Tác giả:

Quyển 1: Nói về một kết cục khác của Lam Trạm_Lam Vong Cơ cùng Nguỵ Anh_Nguỵ Vô TiệnNếu như khi Nguỵ Anh rớt xuống Loạn Tán Cương, Lam Trạm có thể tìm được hắn đem về Vân Thâm Bất Tri Xứ, giấu đi, thì mọi chuyện sẽ ra sao?~~~~"Lam Vong Cơ, điều thứ mười ba trong gia huấn Cô Tô là gì""Không kết giao với gian tà"Lời thúc phụ hỏi, sao hắn không hiểu cơ chứ?Nhưng, nếu không phải y tìm ra Nguỵ Anh, nếu Nguỵ Anh rơi vào tay kẻ khác, hắn sẽ bị đối đãi ra sao đây?Từng vết giới tiên quật thật mạnh trên người khiến y càng thêm tỉnh táo, những nỗi đau này làm sao bằng những nỗi đau mà Nguỵ Anh của y phải nếm trải? Nếu như những vết giới tiên này có thể giúp y giữ lại Nguỵ Anh vậy thì y cam tâm tình nguyện.Giới tiên có thể lưu lại một đời thì sao chứ, không còn Nguỵ Anh thử hỏi y sống trên đời còn ý nghĩa sao?"Giám hỏi thúc phụ thế nào là chính tà, thế nào là trắng đen""Ngươi còn chưa biết sai""Vong Cơ không sai"Lam Gia lão tiền bối hắn chính là ánh mắt trợn trắng, vẻ mặt không thể tin được nhìn…

Chương 74: Quyển 2 Nếu Như Người Chết Không Phải Là Sư Tỷ 49

Ma Đạo Tổ Sư Ngoại Truyện Nhân VậtTác giả: Diệp NhiênTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Sủng, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngQuyển 1: Nói về một kết cục khác của Lam Trạm_Lam Vong Cơ cùng Nguỵ Anh_Nguỵ Vô TiệnNếu như khi Nguỵ Anh rớt xuống Loạn Tán Cương, Lam Trạm có thể tìm được hắn đem về Vân Thâm Bất Tri Xứ, giấu đi, thì mọi chuyện sẽ ra sao?~~~~"Lam Vong Cơ, điều thứ mười ba trong gia huấn Cô Tô là gì""Không kết giao với gian tà"Lời thúc phụ hỏi, sao hắn không hiểu cơ chứ?Nhưng, nếu không phải y tìm ra Nguỵ Anh, nếu Nguỵ Anh rơi vào tay kẻ khác, hắn sẽ bị đối đãi ra sao đây?Từng vết giới tiên quật thật mạnh trên người khiến y càng thêm tỉnh táo, những nỗi đau này làm sao bằng những nỗi đau mà Nguỵ Anh của y phải nếm trải? Nếu như những vết giới tiên này có thể giúp y giữ lại Nguỵ Anh vậy thì y cam tâm tình nguyện.Giới tiên có thể lưu lại một đời thì sao chứ, không còn Nguỵ Anh thử hỏi y sống trên đời còn ý nghĩa sao?"Giám hỏi thúc phụ thế nào là chính tà, thế nào là trắng đen""Ngươi còn chưa biết sai""Vong Cơ không sai"Lam Gia lão tiền bối hắn chính là ánh mắt trợn trắng, vẻ mặt không thể tin được nhìn… " Giang Trừng,Vân Mộng Song Kiệt kia, xin lỗi, ta thất hứa rồi.Chỉ mong sau này ngươi hãy sống thật tốt làm rạng danh Giang Gia, ta xuống dưới tìm sư tỷ trước, ngươi phải ở lại bảo hộ Kim Lăng thật tốt.À, ngươi nhớ là giúp ta bảo hộ thêm một người nữa, hắn tên Lam Nguyện, trạc tuổi với Kim Lăng.Giang Trừng, phải sống thật tốt"Giang Trừng hốc mắt hắn đã ửng đỏ cả lên rồi, bàn tay mạnh mẽ gấp lại bức thư, cất vào trong ngực."Tên chết tiệt này"Cứ như vậy liền chết rồi, cứ như vậy liền bỏ hắn lại một mình.Tên chết tiệt đấy lại giám thất hứa với hắn.Tên chết tiệt đấy thế mà lại không làm phó soái của hắn, cùng hắn xây dựng Giang Gia.Tên chết tiệt này bỏ đi mười năm, chỉ vừa mới quay lại, lại đã rời đi tiếp.Nguỵ Vô Tiện, tại sao người ngươi lựa chọn bỏ rơi luôn là Giang Gia chúng ta?Một bóng trắng từng bước từng bước một từ trong rèm trắng bước ra, Lam Hi Thần nhìn người kia đến ngẩn người, hắn không ngờ rằng, người nọ cũng sẽ xuất hiện ở đây, không phải hắn đang yên yên ổn ổn ở lại Tĩnh Thất nghiên cứu về Trần Tình tìm cách nhớ lại hay sao.Những gì ban nãy y nói, người kia đã nghe hết rồi sao?"Huynh trưởng, những gì ngươi nói là thật hay sao""Là hắn dùng chính sinh mạng cùng hồn phách của mình để ta quay về""Hắn!.hắn, hắn sẽ không có kiếp sau sao" Lam Vong Cơ nhìn về phía huynh trưởng, người huynh trưởng mà hắn luôn tin tưởng tín nhiệm nhất nay lại dấu hắn một chuyện động trời như vậy, người làm đệ đệ như hắn có chút không thể tin nổi, nhưng chung quy huynh trưởng cũng vẫn là vì muốn hắn tốt mà thôi.Đây cũng chính là lần đầu tiên Lam Hi Thần thấy đệ đệ của mình không nói lên lời, đệ đệ của hắn, nhìn biểu cảm kia có vẻ như chưa nhớ lại gì, nhưng lại có vẻ như hắn đã biết hết tất cả, Lam Hi Thần chính là không giám nhìn thẳng vào mắt hắn, chỉ nhẹ nhàng gật đầu.Một cái gật đầu, xác định sự thật.Một cái gật đầu, xoá tan hy vọng.Một cái gật đầu, nặng tựa ngàn cân.[Vài lời tác giả: các bạn hãy thử đoán xem, sau khi Lam Trạm biết chuyện này rồi, thì sẽ ra sao? Comment bên dưới cho mình biết suy nghĩ của các bạn nhé].

