Quyển 1: Nói về một kết cục khác của Lam Trạm_Lam Vong Cơ cùng Nguỵ Anh_Nguỵ Vô TiệnNếu như khi Nguỵ Anh rớt xuống Loạn Tán Cương, Lam Trạm có thể tìm được hắn đem về Vân Thâm Bất Tri Xứ, giấu đi, thì mọi chuyện sẽ ra sao?~~~~"Lam Vong Cơ, điều thứ mười ba trong gia huấn Cô Tô là gì""Không kết giao với gian tà"Lời thúc phụ hỏi, sao hắn không hiểu cơ chứ?Nhưng, nếu không phải y tìm ra Nguỵ Anh, nếu Nguỵ Anh rơi vào tay kẻ khác, hắn sẽ bị đối đãi ra sao đây?Từng vết giới tiên quật thật mạnh trên người khiến y càng thêm tỉnh táo, những nỗi đau này làm sao bằng những nỗi đau mà Nguỵ Anh của y phải nếm trải? Nếu như những vết giới tiên này có thể giúp y giữ lại Nguỵ Anh vậy thì y cam tâm tình nguyện.Giới tiên có thể lưu lại một đời thì sao chứ, không còn Nguỵ Anh thử hỏi y sống trên đời còn ý nghĩa sao?"Giám hỏi thúc phụ thế nào là chính tà, thế nào là trắng đen""Ngươi còn chưa biết sai""Vong Cơ không sai"Lam Gia lão tiền bối hắn chính là ánh mắt trợn trắng, vẻ mặt không thể tin được nhìn…
Chương 47: Quyển 2 Nếu Như Người Chết Không Phải Là Sư Tỷ 22
Ma Đạo Tổ Sư Ngoại Truyện Nhân VậtTác giả: Diệp NhiênTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Sủng, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngQuyển 1: Nói về một kết cục khác của Lam Trạm_Lam Vong Cơ cùng Nguỵ Anh_Nguỵ Vô TiệnNếu như khi Nguỵ Anh rớt xuống Loạn Tán Cương, Lam Trạm có thể tìm được hắn đem về Vân Thâm Bất Tri Xứ, giấu đi, thì mọi chuyện sẽ ra sao?~~~~"Lam Vong Cơ, điều thứ mười ba trong gia huấn Cô Tô là gì""Không kết giao với gian tà"Lời thúc phụ hỏi, sao hắn không hiểu cơ chứ?Nhưng, nếu không phải y tìm ra Nguỵ Anh, nếu Nguỵ Anh rơi vào tay kẻ khác, hắn sẽ bị đối đãi ra sao đây?Từng vết giới tiên quật thật mạnh trên người khiến y càng thêm tỉnh táo, những nỗi đau này làm sao bằng những nỗi đau mà Nguỵ Anh của y phải nếm trải? Nếu như những vết giới tiên này có thể giúp y giữ lại Nguỵ Anh vậy thì y cam tâm tình nguyện.Giới tiên có thể lưu lại một đời thì sao chứ, không còn Nguỵ Anh thử hỏi y sống trên đời còn ý nghĩa sao?"Giám hỏi thúc phụ thế nào là chính tà, thế nào là trắng đen""Ngươi còn chưa biết sai""Vong Cơ không sai"Lam Gia lão tiền bối hắn chính là ánh mắt trợn trắng, vẻ mặt không thể tin được nhìn… Thiếu niên trẻ tuổi năm ấy, có biết bao nhiêu là ngông cuồng cơ chứ.Hắn chợt buồn cười, không nghĩ mình lại cả gan như vậy, đem rượu vào Vân Thâm Bất Tri Xứ lại vừa vặn bị người nọ bắt quả tang, đánh đấm một hồi, người nọ liền làm bể mất của hắn một vò Thiên Tử Tiếu, Vân Thâm Bất Tri Xứ không cho uống rượu thì sao chứ, hắn liền ở ngoài uống hết rồi vô, cứ như vậy trước mặt người nọ uống hết vò Thiên Tử Tiếu còn lại.Chuyện đã qua chính là không thể quay trở lại nữa, hắn ước hắn được quay lại những năm tháng ấy, cùng người nọ học hành trên Vân Thâm Bất Tri Xứ, nhưng nghĩ lại ba ngàn điều gia quy kia, hắn có chút rùng mình."Nguỵ Anh à Nguỵ Anh, mọi thứ đều khác rồi, ngươi tốt nhất nên kiếm phần tàn hồn kia trả lại cho hắn thôi"Hắn nói rồi nghêu