I. Sau nửa đêm trời bắt đầu mưa, tí tách tí tách rơi trên mái hiên. Khí lạnh hơi ẩm đan xen xâm nhập, Trần Dục tỉnh dậy thì thấy đầu vừa nặng vừa nóng, e là bị cảm rồi. Gắng sức vươn tay với lấy chiếc di động, vừa mở máy đã nhảy ra N tin nhắn cùng với cuộc gọi nhỡ, về cơ bản đều đến từ cùng một người có lẽ đã sắp phát điên rồi. Bắt đầu từ ‘Tổ tông ơi, anh thật sự chạy đi tìm linh cảm đấy à? Anh đừng có mà làm liều!’ càng về sau thì ‘Trần Dục!!! Anh mà không ngoan ngoãn quay về!!! Tôi sẽ đuổi theo đấy!!!’ Nhìn một đống dấu chấm than trên màn hình, Trần Dục bóp sống mũi, chỉ cảm thấy cơn đau đầu nặng thêm. Bấm điện thoại, cẩn thận để xa tai, quả nhiên đầu bên kia vừa nhận điện thì: “Trần! Dục!” “Đầu năm nộp truyện dài.” Trần Dục xoa xoa tóc, tốc chiến tóc thắng, đầu bên kia mừng rỡ tạm thời ngừng công kích, anh cẩn thận nói: “Thật sự không thể cho kéo deadline lần này sao?” “Ngài tác gia à, ngài thật sự biết cách đùa giỡn với cái mạng nhỏ của tôi đấy…” Đàm phán thành công. Trần Dục cúp…

Chương 3

Tâm Sự Ngọt NgàoTác giả: Điềm Tạp Bố LạpTruyện Đoản VănI. Sau nửa đêm trời bắt đầu mưa, tí tách tí tách rơi trên mái hiên. Khí lạnh hơi ẩm đan xen xâm nhập, Trần Dục tỉnh dậy thì thấy đầu vừa nặng vừa nóng, e là bị cảm rồi. Gắng sức vươn tay với lấy chiếc di động, vừa mở máy đã nhảy ra N tin nhắn cùng với cuộc gọi nhỡ, về cơ bản đều đến từ cùng một người có lẽ đã sắp phát điên rồi. Bắt đầu từ ‘Tổ tông ơi, anh thật sự chạy đi tìm linh cảm đấy à? Anh đừng có mà làm liều!’ càng về sau thì ‘Trần Dục!!! Anh mà không ngoan ngoãn quay về!!! Tôi sẽ đuổi theo đấy!!!’ Nhìn một đống dấu chấm than trên màn hình, Trần Dục bóp sống mũi, chỉ cảm thấy cơn đau đầu nặng thêm. Bấm điện thoại, cẩn thận để xa tai, quả nhiên đầu bên kia vừa nhận điện thì: “Trần! Dục!” “Đầu năm nộp truyện dài.” Trần Dục xoa xoa tóc, tốc chiến tóc thắng, đầu bên kia mừng rỡ tạm thời ngừng công kích, anh cẩn thận nói: “Thật sự không thể cho kéo deadline lần này sao?” “Ngài tác gia à, ngài thật sự biết cách đùa giỡn với cái mạng nhỏ của tôi đấy…” Đàm phán thành công. Trần Dục cúp… Trần Dục là một tác gia.Trần Dục còn có một khả năng, anh có thể nghe thấy tiếng lòng thật sự của người khác.Cũng chính là, nếu như bạn nói dối, thì chắc chắn anh ấy sẽ biết, bạn muốn biểu đạt chuyện gì đó, anh ấy cũng sẽ biết.Đã chịu đủ loại hư tình giả ý xung quanh mình, Trần Dục lợi dụng thời kì đình trệ*** mà lén chạy đến làm khách tại thị trấn phía nam thế ngoại đào nguyên này.***gốc: bình cảnh kỳ (瓶颈期)Nhưng anh thật sự không nghĩ tới, linh cảm lại đột nhiên xuất hiện.Sau khi gặp Tương Niên.Trần Dục lấy bánh may mắn ra, nhẹ nhàng bẻ đôi.Thể chữ ‘Good luck with you’ rất đẹp được in trên giấy, Trần Dục cười nhẹ, ăn vỏ bánh còn tờ giấy được anh cất cẩn thận vào trong hộp kẹo, đặt trên tủ đầu giường.“Ngủ ngon.” Trần Dục khẽ nói trong lòng.

