Tác giả:

1 Ta là đích nữ của phủ tướng quân, thân phận tôn quý, dung mạo khuynh thành. Từ khi đến tuổi cập kê, bà mối khắp kinh thành suýt giẫm nát bậc cửa nhà ta. Thế nhưng, tất cả những công tử thế gia từng bàn chuyện cưới xin với ta…không ai thoát khỏi vận rủi. Trong kinh đồn rằng ta khắc chồng. Hoàng đế không chịu nổi nữa, ban một đạo thánh chỉ, tuyên ta tiến cung làm phi. Thế nhưng, ngay ngày ban thánh chỉ, thánh thượng bỗng nhiên đau bụng quặn thắt, đi đại tiện không ngừng, sắc mặt trắng bệch, đi đứng phải vịn tường. Hoàng đế hoảng hốt, trong đêm vội vàng thu hồi thánh chỉ, long ngôn xác quyết: “Nữ tử này khắc phu quá đỗi hung tàn!” Thánh thượng kim khẩu ngọc ngôn, đã định luận như vậy, từ đó về sau cả kinh thành chẳng còn kẻ nào dám cưới ta. Mẫu thân ta lo lắng đến ưu sầu, duy chỉ có phụ thân vẫn ung dung không chút bận tâm.

Chương 7

Thánh Thể Khắc PhuTác giả: Khuyết DanhTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng1 Ta là đích nữ của phủ tướng quân, thân phận tôn quý, dung mạo khuynh thành. Từ khi đến tuổi cập kê, bà mối khắp kinh thành suýt giẫm nát bậc cửa nhà ta. Thế nhưng, tất cả những công tử thế gia từng bàn chuyện cưới xin với ta…không ai thoát khỏi vận rủi. Trong kinh đồn rằng ta khắc chồng. Hoàng đế không chịu nổi nữa, ban một đạo thánh chỉ, tuyên ta tiến cung làm phi. Thế nhưng, ngay ngày ban thánh chỉ, thánh thượng bỗng nhiên đau bụng quặn thắt, đi đại tiện không ngừng, sắc mặt trắng bệch, đi đứng phải vịn tường. Hoàng đế hoảng hốt, trong đêm vội vàng thu hồi thánh chỉ, long ngôn xác quyết: “Nữ tử này khắc phu quá đỗi hung tàn!” Thánh thượng kim khẩu ngọc ngôn, đã định luận như vậy, từ đó về sau cả kinh thành chẳng còn kẻ nào dám cưới ta. Mẫu thân ta lo lắng đến ưu sầu, duy chỉ có phụ thân vẫn ung dung không chút bận tâm. 7.Ba ngày sau, là ngày hồi môn.Ta đã thu dọn xong từ sớm, chỉ mong có thể chuồn đi thật nhanh.Nào ngờ, vừa bước ra cửa, liền thấy Phó Chi Hằng đứng sừng sững trước ngưỡng.“Gian… ngươi đây là có ý gì?” – ta ôm chặt cái bọc nhỏ, tưởng hắn muốn ngăn ta về nhà.Không ngờ, Phó Chi Hằng lại đưa tay vén rèm xe ngựa:“Tự nhiên là muốn cùng phu nhân hồi môn.”“Ngươi muốn đến nhà ta? Gặp phụ thân ta?” – ta kinh ngạc đến tột độ.Phó Chi Hằng chẳng nói chẳng rằng, đỡ ta lên xe ngựa.Trên đường, ta ngồi bên cạnh hắn, cảm giác như ngồi trên bàn chông, trong lòng thấp thỏm, rốt cuộc không nhịn được, dè chừng hỏi:“Ngươi rốt cuộc tính toán gì vậy? Là muốn một lưới bắt hết nhà ta sao? Ta với mẫu thân đều vô tội mà.”“Phu nhân lại nói đùa rồi. Ta sao nỡ ra tay với phu nhân?” – Phó Chi Hằng nhướng mày, nhẹ nhàng đáp.“Vậy… vậy chẳng lẽ ngươi đã hóa giải hiềm khích với phụ thân ta rồi?” – ta chớp mắt nhìn hắn, đầy vẻ mong đợi.“Chuyện đó… không thể.”Trái tim đang treo lơ lửng trong lồng ngực ta, rốt cuộc cũng hoàn toàn tan nát.

7.

Ba ngày sau, là ngày hồi môn.

Ta đã thu dọn xong từ sớm, chỉ mong có thể chuồn đi thật nhanh.

Nào ngờ, vừa bước ra cửa, liền thấy Phó Chi Hằng đứng sừng sững trước ngưỡng.

