Quyển 1: Nói về một kết cục khác của Lam Trạm_Lam Vong Cơ cùng Nguỵ Anh_Nguỵ Vô TiệnNếu như khi Nguỵ Anh rớt xuống Loạn Tán Cương, Lam Trạm có thể tìm được hắn đem về Vân Thâm Bất Tri Xứ, giấu đi, thì mọi chuyện sẽ ra sao?~~~~"Lam Vong Cơ, điều thứ mười ba trong gia huấn Cô Tô là gì""Không kết giao với gian tà"Lời thúc phụ hỏi, sao hắn không hiểu cơ chứ?Nhưng, nếu không phải y tìm ra Nguỵ Anh, nếu Nguỵ Anh rơi vào tay kẻ khác, hắn sẽ bị đối đãi ra sao đây?Từng vết giới tiên quật thật mạnh trên người khiến y càng thêm tỉnh táo, những nỗi đau này làm sao bằng những nỗi đau mà Nguỵ Anh của y phải nếm trải? Nếu như những vết giới tiên này có thể giúp y giữ lại Nguỵ Anh vậy thì y cam tâm tình nguyện.Giới tiên có thể lưu lại một đời thì sao chứ, không còn Nguỵ Anh thử hỏi y sống trên đời còn ý nghĩa sao?"Giám hỏi thúc phụ thế nào là chính tà, thế nào là trắng đen""Ngươi còn chưa biết sai""Vong Cơ không sai"Lam Gia lão tiền bối hắn chính là ánh mắt trợn trắng, vẻ mặt không thể tin được nhìn…
Chương 30: Quyển 2 Nếu Như Người Chết Không Phải Là Sư Tỷ 5
Ma Đạo Tổ Sư Ngoại Truyện Nhân VậtTác giả: Diệp NhiênTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Sủng, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngQuyển 1: Nói về một kết cục khác của Lam Trạm_Lam Vong Cơ cùng Nguỵ Anh_Nguỵ Vô TiệnNếu như khi Nguỵ Anh rớt xuống Loạn Tán Cương, Lam Trạm có thể tìm được hắn đem về Vân Thâm Bất Tri Xứ, giấu đi, thì mọi chuyện sẽ ra sao?~~~~"Lam Vong Cơ, điều thứ mười ba trong gia huấn Cô Tô là gì""Không kết giao với gian tà"Lời thúc phụ hỏi, sao hắn không hiểu cơ chứ?Nhưng, nếu không phải y tìm ra Nguỵ Anh, nếu Nguỵ Anh rơi vào tay kẻ khác, hắn sẽ bị đối đãi ra sao đây?Từng vết giới tiên quật thật mạnh trên người khiến y càng thêm tỉnh táo, những nỗi đau này làm sao bằng những nỗi đau mà Nguỵ Anh của y phải nếm trải? Nếu như những vết giới tiên này có thể giúp y giữ lại Nguỵ Anh vậy thì y cam tâm tình nguyện.Giới tiên có thể lưu lại một đời thì sao chứ, không còn Nguỵ Anh thử hỏi y sống trên đời còn ý nghĩa sao?"Giám hỏi thúc phụ thế nào là chính tà, thế nào là trắng đen""Ngươi còn chưa biết sai""Vong Cơ không sai"Lam Gia lão tiền bối hắn chính là ánh mắt trợn trắng, vẻ mặt không thể tin được nhìn… ~~~Vân Mộng Giang Thị_Giang Gia.Chiếc thuyền nhỏ trôi nhè nhẹ trên nước, cảnh đẹp vẫn thế, chỉ là cảnh còn người mất.Hắn đã không còn là thiếu niên Nguỵ Vô Tiện trong sáng ngây thơ.Gia môn bị diệt, Giang thúc thúc cùng Giang phu nhân tử trận, Giang Trừng bị hoá đan thú huỷ đi kim đan, ba tháng dưới Loạn Tán Cương , Kim Tử Hiên chết dưới tay Ôn Ninh, thảm sát Cùng Kỳ , chị em Ôn Tình đến Kim Lân Đài thỉnh tội, đại chiến Bất Dạ Thiên.Từng chuyện, từng chuyện xảy ra tựa như từng cái tát thật mạnh vào mặt hắn.Mọi thứ tựa như một cơn ác mộng, tỉnh giấc, hắn chẳng còn gì cả.Thứ hắn còn lại, chỉ e là sự tự trách.Tại sao nhát kiếm ấy không phải đâm vào người hắn, mà lại là Lam Trạm.Hà cớ gì y phải vậy, phải đỡ kiếm cho hắn.Là y không hiểu, hay cố tình không hiểu đây?Nhưng chuyện này quả là quá hoang đường.Chiếc thuyền nhỏ lênh đênh đến đêm cuối cùng cũng cập bến, đây là một bến thuyền phụ của Giang Gia, thường chỉ có đệ tử Giang Gia mới dùng, những người