Trần Dục là một tác gia.

Trần Dục còn có một khả năng, anh có thể nghe thấy tiếng lòng thật sự của người khác.

Cũng chính là, nếu như bạn nói dối, thì chắc chắn anh ấy sẽ biết, bạn muốn biểu đạt chuyện gì đó, anh ấy cũng sẽ biết.

Đã chịu đủ loại hư tình giả ý xung quanh mình, Trần Dục lợi dụng thời kì đình trệ*** mà lén chạy đến làm khách tại thị trấn phía nam thế ngoại đào nguyên này.

***gốc: bình cảnh kỳ (瓶颈期)

Nhưng anh thật sự không nghĩ tới, linh cảm lại đột nhiên xuất hiện.

Sau khi gặp Tương Niên.

Trần Dục lấy bánh may mắn ra, nhẹ nhàng bẻ đôi.

Thể chữ ‘Good luck with you’ rất đẹp được in trên giấy, Trần Dục cười nhẹ, ăn vỏ bánh còn tờ giấy được anh cất cẩn thận vào trong hộp kẹo, đặt trên tủ đầu giường.

“Ngủ ngon.” Trần Dục khẽ nói trong lòng.

Tâm Sự Ngọt NgàoTác giả: Điềm Tạp Bố LạpTruyện Đoản VănI. Sau nửa đêm trời bắt đầu mưa, tí tách tí tách rơi trên mái hiên. Khí lạnh hơi ẩm đan xen xâm nhập, Trần Dục tỉnh dậy thì thấy đầu vừa nặng vừa nóng, e là bị cảm rồi. Gắng sức vươn tay với lấy chiếc di động, vừa mở máy đã nhảy ra N tin nhắn cùng với cuộc gọi nhỡ, về cơ bản đều đến từ cùng một người có lẽ đã sắp phát điên rồi. Bắt đầu từ ‘Tổ tông ơi, anh thật sự chạy đi tìm linh cảm đấy à? Anh đừng có mà làm liều!’ càng về sau thì ‘Trần Dục!!! Anh mà không ngoan ngoãn quay về!!! Tôi sẽ đuổi theo đấy!!!’ Nhìn một đống dấu chấm than trên màn hình, Trần Dục bóp sống mũi, chỉ cảm thấy cơn đau đầu nặng thêm. Bấm điện thoại, cẩn thận để xa tai, quả nhiên đầu bên kia vừa nhận điện thì: “Trần! Dục!” “Đầu năm nộp truyện dài.” Trần Dục xoa xoa tóc, tốc chiến tóc thắng, đầu bên kia mừng rỡ tạm thời ngừng công kích, anh cẩn thận nói: “Thật sự không thể cho kéo deadline lần này sao?” “Ngài tác gia à, ngài thật sự biết cách đùa giỡn với cái mạng nhỏ của tôi đấy…” Đàm phán thành công. Trần Dục cúp… Trần Dục là một tác gia.Trần Dục còn có một khả năng, anh có thể nghe thấy tiếng lòng thật sự của người khác.Cũng chính là, nếu như bạn nói dối, thì chắc chắn anh ấy sẽ biết, bạn muốn biểu đạt chuyện gì đó, anh ấy cũng sẽ biết.Đã chịu đủ loại hư tình giả ý xung quanh mình, Trần Dục lợi dụng thời kì đình trệ*** mà lén chạy đến làm khách tại thị trấn phía nam thế ngoại đào nguyên này.***gốc: bình cảnh kỳ (瓶颈期)Nhưng anh thật sự không nghĩ tới, linh cảm lại đột nhiên xuất hiện.Sau khi gặp Tương Niên.Trần Dục lấy bánh may mắn ra, nhẹ nhàng bẻ đôi.Thể chữ ‘Good luck with you’ rất đẹp được in trên giấy, Trần Dục cười nhẹ, ăn vỏ bánh còn tờ giấy được anh cất cẩn thận vào trong hộp kẹo, đặt trên tủ đầu giường.“Ngủ ngon.” Trần Dục khẽ nói trong lòng.

Chương 3