“Gian… ngươi đây là có ý gì?” – ta ôm chặt cái bọc nhỏ, tưởng hắn muốn ngăn ta về nhà.

Không ngờ, Phó Chi Hằng lại đưa tay vén rèm xe ngựa:

“Tự nhiên là muốn cùng phu nhân hồi môn.”

“Ngươi muốn đến nhà ta? Gặp phụ thân ta?” – ta kinh ngạc đến tột độ.

Phó Chi Hằng chẳng nói chẳng rằng, đỡ ta lên xe ngựa.

Trên đường, ta ngồi bên cạnh hắn, cảm giác như ngồi trên bàn chông, trong lòng thấp thỏm, rốt cuộc không nhịn được, dè chừng hỏi:

“Ngươi rốt cuộc tính toán gì vậy? Là muốn một lưới bắt hết nhà ta sao? Ta với mẫu thân đều vô tội mà.”

“Phu nhân lại nói đùa rồi. Ta sao nỡ ra tay với phu nhân?” – Phó Chi Hằng nhướng mày, nhẹ nhàng đáp.

“Vậy… vậy chẳng lẽ ngươi đã hóa giải hiềm khích với phụ thân ta rồi?” – ta chớp mắt nhìn hắn, đầy vẻ mong đợi.

“Chuyện đó… không thể.”

Trái tim đang treo lơ lửng trong lồng ngực ta, rốt cuộc cũng hoàn toàn tan nát.

Thánh Thể Khắc PhuTác giả: Khuyết DanhTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng1 Ta là đích nữ của phủ tướng quân, thân phận tôn quý, dung mạo khuynh thành. Từ khi đến tuổi cập kê, bà mối khắp kinh thành suýt giẫm nát bậc cửa nhà ta. Thế nhưng, tất cả những công tử thế gia từng bàn chuyện cưới xin với ta…không ai thoát khỏi vận rủi. Trong kinh đồn rằng ta khắc chồng. Hoàng đế không chịu nổi nữa, ban một đạo thánh chỉ, tuyên ta tiến cung làm phi. Thế nhưng, ngay ngày ban thánh chỉ, thánh thượng bỗng nhiên đau bụng quặn thắt, đi đại tiện không ngừng, sắc mặt trắng bệch, đi đứng phải vịn tường. Hoàng đế hoảng hốt, trong đêm vội vàng thu hồi thánh chỉ, long ngôn xác quyết: “Nữ tử này khắc phu quá đỗi hung tàn!” Thánh thượng kim khẩu ngọc ngôn, đã định luận như vậy, từ đó về sau cả kinh thành chẳng còn kẻ nào dám cưới ta. Mẫu thân ta lo lắng đến ưu sầu, duy chỉ có phụ thân vẫn ung dung không chút bận tâm. 7.Ba ngày sau, là ngày hồi môn.Ta đã thu dọn xong từ sớm, chỉ mong có thể chuồn đi thật nhanh.Nào ngờ, vừa bước ra cửa, liền thấy Phó Chi Hằng đứng sừng sững trước ngưỡng.“Gian… ngươi đây là có ý gì?” – ta ôm chặt cái bọc nhỏ, tưởng hắn muốn ngăn ta về nhà.Không ngờ, Phó Chi Hằng lại đưa tay vén rèm xe ngựa:“Tự nhiên là muốn cùng phu nhân hồi môn.”“Ngươi muốn đến nhà ta? Gặp phụ thân ta?” – ta kinh ngạc đến tột độ.Phó Chi Hằng chẳng nói chẳng rằng, đỡ ta lên xe ngựa.Trên đường, ta ngồi bên cạnh hắn, cảm giác như ngồi trên bàn chông, trong lòng thấp thỏm, rốt cuộc không nhịn được, dè chừng hỏi:“Ngươi rốt cuộc tính toán gì vậy? Là muốn một lưới bắt hết nhà ta sao? Ta với mẫu thân đều vô tội mà.”“Phu nhân lại nói đùa rồi. Ta sao nỡ ra tay với phu nhân?” – Phó Chi Hằng nhướng mày, nhẹ nhàng đáp.“Vậy… vậy chẳng lẽ ngươi đã hóa giải hiềm khích với phụ thân ta rồi?” – ta chớp mắt nhìn hắn, đầy vẻ mong đợi.“Chuyện đó… không thể.”Trái tim đang treo lơ lửng trong lồng ngực ta, rốt cuộc cũng hoàn toàn tan nát.

Chương 7