Thành phố A, trong con hẻm cụt của khu phố cũ. “Con mẹ nó, chẳng phải đại thiếu gia nhà họ Vân rất giỏi đánh nhau à? Ai ngờ cũng có ngày hôm nay!” “Hạo ca, thằng nhãi này chảy nhiều m.á.u thế… lỡ tụi mình đánh c.h.ế.t nó rồi thì sao?” “Sợ cái gì! Có người lo liệu cả rồi! Hôm nay ông đây nhất định phải xả hết cục tức trước kia! Phải đánh nó bò dưới đất như chó, không ngóc đầu lên nổi!” Những tiếng đấm đá nặng nề xen lẫn tiếng chửi bới thô tục ầm ĩ đến mức làm Tô Ý thấy nhức hết cả đầu. Năm giác quan dần tỉnh táo, cô nhìn con hẻm nhỏ cũ kỹ, bẩn thỉu xung quanh mình, rồi cúi xuống nhìn bộ váy kiểu dáng sang trọng, tinh xảo mà mình đang mặc — cảm giác thật sự… rất phức tạp. Cô biết rõ, vừa rồi vì hóng hớt bố mẹ cãi nhau mà bị mẹ ruột đá một phát… rồi rơi thẳng vào cái thế giới quỷ quái nào đó. Là thiên kim tiểu thư nổi tiếng yếu ớt, nhõng nhẽo của Cục xuyên sách, điều mà Tô Ý ghét nhất chính là những nơi bẩn thỉu, lộn xộn và bốc mùi khó chịu cùng với những kẻ thô lỗ, mồm miệng đầy những…
Chương 22: Chương 6.1
Xuyên Thành Nữ Phụ Xinh Đẹp Trong Truyện Mạt Thế, Được Nam Chính Cưng Chiều Đến NghiệnTác giả: Hác Đại NgaTruyện Dị Năng, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngThành phố A, trong con hẻm cụt của khu phố cũ. “Con mẹ nó, chẳng phải đại thiếu gia nhà họ Vân rất giỏi đánh nhau à? Ai ngờ cũng có ngày hôm nay!” “Hạo ca, thằng nhãi này chảy nhiều m.á.u thế… lỡ tụi mình đánh c.h.ế.t nó rồi thì sao?” “Sợ cái gì! Có người lo liệu cả rồi! Hôm nay ông đây nhất định phải xả hết cục tức trước kia! Phải đánh nó bò dưới đất như chó, không ngóc đầu lên nổi!” Những tiếng đấm đá nặng nề xen lẫn tiếng chửi bới thô tục ầm ĩ đến mức làm Tô Ý thấy nhức hết cả đầu. Năm giác quan dần tỉnh táo, cô nhìn con hẻm nhỏ cũ kỹ, bẩn thỉu xung quanh mình, rồi cúi xuống nhìn bộ váy kiểu dáng sang trọng, tinh xảo mà mình đang mặc — cảm giác thật sự… rất phức tạp. Cô biết rõ, vừa rồi vì hóng hớt bố mẹ cãi nhau mà bị mẹ ruột đá một phát… rồi rơi thẳng vào cái thế giới quỷ quái nào đó. Là thiên kim tiểu thư nổi tiếng yếu ớt, nhõng nhẽo của Cục xuyên sách, điều mà Tô Ý ghét nhất chính là những nơi bẩn thỉu, lộn xộn và bốc mùi khó chịu cùng với những kẻ thô lỗ, mồm miệng đầy những… Thẩm Tinh Ngộ có vẻ hơi bất ngờ, không ngờ cô tiểu thư Tô Ý mà bọn họ nói là kiêu ngạo và cứng đầu lại lại chỉ vào anh.Không, chính xác mà nói, là chỉ vào con chó của anh.