nhưng vì mẹ tôi đã làm quá nhiều lần nên tay nghề đã phát huy, hương vị giống như ở nhà, mỗi khi ăn tôi vẫn có thể ăn một bát cơm lớn.Cảm ơn thịt lợn, đã cho tôi một cuộc sống khỏe mạnh.Cảm ơn người nhà họ Tạ, họ kiên trì chăm chút cho tôi từng cái ăn.
Lợn là một loại động vật tuyệt vời Khi còn bé tôi là đứa trẻ rất kén ăn, chỉ ăn thịt lợn mà không ăn bất kì loại thịt khác. Thịt bò, thịt cừu không bao giờ chạm vào, gà vịt cá tôm cũng gần như vậy. Thế là người lớn trong nhà đành phải tìm cách chế biến thịt lớn với đủ mùi vị khác nhau cho tôi để tránh tôi kén ăn đến mức không ăn cả thịt lợn. Để giương cao ngọn cờ cân bằng dinh dưỡng, họ gần như đã cố gắng tìm mọi cách chế biến thịt lợn.
Món ăn bà ngoại tôi nấu ngon nhất là thịt nhồi. Thịt lợn xay nên chọn từ thịt ba chỉ, thái vuông vức, thêm một ít củ mã thầy tươi, băm nhỏ cùng với thịt nêm cùng gừng và rượu vang, chắt bớt nước rồi bỏ muối và hạt tiêu, cuối cùng cho một ít bột đảo đều rồi nhồi vào đậu phụ hoặc làm thành thịt viên. Cho một ít dầu vào nồi nước, đun nóng rồi thả đậu phụ hoặc thịt viên vào, đun sôi một lúc; trước khi bắc nồi ra rắc một ít hành lá xắt nhỏ, bột ớt đỏ để trông đẹp mắt hơn. Cắn nhẹ một miếng mà ngon không tưởng.
Sở trường của ông ngoại lại là thịt viên. Bí quyết độc quyền của ông về thịt viên là sử dụng thịt thăn, băm thịt thật nhỏ bằng dao thì thịt ăn mới ngon, vừa giòn vừa ngọt ăn mãi không chán. Trộn nhân thịt viên xong, ông ngoại bắt đầu bắc nồi lên bếp, xào qua cà chua, cho thêm nước cho đậm đà mùi vị, rắc một ít mộc nhĩ, tôm khô, sau đó dùng muỗng sứ thả từng viên thịt béo ngậy vào trong nồi nước. Cuối cùng cho mấy cây cải ngồng non và một ít dầu mè. Ăn canh thịt viên chính là sự ấp áp chỉ có thể thưởng thức ở nhà.
Còn cậu dì lại rất giỏi chế biến các món ăn làm từ xương. Món sườn xào của dì rất tuyệt vời. Từng miếng xương sườn bay thẳng vào nồi nước cùng với hồi, quế và đinh hương, rồi thả một ít tỏi được đập nhỏ, đổ nước mắm, một bát nước, một bát rượu gạo, sau đó cho khúc mía tươi đun nhỏ lửa trong hai giờ, cuối cùng rắc một ít lá tỏi khi bắc nồi ra, múc canh ra húp ăn xì xụp một cách tự nhiên. Đó là sự hưởng thụ mĩ mãn nhất. Trong khi đó, cậu tôi dành rất nhiều tâm huyết vào món thịt chiên xù. Đầu tiên xay bột, ngâm gạo, hồi, ớt khô, tiêu xào với nhau cho đến khi có màu vàng óng, các gia vị khác thì nghiền ra. Lúc này cần chuẩn bị thịt, sau khi chọn được thịt chân giò thì cắt thành miếng to, ướp rượu, nước mắm và bột đậu hơn một giờ, sau đó trộn từng miếng thịt vào bột nghiền đặt vào chõ trong một giờ. Đến khi ăn, bạn sẽ tự hào về chuỗi thức ăn đỉnh cao của mình.
Cuối cùng là mẹ tôi, bà không nấu ăn nhiều nhưng vì khẩu vị hồi bé của tôi nên cũng học nấu món thịt xào. Thái thịt ba chỉ thật mỏng, rang khô trong chảo, sau đó bỏ thêm rau: khi là ngó sen, khi là hành hoa, khi là đỗ Hà Lan, khi là măng… xào thịt với lửa to, nêm với nước mắm, hạt tiêu. Bữa ăn kiểu này tôi thực sự không biết nói là ngon như thế nào, nhưng vì mẹ tôi đã làm quá nhiều lần nên tay nghề đã phát huy, hương vị giống như ở nhà, mỗi khi ăn tôi vẫn có thể ăn một bát cơm lớn.
Cảm ơn thịt lợn, đã cho tôi một cuộc sống khỏe mạnh.
Cảm ơn người nhà họ Tạ, họ kiên trì chăm chút cho tôi từng cái ăn.