khác đa phần rất ít qua lại nơi đây.Hắn thật sự không còn mặt mũi quay về Lam Gia, nhưng để cho Lam Trạm một điều kiện tốt nhất, hắn lại chỉ có thể quay về Giang Gia, nhất định Giang Trừng sẽ hảo hảo mắng hắn một trận cho mà xem.Thân ảnh hắc y từng bước từng bước tiến vào trong Giang Gia, giờ này có lẽ các đệ tử Giang Gia đã ngủ say, một đường này liền rất thuận lợi đi vào.Bước vào trong Thí Kiếm Đường, một thân ảnh tử y cao lớn đang ngồi lau chùi kiếm, gương mặt vô cùng nghiêm nghị.Nguỵ Vô Tiện liền nghẹn ngào cất giọng: "Giang Trừng, ...." "Ngươi liền biết đường mò về đây rồi, nhìn xem ngươi bẩn đến dạng nào, còn không mau đi tắm" Giang Trừng vẫn chỉ yên lặng lau bội kiếm Tam Độc, không hề liếc mắt nhìn người đứng ngoài cửa, chỉ khẽ thở dài một tiếng.Nguỵ Vô Tiện cũng không nhiều lời, cổ họng nghẹn ngào, chỉ xoay người tiến về phía gian phòng của mình năm xưa, hảo hảo tạo một kết giới bên ngoài, nhẹ nhàng đặt Lam Trạm xuống dường.Những năm hắn không ở đây, tên ngốc Giang Trừng vẫn quét dọn nơi đây rất tốt, không hề có một chút bụi bặm nào.Thì ra, Giang Gia vẫn luôn chào đón hắn trở về..
~~~Vân Mộng Giang Thị_Giang Gia.Chiếc thuyền nhỏ trôi nhè nhẹ trên nước, cảnh đẹp vẫn thế, chỉ là cảnh còn người mất.
Hắn đã không còn là thiếu niên Nguỵ Vô Tiện trong sáng ngây thơ.
Gia môn bị diệt, Giang thúc thúc cùng Giang phu nhân tử trận, Giang Trừng bị hoá đan thú huỷ đi kim đan, ba tháng dưới Loạn Tán Cương , Kim Tử Hiên chết dưới tay Ôn Ninh, thảm sát Cùng Kỳ , chị em Ôn Tình đến Kim Lân Đài thỉnh tội, đại chiến Bất Dạ Thiên.Từng chuyện, từng chuyện xảy ra tựa như từng cái tát thật mạnh vào mặt hắn.
Mọi thứ tựa như một cơn ác mộng, tỉnh giấc, hắn chẳng còn gì cả.
Thứ hắn còn lại, chỉ e là sự tự trách.
Tại sao nhát kiếm ấy không phải đâm vào người hắn, mà lại là Lam Trạm.
Hà cớ gì y phải vậy, phải đỡ kiếm cho hắn.Là y không hiểu, hay cố tình không hiểu đây?Nhưng chuyện này quả là quá hoang đường.Chiếc thuyền nhỏ lênh đênh đến đêm cuối cùng cũng cập bến, đây là một bến thuyền phụ của Giang Gia, thường chỉ có đệ tử Giang Gia mới dùng, những người khác đa phần rất ít qua lại nơi đây.
Hắn thật sự không còn mặt mũi quay về Lam Gia, nhưng để cho Lam Trạm một điều kiện tốt nhất, hắn lại chỉ có thể quay về Giang Gia, nhất định Giang Trừng sẽ hảo hảo mắng hắn một trận cho mà xem.Thân ảnh hắc y từng bước từng bước tiến vào trong Giang Gia, giờ này có lẽ các đệ tử Giang Gia đã ngủ say, một đường này liền rất thuận lợi đi vào.
Bước vào trong Thí Kiếm Đường, một thân ảnh tử y cao lớn đang ngồi lau chùi kiếm, gương mặt vô cùng nghiêm nghị.Nguỵ Vô Tiện liền nghẹn ngào cất giọng: "Giang Trừng, ...." "Ngươi liền biết đường mò về đây rồi, nhìn xem ngươi bẩn đến dạng nào, còn không mau đi tắm" Giang Trừng vẫn chỉ yên lặng lau bội kiếm Tam Độc, không hề liếc mắt nhìn người đứng ngoài cửa, chỉ khẽ thở dài một tiếng.Nguỵ Vô Tiện cũng không nhiều lời, cổ họng nghẹn ngào, chỉ xoay người tiến về phía gian phòng của mình năm xưa, hảo hảo tạo một kết giới bên ngoài, nhẹ nhàng đặt Lam Trạm xuống dường.
Những năm hắn không ở đây, tên ngốc Giang Trừng vẫn quét dọn nơi đây rất tốt, không hề có một chút bụi bặm nào.
Thì ra, Giang Gia vẫn luôn chào đón hắn trở về..
