Tác giả:

Thành phố A, trong con hẻm cụt của khu phố cũ. “Con mẹ nó, chẳng phải đại thiếu gia nhà họ Vân rất giỏi đánh nhau à? Ai ngờ cũng có ngày hôm nay!” “Hạo ca, thằng nhãi này chảy nhiều m.á.u thế… lỡ tụi mình đánh c.h.ế.t nó rồi thì sao?” “Sợ cái gì! Có người lo liệu cả rồi! Hôm nay ông đây nhất định phải xả hết cục tức trước kia! Phải đánh nó bò dưới đất như chó, không ngóc đầu lên nổi!” Những tiếng đấm đá nặng nề xen lẫn tiếng chửi bới thô tục ầm ĩ đến mức làm Tô Ý thấy nhức hết cả đầu. Năm giác quan dần tỉnh táo, cô nhìn con hẻm nhỏ cũ kỹ, bẩn thỉu xung quanh mình, rồi cúi xuống nhìn bộ váy kiểu dáng sang trọng, tinh xảo mà mình đang mặc — cảm giác thật sự… rất phức tạp. Cô biết rõ, vừa rồi vì hóng hớt bố mẹ cãi nhau mà bị mẹ ruột đá một phát… rồi rơi thẳng vào cái thế giới quỷ quái nào đó. Là thiên kim tiểu thư nổi tiếng yếu ớt, nhõng nhẽo của Cục xuyên sách, điều mà Tô Ý ghét nhất chính là những nơi bẩn thỉu, lộn xộn và bốc mùi khó chịu cùng với những kẻ thô lỗ, mồm miệng đầy những…

