Quyển 1: Nói về một kết cục khác của Lam Trạm_Lam Vong Cơ cùng Nguỵ Anh_Nguỵ Vô TiệnNếu như khi Nguỵ Anh rớt xuống Loạn Tán Cương, Lam Trạm có thể tìm được hắn đem về Vân Thâm Bất Tri Xứ, giấu đi, thì mọi chuyện sẽ ra sao?~~~~"Lam Vong Cơ, điều thứ mười ba trong gia huấn Cô Tô là gì""Không kết giao với gian tà"Lời thúc phụ hỏi, sao hắn không hiểu cơ chứ?Nhưng, nếu không phải y tìm ra Nguỵ Anh, nếu Nguỵ Anh rơi vào tay kẻ khác, hắn sẽ bị đối đãi ra sao đây?Từng vết giới tiên quật thật mạnh trên người khiến y càng thêm tỉnh táo, những nỗi đau này làm sao bằng những nỗi đau mà Nguỵ Anh của y phải nếm trải? Nếu như những vết giới tiên này có thể giúp y giữ lại Nguỵ Anh vậy thì y cam tâm tình nguyện.Giới tiên có thể lưu lại một đời thì sao chứ, không còn Nguỵ Anh thử hỏi y sống trên đời còn ý nghĩa sao?"Giám hỏi thúc phụ thế nào là chính tà, thế nào là trắng đen""Ngươi còn chưa biết sai""Vong Cơ không sai"Lam Gia lão tiền bối hắn chính là ánh mắt trợn trắng, vẻ mặt không thể tin được nhìn…
Chương 52: Quyển 2 Nếu Như Người Chết Không Phải Là Sư Tỷ 27
Ma Đạo Tổ Sư Ngoại Truyện Nhân VậtTác giả: Diệp NhiênTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Sủng, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngQuyển 1: Nói về một kết cục khác của Lam Trạm_Lam Vong Cơ cùng Nguỵ Anh_Nguỵ Vô TiệnNếu như khi Nguỵ Anh rớt xuống Loạn Tán Cương, Lam Trạm có thể tìm được hắn đem về Vân Thâm Bất Tri Xứ, giấu đi, thì mọi chuyện sẽ ra sao?~~~~"Lam Vong Cơ, điều thứ mười ba trong gia huấn Cô Tô là gì""Không kết giao với gian tà"Lời thúc phụ hỏi, sao hắn không hiểu cơ chứ?Nhưng, nếu không phải y tìm ra Nguỵ Anh, nếu Nguỵ Anh rơi vào tay kẻ khác, hắn sẽ bị đối đãi ra sao đây?Từng vết giới tiên quật thật mạnh trên người khiến y càng thêm tỉnh táo, những nỗi đau này làm sao bằng những nỗi đau mà Nguỵ Anh của y phải nếm trải? Nếu như những vết giới tiên này có thể giúp y giữ lại Nguỵ Anh vậy thì y cam tâm tình nguyện.Giới tiên có thể lưu lại một đời thì sao chứ, không còn Nguỵ Anh thử hỏi y sống trên đời còn ý nghĩa sao?"Giám hỏi thúc phụ thế nào là chính tà, thế nào là trắng đen""Ngươi còn chưa biết sai""Vong Cơ không sai"Lam Gia lão tiền bối hắn chính là ánh mắt trợn trắng, vẻ mặt không thể tin được nhìn… Bước chân của hắn dừng lại trước một tiệm cơm, đây chính là quán ăn hắn cùng Lam Trạm dùng bữa, định bụng sẽ mời người nọ vậy mà cuối cùng lại để người nọ phải móc hầu bao trả tiền, nhưng Lam Trạm nhiều tiền như vậy nhất định hắn sẽ không để ý chút chuyện nhỏ này đâu nhỉ, chờ người nọ tỉnh lại hắn mời cơm người nọ là được rồi."Khách quan muốn dùng bữa hay thuê phòng ạ" Tiểu nhị từ bên trong quán chân chó chạy ra, thấy hắn trên mặt mang mặt nạ bạc nên có chút kiêng dè, vốn tưởng là công tử thế gia nào đó ra ngoài dạo chơi nên tiếp đón vô cùng tử tế.Nguỵ Vô Tiện thầm nghĩ, nếu ngươi biết ta là Di Lăng Lão Tổ nhất định nụ cười trên mặt ngươi sẽ cứng đi cho mà xem."Lừa của ta cần ăn cỏ rồi, xắp xếp cho ta một gian