“Tô tiểu thư, không cần đâu.”Chỉ đáng tiếc là anh chỉ là người qua đường thôi.Khi gặp những người này ở dưới lầu, anh đã cùng họ xử lý mấy con xác sống trong sảnh, rồi theo họ tìm được cầu thang an toàn.Người anh cần tìm, không phải ở tầng này.Nhìn thấy Tô Ý lại cho một người không quen biết vào nhà mà không chịu để bọn họ vào, Châu Kim Dữ tức giận đến mặt mày đen lại, vốn dĩ vẻ ngoài còn tạm chấp nhận giờ đây lại thêm vài phần dữ tợn.Hắn ta kéo Từ Vãn Vãn, người bị dọa sợ, ra sau lưng mình, rồi nhíu mày đối diện với Tô Ý.“Tô Ý, chúng ta là bạn cùng lớp nên mạo hiểm đến đây tìm cậu, cậu có thái độ gì vậy hả? Chúng ta mới là bạn cùng lớp, còn anh ta chỉ là người lạ mà thôi. Và tôi không cho phép cậu tiếp tục bắt nạt Vãn Vãn nữa.”Ban đầu, hắn ta còn cảm thấy Tô Ý có chút ấn tượng, vẫn là khuôn mặt ấy, chỉ là không biết tại sao lại cảm thấy có gì đó khác biệt.Kết quả vừa cô vừa lên tiếng, hắn ta mới giật mình nhận ra, hóa ra đây vẫn là tiểu thư nhà họ Tô mà hắn ghét bỏ.“A Ý, cậu hiểu lầm rồi. Chúng tôi chỉ là hơi lo lắng cậu gặp chuyện, xin lỗi…”Từ Vãn Vãn siết chặt vạt váy, miễn cưỡng mỉm cười giải thích ý định của mình.Triệu Nhiễm mặc dù có cảm giác hơi khó chịu với lời “lo lắng” mà Từ Vãn Vãn nói, nhưng nghĩ có lẽ là Vãn Vãn muốn hòa giải mối quan hệ giữa họ và Tô Ý, rồi có thể xin Tô Ý cho họ vào, nên không nói gì thêm.Thực ra, cô ấy không thích tính cách của Tô Ý lắm, dù là trong tận thế, cô vẫn cảm thấy mình không có thời gian lo lắng cho một người mà quan hệ không tốt. Hơn nữa, cô cũng không ủng hộ việc Châu Kim Dữ và Từ Vãn Vãn đến tìm Tô Ý. Tuy nhiên, vì sự kiên trì của Châu Kim Dữ và sự khuyên nhủ của Từ Vãn Vãn, cô cũng đành phải nhượng bộ bọn họ.Đứng trước mặt Tô Ý lúc này, cô ấy vẫn cảm thấy rất không thoải mái. Nhất là khi bị Tô Ý nhìn chằm chằm bằng ánh mắt kỳ lạ, càng khiến cô thêm không tự nhiên.“Mấy người ở về đâu thì về đó, nói lại lần nữa, tôi sẽ không để mấy người vào đâu.”Tô Ý thực ra có chút mệt mỏi, cũng không muốn nghe những lời rõ ràng giả dối này.Cô sẽ không tiếp nhận hai kẻ phiền phức và xấu xí này!
Thẩm Tinh Ngộ có vẻ hơi bất ngờ, không ngờ cô tiểu thư Tô Ý mà bọn họ nói là kiêu ngạo và cứng đầu lại lại chỉ vào anh.
Không, chính xác mà nói, là chỉ vào con chó của anh.
“Tô tiểu thư, không cần đâu.”
Chỉ đáng tiếc là anh chỉ là người qua đường thôi.
Khi gặp những người này ở dưới lầu, anh đã cùng họ xử lý mấy con xác sống trong sảnh, rồi theo họ tìm được cầu thang an toàn.
Người anh cần tìm, không phải ở tầng này.
Nhìn thấy Tô Ý lại cho một người không quen biết vào nhà mà không chịu để bọn họ vào, Châu Kim Dữ tức giận đến mặt mày đen lại, vốn dĩ vẻ ngoài còn tạm chấp nhận giờ đây lại thêm vài phần dữ tợn.
