Thành phố A, trong con hẻm cụt của khu phố cũ. “Con mẹ nó, chẳng phải đại thiếu gia nhà họ Vân rất giỏi đánh nhau à? Ai ngờ cũng có ngày hôm nay!” “Hạo ca, thằng nhãi này chảy nhiều m.á.u thế… lỡ tụi mình đánh c.h.ế.t nó rồi thì sao?” “Sợ cái gì! Có người lo liệu cả rồi! Hôm nay ông đây nhất định phải xả hết cục tức trước kia! Phải đánh nó bò dưới đất như chó, không ngóc đầu lên nổi!” Những tiếng đấm đá nặng nề xen lẫn tiếng chửi bới thô tục ầm ĩ đến mức làm Tô Ý thấy nhức hết cả đầu. Năm giác quan dần tỉnh táo, cô nhìn con hẻm nhỏ cũ kỹ, bẩn thỉu xung quanh mình, rồi cúi xuống nhìn bộ váy kiểu dáng sang trọng, tinh xảo mà mình đang mặc — cảm giác thật sự… rất phức tạp. Cô biết rõ, vừa rồi vì hóng hớt bố mẹ cãi nhau mà bị mẹ ruột đá một phát… rồi rơi thẳng vào cái thế giới quỷ quái nào đó. Là thiên kim tiểu thư nổi tiếng yếu ớt, nhõng nhẽo của Cục xuyên sách, điều mà Tô Ý ghét nhất chính là những nơi bẩn thỉu, lộn xộn và bốc mùi khó chịu cùng với những kẻ thô lỗ, mồm miệng đầy những…
Chương 50: Chương 13.1
Xuyên Thành Nữ Phụ Xinh Đẹp Trong Truyện Mạt Thế, Được Nam Chính Cưng Chiều Đến NghiệnTác giả: Hác Đại NgaTruyện Dị Năng, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngThành phố A, trong con hẻm cụt của khu phố cũ. “Con mẹ nó, chẳng phải đại thiếu gia nhà họ Vân rất giỏi đánh nhau à? Ai ngờ cũng có ngày hôm nay!” “Hạo ca, thằng nhãi này chảy nhiều m.á.u thế… lỡ tụi mình đánh c.h.ế.t nó rồi thì sao?” “Sợ cái gì! Có người lo liệu cả rồi! Hôm nay ông đây nhất định phải xả hết cục tức trước kia! Phải đánh nó bò dưới đất như chó, không ngóc đầu lên nổi!” Những tiếng đấm đá nặng nề xen lẫn tiếng chửi bới thô tục ầm ĩ đến mức làm Tô Ý thấy nhức hết cả đầu. Năm giác quan dần tỉnh táo, cô nhìn con hẻm nhỏ cũ kỹ, bẩn thỉu xung quanh mình, rồi cúi xuống nhìn bộ váy kiểu dáng sang trọng, tinh xảo mà mình đang mặc — cảm giác thật sự… rất phức tạp. Cô biết rõ, vừa rồi vì hóng hớt bố mẹ cãi nhau mà bị mẹ ruột đá một phát… rồi rơi thẳng vào cái thế giới quỷ quái nào đó. Là thiên kim tiểu thư nổi tiếng yếu ớt, nhõng nhẽo của Cục xuyên sách, điều mà Tô Ý ghét nhất chính là những nơi bẩn thỉu, lộn xộn và bốc mùi khó chịu cùng với những kẻ thô lỗ, mồm miệng đầy những… "Tô Ý, cậu tỉnh rồi! Đói không? Khát không? Trong người thấy thế nào? Có chỗ nào khó chịu không?"Vừa mở cửa đã thấy Tô Ý tựa đầu vào giường, Triệu Nhiễm thở phào nhẹ nhõm, trái tim treo ngược bao lâu nay cuối cùng cũng trở về vị trí cũ. Vừa mừng rỡ, cô vừa cẩn thận kiểm tra từng chút một cho cô gái trên giường."Tôi hơi đói, cũng hơi khát."Gương mặt trắng nõn còn ửng hồng, Tô Ý khẽ nheo mắt, hiếm hoi ngoan ngoãn để mặc cho Triệu Nhiễm kiểm tra. Đây mới đúng