Tác giả:

Thành phố A, trong con hẻm cụt của khu phố cũ. “Con mẹ nó, chẳng phải đại thiếu gia nhà họ Vân rất giỏi đánh nhau à? Ai ngờ cũng có ngày hôm nay!” “Hạo ca, thằng nhãi này chảy nhiều m.á.u thế… lỡ tụi mình đánh c.h.ế.t nó rồi thì sao?” “Sợ cái gì! Có người lo liệu cả rồi! Hôm nay ông đây nhất định phải xả hết cục tức trước kia! Phải đánh nó bò dưới đất như chó, không ngóc đầu lên nổi!” Những tiếng đấm đá nặng nề xen lẫn tiếng chửi bới thô tục ầm ĩ đến mức làm Tô Ý thấy nhức hết cả đầu. Năm giác quan dần tỉnh táo, cô nhìn con hẻm nhỏ cũ kỹ, bẩn thỉu xung quanh mình, rồi cúi xuống nhìn bộ váy kiểu dáng sang trọng, tinh xảo mà mình đang mặc — cảm giác thật sự… rất phức tạp. Cô biết rõ, vừa rồi vì hóng hớt bố mẹ cãi nhau mà bị mẹ ruột đá một phát… rồi rơi thẳng vào cái thế giới quỷ quái nào đó. Là thiên kim tiểu thư nổi tiếng yếu ớt, nhõng nhẽo của Cục xuyên sách, điều mà Tô Ý ghét nhất chính là những nơi bẩn thỉu, lộn xộn và bốc mùi khó chịu cùng với những kẻ thô lỗ, mồm miệng đầy những…