Hắn ta kéo Từ Vãn Vãn, người bị dọa sợ, ra sau lưng mình, rồi nhíu mày đối diện với Tô Ý.
“Tô Ý, chúng ta là bạn cùng lớp nên mạo hiểm đến đây tìm cậu, cậu có thái độ gì vậy hả? Chúng ta mới là bạn cùng lớp, còn anh ta chỉ là người lạ mà thôi. Và tôi không cho phép cậu tiếp tục bắt nạt Vãn Vãn nữa.”
Ban đầu, hắn ta còn cảm thấy Tô Ý có chút ấn tượng, vẫn là khuôn mặt ấy, chỉ là không biết tại sao lại cảm thấy có gì đó khác biệt.
Kết quả vừa cô vừa lên tiếng, hắn ta mới giật mình nhận ra, hóa ra đây vẫn là tiểu thư nhà họ Tô mà hắn ghét bỏ.
“A Ý, cậu hiểu lầm rồi. Chúng tôi chỉ là hơi lo lắng cậu gặp chuyện, xin lỗi…”
Từ Vãn Vãn siết chặt vạt váy, miễn cưỡng mỉm cười giải thích ý định của mình.
Triệu Nhiễm mặc dù có cảm giác hơi khó chịu với lời “lo lắng” mà Từ Vãn Vãn nói, nhưng nghĩ có lẽ là Vãn Vãn muốn hòa giải mối quan hệ giữa họ và Tô Ý, rồi có thể xin Tô Ý cho họ vào, nên không nói gì thêm.
Thực ra, cô ấy không thích tính cách của Tô Ý lắm, dù là trong tận thế, cô vẫn cảm thấy mình không có thời gian lo lắng cho một người mà quan hệ không tốt. Hơn nữa, cô cũng không ủng hộ việc Châu Kim Dữ và Từ Vãn Vãn đến tìm Tô Ý. Tuy nhiên, vì sự kiên trì của Châu Kim Dữ và sự khuyên nhủ của Từ Vãn Vãn, cô cũng đành phải nhượng bộ bọn họ.
Đứng trước mặt Tô Ý lúc này, cô ấy vẫn cảm thấy rất không thoải mái. Nhất là khi bị Tô Ý nhìn chằm chằm bằng ánh mắt kỳ lạ, càng khiến cô thêm không tự nhiên.
“Mấy người ở về đâu thì về đó, nói lại lần nữa, tôi sẽ không để mấy người vào đâu.”
Tô Ý thực ra có chút mệt mỏi, cũng không muốn nghe những lời rõ ràng giả dối này.
Cô sẽ không tiếp nhận hai kẻ phiền phức và xấu xí này!
Xuyên Thành Nữ Phụ Xinh Đẹp Trong Truyện Mạt Thế, Được Nam Chính Cưng Chiều Đến NghiệnTác giả: Hác Đại NgaTruyện Dị Năng, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngThành phố A, trong con hẻm cụt của khu phố cũ. “Con mẹ nó, chẳng phải đại thiếu gia nhà họ Vân rất giỏi đánh nhau à? Ai ngờ cũng có ngày hôm nay!” “Hạo ca, thằng nhãi này chảy nhiều m.á.u thế… lỡ tụi mình đánh c.h.ế.t nó rồi thì sao?” “Sợ cái gì! Có người lo liệu cả rồi! Hôm nay ông đây nhất định phải xả hết cục tức trước kia! Phải đánh nó bò dưới đất như chó, không ngóc đầu lên nổi!” Những tiếng đấm đá nặng nề xen lẫn tiếng chửi bới thô tục ầm ĩ đến mức làm Tô Ý thấy nhức hết cả đầu. Năm giác quan dần tỉnh táo, cô nhìn con hẻm nhỏ cũ kỹ, bẩn thỉu xung quanh mình, rồi cúi xuống nhìn bộ váy kiểu dáng sang trọng, tinh xảo mà mình đang mặc — cảm giác thật sự… rất phức tạp. Cô biết rõ, vừa rồi vì hóng hớt