" Giang Trừng,Vân Mộng Song Kiệt kia, xin lỗi, ta thất hứa rồi.

Chỉ mong sau này ngươi hãy sống thật tốt làm rạng danh Giang Gia, ta xuống dưới tìm sư tỷ trước, ngươi phải ở lại bảo hộ Kim Lăng thật tốt.

À, ngươi nhớ là giúp ta bảo hộ thêm một người nữa, hắn tên Lam Nguyện, trạc tuổi với Kim Lăng.

Giang Trừng, phải sống thật tốt"Giang Trừng hốc mắt hắn đã ửng đỏ cả lên rồi, bàn tay mạnh mẽ gấp lại bức thư, cất vào trong ngực.

"Tên chết tiệt này"Cứ như vậy liền chết rồi, cứ như vậy liền bỏ hắn lại một mình.

Tên chết tiệt đấy lại giám thất hứa với hắn.

Tên chết tiệt đấy thế mà lại không làm phó soái của hắn, cùng hắn xây dựng Giang Gia.

Tên chết tiệt này bỏ đi mười năm, chỉ vừa mới quay lại, lại đã rời đi tiếp.

Nguỵ Vô Tiện, tại sao người ngươi lựa chọn bỏ rơi luôn là Giang Gia chúng ta?Một bóng trắng từng bước từng bước một từ trong rèm trắng bước ra, Lam Hi Thần nhìn người kia đến ngẩn người, hắn không ngờ rằng, người nọ cũng sẽ xuất hiện ở đây, không phải hắn đang yên yên ổn ổn ở lại Tĩnh Thất nghiên cứu về Trần Tình tìm cách nhớ lại hay sao.

Những gì ban nãy y nói, người kia đã nghe hết rồi sao?"Huynh trưởng, những gì ngươi nói là thật hay sao""Là hắn dùng chính sinh mạng cùng hồn phách của mình để ta quay về""Hắn!.

hắn, hắn sẽ không có kiếp sau sao" Lam Vong Cơ nhìn về phía huynh trưởng, người huynh trưởng mà hắn luôn tin tưởng tín nhiệm nhất nay lại dấu hắn một chuyện động trời như vậy, người làm đệ đệ như hắn có chút không thể tin nổi, nhưng chung quy huynh trưởng cũng vẫn là vì muốn hắn tốt mà thôi.

Đây cũng chính là lần đầu tiên Lam Hi Thần thấy đệ đệ của mình không nói lên lời, đệ đệ của hắn, nhìn biểu cảm kia có vẻ như chưa nhớ lại gì, nhưng lại có vẻ như hắn đã biết hết tất cả, Lam Hi Thần chính là không giám nhìn thẳng vào mắt hắn, chỉ nhẹ nhàng gật đầu.

Một cái gật đầu, xác định sự thật.

Một cái gật đầu, xoá tan hy vọng.

Một cái gật đầu, nặng tựa ngàn cân.

[Vài lời tác giả: các bạn hãy thử đoán xem, sau khi Lam Trạm biết chuyện này rồi, thì sẽ ra sao? Comment bên dưới cho mình biết suy nghĩ của các bạn nhé].