là cách mở màn tỉnh dậy chuẩn chỉnh mà!Sau khi xác nhận cơ thể Tô Ý ngoài việc ngủ lâu hơi mềm nhũn ra không có vấn đề gì, Triệu Nhiễm mới nhận ra khoảng cách giữa mình và Tô Ý có chút gần.Chỉ cần cúi nhẹ mắt là có thể thấy cô gái đang rất hợp tác với mình.Không chê bai, không bài xích, cũng chẳng mỉa mai.Chỉ lặng lẽ tựa vào đầu giường như thế.Thoáng chốc, Triệu Nhiễm dường như thấy trên gương mặt nhỏ nhắn kia lộ ra vẻ... thích thú?Lắc đầu, Triệu Nhiễm cho rằng mình nhất định đang ảo tưởng."Khát à? Cậu uống chút nước này trước đi." Triệu Nhiễm quay người lấy chiếc cốc trên bàn, chỉ trong chớp mắt, cốc đã đầy ắp nước suối trong vắt."Tô Ý, đây là Linh Tuyền Thủy."Triệu Nhiễm nhìn Tô Ý giải thích một cách nghiêm túc."Sau khi làm theo lời cậu, mình phát hiện trong sợi dây chuyền có cả một nông trại rộng lớn cùng vườn cây ăn trái, còn có một hồ nước nhỏ.""Dù không lớn, chỉ rộng khoảng nửa mét, nhưng có thể uống được."Cô không biết Tô Ý làm sao biết được chuyện này, hay chỉ là tình cờ đoán trúng.Nhưng không thể phủ nhận, lần này chính Tô Ý đã giúp cô."Ừm, có chút ngọt nhẹ."Tô Ý vừa từ từ uống, vừa gật đầu.Có một vị ngọt thanh mát, rất nhẹ, nhưng cô thích."Triệu Nhiễm Nhiễm, cho thêm một cốc nữa đi.""Được.""Ừm, mình còn muốn ăn trái cây, loại tươi ngon nhất, có không?""Có, cậu đợi chút mình đi lấy."Triệu Nhiễm vừa đáp, vừa rót thêm cho Tô Ý một cốc Linh Tuyền Thủy, rồi quay ra phòng khách lấy đĩa dâu tây vừa rửa mang vào.Cách bày biện rất đẹp mắt.Đây là ấn tượng đầu tiên của Tô Ý.Không ngờ Triệu Nhiễm lại có kỹ năng này!Tô Ý nhấc một quả dâu lên cắn một miếng, phải nói là những thứ được nuôi trồng trong không gian linh khí này đều có hương vị tuyệt vời.So với trái cây trồng trong tiểu không gian của nhà cô, cũng không kém là mấy."Trong không gian tạm thời chỉ có một ít rau quả tự trồng, thời gian chín cũng rất ngắn."“Mình đã thử rồi, tuy không thể bỏ đồ tĩnh vật vào được, nhưng hạt giống và cây con thì có thể.”"Sau này cậu muốn ăn gì, cứ nói với mình, mình sẽ trồng cho."
"Tô Ý, cậu tỉnh rồi! Đói không? Khát không? Trong người thấy thế nào? Có chỗ nào khó chịu không?"
Vừa mở cửa đã thấy Tô Ý tựa đầu vào giường, Triệu Nhiễm thở phào nhẹ nhõm, trái tim treo ngược bao lâu nay cuối cùng cũng trở về vị trí cũ.
Vừa mừng rỡ, cô vừa cẩn thận kiểm tra từng chút một cho cô gái trên giường.
"Tôi hơi đói, cũng hơi khát."
Gương mặt trắng nõn còn ửng hồng, Tô Ý khẽ nheo mắt, hiếm hoi ngoan ngoãn để mặc cho Triệu Nhiễm kiểm tra.
Đây mới đúng là cách mở màn tỉnh dậy chuẩn chỉnh mà!
Sau khi xác nhận cơ thể Tô Ý ngoài việc ngủ lâu hơi mềm nhũn ra không có vấn đề gì, Triệu Nhiễm mới nhận ra khoảng cách giữa mình và Tô Ý có chút gần.