Chương 51: Chương 13.2

Xuyên Thành Nữ Phụ Xinh Đẹp Trong Truyện Mạt Thế, Được Nam Chính Cưng Chiều Đến NghiệnTác giả: Hác Đại NgaTruyện Dị Năng, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngThành phố A, trong con hẻm cụt của khu phố cũ. “Con mẹ nó, chẳng phải đại thiếu gia nhà họ Vân rất giỏi đánh nhau à? Ai ngờ cũng có ngày hôm nay!” “Hạo ca, thằng nhãi này chảy nhiều m.á.u thế… lỡ tụi mình đánh c.h.ế.t nó rồi thì sao?” “Sợ cái gì! Có người lo liệu cả rồi! Hôm nay ông đây nhất định phải xả hết cục tức trước kia! Phải đánh nó bò dưới đất như chó, không ngóc đầu lên nổi!” Những tiếng đấm đá nặng nề xen lẫn tiếng chửi bới thô tục ầm ĩ đến mức làm Tô Ý thấy nhức hết cả đầu. Năm giác quan dần tỉnh táo, cô nhìn con hẻm nhỏ cũ kỹ, bẩn thỉu xung quanh mình, rồi cúi xuống nhìn bộ váy kiểu dáng sang trọng, tinh xảo mà mình đang mặc — cảm giác thật sự… rất phức tạp. Cô biết rõ, vừa rồi vì hóng hớt bố mẹ cãi nhau mà bị mẹ ruột đá một phát… rồi rơi thẳng vào cái thế giới quỷ quái nào đó. Là thiên kim tiểu thư nổi tiếng yếu ớt, nhõng nhẽo của Cục xuyên sách, điều mà Tô Ý ghét nhất chính là những nơi bẩn thỉu, lộn xộn và bốc mùi khó chịu cùng với những kẻ thô lỗ, mồm miệng đầy những… Triệu Nhiễm không quên trước đây mình đã hứa tặng sợi dây chuyền cho Tô Ý.Dù cuối cùng Tô Ý lại trả lại cho cô.Nhưng vì đã quyết định đi theo Tô Ý, thì từ nay về sau họ sẽ là bạn đồng hành, cô sẵn lòng chia sẻ những thứ này với Tô Ý.Tô Ý cảm thấy Triệu Nhiễm rất tốt, quả không phụ kỳ vọng là lao động miễn phí mà cô nhắm tới."Tốt quá!"Thật tuyệt, không cần tự tay làm vẫn có thể ăn được."Ừm Tô Ý, cậu ăn tạm chút trái cây đã nhé.""À còn cơm canh thì phải đợi thêm chút nữa."“…?”Đối diện với ánh mắt nghi hoặc của Tô Ý, Triệu Nhiễm đành ấp úng giải thích:"Chuyện là... ba chúng tôi đều không biết nấu ăn mấy. Thẩm Tinh Ngộ biết chút xíu, nhưng chỉ một xíu thôi..."Dùng ngón tay búng nhẹ một cái, Triệu Nhiễm ngượng ngùng né tránh ánh nhìn.Một "chút xíu" đó đại khái là... ừm, không làm nổ nhà bếp, và đồ ăn tạm nuốt được.Còn cô và Lâu Thượng thì khỏi phải nói, suýt nữa lật nhào cả căn bếp.Thật sự cô chưa từng vào bếp bao giờ.Tưởng rằng cắm điện nấu cơm sẽ đơn giản, hóa ra hoàn toàn không phải vậy.Xấu hổ thay, cô đã làm hỏng nồi cơm điện nhà Tô Ý...Tô Ý đang đói bụng: "......""Mấy người đã cho tôi ăn gì chưa?""Có, chỉ có đồ Thẩm Tinh Ngộ nấu là tạm ăn được. Vì cậu mãi không tỉnh nên đành phải ép cậu ăn đôi chút."Triệu Nhiễm gật đầu.Cho cô ấy ăn quả là một kỳ công, họ chưa từng thấy ai ngủ rồi mà vừa được đút ăn vừa nhè ra bao giờ.Tô Ý: "......"Vậy là món ăn kinh khủng mà cô nếm phải trong lúc ngủ là do mấy người này làm ra?Tô Ý muốn khóc.Ăn mấy thứ này sớm muộn gì cô cũng chết đói mất!Không được, việc thiếu một đầu bếp là cực kỳ cực kỳ quan trọng! Và cần giải quyết ngay lập tức!Tô Ý suy nghĩ nghiêm túc, có vẻ cô cần phải lôi Vân Yến quay trở lại.Thử dỗ dành trước xem sao.Nếu thương lượng không được thì thẳng tay dùng phù Định Thân bắt người về vậy!Nhớ tôm hùm, sườn heo, cua hoàng đế của cô quá! Nhớ những món ăn Vân Yến nấu quá đi![Ký chủ đừng suy nghĩ nữa, nam chính đã quay lại tìm cô đấy!]Giọng hệ thống vang lên, Tô Ý lập tức mở to mắt hào hứng.[Thật không?]A, món ngon của cô sắp về tay rồi sao?"Ùng ục."Trong căn phòng yên tĩnh, tiếng bụng đói của Tô Ý vang lên rõ mồn một.Vừa mới vui mừng được một giây, Tô Ý liền lặng lẽ ôm bụng, cúi gằm mặt không nói.Bụng kêu ầm ĩ thế này, hoàn toàn không xứng với hình tượng hoàn hảo của cô chút nào!Triệu Nhiễm nhìn đỉnh đầu Tô Ý, bỗng dưng cô muốn bật cười. 

Triệu Nhiễm không quên trước đây mình đã hứa tặng sợi dây chuyền cho Tô Ý.

Dù cuối cùng Tô Ý lại trả lại cho cô.

Nhưng vì đã quyết định đi theo Tô Ý, thì từ nay về sau họ sẽ là bạn đồng hành, cô sẵn lòng chia sẻ những thứ này với Tô Ý.

Tô Ý cảm thấy Triệu Nhiễm rất tốt, quả không phụ kỳ vọng là lao động miễn phí mà cô nhắm tới.

"Tốt quá!"

Thật tuyệt, không cần tự tay làm vẫn có thể ăn được.

"Ừm Tô Ý, cậu ăn tạm chút trái cây đã nhé."

"À còn cơm canh thì phải đợi thêm chút nữa."

“…?”

Đối diện với ánh mắt nghi hoặc của Tô Ý, Triệu Nhiễm đành ấp úng giải thích:

"Chuyện là... ba chúng tôi đều không biết nấu ăn mấy. Thẩm Tinh Ngộ biết chút xíu, nhưng chỉ một xíu thôi..."