Ma Đạo Tổ Sư Ngoại Truyện Nhân VậtTác giả: Diệp NhiênTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Sủng, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngQuyển 1: Nói về một kết cục khác của Lam Trạm_Lam Vong Cơ cùng Nguỵ Anh_Nguỵ Vô TiệnNếu như khi Nguỵ Anh rớt xuống Loạn Tán Cương, Lam Trạm có thể tìm được hắn đem về Vân Thâm Bất Tri Xứ, giấu đi, thì mọi chuyện sẽ ra sao?~~~~"Lam Vong Cơ, điều thứ mười ba trong gia huấn Cô Tô là gì""Không kết giao với gian tà"Lời thúc phụ hỏi, sao hắn không hiểu cơ chứ?Nhưng, nếu không phải y tìm ra Nguỵ Anh, nếu Nguỵ Anh rơi vào tay kẻ khác, hắn sẽ bị đối đãi ra sao đây?Từng vết giới tiên quật thật mạnh trên người khiến y càng thêm tỉnh táo, những nỗi đau này làm sao bằng những nỗi đau mà Nguỵ Anh của y phải nếm trải? Nếu như những vết giới tiên này có thể giúp y giữ lại Nguỵ Anh vậy thì y cam tâm tình nguyện.Giới tiên có thể lưu lại một đời thì sao chứ, không còn Nguỵ Anh thử hỏi y sống trên đời còn ý nghĩa sao?"Giám hỏi thúc phụ thế nào là chính tà, thế nào là trắng đen""Ngươi còn chưa biết sai""Vong Cơ không sai"Lam Gia lão tiền bối hắn chính là ánh mắt trợn trắng, vẻ mặt không thể tin được nhìn… " Giang Trừng,Vân Mộng Song Kiệt kia, xin lỗi, ta thất hứa rồi.Chỉ mong sau này ngươi hãy sống thật tốt làm rạng danh Giang Gia, ta xuống dưới tìm sư tỷ trước, ngươi phải ở lại bảo hộ Kim Lăng thật tốt.À, ngươi nhớ là giúp ta bảo hộ thêm một người nữa, hắn tên Lam Nguyện, trạc tuổi với Kim Lăng.Giang Trừng, phải sống thật tốt"Giang Trừng hốc mắt hắn đã ửng đỏ cả lên rồi, bàn tay mạnh mẽ gấp lại bức thư, cất vào trong ngực."Tên chết tiệt này"Cứ như vậy liền chết rồi, cứ như vậy liền bỏ hắn lại một mình.Tên chết tiệt đấy lại giám thất hứa với hắn.Tên chết tiệt đấy thế mà lại không làm phó soái của hắn, cùng hắn xây dựng Giang Gia.Tên chết tiệt này bỏ đi mười năm, chỉ vừa mới quay lại, lại đã rời đi tiếp.Nguỵ Vô Tiện, tại sao người ngươi lựa chọn bỏ rơi luôn là Giang Gia chúng ta?Một bóng trắng từng bước từng bước một từ trong rèm trắng bước ra, Lam Hi Thần nhìn người kia đến ngẩn người, hắn không ngờ rằng, người nọ cũng sẽ xuất hiện ở đây, không phải hắn đang yên yên ổn ổn ở lại Tĩnh Thất nghiên cứu về Trần Tình tìm cách nhớ lại hay sao.Những gì ban nãy y nói, người kia đã nghe hết rồi sao?"Huynh trưởng, những gì ngươi nói là thật hay sao""Là hắn dùng chính sinh mạng cùng hồn phách của mình để ta quay về""Hắn!.hắn, hắn sẽ không có kiếp sau sao" Lam Vong Cơ nhìn về phía huynh trưởng, người huynh trưởng mà hắn luôn tin tưởng tín nhiệm nhất nay lại dấu hắn một chuyện động trời như vậy, người làm đệ đệ như hắn có chút không thể tin nổi, nhưng chung quy huynh trưởng cũng vẫn là vì muốn hắn tốt mà thôi.Đây cũng chính là lần đầu tiên Lam Hi Thần thấy đệ đệ của mình không nói lên lời, đệ đệ của hắn, nhìn biểu cảm kia có vẻ như chưa nhớ lại gì, nhưng lại có vẻ như hắn đã biết hết tất cả, Lam Hi Thần chính là không giám nhìn thẳng vào mắt hắn, chỉ nhẹ nhàng gật đầu.Một cái gật đầu, xác định sự thật.Một cái gật đầu, xoá tan hy vọng.Một cái gật đầu, nặng tựa ngàn cân.[Vài lời tác giả: các bạn hãy thử đoán xem, sau khi Lam Trạm biết chuyện này rồi, thì sẽ ra sao? Comment bên dưới cho mình biết suy nghĩ của các bạn nhé].

Chương 74: Quyển 2 Nếu Như Người Chết Không Phải Là Sư Tỷ 49