Chỉ cần cúi nhẹ mắt là có thể thấy cô gái đang rất hợp tác với mình.
Không chê bai, không bài xích, cũng chẳng mỉa mai.
Chỉ lặng lẽ tựa vào đầu giường như thế.
Thoáng chốc, Triệu Nhiễm dường như thấy trên gương mặt nhỏ nhắn kia lộ ra vẻ... thích thú?
Lắc đầu, Triệu Nhiễm cho rằng mình nhất định đang ảo tưởng.
"Khát à? Cậu uống chút nước này trước đi."
Triệu Nhiễm quay người lấy chiếc cốc trên bàn, chỉ trong chớp mắt, cốc đã đầy ắp nước suối trong vắt.
"Tô Ý, đây là Linh Tuyền Thủy."
Triệu Nhiễm nhìn Tô Ý giải thích một cách nghiêm túc.
"Sau khi làm theo lời cậu, mình phát hiện trong sợi dây chuyền có cả một nông trại rộng lớn cùng vườn cây ăn trái, còn có một hồ nước nhỏ."
"Dù không lớn, chỉ rộng khoảng nửa mét, nhưng có thể uống được."
Cô không biết Tô Ý làm sao biết được chuyện này, hay chỉ là tình cờ đoán trúng.
Nhưng không thể phủ nhận, lần này chính Tô Ý đã giúp cô.
"Ừm, có chút ngọt nhẹ."
Tô Ý vừa từ từ uống, vừa gật đầu.
Có một vị ngọt thanh mát, rất nhẹ, nhưng cô thích.
"Triệu Nhiễm Nhiễm, cho thêm một cốc nữa đi."
"Được."
"Ừm, mình còn muốn ăn trái cây, loại tươi ngon nhất, có không?"
"Có, cậu đợi chút mình đi lấy."
Triệu Nhiễm vừa đáp, vừa rót thêm cho Tô Ý một cốc Linh Tuyền Thủy, rồi quay ra phòng khách lấy đĩa dâu tây vừa rửa mang vào.
Cách bày biện rất đẹp mắt.
Đây là ấn tượng đầu tiên của Tô Ý.
Không ngờ Triệu Nhiễm lại có kỹ năng này!
Tô Ý nhấc một quả dâu lên cắn một miếng, phải nói là những thứ được nuôi trồng trong không gian linh khí này đều có hương vị tuyệt vời.
So với trái cây trồng trong tiểu không gian của nhà cô, cũng không kém là mấy.
"Trong không gian tạm thời chỉ có một ít rau quả tự trồng, thời gian chín cũng rất ngắn."
“Mình đã thử rồi, tuy không thể bỏ đồ tĩnh vật vào được, nhưng hạt giống và cây con thì có thể.”
"Sau này cậu muốn ăn gì, cứ nói với mình, mình sẽ trồng cho."
Xuyên Thành Nữ Phụ Xinh Đẹp Trong Truyện Mạt Thế, Được Nam Chính Cưng Chiều Đến NghiệnTác giả: Hác Đại NgaTruyện Dị Năng, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngThành phố A, trong con hẻm cụt của khu phố cũ. “Con mẹ nó, chẳng phải đại thiếu gia nhà họ Vân rất giỏi đánh nhau à? Ai ngờ cũng có ngày hôm nay!” “Hạo ca, thằng nhãi này chảy nhiều m.á.u thế… lỡ tụi mình đánh c.h.ế.t nó rồi thì sao?” “Sợ cái gì! Có người lo liệu cả rồi! Hôm nay ông đây nhất định phải xả hết cục tức trước kia! Phải đánh nó bò dưới đất như chó, không ngóc đầu lên nổi!” Những tiếng đấm đá nặng nề xen lẫn tiếng chửi bới thô tục ầm ĩ đến mức làm Tô Ý thấy nhức hết cả đầu. Năm giác quan dần tỉnh táo, cô nhìn con hẻm nhỏ cũ kỹ, bẩn thỉu xung quanh mình, rồi cúi xuống nhìn bộ váy kiểu dáng sang trọng, tinh xảo mà mình đang mặc — cảm giác thật sự… rất phức tạp. Cô biết rõ, vừa rồi vì hóng hớt bố mẹ cãi