bố mẹ cãi nhau mà bị mẹ ruột đá một phát… rồi rơi thẳng vào cái thế giới quỷ quái nào đó. Là thiên kim tiểu thư nổi tiếng yếu ớt, nhõng nhẽo của Cục xuyên sách, điều mà Tô Ý ghét nhất chính là những nơi bẩn thỉu, lộn xộn và bốc mùi khó chịu cùng với những kẻ thô lỗ, mồm miệng đầy những… Thẩm Tinh Ngộ có vẻ hơi bất ngờ, không ngờ cô tiểu thư Tô Ý mà bọn họ nói là kiêu ngạo và cứng đầu lại lại chỉ vào anh.Không, chính xác mà nói, là chỉ vào con chó của anh.“Tô tiểu thư, không cần đâu.”Chỉ đáng tiếc là anh chỉ là người qua đường thôi.Khi gặp những người này ở dưới lầu, anh đã cùng họ xử lý mấy con xác sống trong sảnh, rồi theo họ tìm được cầu thang an toàn.Người anh cần tìm, không phải ở tầng này.Nhìn thấy Tô Ý lại cho một người không quen biết vào nhà mà không chịu để bọn họ vào, Châu Kim Dữ tức giận đến mặt mày đen lại, vốn dĩ vẻ ngoài còn tạm chấp nhận giờ đây lại thêm vài phần dữ tợn.Hắn ta kéo Từ Vãn Vãn, người bị dọa sợ, ra sau lưng mình, rồi nhíu mày đối diện với Tô Ý.“Tô Ý, chúng ta là bạn cùng lớp nên mạo hiểm đến đây tìm cậu, cậu có thái độ gì vậy hả? Chúng ta mới là bạn cùng lớp, còn anh ta chỉ là người lạ mà thôi. Và tôi không cho phép cậu tiếp tục bắt nạt Vãn Vãn nữa.”Ban đầu, hắn ta còn cảm thấy Tô Ý có chút ấn tượng, vẫn là khuôn mặt ấy, chỉ là không biết tại sao lại cảm thấy có gì đó khác biệt.Kết quả vừa cô vừa lên tiếng, hắn ta mới giật mình nhận ra, hóa ra đây vẫn là tiểu thư nhà họ Tô mà hắn ghét bỏ.“A Ý, cậu hiểu lầm rồi. Chúng tôi chỉ là hơi lo lắng cậu gặp chuyện, xin lỗi…”Từ Vãn Vãn siết chặt vạt váy, miễn cưỡng mỉm cười giải thích ý định của mình.Triệu Nhiễm mặc dù có cảm giác hơi khó chịu với lời “lo lắng” mà Từ Vãn Vãn nói, nhưng nghĩ có lẽ là Vãn Vãn muốn hòa giải mối quan hệ giữa họ và Tô Ý, rồi có thể xin Tô Ý cho họ vào, nên không nói gì thêm.Thực ra, cô ấy không thích tính cách của Tô Ý lắm, dù là trong tận thế, cô vẫn cảm thấy mình không có thời gian lo lắng cho một người mà quan hệ không tốt. Hơn nữa, cô cũng không ủng hộ việc Châu Kim Dữ và Từ Vãn Vãn đến tìm Tô Ý. Tuy nhiên, vì sự kiên trì của Châu Kim Dữ và sự khuyên nhủ của Từ Vãn Vãn, cô cũng đành phải nhượng bộ bọn họ.Đứng trước mặt Tô Ý lúc này, cô ấy vẫn cảm thấy rất không thoải mái. Nhất là khi bị Tô Ý nhìn chằm chằm bằng ánh mắt kỳ lạ, càng khiến cô thêm không tự nhiên.“Mấy người ở về đâu thì về đó, nói lại lần nữa, tôi sẽ không để mấy người vào đâu.”Tô Ý thực ra có chút mệt mỏi, cũng không muốn nghe những lời rõ ràng giả dối này.Cô sẽ không tiếp nhận hai kẻ phiền phức và xấu xí này!