Chương 11: Chương 4.1

Xuyên Thành Nữ Phụ Xinh Đẹp Trong Truyện Mạt Thế, Được Nam Chính Cưng Chiều Đến NghiệnTác giả: Hác Đại NgaTruyện Dị Năng, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngThành phố A, trong con hẻm cụt của khu phố cũ. “Con mẹ nó, chẳng phải đại thiếu gia nhà họ Vân rất giỏi đánh nhau à? Ai ngờ cũng có ngày hôm nay!” “Hạo ca, thằng nhãi này chảy nhiều m.á.u thế… lỡ tụi mình đánh c.h.ế.t nó rồi thì sao?” “Sợ cái gì! Có người lo liệu cả rồi! Hôm nay ông đây nhất định phải xả hết cục tức trước kia! Phải đánh nó bò dưới đất như chó, không ngóc đầu lên nổi!” Những tiếng đấm đá nặng nề xen lẫn tiếng chửi bới thô tục ầm ĩ đến mức làm Tô Ý thấy nhức hết cả đầu. Năm giác quan dần tỉnh táo, cô nhìn con hẻm nhỏ cũ kỹ, bẩn thỉu xung quanh mình, rồi cúi xuống nhìn bộ váy kiểu dáng sang trọng, tinh xảo mà mình đang mặc — cảm giác thật sự… rất phức tạp. Cô biết rõ, vừa rồi vì hóng hớt bố mẹ cãi nhau mà bị mẹ ruột đá một phát… rồi rơi thẳng vào cái thế giới quỷ quái nào đó. Là thiên kim tiểu thư nổi tiếng yếu ớt, nhõng nhẽo của Cục xuyên sách, điều mà Tô Ý ghét nhất chính là những nơi bẩn thỉu, lộn xộn và bốc mùi khó chịu cùng với những kẻ thô lỗ, mồm miệng đầy những… Lâu Thượng nhìn người đàn ông lạnh lùng nghiêm túc đang đút đồ ăn trên bàn, cùng với cô gái ngoan ngoãn bên cạnh đang tận hưởng sự chăm sóc, trong lòng hối hận vô cùng.Đôi mắt này của anh, còn cả cái miệng không biết kiêng dè này nữa chứ!"Đại ca, tôi sai rồi. Anh là anh ruột của tôi!"Toàn thân bị dây leo cuốn chặt, Lâu Thượng chỉ có thể dùng cái đầu còn lộ ra để xin sự khoan hồng của người đàn ông kia.Không được thì... đút cho anh ta một miếng cũng được mà!Nỗi đau nhìn thấy đồ ăn nhưng không ăn được, ai hiểu cho anh đây?"Chị dâu nhỏ, tôi sai rồi. Tôi không nên thèm khát sắc đẹp của chị."Lâu Thượng bây giờ chỉ có một cảm giác - hối hận, vô cùng hối hận!Lần đầu tiên gặp được một cô công chúa xinh đẹp hợp gu thẩm mĩ của mình đến vậy, chỉ vô tình trêu chọc một chút, ai mà ngờ người đàn ông bên cạnh cô lại lợi hại như vậy chứ!Lăn lộn trong đám phụ nữ quá lâu, quả nhiên ra ngoài vẫn phải trả giá...Vân Yến nheo đôi mắt đào hoa, đáy mắt đen thẫm sâu không thấy đáy.Ngón tay cầm đũa siết chặt đến hơi tái đi, động tác đút ăn vừa cứng nhắc vừa xa lạ.Chẳng qua là vì Tô Ý bị thương ở tay phải thôi."Tô Ý, há miệng."Giọng nói lạnh lùng lại lần nữa cắt ngang ánh nhìn của Tô Ý về phía Lâu Thượng.Nhưng cô cũng không bận tâm, vừa ngoan ngoãn ăn miếng tôm dai mềm, vừa nhìn vừa nhìn người nào đó đang bị quấn chặt như bánh chưng.Lâu - mặt đau khổ - Thượng: sao càng cầu xin thì càng bị trói chặt thế này?!Hệ thống trong đầu cô do dự một lúc rồi lên tiếng: [Ký chủ, người không thể ăn trong bát nhìn trong nồi được đâu...]Tựa như vừa hạ quyết tâm lớn lao, Tô Ý nuốt miếng tôm trong miệng, đột ngột đứng dậy.Sau đó cô xoay người ngồi hẳn lên đùi người đàn ông đang chuẩn bị gắp thức ăn."Vân Yến, tôi muốn nhuộm tóc thành màu đỏ, giống như màu của anh ta!"“Không đúng, phải là loại đẹp hơn hắn ta.”Đôi mắt hạnh trong veo phản chiếu ánh sáng lấp lánh, Tô Ý dùng đầu ngón tay chọc chọc vào cơ n.g.ự.c rắn chắc của người đàn ông.Sau đó, cô nghịch ngợm quấn lấy một lọn tóc dài rủ xuống giữa xương quai xanh của hắn, rồi lại chỉ xuống Lâu Thượng đang nằm trên đất.Nhưng còn chưa kịp nói tiếp, cả người cô đã bị một cánh tay vòng qua eo, nhẹ nhàng xoay lại, trong chớp mắt liền trở về chỗ cũ.“Tùy cô."Giọng nam lạnh nhạt, nghe như chẳng hề bận tâm cô nghĩ thế nào.Giây tiếp theo, một miếng thịt nhỏ được đưa đến bên môi Tô Ý, động tác dửng dưng như thể chỉ đang hoàn thành một nhiệm vụ.

Lâu Thượng nhìn người đàn ông lạnh lùng nghiêm túc đang đút đồ ăn trên bàn, cùng với cô gái ngoan ngoãn bên cạnh đang tận hưởng sự chăm sóc, trong lòng hối hận vô cùng.

Đôi mắt này của anh, còn cả cái miệng không biết kiêng dè này nữa chứ!

"Đại ca, tôi sai rồi. Anh là anh ruột của tôi!"

Toàn thân bị dây leo cuốn chặt, Lâu Thượng chỉ có thể dùng cái đầu còn lộ ra để xin sự khoan hồng của người đàn ông kia.

Không được thì... đút cho anh ta một miếng cũng được mà!

Nỗi đau nhìn thấy đồ ăn nhưng không ăn được, ai hiểu cho anh đây?

"Chị dâu nhỏ, tôi sai rồi. Tôi không nên thèm khát sắc đẹp của chị."

Lâu Thượng bây giờ chỉ có một cảm giác - hối hận, vô cùng hối hận!