nhau mà bị mẹ ruột đá một phát… rồi rơi thẳng vào cái thế giới quỷ quái nào đó. Là thiên kim tiểu thư nổi tiếng yếu ớt, nhõng nhẽo của Cục xuyên sách, điều mà Tô Ý ghét nhất chính là những nơi bẩn thỉu, lộn xộn và bốc mùi khó chịu cùng với những kẻ thô lỗ, mồm miệng đầy những… "Tô Ý, cậu tỉnh rồi! Đói không? Khát không? Trong người thấy thế nào? Có chỗ nào khó chịu không?"Vừa mở cửa đã thấy Tô Ý tựa đầu vào giường, Triệu Nhiễm thở phào nhẹ nhõm, trái tim treo ngược bao lâu nay cuối cùng cũng trở về vị trí cũ. Vừa mừng rỡ, cô vừa cẩn thận kiểm tra từng chút một cho cô gái trên giường."Tôi hơi đói, cũng hơi khát."Gương mặt trắng nõn còn ửng hồng, Tô Ý khẽ nheo mắt, hiếm hoi ngoan ngoãn để mặc cho Triệu Nhiễm kiểm tra. Đây mới đúng là cách mở màn tỉnh dậy chuẩn chỉnh mà!Sau khi xác nhận cơ thể Tô Ý ngoài việc ngủ lâu hơi mềm nhũn ra không có vấn đề gì, Triệu Nhiễm mới nhận ra khoảng cách giữa mình và Tô Ý có chút gần.Chỉ cần cúi nhẹ mắt là có thể thấy cô gái đang rất hợp tác với mình.Không chê bai, không bài xích, cũng chẳng mỉa mai.Chỉ lặng lẽ tựa vào đầu giường như thế.Thoáng chốc, Triệu Nhiễm dường như thấy trên gương mặt nhỏ nhắn kia lộ ra vẻ... thích thú?Lắc đầu, Triệu Nhiễm cho rằng mình nhất định đang ảo tưởng."Khát à? Cậu uống chút nước này trước đi." Triệu Nhiễm quay người lấy chiếc cốc trên bàn, chỉ trong chớp mắt, cốc đã đầy ắp nước suối trong vắt."Tô Ý, đây là Linh Tuyền Thủy."Triệu Nhiễm nhìn Tô Ý giải thích một cách nghiêm túc."Sau khi làm theo lời cậu, mình phát hiện trong sợi dây chuyền có cả một nông trại rộng lớn cùng vườn cây ăn trái, còn có một hồ nước nhỏ.""Dù không lớn, chỉ rộng khoảng nửa mét, nhưng có thể uống được."Cô không biết Tô Ý làm sao biết được chuyện này, hay chỉ là tình cờ đoán trúng.Nhưng không thể phủ nhận, lần này chính Tô Ý đã giúp cô."Ừm, có chút ngọt nhẹ."Tô Ý vừa từ từ uống, vừa gật đầu.Có một vị ngọt thanh mát, rất nhẹ, nhưng cô thích."Triệu Nhiễm Nhiễm, cho thêm một cốc nữa đi.""Được.""Ừm, mình còn muốn ăn trái cây, loại tươi ngon nhất, có không?""Có, cậu đợi chút mình đi lấy."Triệu Nhiễm vừa đáp, vừa rót thêm cho Tô Ý một cốc Linh Tuyền Thủy, rồi quay ra phòng khách lấy đĩa dâu tây vừa rửa mang vào.Cách bày biện rất đẹp mắt.Đây là ấn tượng đầu tiên của Tô Ý.Không ngờ Triệu Nhiễm lại có kỹ năng này!Tô Ý nhấc một quả dâu lên cắn một miếng, phải nói là những thứ được nuôi trồng trong không gian linh khí này đều có hương vị tuyệt vời.So với trái cây trồng trong tiểu không gian của nhà cô, cũng không kém là mấy."Trong không gian tạm thời chỉ có một ít rau quả tự trồng, thời gian chín cũng rất ngắn."“Mình đã thử rồi, tuy không thể bỏ đồ tĩnh vật vào được, nhưng hạt giống và cây con thì có thể.”"Sau này cậu muốn ăn gì, cứ nói với mình, mình sẽ trồng cho."