Dùng ngón tay búng nhẹ một cái, Triệu Nhiễm ngượng ngùng né tránh ánh nhìn.

Một "chút xíu" đó đại khái là... ừm, không làm nổ nhà bếp, và đồ ăn tạm nuốt được.

Còn cô và Lâu Thượng thì khỏi phải nói, suýt nữa lật nhào cả căn bếp.

Thật sự cô chưa từng vào bếp bao giờ.

Tưởng rằng cắm điện nấu cơm sẽ đơn giản, hóa ra hoàn toàn không phải vậy.

Xấu hổ thay, cô đã làm hỏng nồi cơm điện nhà Tô Ý...

Tô Ý đang đói bụng: "......"

"Mấy người đã cho tôi ăn gì chưa?"

"Có, chỉ có đồ Thẩm Tinh Ngộ nấu là tạm ăn được. Vì cậu mãi không tỉnh nên đành phải ép cậu ăn đôi chút."

Triệu Nhiễm gật đầu.

Cho cô ấy ăn quả là một kỳ công, họ chưa từng thấy ai ngủ rồi mà vừa được đút ăn vừa nhè ra bao giờ.

Tô Ý: "......"

Vậy là món ăn kinh khủng mà cô nếm phải trong lúc ngủ là do mấy người này làm ra?

Tô Ý muốn khóc.

Ăn mấy thứ này sớm muộn gì cô cũng chết đói mất!

Không được, việc thiếu một đầu bếp là cực kỳ cực kỳ quan trọng! Và cần giải quyết ngay lập tức!

Tô Ý suy nghĩ nghiêm túc, có vẻ cô cần phải lôi Vân Yến quay trở lại.

Thử dỗ dành trước xem sao.

Nếu thương lượng không được thì thẳng tay dùng phù Định Thân bắt người về vậy!

Nhớ tôm hùm, sườn heo, cua hoàng đế của cô quá! Nhớ những món ăn Vân Yến nấu quá đi!

[Ký chủ đừng suy nghĩ nữa, nam chính đã quay lại tìm cô đấy!]

Giọng hệ thống vang lên, Tô Ý lập tức mở to mắt hào hứng.

[Thật không?]

A, món ngon của cô sắp về tay rồi sao?

"Ùng ục."

Trong căn phòng yên tĩnh, tiếng bụng đói của Tô Ý vang lên rõ mồn một.

Vừa mới vui mừng được một giây, Tô Ý liền lặng lẽ ôm bụng, cúi gằm mặt không nói.

Bụng kêu ầm ĩ thế này, hoàn toàn không xứng với hình tượng hoàn hảo của cô chút nào!

Triệu Nhiễm nhìn đỉnh đầu Tô Ý, bỗng dưng cô muốn bật cười. 