Lần đầu tiên gặp được một cô công chúa xinh đẹp hợp gu thẩm mĩ của mình đến vậy, chỉ vô tình trêu chọc một chút, ai mà ngờ người đàn ông bên cạnh cô lại lợi hại như vậy chứ!

Lăn lộn trong đám phụ nữ quá lâu, quả nhiên ra ngoài vẫn phải trả giá...

Vân Yến nheo đôi mắt đào hoa, đáy mắt đen thẫm sâu không thấy đáy.

Ngón tay cầm đũa siết chặt đến hơi tái đi, động tác đút ăn vừa cứng nhắc vừa xa lạ.

Chẳng qua là vì Tô Ý bị thương ở tay phải thôi.

"Tô Ý, há miệng."

Giọng nói lạnh lùng lại lần nữa cắt ngang ánh nhìn của Tô Ý về phía Lâu Thượng.

Nhưng cô cũng không bận tâm, vừa ngoan ngoãn ăn miếng tôm dai mềm, vừa nhìn vừa nhìn người nào đó đang bị quấn chặt như bánh chưng.

Lâu - mặt đau khổ - Thượng: sao càng cầu xin thì càng bị trói chặt thế này?!

Hệ thống trong đầu cô do dự một lúc rồi lên tiếng: [Ký chủ, người không thể ăn trong bát nhìn trong nồi được đâu...]

Tựa như vừa hạ quyết tâm lớn lao, Tô Ý nuốt miếng tôm trong miệng, đột ngột đứng dậy.

Sau đó cô xoay người ngồi hẳn lên đùi người đàn ông đang chuẩn bị gắp thức ăn.

"Vân Yến, tôi muốn nhuộm tóc thành màu đỏ, giống như màu của anh ta!"

“Không đúng, phải là loại đẹp hơn hắn ta.”

Đôi mắt hạnh trong veo phản chiếu ánh sáng lấp lánh, Tô Ý dùng đầu ngón tay chọc chọc vào cơ n.g.ự.c rắn chắc của người đàn ông.

Sau đó, cô nghịch ngợm quấn lấy một lọn tóc dài rủ xuống giữa xương quai xanh của hắn, rồi lại chỉ xuống Lâu Thượng đang nằm trên đất.

Nhưng còn chưa kịp nói tiếp, cả người cô đã bị một cánh tay vòng qua eo, nhẹ nhàng xoay lại, trong chớp mắt liền trở về chỗ cũ.

“Tùy cô."

Giọng nam lạnh nhạt, nghe như chẳng hề bận tâm cô nghĩ thế nào.

Giây tiếp theo, một miếng thịt nhỏ được đưa đến bên môi Tô Ý, động tác dửng dưng như thể chỉ đang hoàn thành một nhiệm vụ.

