Tác giả:

Thành phố A, trong con hẻm cụt của khu phố cũ. “Con mẹ nó, chẳng phải đại thiếu gia nhà họ Vân rất giỏi đánh nhau à? Ai ngờ cũng có ngày hôm nay!” “Hạo ca, thằng nhãi này chảy nhiều m.á.u thế… lỡ tụi mình đánh c.h.ế.t nó rồi thì sao?” “Sợ cái gì! Có người lo liệu cả rồi! Hôm nay ông đây nhất định phải xả hết cục tức trước kia! Phải đánh nó bò dưới đất như chó, không ngóc đầu lên nổi!” Những tiếng đấm đá nặng nề xen lẫn tiếng chửi bới thô tục ầm ĩ đến mức làm Tô Ý thấy nhức hết cả đầu. Năm giác quan dần tỉnh táo, cô nhìn con hẻm nhỏ cũ kỹ, bẩn thỉu xung quanh mình, rồi cúi xuống nhìn bộ váy kiểu dáng sang trọng, tinh xảo mà mình đang mặc — cảm giác thật sự… rất phức tạp. Cô biết rõ, vừa rồi vì hóng hớt bố mẹ cãi nhau mà bị mẹ ruột đá một phát… rồi rơi thẳng vào cái thế giới quỷ quái nào đó. Là thiên kim tiểu thư nổi tiếng yếu ớt, nhõng nhẽo của Cục xuyên sách, điều mà Tô Ý ghét nhất chính là những nơi bẩn thỉu, lộn xộn và bốc mùi khó chịu cùng với những kẻ thô lỗ, mồm miệng đầy những…

