Tác giả:

1 Ta là đích nữ của phủ tướng quân, thân phận tôn quý, dung mạo khuynh thành. Từ khi đến tuổi cập kê, bà mối khắp kinh thành suýt giẫm nát bậc cửa nhà ta. Thế nhưng, tất cả những công tử thế gia từng bàn chuyện cưới xin với ta…không ai thoát khỏi vận rủi. Trong kinh đồn rằng ta khắc chồng. Hoàng đế không chịu nổi nữa, ban một đạo thánh chỉ, tuyên ta tiến cung làm phi. Thế nhưng, ngay ngày ban thánh chỉ, thánh thượng bỗng nhiên đau bụng quặn thắt, đi đại tiện không ngừng, sắc mặt trắng bệch, đi đứng phải vịn tường. Hoàng đế hoảng hốt, trong đêm vội vàng thu hồi thánh chỉ, long ngôn xác quyết: “Nữ tử này khắc phu quá đỗi hung tàn!” Thánh thượng kim khẩu ngọc ngôn, đã định luận như vậy, từ đó về sau cả kinh thành chẳng còn kẻ nào dám cưới ta. Mẫu thân ta lo lắng đến ưu sầu, duy chỉ có phụ thân vẫn ung dung không chút bận tâm.

Chương 3

Thánh Thể Khắc PhuTác giả: Khuyết DanhTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng1 Ta là đích nữ của phủ tướng quân, thân phận tôn quý, dung mạo khuynh thành. Từ khi đến tuổi cập kê, bà mối khắp kinh thành suýt giẫm nát bậc cửa nhà ta. Thế nhưng, tất cả những công tử thế gia từng bàn chuyện cưới xin với ta…không ai thoát khỏi vận rủi. Trong kinh đồn rằng ta khắc chồng. Hoàng đế không chịu nổi nữa, ban một đạo thánh chỉ, tuyên ta tiến cung làm phi. Thế nhưng, ngay ngày ban thánh chỉ, thánh thượng bỗng nhiên đau bụng quặn thắt, đi đại tiện không ngừng, sắc mặt trắng bệch, đi đứng phải vịn tường. Hoàng đế hoảng hốt, trong đêm vội vàng thu hồi thánh chỉ, long ngôn xác quyết: “Nữ tử này khắc phu quá đỗi hung tàn!” Thánh thượng kim khẩu ngọc ngôn, đã định luận như vậy, từ đó về sau cả kinh thành chẳng còn kẻ nào dám cưới ta. Mẫu thân ta lo lắng đến ưu sầu, duy chỉ có phụ thân vẫn ung dung không chút bận tâm. 3.Thế là, hôn sự giữa ta và Phó Chi Hằng, cứ như vậy mà được định xuống.Về sau, ta nghe nói, là phụ thân ta hạ mình, không màng thể diện, trên triều đình ép bức Phó Chi Hằng.Ép đến cuối cùng, Phó Chi Hằng đỏ mắt, nói rằng:“Vì nước bỏ mạng, bản tướng còn chẳng sợ, há lại sợ cưới Nam Cung Yên sao? Coi như vì dân trừ hại.”Hoàng đế cảm động khôn cùng, tán thán: “Phó khanh quả là lương tướng hộ quốc, dũng cảm mà đại nghĩa.”Tức thì ban hôn tại chỗ.Nghe thử xem, “vì nước bỏ mạng”, “vì dân trừ hại”… đây là lời nghiêm túc sao?Phó Chi Hằng, ta chúc ngươi cũng một lần tuôn ra ba ngàn dặm!

3.

Thế là, hôn sự giữa ta và Phó Chi Hằng, cứ như vậy mà được định xuống.

Về sau, ta nghe nói, là phụ thân ta hạ mình, không màng thể diện, trên triều đình ép bức Phó Chi Hằng.

Ép đến cuối cùng, Phó Chi Hằng đỏ mắt, nói rằng:

“Vì nước bỏ mạng, bản tướng còn chẳng sợ, há lại sợ cưới Nam Cung Yên sao? Coi như vì dân trừ hại.”

Hoàng đế cảm động khôn cùng, tán thán: “Phó khanh quả là lương tướng hộ quốc, dũng cảm mà đại nghĩa.”

Tức thì ban hôn tại chỗ.

Nghe thử xem, “vì nước bỏ mạng”, “vì dân trừ hại”… đây là lời nghiêm túc sao?

Phó Chi Hằng, ta chúc ngươi cũng một lần tuôn ra ba ngàn dặm!

Thánh Thể Khắc PhuTác giả: Khuyết DanhTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng1 Ta là đích nữ của phủ tướng quân, thân phận tôn quý, dung mạo khuynh thành. Từ khi đến tuổi cập kê, bà mối khắp kinh thành suýt giẫm nát bậc cửa nhà ta. Thế nhưng, tất cả những công tử thế gia từng bàn chuyện cưới xin với ta…không ai thoát khỏi vận rủi. Trong kinh đồn rằng ta khắc chồng. Hoàng đế không chịu nổi nữa, ban một đạo thánh chỉ, tuyên ta tiến cung làm phi. Thế nhưng, ngay ngày ban thánh chỉ, thánh thượng bỗng nhiên đau bụng quặn thắt, đi đại tiện không ngừng, sắc mặt trắng bệch, đi đứng phải vịn tường. Hoàng đế hoảng hốt, trong đêm vội vàng thu hồi thánh chỉ, long ngôn xác quyết: “Nữ tử này khắc phu quá đỗi hung tàn!” Thánh thượng kim khẩu ngọc ngôn, đã định luận như vậy, từ đó về sau cả kinh thành chẳng còn kẻ nào dám cưới ta. Mẫu thân ta lo lắng đến ưu sầu, duy chỉ có phụ thân vẫn ung dung không chút bận tâm. 3.Thế là, hôn sự giữa ta và Phó Chi Hằng, cứ như vậy mà được định xuống.Về sau, ta nghe nói, là phụ thân ta hạ mình, không màng thể diện, trên triều đình ép bức Phó Chi Hằng.Ép đến cuối cùng, Phó Chi Hằng đỏ mắt, nói rằng:“Vì nước bỏ mạng, bản tướng còn chẳng sợ, há lại sợ cưới Nam Cung Yên sao? Coi như vì dân trừ hại.”Hoàng đế cảm động khôn cùng, tán thán: “Phó khanh quả là lương tướng hộ quốc, dũng cảm mà đại nghĩa.”Tức thì ban hôn tại chỗ.Nghe thử xem, “vì nước bỏ mạng”, “vì dân trừ hại”… đây là lời nghiêm túc sao?Phó Chi Hằng, ta chúc ngươi cũng một lần tuôn ra ba ngàn dặm!

Chương 3