ngao bước xuống núi Cô Tô, trời vừa sáng, hắn cứ như vậy mà đã bước đến Thái Y Trấn, nơi cùng người nọ năm nào đi diệt Thuỷ Hành Uyên, các cô nương ở đây vẫn vô cùng nồng nhiệt chào mời quả sơn tra.Nguỵ Vô Tiện tự nhủ bản thân, thì ra đã đến mùa sơn tra rồi.Hình như năm ấy, diệt Thuỷ Hành Uyên cũng vào mùa cây sơn tra chín rộ.Hắn cầm lấy hầu bao Giang Trừng đưa cho hắn lúc còn ở Giang Gia, xóc lại một chút, thật nhiều bạc."Tiểu tử Giang Trừng này quả không tệ"Hắn đến bên thuyền nhỏ của các cô nương bán sơn tra, tiện tay mua một túi, sơn tra vẫn ngọt như ngày nào, tuyệt đối không chua.Nghĩ một hồi, tiên môn thế gia nhiều người biết hắn cùng Trần Tình như vậy, dùng gương mặt này đi tìm kiếm Lam Trạm hẳn sẽ gây ra nhiều rắc rối, hắn liền dừng lại ở một tiệm thủ công nhỏ.Chiếc mặt nạ bạc này cũng không tồi, hắn đeo thử một chút, quả nhiên thấy bản thân rất đẹp trai.Sáo Trần Tình bên hông, cũng được hắn mua một băng vải đen, quấn kĩ lại rồi dắt bên hông.[Lời của tác giả: mọi người có thể dự đoán ở phía dưới phần bình luận là mảnh tàn hồn của Lam Trạm sẽ là ở đâu, đáp án rất nhanh sẽ được công bố].
Thiếu niên trẻ tuổi năm ấy, có biết bao nhiêu là ngông cuồng cơ chứ.
Hắn chợt buồn cười, không nghĩ mình lại cả gan như vậy, đem rượu vào Vân Thâm Bất Tri Xứ lại vừa vặn bị người nọ bắt quả tang, đánh đấm một hồi, người nọ liền làm bể mất của hắn một vò Thiên Tử Tiếu, Vân Thâm Bất Tri Xứ không cho uống rượu thì sao chứ, hắn liền ở ngoài uống hết rồi vô, cứ như vậy trước mặt người nọ uống hết vò Thiên Tử Tiếu còn lại.
Chuyện đã qua chính là không thể quay trở lại nữa, hắn ước hắn được quay lại những năm tháng ấy, cùng người nọ học hành trên Vân Thâm Bất Tri Xứ, nhưng nghĩ lại ba ngàn điều gia quy kia, hắn có chút rùng mình.
"Nguỵ Anh à Nguỵ Anh, mọi thứ đều khác rồi, ngươi tốt nhất nên kiếm phần tàn hồn kia trả lại cho hắn thôi"Hắn nói rồi nghêu ngao bước xuống núi Cô Tô, trời vừa sáng, hắn cứ như vậy mà đã bước đến Thái Y Trấn, nơi cùng người nọ năm nào đi diệt Thuỷ Hành Uyên, các cô nương ở đây vẫn vô cùng nồng nhiệt chào mời quả sơn tra.
Nguỵ Vô Tiện tự nhủ bản thân, thì ra đã đến mùa sơn tra rồi.
Hình như năm ấy, diệt Thuỷ Hành Uyên cũng vào mùa cây sơn tra chín rộ.
Hắn cầm lấy hầu bao Giang Trừng đưa cho hắn lúc còn ở Giang Gia, xóc lại một chút, thật nhiều bạc.
"Tiểu tử Giang Trừng này quả không tệ"Hắn đến bên thuyền nhỏ của các cô nương bán sơn tra, tiện tay mua một túi, sơn tra vẫn ngọt như ngày nào, tuyệt đối không chua.
Nghĩ một hồi, tiên môn thế gia nhiều người biết hắn cùng Trần Tình như vậy, dùng gương mặt này đi tìm kiếm Lam Trạm hẳn sẽ gây ra nhiều rắc rối, hắn liền dừng lại ở một tiệm thủ công nhỏ.
Chiếc mặt nạ bạc này cũng không tồi, hắn đeo thử một chút, quả nhiên thấy bản thân rất đẹp trai.
Sáo Trần Tình bên hông, cũng được hắn mua một băng vải đen, quấn kĩ lại rồi dắt bên hông.
[Lời của tác giả: mọi người có thể dự đoán ở phía dưới phần bình luận là mảnh tàn hồn của Lam Trạm sẽ là ở đâu, đáp án rất nhanh sẽ được công bố].