Chương 23: Chương 6.2

Xuyên Thành Nữ Phụ Xinh Đẹp Trong Truyện Mạt Thế, Được Nam Chính Cưng Chiều Đến NghiệnTác giả: Hác Đại NgaTruyện Dị Năng, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngThành phố A, trong con hẻm cụt của khu phố cũ. “Con mẹ nó, chẳng phải đại thiếu gia nhà họ Vân rất giỏi đánh nhau à? Ai ngờ cũng có ngày hôm nay!” “Hạo ca, thằng nhãi này chảy nhiều m.á.u thế… lỡ tụi mình đánh c.h.ế.t nó rồi thì sao?” “Sợ cái gì! Có người lo liệu cả rồi! Hôm nay ông đây nhất định phải xả hết cục tức trước kia! Phải đánh nó bò dưới đất như chó, không ngóc đầu lên nổi!” Những tiếng đấm đá nặng nề xen lẫn tiếng chửi bới thô tục ầm ĩ đến mức làm Tô Ý thấy nhức hết cả đầu. Năm giác quan dần tỉnh táo, cô nhìn con hẻm nhỏ cũ kỹ, bẩn thỉu xung quanh mình, rồi cúi xuống nhìn bộ váy kiểu dáng sang trọng, tinh xảo mà mình đang mặc — cảm giác thật sự… rất phức tạp. Cô biết rõ, vừa rồi vì hóng hớt bố mẹ cãi nhau mà bị mẹ ruột đá một phát… rồi rơi thẳng vào cái thế giới quỷ quái nào đó. Là thiên kim tiểu thư nổi tiếng yếu ớt, nhõng nhẽo của Cục xuyên sách, điều mà Tô Ý ghét nhất chính là những nơi bẩn thỉu, lộn xộn và bốc mùi khó chịu cùng với những kẻ thô lỗ, mồm miệng đầy những… Nhớ đến Triệu Nhiễm, Tô Ý lại suy nghĩ một chút.Không được, hoa tươi mà dính phải rác rưởi thì cô cũng không cần nữa.“Tô Ý, hiện tại chúng tôi không có chỗ nào để đi, chúng ta là bạn cùng lớp, cậu sẽ không nhìn chết mà không cứu đúng không?”Từ Vãn Vãn đặt tay lên cạnh cửa, muốn ngăn không cho Tô Ý đóng cửa lại. Ánh mắt cầu xin có chút bất lực.Người khác có thể không cần vào, nhưng họ thì cần!“Chúng tôi… chúng tôi cũng mang theo thức ăn đến, đúng không anh Châu?”Khi thấy ánh mắt của cô gái nhìn về phía mình, Châu Kim Dữ có một khoảnh khắc nóng giận muốn trực tiếp kéo Tô Ý ra và phá cửa, nhưng cuối cùng vẫn kiềm chế lại. Hắn ta miễn cưỡng tháo ba lô sau lưng ra.Họ có mang theo một chút thức ăn và nước, nhưng vì nhà anh ta không có nhiều đồ, lại không ở đây thường xuyên nên không có nhiều đồ tích trữ. Những thứ này cũng là anh ta chuẩn bị tạm thời vì Triệu Nhiễm và Từ Vãn Vãn đến đây vào ngày hôm qua, hôm nay chỉ còn lại những thứ này.“Tô Ý, chúng tôi đâu có tính ăn chùa ở nhờ cậu đâu. Cậu nghĩ với cái thân hình mềm yếu này, cậu có thể đánh lại bọn quái vật bên ngoài sao?”“Nếu bây giờ để chúng tôi vào, tôi còn có thể miễn cưỡng bảo vệ cậu một chút.”Châu Kim Dữ hiện tại rất tự tin vào sức mạnh của mình.Nếu thái độ của Tô Ý tốt hơn một chút, hạ thấp cái tôi hơn một chút, hắn ta cũng không phải là không thể bỏ qua ân oán trước đây để bảo vệ cô.“Cậu phải suy nghĩ kỹ, thử nghĩ xem ngoài kia toàn là quái vật, cậu một mình làm sao sống được. Nếu có tang thi xuất hiện trong nhà cậu, cậu đánh lại nổi không?”“Tôi, không thể.”Tô Ý từ từ ngáp một cái.Không có thứ gì đẹp, không có tinh thần.Lại còn có hai kẻ siêu cấp phiền phức này khiến cô không thể trở về ngủ tiếp.Châu Kim Dữ: “…”Hắn ta nghĩ rằng mình đã nói rõ ràng như vậy, một người có đầu óc chắc chắn sẽ đồng ý.Kết quả là, suýt bị vài từ nhẹ bẫng của Tô Ý làm tức điên lên.“Tô Ý!”Châu Kim Dữ trực tiếp thay thế Từ Vãn Vãn, chống tay chặn cửa, bàn tay to lớn của anh ta nổi rõ gân xanh.Châu Kim Dữ có sức mạnh mà Từ Vãn Vãn không thể sánh được, đặc biệt là sau khi thức tỉnh dị năng.Nghĩ lại, hắn ta cảm thấy mình thật ngu ngốc.Cái cô tiểu thư mắt cao hơn đầu Tô Ý này, hắn ta còn phí lời với cô làm gì chứ?Trong tình thế nguy cấp như vậy, còn nói năng nhẹ nhàng làm gì nữa?“A Dữ, anh…”

Nhớ đến Triệu Nhiễm, Tô Ý lại suy nghĩ một chút.

Không được, hoa tươi mà dính phải rác rưởi thì cô cũng không cần nữa.

“Tô Ý, hiện tại chúng tôi không có chỗ nào để đi, chúng ta là bạn cùng lớp, cậu sẽ không nhìn chết mà không cứu đúng không?”

Từ Vãn Vãn đặt tay lên cạnh cửa, muốn ngăn không cho Tô Ý đóng cửa lại. Ánh mắt cầu xin có chút bất lực.

Người khác có thể không cần vào, nhưng họ thì cần!

“Chúng tôi… chúng tôi cũng mang theo thức ăn đến, đúng không anh Châu?”

Khi thấy ánh mắt của cô gái nhìn về phía mình, Châu Kim Dữ có một khoảnh khắc nóng giận muốn trực tiếp kéo Tô Ý ra và phá cửa, nhưng cuối cùng vẫn kiềm chế lại. Hắn ta miễn cưỡng tháo ba lô sau lưng ra.

