Quyển 1: Nói về một kết cục khác của Lam Trạm_Lam Vong Cơ cùng Nguỵ Anh_Nguỵ Vô TiệnNếu như khi Nguỵ Anh rớt xuống Loạn Tán Cương, Lam Trạm có thể tìm được hắn đem về Vân Thâm Bất Tri Xứ, giấu đi, thì mọi chuyện sẽ ra sao?~~~~"Lam Vong Cơ, điều thứ mười ba trong gia huấn Cô Tô là gì""Không kết giao với gian tà"Lời thúc phụ hỏi, sao hắn không hiểu cơ chứ?Nhưng, nếu không phải y tìm ra Nguỵ Anh, nếu Nguỵ Anh rơi vào tay kẻ khác, hắn sẽ bị đối đãi ra sao đây?Từng vết giới tiên quật thật mạnh trên người khiến y càng thêm tỉnh táo, những nỗi đau này làm sao bằng những nỗi đau mà Nguỵ Anh của y phải nếm trải? Nếu như những vết giới tiên này có thể giúp y giữ lại Nguỵ Anh vậy thì y cam tâm tình nguyện.Giới tiên có thể lưu lại một đời thì sao chứ, không còn Nguỵ Anh thử hỏi y sống trên đời còn ý nghĩa sao?"Giám hỏi thúc phụ thế nào là chính tà, thế nào là trắng đen""Ngươi còn chưa biết sai""Vong Cơ không sai"Lam Gia lão tiền bối hắn chính là ánh mắt trợn trắng, vẻ mặt không thể tin được nhìn…
Chương 70: Quyển 2 Nếu Như Người Chết Không Phải Là Sư Tỷ 45
Ma Đạo Tổ Sư Ngoại Truyện Nhân VậtTác giả: Diệp NhiênTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Sủng, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngQuyển 1: Nói về một kết cục khác của Lam Trạm_Lam Vong Cơ cùng Nguỵ Anh_Nguỵ Vô TiệnNếu như khi Nguỵ Anh rớt xuống Loạn Tán Cương, Lam Trạm có thể tìm được hắn đem về Vân Thâm Bất Tri Xứ, giấu đi, thì mọi chuyện sẽ ra sao?~~~~"Lam Vong Cơ, điều thứ mười ba trong gia huấn Cô Tô là gì""Không kết giao với gian tà"Lời thúc phụ hỏi, sao hắn không hiểu cơ chứ?Nhưng, nếu không phải y tìm ra Nguỵ Anh, nếu Nguỵ Anh rơi vào tay kẻ khác, hắn sẽ bị đối đãi ra sao đây?Từng vết giới tiên quật thật mạnh trên người khiến y càng thêm tỉnh táo, những nỗi đau này làm sao bằng những nỗi đau mà Nguỵ Anh của y phải nếm trải? Nếu như những vết giới tiên này có thể giúp y giữ lại Nguỵ Anh vậy thì y cam tâm tình nguyện.Giới tiên có thể lưu lại một đời thì sao chứ, không còn Nguỵ Anh thử hỏi y sống trên đời còn ý nghĩa sao?"Giám hỏi thúc phụ thế nào là chính tà, thế nào là trắng đen""Ngươi còn chưa biết sai""Vong Cơ không sai"Lam Gia lão tiền bối hắn chính là ánh mắt trợn trắng, vẻ mặt không thể tin được nhìn… Vân Thâm Bất Tri XứLam Hi Thần vẫn như thường ngày, sau khi dạy học cho đám tiểu bối sẽ cùng thúc phụ Lam Khải Nhân uống trà đàm đạo về âm luật, cũng nói qua một chút chuyện xảy ra trong Cô Tô Lam Thị."Thúc phụ, con chỉ sợ một ngày Vong Cơ nhớ lại rồi, nhất định sẽ hận chúng ta""Không phải ba năm nay, Vong Cơ vẫn rất tốt sao""Thúc phụ, con chỉ sợ giấy chẳng thể gói được lửa, hơn nữa!.." Lam Hi Thần nhìn ra phía cửa liền thấy một bóng dáng thẳng tắp đang đứng đó, bản thân có chút chột dạ, liền cười gượng gạo: "Vong Cơ, sao đệ đã quay lại rồi""Huynh trưởng, thúc phụ, hai người nói tiếp, Vong Cơ lắng nghe" Lam Vong Cơ từ từ bước vào trong, vết thương ở trên hông vẫn không ngừng chảy máu, bạch y vân mây cũng đã bị nhuộm đỏ phân nửa, nhưng người đang mặc nó vẫn đứng thẳng tắp không tỏ chút đau đớn, ánh mắt sắc bén nhìn về hai