Xuyên Thành Nữ Phụ Xinh Đẹp Trong Truyện Mạt Thế, Được Nam Chính Cưng Chiều Đến NghiệnTác giả: Hác Đại NgaTruyện Dị Năng, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngThành phố A, trong con hẻm cụt của khu phố cũ. “Con mẹ nó, chẳng phải đại thiếu gia nhà họ Vân rất giỏi đánh nhau à? Ai ngờ cũng có ngày hôm nay!” “Hạo ca, thằng nhãi này chảy nhiều m.á.u thế… lỡ tụi mình đánh c.h.ế.t nó rồi thì sao?” “Sợ cái gì! Có người lo liệu cả rồi! Hôm nay ông đây nhất định phải xả hết cục tức trước kia! Phải đánh nó bò dưới đất như chó, không ngóc đầu lên nổi!” Những tiếng đấm đá nặng nề xen lẫn tiếng chửi bới thô tục ầm ĩ đến mức làm Tô Ý thấy nhức hết cả đầu. Năm giác quan dần tỉnh táo, cô nhìn con hẻm nhỏ cũ kỹ, bẩn thỉu xung quanh mình, rồi cúi xuống nhìn bộ váy kiểu dáng sang trọng, tinh xảo mà mình đang mặc — cảm giác thật sự… rất phức tạp. Cô biết rõ, vừa rồi vì hóng hớt bố mẹ cãi nhau mà bị mẹ ruột đá một phát… rồi rơi thẳng vào cái thế giới quỷ quái nào đó. Là thiên kim tiểu thư nổi tiếng yếu ớt, nhõng nhẽo của Cục xuyên sách, điều mà Tô Ý ghét nhất chính là những nơi bẩn thỉu, lộn xộn và bốc mùi khó chịu cùng với những kẻ thô lỗ, mồm miệng đầy những… Triệu Nhiễm không quên trước đây mình đã hứa tặng sợi dây chuyền cho Tô Ý.Dù cuối cùng Tô Ý lại trả lại cho cô.Nhưng vì đã quyết định đi theo Tô Ý, thì từ nay về sau họ sẽ là bạn đồng hành, cô sẵn lòng chia sẻ những thứ này với Tô Ý.Tô Ý cảm thấy Triệu Nhiễm rất tốt, quả không phụ kỳ vọng là lao động miễn phí mà cô nhắm tới."Tốt quá!"Thật tuyệt, không cần tự tay làm vẫn có thể ăn được."Ừm Tô Ý, cậu ăn tạm chút trái cây đã nhé.""À còn cơm canh thì phải đợi thêm chút nữa."“…?”Đối diện với ánh mắt nghi hoặc của Tô Ý, Triệu Nhiễm đành ấp úng giải thích:"Chuyện là... ba chúng tôi đều không biết nấu ăn mấy. Thẩm Tinh Ngộ biết chút xíu, nhưng chỉ một xíu thôi..."Dùng ngón tay búng nhẹ một cái, Triệu Nhiễm ngượng ngùng né tránh ánh nhìn.Một "chút xíu" đó đại khái là... ừm, không làm nổ nhà bếp, và đồ ăn tạm nuốt được.Còn cô và Lâu Thượng thì khỏi phải nói, suýt nữa lật nhào cả căn bếp.Thật sự cô chưa từng vào bếp bao giờ.Tưởng rằng cắm điện nấu cơm sẽ đơn giản, hóa ra hoàn toàn không phải vậy.Xấu hổ thay, cô đã làm hỏng nồi cơm điện nhà Tô Ý...Tô Ý đang đói bụng: "......""Mấy người đã cho tôi ăn gì chưa?""Có, chỉ có đồ Thẩm Tinh Ngộ nấu là tạm ăn được. Vì cậu mãi không tỉnh nên đành phải ép cậu ăn đôi chút."Triệu Nhiễm gật đầu.Cho cô ấy ăn quả là một kỳ công, họ chưa từng thấy ai ngủ rồi mà vừa được đút ăn vừa nhè ra bao giờ.Tô Ý: "......"Vậy là món ăn kinh khủng mà cô nếm phải trong lúc ngủ là do mấy người này làm ra?Tô Ý muốn khóc.Ăn mấy thứ này sớm muộn gì cô cũng chết đói mất!Không được, việc thiếu một đầu bếp là cực kỳ cực kỳ quan trọng! Và cần giải quyết ngay lập tức!Tô Ý suy nghĩ nghiêm túc, có vẻ cô cần phải lôi Vân Yến quay trở lại.Thử dỗ dành trước xem sao.Nếu thương lượng không được thì thẳng tay dùng phù Định Thân bắt người về vậy!Nhớ tôm hùm, sườn heo, cua hoàng đế của cô quá! Nhớ những món ăn Vân Yến nấu quá đi![Ký chủ đừng suy nghĩ nữa, nam chính đã quay lại tìm cô đấy!]Giọng hệ thống vang lên, Tô Ý lập tức mở to mắt hào hứng.[Thật không?]A, món ngon của cô sắp về tay rồi sao?"Ùng ục."Trong căn phòng yên tĩnh, tiếng bụng đói của Tô Ý vang lên rõ mồn một.Vừa mới vui mừng được một giây, Tô Ý liền lặng lẽ ôm bụng, cúi gằm mặt không nói.Bụng kêu ầm ĩ thế này, hoàn toàn không xứng với hình tượng hoàn hảo của cô chút nào!Triệu Nhiễm nhìn đỉnh đầu Tô Ý, bỗng dưng cô muốn bật cười. 

Chương 51: Chương 13.2