phòng rồi đem vài món ngon cùng rượu qua" Nguỵ Vô Tiện nói rồi bước ra hướng phố chợ dạo quanh một chút.Trời cũng sẩm tối, Nguỵ Vô Tiện hắn đi một đoạn, đường phố tấp nập vô cùng, người qua kẻ lại ai ai cũng có một chốn để trở về, chỉ riêng mình hắn ngao du tứ bể, thật nhiều lúc hắn cũng nghĩ đến cái viễn cảnh sau này già rồi, mình sẽ ra ngoài làm vườn, lão bà sẽ ở nhà nấu cơm, thắp một ngọn đèn chờ hắn trở về, nếu như người nọ là Lam Trạm thì thật tốt, ăn cơm xong rồi, hắn sẽ thổi sáo, người nọ ở bên cạnh đánh đàn, cuộc sống bình yên ngày ngày tháng tháng, chỉ là!.không biết Lam Trạm có đồng ý chuyện này hay không! "Bán bùa Di Lăng Lão Tổ đây, năm văn tiền một tờ, năm văn tiền một tờ, để trong nhà trấn yêu trừ ma, lấy độc trị độc vô cùng hữu hiệu""Bán bùa Di Lăng Lão Tổ đây, năm văn tiền một tờ, năm văn tiền một tờ, để trong nhà trấn yêu trừ ma, lấy độc trị độc vô cùng hữu hiệu"Vài tiếng rao lớn làm Nguỵ Vô Tiện hắn có chút giật mình, danh tiếng của hắn "tốt" như vậy, liền được người ta dùng miễn phí để kiếm cơm, hừ, kiếm cơm qua thanh danh của Nguỵ Vô Tiện ta, tên này thật đúng là biết làm ăn..
Bước chân của hắn dừng lại trước một tiệm cơm, đây chính là quán ăn hắn cùng Lam Trạm dùng bữa, định bụng sẽ mời người nọ vậy mà cuối cùng lại để người nọ phải móc hầu bao trả tiền, nhưng Lam Trạm nhiều tiền như vậy nhất định hắn sẽ không để ý chút chuyện nhỏ này đâu nhỉ, chờ người nọ tỉnh lại hắn mời cơm người nọ là được rồi.
"Khách quan muốn dùng bữa hay thuê phòng ạ" Tiểu nhị từ bên trong quán chân chó chạy ra, thấy hắn trên mặt mang mặt nạ bạc nên có chút kiêng dè, vốn tưởng là công tử thế gia nào đó ra ngoài dạo chơi nên tiếp đón vô cùng tử tế.
Nguỵ Vô Tiện thầm nghĩ, nếu ngươi biết ta là Di Lăng Lão Tổ nhất định nụ cười trên mặt ngươi sẽ cứng đi cho mà xem.
"Lừa của ta cần ăn cỏ rồi, xắp xếp cho ta một gian phòng rồi đem vài món ngon cùng rượu qua" Nguỵ Vô Tiện nói rồi bước ra hướng phố chợ dạo quanh một chút.
Trời cũng sẩm tối, Nguỵ Vô Tiện hắn đi một đoạn, đường phố tấp nập vô cùng, người qua kẻ lại ai ai cũng có một chốn để trở về, chỉ riêng mình hắn ngao du tứ bể, thật nhiều lúc hắn cũng nghĩ đến cái viễn cảnh sau này già rồi, mình sẽ ra ngoài làm vườn, lão bà sẽ ở nhà nấu cơm, thắp một ngọn đèn chờ hắn trở về, nếu như người nọ là Lam Trạm thì thật tốt, ăn cơm xong rồi, hắn sẽ thổi sáo, người nọ ở bên cạnh đánh đàn, cuộc sống bình yên ngày ngày tháng tháng, chỉ là!.
không biết Lam Trạm có đồng ý chuyện này hay không! "Bán bùa Di Lăng Lão Tổ đây, năm văn tiền một tờ, năm văn tiền một tờ, để trong nhà trấn yêu trừ ma, lấy độc trị độc vô cùng hữu hiệu""Bán bùa Di Lăng Lão Tổ đây, năm văn tiền một tờ, năm văn tiền một tờ, để trong nhà trấn yêu trừ ma, lấy độc trị độc vô cùng hữu hiệu"Vài tiếng rao lớn làm Nguỵ Vô Tiện hắn có chút giật mình, danh tiếng của hắn "tốt" như vậy, liền được người ta dùng miễn phí để kiếm cơm, hừ, kiếm cơm qua thanh danh của Nguỵ Vô Tiện ta, tên này thật đúng là biết làm ăn.
.