Xuyên Thành Nữ Phụ Xinh Đẹp Trong Truyện Mạt Thế, Được Nam Chính Cưng Chiều Đến NghiệnTác giả: Hác Đại NgaTruyện Dị Năng, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngThành phố A, trong con hẻm cụt của khu phố cũ. “Con mẹ nó, chẳng phải đại thiếu gia nhà họ Vân rất giỏi đánh nhau à? Ai ngờ cũng có ngày hôm nay!” “Hạo ca, thằng nhãi này chảy nhiều m.á.u thế… lỡ tụi mình đánh c.h.ế.t nó rồi thì sao?” “Sợ cái gì! Có người lo liệu cả rồi! Hôm nay ông đây nhất định phải xả hết cục tức trước kia! Phải đánh nó bò dưới đất như chó, không ngóc đầu lên nổi!” Những tiếng đấm đá nặng nề xen lẫn tiếng chửi bới thô tục ầm ĩ đến mức làm Tô Ý thấy nhức hết cả đầu. Năm giác quan dần tỉnh táo, cô nhìn con hẻm nhỏ cũ kỹ, bẩn thỉu xung quanh mình, rồi cúi xuống nhìn bộ váy kiểu dáng sang trọng, tinh xảo mà mình đang mặc — cảm giác thật sự… rất phức tạp. Cô biết rõ, vừa rồi vì hóng hớt bố mẹ cãi nhau mà bị mẹ ruột đá một phát… rồi rơi thẳng vào cái thế giới quỷ quái nào đó. Là thiên kim tiểu thư nổi tiếng yếu ớt, nhõng nhẽo của Cục xuyên sách, điều mà Tô Ý ghét nhất chính là những nơi bẩn thỉu, lộn xộn và bốc mùi khó chịu cùng với những kẻ thô lỗ, mồm miệng đầy những… Lâu Thượng nhìn người đàn ông lạnh lùng nghiêm túc đang đút đồ ăn trên bàn, cùng với cô gái ngoan ngoãn bên cạnh đang tận hưởng sự chăm sóc, trong lòng hối hận vô cùng.Đôi mắt này của anh, còn cả cái miệng không biết kiêng dè này nữa chứ!"Đại ca, tôi sai rồi. Anh là anh ruột của tôi!"Toàn thân bị dây leo cuốn chặt, Lâu Thượng chỉ có thể dùng cái đầu còn lộ ra để xin sự khoan hồng của người đàn ông kia.Không được thì... đút cho anh ta một miếng cũng được mà!Nỗi đau nhìn thấy đồ ăn nhưng không ăn được, ai hiểu cho anh đây?"Chị dâu nhỏ, tôi sai rồi. Tôi không nên thèm khát sắc đẹp của chị."Lâu Thượng bây giờ chỉ có một cảm giác - hối hận, vô cùng hối hận!Lần đầu tiên gặp được một cô công chúa xinh đẹp hợp gu thẩm mĩ của mình đến vậy, chỉ vô tình trêu chọc một chút, ai mà ngờ người đàn ông bên cạnh cô lại lợi hại như vậy chứ!Lăn lộn trong đám phụ nữ quá lâu, quả nhiên ra ngoài vẫn phải trả giá...Vân Yến nheo đôi mắt đào hoa, đáy mắt đen thẫm sâu không thấy đáy.Ngón tay cầm đũa siết chặt đến hơi tái đi, động tác đút ăn vừa cứng nhắc vừa xa lạ.Chẳng qua là vì Tô Ý bị thương ở tay phải thôi."Tô Ý, há miệng."Giọng nói lạnh lùng lại lần nữa cắt ngang ánh nhìn của Tô Ý về phía Lâu Thượng.Nhưng cô cũng không bận tâm, vừa ngoan ngoãn ăn miếng tôm dai mềm, vừa nhìn vừa nhìn người nào đó đang bị quấn chặt như bánh chưng.Lâu - mặt đau khổ - Thượng: sao càng cầu xin thì càng bị trói chặt thế này?!Hệ thống trong đầu cô do dự một lúc rồi lên tiếng: [Ký chủ, người không thể ăn trong bát nhìn trong nồi được đâu...]Tựa như vừa hạ quyết tâm lớn lao, Tô Ý nuốt miếng tôm trong miệng, đột ngột đứng dậy.Sau đó cô xoay người ngồi hẳn lên đùi người đàn ông đang chuẩn bị gắp thức ăn."Vân Yến, tôi muốn nhuộm tóc thành màu đỏ, giống như màu của anh ta!"“Không đúng, phải là loại đẹp hơn hắn ta.”Đôi mắt hạnh trong veo phản chiếu ánh sáng lấp lánh, Tô Ý dùng đầu ngón tay chọc chọc vào cơ n.g.ự.c rắn chắc của người đàn ông.Sau đó, cô nghịch ngợm quấn lấy một lọn tóc dài rủ xuống giữa xương quai xanh của hắn, rồi lại chỉ xuống Lâu Thượng đang nằm trên đất.Nhưng còn chưa kịp nói tiếp, cả người cô đã bị một cánh tay vòng qua eo, nhẹ nhàng xoay lại, trong chớp mắt liền trở về chỗ cũ.“Tùy cô."Giọng nam lạnh nhạt, nghe như chẳng hề bận tâm cô nghĩ thế nào.Giây tiếp theo, một miếng thịt nhỏ được đưa đến bên môi Tô Ý, động tác dửng dưng như thể chỉ đang hoàn thành một nhiệm vụ.

Chương 11: Chương 4.1