Tác giả:

Quyển 1: Nói về một kết cục khác của Lam Trạm_Lam Vong Cơ cùng Nguỵ Anh_Nguỵ Vô TiệnNếu như khi Nguỵ Anh rớt xuống Loạn Tán Cương, Lam Trạm có thể tìm được hắn đem về Vân Thâm Bất Tri Xứ, giấu đi, thì mọi chuyện sẽ ra sao?~~~~"Lam Vong Cơ, điều thứ mười ba trong gia huấn Cô Tô là gì""Không kết giao với gian tà"Lời thúc phụ hỏi, sao hắn không hiểu cơ chứ?Nhưng, nếu không phải y tìm ra Nguỵ Anh, nếu Nguỵ Anh rơi vào tay kẻ khác, hắn sẽ bị đối đãi ra sao đây?Từng vết giới tiên quật thật mạnh trên người khiến y càng thêm tỉnh táo, những nỗi đau này làm sao bằng những nỗi đau mà Nguỵ Anh của y phải nếm trải? Nếu như những vết giới tiên này có thể giúp y giữ lại Nguỵ Anh vậy thì y cam tâm tình nguyện.Giới tiên có thể lưu lại một đời thì sao chứ, không còn Nguỵ Anh thử hỏi y sống trên đời còn ý nghĩa sao?"Giám hỏi thúc phụ thế nào là chính tà, thế nào là trắng đen""Ngươi còn chưa biết sai""Vong Cơ không sai"Lam Gia lão tiền bối hắn chính là ánh mắt trợn trắng, vẻ mặt không thể tin được nhìn…

Chương 22: Quyển 1 Nếu Như Lam Trạm Tìm Được Nguỵ Anh 22

Ma Đạo Tổ Sư Ngoại Truyện Nhân VậtTác giả: Diệp NhiênTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Sủng, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngQuyển 1: Nói về một kết cục khác của Lam Trạm_Lam Vong Cơ cùng Nguỵ Anh_Nguỵ Vô TiệnNếu như khi Nguỵ Anh rớt xuống Loạn Tán Cương, Lam Trạm có thể tìm được hắn đem về Vân Thâm Bất Tri Xứ, giấu đi, thì mọi chuyện sẽ ra sao?~~~~"Lam Vong Cơ, điều thứ mười ba trong gia huấn Cô Tô là gì""Không kết giao với gian tà"Lời thúc phụ hỏi, sao hắn không hiểu cơ chứ?Nhưng, nếu không phải y tìm ra Nguỵ Anh, nếu Nguỵ Anh rơi vào tay kẻ khác, hắn sẽ bị đối đãi ra sao đây?Từng vết giới tiên quật thật mạnh trên người khiến y càng thêm tỉnh táo, những nỗi đau này làm sao bằng những nỗi đau mà Nguỵ Anh của y phải nếm trải? Nếu như những vết giới tiên này có thể giúp y giữ lại Nguỵ Anh vậy thì y cam tâm tình nguyện.Giới tiên có thể lưu lại một đời thì sao chứ, không còn Nguỵ Anh thử hỏi y sống trên đời còn ý nghĩa sao?"Giám hỏi thúc phụ thế nào là chính tà, thế nào là trắng đen""Ngươi còn chưa biết sai""Vong Cơ không sai"Lam Gia lão tiền bối hắn chính là ánh mắt trợn trắng, vẻ mặt không thể tin được nhìn… Lam Nguyện ngồi bên cạnh một hồ nước nhỏ, nước rất trong, còn có chút bùn, y có thể thấy chút củ sen trồi lên khỏi lớp bùn, cùng đài sen cháy đen khô queo rớt xuống bên cạnh.Cảnh Nghi nghi ngời hỏi:"Không phải chứ, nếu như hắn lưu luyến, vậy hà cớ gì phải thoát ly khỏi Vân Mộng Giang Thị""Có rất nhiều chuyện, chỉ có những người trong cuộc mới biết được"Lam Vong Cơ chỉ nhẹ giọng một câu, liền bước chân toan rời khỏi nơi này.Lúc gần rời đi, gặp một con chó rất đáng yêu, Lam Trạm liền ôm nó đưa cho Cảnh Nghi đem theo ra ngoài.Trước khi rời khỏi loạn tán cương, y cũng lập một kết giới cấm chó đi vào.~~~Năm thứ mười hai Nguỵ Anh hồn phi phách tán."A Nguyện, tự của con, gọi là Tư Truy sao""Vâng, Trạch Vu Quân, Hàm Quang Quân nói, từ khi bé đã thấy cái tên này rất hợp với con""Ừ, ta cũng thấy cái tên này rất hợp với con"Lam Hi Thần xoa đầu đứa nhỏ, nhẹ mỉm cười rồi bước ra khỏi phòng.Ai có thể không hiểu ý nghĩa của cái tên này, nhưng y thì tại sao lại không hiểu đệ đệ của mình cơ chứ.Tư Truy trong Tư Quân Bất Khả Truy-nhớ người nhưng chẳng thể tìm.Tư Truy Tư Truy, cái tên này có bao nhiêu sự nhung nhớ cùng bất lực của đệ đệ y cơ chứ?Đệ đệ của y rốt cuộc là sâu đậm đến bao nhiêu với Nguỵ công tử cơ chứ?~~~"Hàm Quang Quân, Giang Tông Chủ muốn gặp người""Ừ, ta biết rồi"Thân ảnh cao lớn của y rời khỏi cổ cầm, y cũng không biết lần này Giang Trừng tới là có việc gì, hay chăng là việc của người nọ.Nghĩ một hồi y đã bước đến thư phòng Cô Tô chuyên dùng để tiếp khách."Không biết Giang Tông Chủ đến đây là có việc gì"Lam Trạm ngồi xuống, đôi bàn tay thon dài cầm lấy ấm trà, nước trà từ trong ấm chảy ra thơm phức, quả không hổ danh trà của Cô Tô Lam Thị.Nhìn người bận tử y trước mặt phong thái luôn hiên ngang, đến nay lại có chút rụt rè đúng là có chút khiến Lam Vong Cơ y không quen."Hàm Quang Quân, nghe nói Cô Tô Lam Thị có thuật vấn linh rất lợi hại, không biết có thể dạy cho Giang mỗ không"Giang Trừng định nói rồi lại thôi, nhưng rốt cuộc y vẫn là nói ra.Nghe nói thuật này chỉ dạy cho đệ tử có huyết mạch chính thống như Trạch Vu Quân cùng Hàm Quang Quân, không dạy người ngoài, nhưng y vẫn muốn thử, biết đâu y có thể tìm được người kia..