Ma Đạo Tổ Sư Ngoại Truyện Nhân VậtTác giả: Diệp NhiênTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Sủng, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngQuyển 1: Nói về một kết cục khác của Lam Trạm_Lam Vong Cơ cùng Nguỵ Anh_Nguỵ Vô TiệnNếu như khi Nguỵ Anh rớt xuống Loạn Tán Cương, Lam Trạm có thể tìm được hắn đem về Vân Thâm Bất Tri Xứ, giấu đi, thì mọi chuyện sẽ ra sao?~~~~"Lam Vong Cơ, điều thứ mười ba trong gia huấn Cô Tô là gì""Không kết giao với gian tà"Lời thúc phụ hỏi, sao hắn không hiểu cơ chứ?Nhưng, nếu không phải y tìm ra Nguỵ Anh, nếu Nguỵ Anh rơi vào tay kẻ khác, hắn sẽ bị đối đãi ra sao đây?Từng vết giới tiên quật thật mạnh trên người khiến y càng thêm tỉnh táo, những nỗi đau này làm sao bằng những nỗi đau mà Nguỵ Anh của y phải nếm trải? Nếu như những vết giới tiên này có thể giúp y giữ lại Nguỵ Anh vậy thì y cam tâm tình nguyện.Giới tiên có thể lưu lại một đời thì sao chứ, không còn Nguỵ Anh thử hỏi y sống trên đời còn ý nghĩa sao?"Giám hỏi thúc phụ thế nào là chính tà, thế nào là trắng đen""Ngươi còn chưa biết sai""Vong Cơ không sai"Lam Gia lão tiền bối hắn chính là ánh mắt trợn trắng, vẻ mặt không thể tin được nhìn… Thiếu niên trẻ tuổi năm ấy, có biết bao nhiêu là ngông cuồng cơ chứ.Hắn chợt buồn cười, không nghĩ mình lại cả gan như vậy, đem rượu vào Vân Thâm Bất Tri Xứ lại vừa vặn bị người nọ bắt quả tang, đánh đấm một hồi, người nọ liền làm bể mất của hắn một vò Thiên Tử Tiếu, Vân Thâm Bất Tri Xứ không cho uống rượu thì sao chứ, hắn liền ở ngoài uống hết rồi vô, cứ như vậy trước mặt người nọ uống hết vò Thiên Tử Tiếu còn lại.Chuyện đã qua chính là không thể quay trở lại nữa, hắn ước hắn được quay lại những năm tháng ấy, cùng người nọ học hành trên Vân Thâm Bất Tri Xứ, nhưng nghĩ lại ba ngàn điều gia quy kia, hắn có chút rùng mình."Nguỵ Anh à Nguỵ Anh, mọi thứ đều khác rồi, ngươi tốt nhất nên kiếm phần tàn hồn kia trả lại cho hắn thôi"Hắn nói rồi nghêu ngao bước xuống núi Cô Tô, trời vừa sáng, hắn cứ như vậy mà đã bước đến Thái Y Trấn, nơi cùng người nọ năm nào đi diệt Thuỷ Hành Uyên, các cô nương ở đây vẫn vô cùng nồng nhiệt chào mời quả sơn tra.Nguỵ Vô Tiện tự nhủ bản thân, thì ra đã đến mùa sơn tra rồi.Hình như năm ấy, diệt Thuỷ Hành Uyên cũng vào mùa cây sơn tra chín rộ.Hắn cầm lấy hầu bao Giang Trừng đưa cho hắn lúc còn ở Giang Gia, xóc lại một chút, thật nhiều bạc."Tiểu tử Giang Trừng này quả không tệ"Hắn đến bên thuyền nhỏ của các cô nương bán sơn tra, tiện tay mua một túi, sơn tra vẫn ngọt như ngày nào, tuyệt đối không chua.Nghĩ một hồi, tiên môn thế gia nhiều người biết hắn cùng Trần Tình như vậy, dùng gương mặt này đi tìm kiếm Lam Trạm hẳn sẽ gây ra nhiều rắc rối, hắn liền dừng lại ở một tiệm thủ công nhỏ.Chiếc mặt nạ bạc này cũng không tồi, hắn đeo thử một chút, quả nhiên thấy bản thân rất đẹp trai.Sáo Trần Tình bên hông, cũng được hắn mua một băng vải đen, quấn kĩ lại rồi dắt bên hông.[Lời của tác giả: mọi người có thể dự đoán ở phía dưới phần bình luận là mảnh tàn hồn của Lam Trạm sẽ là ở đâu, đáp án rất nhanh sẽ được công bố].