Họ có mang theo một chút thức ăn và nước, nhưng vì nhà anh ta không có nhiều đồ, lại không ở đây thường xuyên nên không có nhiều đồ tích trữ. Những thứ này cũng là anh ta chuẩn bị tạm thời vì Triệu Nhiễm và Từ Vãn Vãn đến đây vào ngày hôm qua, hôm nay chỉ còn lại những thứ này.

“Tô Ý, chúng tôi đâu có tính ăn chùa ở nhờ cậu đâu. Cậu nghĩ với cái thân hình mềm yếu này, cậu có thể đánh lại bọn quái vật bên ngoài sao?”

“Nếu bây giờ để chúng tôi vào, tôi còn có thể miễn cưỡng bảo vệ cậu một chút.”

Châu Kim Dữ hiện tại rất tự tin vào sức mạnh của mình.

Nếu thái độ của Tô Ý tốt hơn một chút, hạ thấp cái tôi hơn một chút, hắn ta cũng không phải là không thể bỏ qua ân oán trước đây để bảo vệ cô.

“Cậu phải suy nghĩ kỹ, thử nghĩ xem ngoài kia toàn là quái vật, cậu một mình làm sao sống được. Nếu có tang thi xuất hiện trong nhà cậu, cậu đánh lại nổi không?”

“Tôi, không thể.”

Tô Ý từ từ ngáp một cái.

Không có thứ gì đẹp, không có tinh thần.

Lại còn có hai kẻ siêu cấp phiền phức này khiến cô không thể trở về ngủ tiếp.

Châu Kim Dữ: “…”

Hắn ta nghĩ rằng mình đã nói rõ ràng như vậy, một người có đầu óc chắc chắn sẽ đồng ý.

Kết quả là, suýt bị vài từ nhẹ bẫng của Tô Ý làm tức điên lên.

“Tô Ý!”

Châu Kim Dữ trực tiếp thay thế Từ Vãn Vãn, chống tay chặn cửa, bàn tay to lớn của anh ta nổi rõ gân xanh.

Châu Kim Dữ có sức mạnh mà Từ Vãn Vãn không thể sánh được, đặc biệt là sau khi thức tỉnh dị năng.

Nghĩ lại, hắn ta cảm thấy mình thật ngu ngốc.

Cái cô tiểu thư mắt cao hơn đầu Tô Ý này, hắn ta còn phí lời với cô làm gì chứ?

Trong tình thế nguy cấp như vậy, còn nói năng nhẹ nhàng làm gì nữa?

“A Dữ, anh…”