Lam Nguyện ngồi bên cạnh một hồ nước nhỏ, nước rất trong, còn có chút bùn, y có thể thấy chút củ sen trồi lên khỏi lớp bùn, cùng đài sen cháy đen khô queo rớt xuống bên cạnh.Cảnh Nghi nghi ngời hỏi:"Không phải chứ, nếu như hắn lưu luyến, vậy hà cớ gì phải thoát ly khỏi Vân Mộng Giang Thị""Có rất nhiều chuyện, chỉ có những người trong cuộc mới biết được"Lam Vong Cơ chỉ nhẹ giọng một câu, liền bước chân toan rời khỏi nơi này.Lúc gần rời đi, gặp một con chó rất đáng yêu, Lam Trạm liền ôm nó đưa cho Cảnh Nghi đem theo ra ngoài.

Trước khi rời khỏi loạn tán cương, y cũng lập một kết giới cấm chó đi vào.~~~Năm thứ mười hai Nguỵ Anh hồn phi phách tán."A Nguyện, tự của con, gọi là Tư Truy sao""Vâng, Trạch Vu Quân, Hàm Quang Quân nói, từ khi bé đã thấy cái tên này rất hợp với con""Ừ, ta cũng thấy cái tên này rất hợp với con"Lam Hi Thần xoa đầu đứa nhỏ, nhẹ mỉm cười rồi bước ra khỏi phòng.

Ai có thể không hiểu ý nghĩa của cái tên này, nhưng y thì tại sao lại không hiểu đệ đệ của mình cơ chứ.Tư Truy trong Tư Quân Bất Khả Truy-nhớ người nhưng chẳng thể tìm.Tư Truy Tư Truy, cái tên này có bao nhiêu sự nhung nhớ cùng bất lực của đệ đệ y cơ chứ?Đệ đệ của y rốt cuộc là sâu đậm đến bao nhiêu với Nguỵ công tử cơ chứ?~~~"Hàm Quang Quân, Giang Tông Chủ muốn gặp người""Ừ, ta biết rồi"Thân ảnh cao lớn của y rời khỏi cổ cầm, y cũng không biết lần này Giang Trừng tới là có việc gì, hay chăng là việc của người nọ.

Nghĩ một hồi y đã bước đến thư phòng Cô Tô chuyên dùng để tiếp khách."Không biết Giang Tông Chủ đến đây là có việc gì"Lam Trạm ngồi xuống, đôi bàn tay thon dài cầm lấy ấm trà, nước trà từ trong ấm chảy ra thơm phức, quả không hổ danh trà của Cô Tô Lam Thị.

Nhìn người bận tử y trước mặt phong thái luôn hiên ngang, đến nay lại có chút rụt rè đúng là có chút khiến Lam Vong Cơ y không quen."Hàm Quang Quân, nghe nói Cô Tô Lam Thị có thuật vấn linh rất lợi hại, không biết có thể dạy cho Giang mỗ không"Giang Trừng định nói rồi lại thôi, nhưng rốt cuộc y vẫn là nói ra.

Nghe nói thuật này chỉ dạy cho đệ tử có huyết mạch chính thống như Trạch Vu Quân cùng Hàm Quang Quân, không dạy người ngoài, nhưng y vẫn muốn thử, biết đâu y có thể tìm được người kia..