người đang ngồi thưởng trà đàm đạo.Lam Khải Nhân chợt quát: "Vong Cơ, con bị thương không chịu đi xử lý, còn chạy đến đây làm xằng làm bậy cái gì""Thúc phụ, huynh trưởng, Nguỵ Vô Tiện Nguỵ Anh là ai"Câu nói này vừa được nói ra, hai người trong phòng liền hoảng hốt, ánh mắt không tự chủ được mà nhìn về phía đối phương, không ngờ chuyện mà ba năm nay hai người luôn lo lắng đã xảy ra thật rồi, chỉ là không ngờ, lại nhanh đến thế chỉ đành im lặng không nói lời nào."Thúc phụ, huynh trưởng, Nguỵ Vô Tiện Nguỵ Anh là ai" Lam Trạm từng chữ từng chữ một lặp lại câu hỏi của mình, tên Giang Vãn Ngâm ban nãy cũng chỉ nói với hắn, nếu hắn nhớ lại, nhất định hắn sẽ phát điên, hắn hỏi người nọ tại sao, người nọ liền nói hắn hãy trở về hỏi huynh trưởng cùng thúc phụ của hắn."Vong Cơ, tâm nguyện cuối cùng của Nguỵ Công Tử là mong đệ hãy sống thật tốt""Thúc phụ, huynh trưởng, Nguỵ Vô Tiện Nguỵ Anh là ai" Trước mắt Lam Vong Cơ chợt trở nên mơ hồ, người nọ là ai mà muốn y sống tốt, rốt cuộc Nguỵ Vô Tiện Nguỵ Anh là ai mà muốn hắn sống tốt, tại sao tâm nguyện cuối cùng của hắn lại là muốn y sống tốt.Tại sao?Tại sao?.
Vân Thâm Bất Tri XứLam Hi Thần vẫn như thường ngày, sau khi dạy học cho đám tiểu bối sẽ cùng thúc phụ Lam Khải Nhân uống trà đàm đạo về âm luật, cũng nói qua một chút chuyện xảy ra trong Cô Tô Lam Thị.
"Thúc phụ, con chỉ sợ một ngày Vong Cơ nhớ lại rồi, nhất định sẽ hận chúng ta""Không phải ba năm nay, Vong Cơ vẫn rất tốt sao""Thúc phụ, con chỉ sợ giấy chẳng thể gói được lửa, hơn nữa!.
.
" Lam Hi Thần nhìn ra phía cửa liền thấy một bóng dáng thẳng tắp đang đứng đó, bản thân có chút chột dạ, liền cười gượng gạo: "Vong Cơ, sao đệ đã quay lại rồi""Huynh trưởng, thúc phụ, hai người nói tiếp, Vong Cơ lắng nghe" Lam Vong Cơ từ từ bước vào trong, vết thương ở trên hông vẫn không ngừng chảy máu, bạch y vân mây cũng đã bị nhuộm đỏ phân nửa, nhưng người đang mặc nó vẫn đứng thẳng tắp không tỏ chút đau đớn, ánh mắt sắc bén nhìn về hai người đang ngồi thưởng trà đàm đạo.
Lam Khải Nhân chợt quát: "Vong Cơ, con bị thương không chịu đi xử lý, còn chạy đến đây làm xằng làm bậy cái gì""Thúc phụ, huynh trưởng, Nguỵ Vô Tiện Nguỵ Anh là ai"Câu nói này vừa được nói ra, hai người trong phòng liền hoảng hốt, ánh mắt không tự chủ được mà nhìn về phía đối phương, không ngờ chuyện mà ba năm nay hai người luôn lo lắng đã xảy ra thật rồi, chỉ là không ngờ, lại nhanh đến thế chỉ đành im lặng không nói lời nào.
"Thúc phụ, huynh trưởng, Nguỵ Vô Tiện Nguỵ Anh là ai" Lam Trạm từng chữ từng chữ một lặp lại câu hỏi của mình, tên Giang Vãn Ngâm ban nãy cũng chỉ nói với hắn, nếu hắn nhớ lại, nhất định hắn sẽ phát điên, hắn hỏi người nọ tại sao, người nọ liền nói hắn hãy trở về hỏi huynh trưởng cùng thúc phụ của hắn.
"Vong Cơ, tâm nguyện cuối cùng của Nguỵ Công Tử là mong đệ hãy sống thật tốt""Thúc phụ, huynh trưởng, Nguỵ Vô Tiện Nguỵ Anh là ai" Trước mắt Lam Vong Cơ chợt trở nên mơ hồ, người nọ là ai mà muốn y sống tốt, rốt cuộc Nguỵ Vô Tiện Nguỵ Anh là ai mà muốn hắn sống tốt, tại sao tâm nguyện cuối cùng của hắn lại là muốn y sống tốt.
Tại sao?Tại sao?.