Ăn No Mới Có Sức Yêu ĐươngTác giả: Xuân Phong Lựu HỏaTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn TìnhTriệu tiểu thư có một người bạn trai, cách cô 2135 km. Cô ở thành phố A, mà bạn trai lại thành phố B xa xôi ngàn dặm. Mỗi ngày khi Triệu tiểu thư tỉnh giấc, lúc còn buồn ngủ sẽ vươn tay lấy điện thoại di động dưới gối đầu, nhắn cho bạn trai một tin nhắn ngắn, nói một câu buổi sáng tốt lành. Lúc giữa trưa, lại hỏi một câu anh ăn cơm chưa? Cơm chiều cũng thế. Trước khi đi Triệu tiểu thư cũng nhất định phải nói một câu chúc ngủ ngon với bạn trai. Cô không cảm thấy đó là vấn đề, Triệu tiểu thư nghĩ, khoảng cách xa không có vấn đề gì, cô yêu anh, anh cũng yêu cô. Trong lúc bạn trai vô tình nói một câu, đôi khi đi làm sẽ không kịp ăn cơm. Lòng Triệu tiểu thư nóng như lửa đốt, vội vàng lên mạng tìm kiếm công thức làm bánh bích quy, ngồi một tiếng xe buýt đi Mạch Đức Long mua nguyên liệu và khuôn đúc về, nướng một mẻ bánh bích quy to, cho vào từng hộp đựng thức ăn nho nhỏ gửi đến cho bạn trai ở phương xa. Triệu tiểu thư nghĩ, không có chất bảo quản, yên tâm ăn. Có hôm bạn trai nói anh chỉ có… Lợn là một loại động vật tuyệt vời Khi còn bé tôi là đứa trẻ rất kén ăn, chỉ ăn thịt lợn mà không ăn bất kì loại thịt khác. Thịt bò, thịt cừu không bao giờ chạm vào, gà vịt cá tôm cũng gần như vậy. Thế là người lớn trong nhà đành phải tìm cách chế biến thịt lớn với đủ mùi vị khác nhau cho tôi để tránh tôi kén ăn đến mức không ăn cả thịt lợn. Để giương cao ngọn cờ cân bằng dinh dưỡng, họ gần như đã cố gắng tìm mọi cách chế biến thịt lợn.Món ăn bà ngoại tôi nấu ngon nhất là thịt nhồi. Thịt lợn xay nên chọn từ thịt ba chỉ, thái vuông vức, thêm một ít củ mã thầy tươi, băm nhỏ cùng với thịt nêm cùng gừng và rượu vang, chắt bớt nước rồi bỏ muối và hạt tiêu, cuối cùng cho một ít bột đảo đều rồi nhồi vào đậu phụ hoặc làm thành thịt viên. Cho một ít dầu vào nồi nước, đun nóng rồi thả đậu phụ hoặc thịt viên vào, đun sôi một lúc; trước khi bắc nồi ra rắc một ít hành lá xắt nhỏ, bột ớt đỏ để trông đẹp mắt hơn. Cắn nhẹ một miếng mà ngon không tưởng.Sở trường của ông ngoại lại là thịt viên. Bí quyết độc quyền của ông về thịt viên là sử dụng thịt thăn, băm thịt thật nhỏ bằng dao thì thịt ăn mới ngon, vừa giòn vừa ngọt ăn mãi không chán. Trộn nhân thịt viên xong, ông ngoại bắt đầu bắc nồi lên bếp, xào qua cà chua, cho thêm nước cho đậm đà mùi vị, rắc một ít mộc nhĩ, tôm khô, sau đó dùng muỗng sứ thả từng viên thịt béo ngậy vào trong nồi nước. Cuối cùng cho mấy cây cải ngồng non và một ít dầu mè. Ăn canh thịt viên chính là sự ấp áp chỉ có thể thưởng thức ở nhà.Còn cậu dì lại rất giỏi chế biến các món ăn làm từ xương. Món sườn xào của dì rất tuyệt vời. Từng miếng xương sườn bay thẳng vào nồi nước cùng với hồi, quế và đinh hương, rồi thả một ít tỏi được đập nhỏ, đổ nước mắm, một bát nước, một bát rượu gạo, sau đó cho khúc mía tươi đun nhỏ lửa trong hai giờ, cuối cùng rắc một ít lá tỏi khi bắc nồi ra, múc canh ra húp ăn xì xụp một cách tự nhiên. Đó là sự hưởng thụ mĩ mãn nhất. Trong khi đó, cậu tôi dành rất nhiều tâm huyết vào món thịt chiên xù. Đầu tiên xay bột, ngâm gạo, hồi, ớt khô, tiêu xào với nhau cho đến khi có màu vàng óng, các gia vị khác thì nghiền ra. Lúc này cần chuẩn bị thịt, sau khi chọn được thịt chân giò thì cắt thành miếng to, ướp rượu, nước mắm và bột đậu hơn một giờ, sau đó trộn từng miếng thịt vào bột nghiền đặt vào chõ trong một giờ. Đến khi ăn, bạn sẽ tự hào về chuỗi thức ăn đỉnh cao của mình.Cuối cùng là mẹ tôi, bà không nấu ăn nhiều nhưng vì khẩu vị hồi bé của tôi nên cũng học nấu món thịt xào. Thái thịt ba chỉ thật mỏng, rang khô trong chảo, sau đó bỏ thêm rau: khi là ngó sen, khi là hành hoa, khi là đỗ Hà Lan, khi là măng… xào thịt với lửa to, nêm với nước mắm, hạt tiêu. Bữa ăn kiểu này tôi thực sự không biết nói là ngon như thế nào, nhưng vì mẹ tôi đã làm quá nhiều lần nên tay nghề đã phát huy, hương vị giống như ở nhà, mỗi khi ăn tôi vẫn có thể ăn một bát cơm lớn.Cảm ơn thịt lợn, đã cho tôi một cuộc sống khỏe mạnh.Cảm ơn người nhà họ Tạ, họ kiên trì chăm chút cho tôi từng cái ăn.