Ma Đạo Tổ Sư Ngoại Truyện Nhân VậtTác giả: Diệp NhiênTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Sủng, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngQuyển 1: Nói về một kết cục khác của Lam Trạm_Lam Vong Cơ cùng Nguỵ Anh_Nguỵ Vô TiệnNếu như khi Nguỵ Anh rớt xuống Loạn Tán Cương, Lam Trạm có thể tìm được hắn đem về Vân Thâm Bất Tri Xứ, giấu đi, thì mọi chuyện sẽ ra sao?~~~~"Lam Vong Cơ, điều thứ mười ba trong gia huấn Cô Tô là gì""Không kết giao với gian tà"Lời thúc phụ hỏi, sao hắn không hiểu cơ chứ?Nhưng, nếu không phải y tìm ra Nguỵ Anh, nếu Nguỵ Anh rơi vào tay kẻ khác, hắn sẽ bị đối đãi ra sao đây?Từng vết giới tiên quật thật mạnh trên người khiến y càng thêm tỉnh táo, những nỗi đau này làm sao bằng những nỗi đau mà Nguỵ Anh của y phải nếm trải? Nếu như những vết giới tiên này có thể giúp y giữ lại Nguỵ Anh vậy thì y cam tâm tình nguyện.Giới tiên có thể lưu lại một đời thì sao chứ, không còn Nguỵ Anh thử hỏi y sống trên đời còn ý nghĩa sao?"Giám hỏi thúc phụ thế nào là chính tà, thế nào là trắng đen""Ngươi còn chưa biết sai""Vong Cơ không sai"Lam Gia lão tiền bối hắn chính là ánh mắt trợn trắng, vẻ mặt không thể tin được nhìn… Bước chân của hắn dừng lại trước một tiệm cơm, đây chính là quán ăn hắn cùng Lam Trạm dùng bữa, định bụng sẽ mời người nọ vậy mà cuối cùng lại để người nọ phải móc hầu bao trả tiền, nhưng Lam Trạm nhiều tiền như vậy nhất định hắn sẽ không để ý chút chuyện nhỏ này đâu nhỉ, chờ người nọ tỉnh lại hắn mời cơm người nọ là được rồi."Khách quan muốn dùng bữa hay thuê phòng ạ" Tiểu nhị từ bên trong quán chân chó chạy ra, thấy hắn trên mặt mang mặt nạ bạc nên có chút kiêng dè, vốn tưởng là công tử thế gia nào đó ra ngoài dạo chơi nên tiếp đón vô cùng tử tế.Nguỵ Vô Tiện thầm nghĩ, nếu ngươi biết ta là Di Lăng Lão Tổ nhất định nụ cười trên mặt ngươi sẽ cứng đi cho mà xem."Lừa của ta cần ăn cỏ rồi, xắp xếp cho ta một gian phòng rồi đem vài món ngon cùng rượu qua" Nguỵ Vô Tiện nói rồi bước ra hướng phố chợ dạo quanh một chút.Trời cũng sẩm tối, Nguỵ Vô Tiện hắn đi một đoạn, đường phố tấp nập vô cùng, người qua kẻ lại ai ai cũng có một chốn để trở về, chỉ riêng mình hắn ngao du tứ bể, thật nhiều lúc hắn cũng nghĩ đến cái viễn cảnh sau này già rồi, mình sẽ ra ngoài làm vườn, lão bà sẽ ở nhà nấu cơm, thắp một ngọn đèn chờ hắn trở về, nếu như người nọ là Lam Trạm thì thật tốt, ăn cơm xong rồi, hắn sẽ thổi sáo, người nọ ở bên cạnh đánh đàn, cuộc sống bình yên ngày ngày tháng tháng, chỉ là!.không biết Lam Trạm có đồng ý chuyện này hay không! "Bán bùa Di Lăng Lão Tổ đây, năm văn tiền một tờ, năm văn tiền một tờ, để trong nhà trấn yêu trừ ma, lấy độc trị độc vô cùng hữu hiệu""Bán bùa Di Lăng Lão Tổ đây, năm văn tiền một tờ, năm văn tiền một tờ, để trong nhà trấn yêu trừ ma, lấy độc trị độc vô cùng hữu hiệu"Vài tiếng rao lớn làm Nguỵ Vô Tiện hắn có chút giật mình, danh tiếng của hắn "tốt" như vậy, liền được người ta dùng miễn phí để kiếm cơm, hừ, kiếm cơm qua thanh danh của Nguỵ Vô Tiện ta, tên này thật đúng là biết làm ăn..