Ma Đạo Tổ Sư Ngoại Truyện Nhân VậtTác giả: Diệp NhiênTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Sủng, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngQuyển 1: Nói về một kết cục khác của Lam Trạm_Lam Vong Cơ cùng Nguỵ Anh_Nguỵ Vô TiệnNếu như khi Nguỵ Anh rớt xuống Loạn Tán Cương, Lam Trạm có thể tìm được hắn đem về Vân Thâm Bất Tri Xứ, giấu đi, thì mọi chuyện sẽ ra sao?~~~~"Lam Vong Cơ, điều thứ mười ba trong gia huấn Cô Tô là gì""Không kết giao với gian tà"Lời thúc phụ hỏi, sao hắn không hiểu cơ chứ?Nhưng, nếu không phải y tìm ra Nguỵ Anh, nếu Nguỵ Anh rơi vào tay kẻ khác, hắn sẽ bị đối đãi ra sao đây?Từng vết giới tiên quật thật mạnh trên người khiến y càng thêm tỉnh táo, những nỗi đau này làm sao bằng những nỗi đau mà Nguỵ Anh của y phải nếm trải? Nếu như những vết giới tiên này có thể giúp y giữ lại Nguỵ Anh vậy thì y cam tâm tình nguyện.Giới tiên có thể lưu lại một đời thì sao chứ, không còn Nguỵ Anh thử hỏi y sống trên đời còn ý nghĩa sao?"Giám hỏi thúc phụ thế nào là chính tà, thế nào là trắng đen""Ngươi còn chưa biết sai""Vong Cơ không sai"Lam Gia lão tiền bối hắn chính là ánh mắt trợn trắng, vẻ mặt không thể tin được nhìn… ~~~Vân Mộng Giang Thị_Giang Gia.Chiếc thuyền nhỏ trôi nhè nhẹ trên nước, cảnh đẹp vẫn thế, chỉ là cảnh còn người mất.Hắn đã không còn là thiếu niên Nguỵ Vô Tiện trong sáng ngây thơ.Gia môn bị diệt, Giang thúc thúc cùng Giang phu nhân tử trận, Giang Trừng bị hoá đan thú huỷ đi kim đan, ba tháng dưới Loạn Tán Cương , Kim Tử Hiên chết dưới tay Ôn Ninh, thảm sát Cùng Kỳ , chị em Ôn Tình đến Kim Lân Đài thỉnh tội, đại chiến Bất Dạ Thiên.Từng chuyện, từng chuyện xảy ra tựa như từng cái tát thật mạnh vào mặt hắn.Mọi thứ tựa như một cơn ác mộng, tỉnh giấc, hắn chẳng còn gì cả.Thứ hắn còn lại, chỉ e là sự tự trách.Tại sao nhát kiếm ấy không phải đâm vào người hắn, mà lại là Lam Trạm.Hà cớ gì y phải vậy, phải đỡ kiếm cho hắn.Là y không hiểu, hay cố tình không hiểu đây?Nhưng chuyện này quả là quá hoang đường.Chiếc thuyền nhỏ lênh đênh đến đêm cuối cùng cũng cập bến, đây là một bến thuyền phụ của Giang Gia, thường chỉ có đệ tử Giang Gia mới dùng, những người khác đa phần rất ít qua lại nơi đây.Hắn thật sự không còn mặt mũi quay về Lam Gia, nhưng để cho Lam Trạm một điều kiện tốt nhất, hắn lại chỉ có thể quay về Giang Gia, nhất định Giang Trừng sẽ hảo hảo mắng hắn một trận cho mà xem.Thân ảnh hắc y từng bước từng bước tiến vào trong Giang Gia, giờ này có lẽ các đệ tử Giang Gia đã ngủ say, một đường này liền rất thuận lợi đi vào.Bước vào trong Thí Kiếm Đường, một thân ảnh tử y cao lớn đang ngồi lau chùi kiếm, gương mặt vô cùng nghiêm nghị.Nguỵ Vô Tiện liền nghẹn ngào cất giọng: "Giang Trừng, ...." "Ngươi liền biết đường mò về đây rồi, nhìn xem ngươi bẩn đến dạng nào, còn không mau đi tắm" Giang Trừng vẫn chỉ yên lặng lau bội kiếm Tam Độc, không hề liếc mắt nhìn người đứng ngoài cửa, chỉ khẽ thở dài một tiếng.Nguỵ Vô Tiện cũng không nhiều lời, cổ họng nghẹn ngào, chỉ xoay người tiến về phía gian phòng của mình năm xưa, hảo hảo tạo một kết giới bên ngoài, nhẹ nhàng đặt Lam Trạm xuống dường.Những năm hắn không ở đây, tên ngốc Giang Trừng vẫn quét dọn nơi đây rất tốt, không hề có một chút bụi bặm nào.Thì ra, Giang Gia vẫn luôn chào đón hắn trở về..