Ma Đạo Tổ Sư Ngoại Truyện Nhân VậtTác giả: Diệp NhiênTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Sủng, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngQuyển 1: Nói về một kết cục khác của Lam Trạm_Lam Vong Cơ cùng Nguỵ Anh_Nguỵ Vô TiệnNếu như khi Nguỵ Anh rớt xuống Loạn Tán Cương, Lam Trạm có thể tìm được hắn đem về Vân Thâm Bất Tri Xứ, giấu đi, thì mọi chuyện sẽ ra sao?~~~~"Lam Vong Cơ, điều thứ mười ba trong gia huấn Cô Tô là gì""Không kết giao với gian tà"Lời thúc phụ hỏi, sao hắn không hiểu cơ chứ?Nhưng, nếu không phải y tìm ra Nguỵ Anh, nếu Nguỵ Anh rơi vào tay kẻ khác, hắn sẽ bị đối đãi ra sao đây?Từng vết giới tiên quật thật mạnh trên người khiến y càng thêm tỉnh táo, những nỗi đau này làm sao bằng những nỗi đau mà Nguỵ Anh của y phải nếm trải? Nếu như những vết giới tiên này có thể giúp y giữ lại Nguỵ Anh vậy thì y cam tâm tình nguyện.Giới tiên có thể lưu lại một đời thì sao chứ, không còn Nguỵ Anh thử hỏi y sống trên đời còn ý nghĩa sao?"Giám hỏi thúc phụ thế nào là chính tà, thế nào là trắng đen""Ngươi còn chưa biết sai""Vong Cơ không sai"Lam Gia lão tiền bối hắn chính là ánh mắt trợn trắng, vẻ mặt không thể tin được nhìn… Vân Thâm Bất Tri XứLam Hi Thần vẫn như thường ngày, sau khi dạy học cho đám tiểu bối sẽ cùng thúc phụ Lam Khải Nhân uống trà đàm đạo về âm luật, cũng nói qua một chút chuyện xảy ra trong Cô Tô Lam Thị."Thúc phụ, con chỉ sợ một ngày Vong Cơ nhớ lại rồi, nhất định sẽ hận chúng ta""Không phải ba năm nay, Vong Cơ vẫn rất tốt sao""Thúc phụ, con chỉ sợ giấy chẳng thể gói được lửa, hơn nữa!.." Lam Hi Thần nhìn ra phía cửa liền thấy một bóng dáng thẳng tắp đang đứng đó, bản thân có chút chột dạ, liền cười gượng gạo: "Vong Cơ, sao đệ đã quay lại rồi""Huynh trưởng, thúc phụ, hai người nói tiếp, Vong Cơ lắng nghe" Lam Vong Cơ từ từ bước vào trong, vết thương ở trên hông vẫn không ngừng chảy máu, bạch y vân mây cũng đã bị nhuộm đỏ phân nửa, nhưng người đang mặc nó vẫn đứng thẳng tắp không tỏ chút đau đớn, ánh mắt sắc bén nhìn về hai người đang ngồi thưởng trà đàm đạo.Lam Khải Nhân chợt quát: "Vong Cơ, con bị thương không chịu đi xử lý, còn chạy đến đây làm xằng làm bậy cái gì""Thúc phụ, huynh trưởng, Nguỵ Vô Tiện Nguỵ Anh là ai"Câu nói này vừa được nói ra, hai người trong phòng liền hoảng hốt, ánh mắt không tự chủ được mà nhìn về phía đối phương, không ngờ chuyện mà ba năm nay hai người luôn lo lắng đã xảy ra thật rồi, chỉ là không ngờ, lại nhanh đến thế chỉ đành im lặng không nói lời nào."Thúc phụ, huynh trưởng, Nguỵ Vô Tiện Nguỵ Anh là ai" Lam Trạm từng chữ từng chữ một lặp lại câu hỏi của mình, tên Giang Vãn Ngâm ban nãy cũng chỉ nói với hắn, nếu hắn nhớ lại, nhất định hắn sẽ phát điên, hắn hỏi người nọ tại sao, người nọ liền nói hắn hãy trở về hỏi huynh trưởng cùng thúc phụ của hắn."Vong Cơ, tâm nguyện cuối cùng của Nguỵ Công Tử là mong đệ hãy sống thật tốt""Thúc phụ, huynh trưởng, Nguỵ Vô Tiện Nguỵ Anh là ai" Trước mắt Lam Vong Cơ chợt trở nên mơ hồ, người nọ là ai mà muốn y sống tốt, rốt cuộc Nguỵ Vô Tiện Nguỵ Anh là ai mà muốn hắn sống tốt, tại sao tâm nguyện cuối cùng của hắn lại là muốn y sống tốt.Tại sao?Tại sao?.