Ma Đạo Tổ Sư Ngoại Truyện Nhân VậtTác giả: Diệp NhiênTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Sủng, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngQuyển 1: Nói về một kết cục khác của Lam Trạm_Lam Vong Cơ cùng Nguỵ Anh_Nguỵ Vô TiệnNếu như khi Nguỵ Anh rớt xuống Loạn Tán Cương, Lam Trạm có thể tìm được hắn đem về Vân Thâm Bất Tri Xứ, giấu đi, thì mọi chuyện sẽ ra sao?~~~~"Lam Vong Cơ, điều thứ mười ba trong gia huấn Cô Tô là gì""Không kết giao với gian tà"Lời thúc phụ hỏi, sao hắn không hiểu cơ chứ?Nhưng, nếu không phải y tìm ra Nguỵ Anh, nếu Nguỵ Anh rơi vào tay kẻ khác, hắn sẽ bị đối đãi ra sao đây?Từng vết giới tiên quật thật mạnh trên người khiến y càng thêm tỉnh táo, những nỗi đau này làm sao bằng những nỗi đau mà Nguỵ Anh của y phải nếm trải? Nếu như những vết giới tiên này có thể giúp y giữ lại Nguỵ Anh vậy thì y cam tâm tình nguyện.Giới tiên có thể lưu lại một đời thì sao chứ, không còn Nguỵ Anh thử hỏi y sống trên đời còn ý nghĩa sao?"Giám hỏi thúc phụ thế nào là chính tà, thế nào là trắng đen""Ngươi còn chưa biết sai""Vong Cơ không sai"Lam Gia lão tiền bối hắn chính là ánh mắt trợn trắng, vẻ mặt không thể tin được nhìn… Lam Nguyện ngồi bên cạnh một hồ nước nhỏ, nước rất trong, còn có chút bùn, y có thể thấy chút củ sen trồi lên khỏi lớp bùn, cùng đài sen cháy đen khô queo rớt xuống bên cạnh.Cảnh Nghi nghi ngời hỏi:"Không phải chứ, nếu như hắn lưu luyến, vậy hà cớ gì phải thoát ly khỏi Vân Mộng Giang Thị""Có rất nhiều chuyện, chỉ có những người trong cuộc mới biết được"Lam Vong Cơ chỉ nhẹ giọng một câu, liền bước chân toan rời khỏi nơi này.Lúc gần rời đi, gặp một con chó rất đáng yêu, Lam Trạm liền ôm nó đưa cho Cảnh Nghi đem theo ra ngoài.Trước khi rời khỏi loạn tán cương, y cũng lập một kết giới cấm chó đi vào.~~~Năm thứ mười hai Nguỵ Anh hồn phi phách tán."A Nguyện, tự của con, gọi là Tư Truy sao""Vâng, Trạch Vu Quân, Hàm Quang Quân nói, từ khi bé đã thấy cái tên này rất hợp với con""Ừ, ta cũng thấy cái tên này rất hợp với con"Lam Hi Thần xoa đầu đứa nhỏ, nhẹ mỉm cười rồi bước ra khỏi phòng.Ai có thể không hiểu ý nghĩa của cái tên này, nhưng y thì tại sao lại không hiểu đệ đệ của mình cơ chứ.Tư Truy trong Tư Quân Bất Khả Truy-nhớ người nhưng chẳng thể tìm.Tư Truy Tư Truy, cái tên này có bao nhiêu sự nhung nhớ cùng bất lực của đệ đệ y cơ chứ?Đệ đệ của y rốt cuộc là sâu đậm đến bao nhiêu với Nguỵ công tử cơ chứ?~~~"Hàm Quang Quân, Giang Tông Chủ muốn gặp người""Ừ, ta biết rồi"Thân ảnh cao lớn của y rời khỏi cổ cầm, y cũng không biết lần này Giang Trừng tới là có việc gì, hay chăng là việc của người nọ.Nghĩ một hồi y đã bước đến thư phòng Cô Tô chuyên dùng để tiếp khách."Không biết Giang Tông Chủ đến đây là có việc gì"Lam Trạm ngồi xuống, đôi bàn tay thon dài cầm lấy ấm trà, nước trà từ trong ấm chảy ra thơm phức, quả không hổ danh trà của Cô Tô Lam Thị.Nhìn người bận tử y trước mặt phong thái luôn hiên ngang, đến nay lại có chút rụt rè đúng là có chút khiến Lam Vong Cơ y không quen."Hàm Quang Quân, nghe nói Cô Tô Lam Thị có thuật vấn linh rất lợi hại, không biết có thể dạy cho Giang mỗ không"Giang Trừng định nói rồi lại thôi, nhưng rốt cuộc y vẫn là nói ra.Nghe nói thuật này chỉ dạy cho đệ tử có huyết mạch chính thống như Trạch Vu Quân cùng Hàm Quang Quân, không dạy người ngoài, nhưng y vẫn muốn thử, biết đâu y có thể tìm được người kia..

Chương 22: Quyển 1 Nếu Như Lam Trạm Tìm Được Nguỵ Anh 22