Xuyên Thành Nữ Phụ Xinh Đẹp Trong Truyện Mạt Thế, Được Nam Chính Cưng Chiều Đến NghiệnTác giả: Hác Đại NgaTruyện Dị Năng, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngThành phố A, trong con hẻm cụt của khu phố cũ. “Con mẹ nó, chẳng phải đại thiếu gia nhà họ Vân rất giỏi đánh nhau à? Ai ngờ cũng có ngày hôm nay!” “Hạo ca, thằng nhãi này chảy nhiều m.á.u thế… lỡ tụi mình đánh c.h.ế.t nó rồi thì sao?” “Sợ cái gì! Có người lo liệu cả rồi! Hôm nay ông đây nhất định phải xả hết cục tức trước kia! Phải đánh nó bò dưới đất như chó, không ngóc đầu lên nổi!” Những tiếng đấm đá nặng nề xen lẫn tiếng chửi bới thô tục ầm ĩ đến mức làm Tô Ý thấy nhức hết cả đầu. Năm giác quan dần tỉnh táo, cô nhìn con hẻm nhỏ cũ kỹ, bẩn thỉu xung quanh mình, rồi cúi xuống nhìn bộ váy kiểu dáng sang trọng, tinh xảo mà mình đang mặc — cảm giác thật sự… rất phức tạp. Cô biết rõ, vừa rồi vì hóng hớt bố mẹ cãi nhau mà bị mẹ ruột đá một phát… rồi rơi thẳng vào cái thế giới quỷ quái nào đó. Là thiên kim tiểu thư nổi tiếng yếu ớt, nhõng nhẽo của Cục xuyên sách, điều mà Tô Ý ghét nhất chính là những nơi bẩn thỉu, lộn xộn và bốc mùi khó chịu cùng với những kẻ thô lỗ, mồm miệng đầy những… Nhớ đến Triệu Nhiễm, Tô Ý lại suy nghĩ một chút.Không được, hoa tươi mà dính phải rác rưởi thì cô cũng không cần nữa.“Tô Ý, hiện tại chúng tôi không có chỗ nào để đi, chúng ta là bạn cùng lớp, cậu sẽ không nhìn chết mà không cứu đúng không?”Từ Vãn Vãn đặt tay lên cạnh cửa, muốn ngăn không cho Tô Ý đóng cửa lại. Ánh mắt cầu xin có chút bất lực.Người khác có thể không cần vào, nhưng họ thì cần!“Chúng tôi… chúng tôi cũng mang theo thức ăn đến, đúng không anh Châu?”Khi thấy ánh mắt của cô gái nhìn về phía mình, Châu Kim Dữ có một khoảnh khắc nóng giận muốn trực tiếp kéo Tô Ý ra và phá cửa, nhưng cuối cùng vẫn kiềm chế lại. Hắn ta miễn cưỡng tháo ba lô sau lưng ra.Họ có mang theo một chút thức ăn và nước, nhưng vì nhà anh ta không có nhiều đồ, lại không ở đây thường xuyên nên không có nhiều đồ tích trữ. Những thứ này cũng là anh ta chuẩn bị tạm thời vì Triệu Nhiễm và Từ Vãn Vãn đến đây vào ngày hôm qua, hôm nay chỉ còn lại những thứ này.“Tô Ý, chúng tôi đâu có tính ăn chùa ở nhờ cậu đâu. Cậu nghĩ với cái thân hình mềm yếu này, cậu có thể đánh lại bọn quái vật bên ngoài sao?”“Nếu bây giờ để chúng tôi vào, tôi còn có thể miễn cưỡng bảo vệ cậu một chút.”Châu Kim Dữ hiện tại rất tự tin vào sức mạnh của mình.Nếu thái độ của Tô Ý tốt hơn một chút, hạ thấp cái tôi hơn một chút, hắn ta cũng không phải là không thể bỏ qua ân oán trước đây để bảo vệ cô.“Cậu phải suy nghĩ kỹ, thử nghĩ xem ngoài kia toàn là quái vật, cậu một mình làm sao sống được. Nếu có tang thi xuất hiện trong nhà cậu, cậu đánh lại nổi không?”“Tôi, không thể.”Tô Ý từ từ ngáp một cái.Không có thứ gì đẹp, không có tinh thần.Lại còn có hai kẻ siêu cấp phiền phức này khiến cô không thể trở về ngủ tiếp.Châu Kim Dữ: “…”Hắn ta nghĩ rằng mình đã nói rõ ràng như vậy, một người có đầu óc chắc chắn sẽ đồng ý.Kết quả là, suýt bị vài từ nhẹ bẫng của Tô Ý làm tức điên lên.“Tô Ý!”Châu Kim Dữ trực tiếp thay thế Từ Vãn Vãn, chống tay chặn cửa, bàn tay to lớn của anh ta nổi rõ gân xanh.Châu Kim Dữ có sức mạnh mà Từ Vãn Vãn không thể sánh được, đặc biệt là sau khi thức tỉnh dị năng.Nghĩ lại, hắn ta cảm thấy mình thật ngu ngốc.Cái cô tiểu thư mắt cao hơn đầu Tô Ý này, hắn ta còn phí lời với cô làm gì chứ?Trong tình thế nguy cấp như vậy, còn nói năng nhẹ nhàng làm gì nữa?“A Dữ, anh…”

Chương 23: Chương 6.2