Tác giả:

Thành phố A, trong con hẻm cụt của khu phố cũ. “Con mẹ nó, chẳng phải đại thiếu gia nhà họ Vân rất giỏi đánh nhau à? Ai ngờ cũng có ngày hôm nay!” “Hạo ca, thằng nhãi này chảy nhiều m.á.u thế… lỡ tụi mình đánh c.h.ế.t nó rồi thì sao?” “Sợ cái gì! Có người lo liệu cả rồi! Hôm nay ông đây nhất định phải xả hết cục tức trước kia! Phải đánh nó bò dưới đất như chó, không ngóc đầu lên nổi!” Những tiếng đấm đá nặng nề xen lẫn tiếng chửi bới thô tục ầm ĩ đến mức làm Tô Ý thấy nhức hết cả đầu. Năm giác quan dần tỉnh táo, cô nhìn con hẻm nhỏ cũ kỹ, bẩn thỉu xung quanh mình, rồi cúi xuống nhìn bộ váy kiểu dáng sang trọng, tinh xảo mà mình đang mặc — cảm giác thật sự… rất phức tạp. Cô biết rõ, vừa rồi vì hóng hớt bố mẹ cãi nhau mà bị mẹ ruột đá một phát… rồi rơi thẳng vào cái thế giới quỷ quái nào đó. Là thiên kim tiểu thư nổi tiếng yếu ớt, nhõng nhẽo của Cục xuyên sách, điều mà Tô Ý ghét nhất chính là những nơi bẩn thỉu, lộn xộn và bốc mùi khó chịu cùng với những kẻ thô lỗ, mồm miệng đầy những…

Chương 86: Chương 24.3

Xuyên Thành Nữ Phụ Xinh Đẹp Trong Truyện Mạt Thế, Được Nam Chính Cưng Chiều Đến NghiệnTác giả: Hác Đại NgaTruyện Dị Năng, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngThành phố A, trong con hẻm cụt của khu phố cũ. “Con mẹ nó, chẳng phải đại thiếu gia nhà họ Vân rất giỏi đánh nhau à? Ai ngờ cũng có ngày hôm nay!” “Hạo ca, thằng nhãi này chảy nhiều m.á.u thế… lỡ tụi mình đánh c.h.ế.t nó rồi thì sao?” “Sợ cái gì! Có người lo liệu cả rồi! Hôm nay ông đây nhất định phải xả hết cục tức trước kia! Phải đánh nó bò dưới đất như chó, không ngóc đầu lên nổi!” Những tiếng đấm đá nặng nề xen lẫn tiếng chửi bới thô tục ầm ĩ đến mức làm Tô Ý thấy nhức hết cả đầu. Năm giác quan dần tỉnh táo, cô nhìn con hẻm nhỏ cũ kỹ, bẩn thỉu xung quanh mình, rồi cúi xuống nhìn bộ váy kiểu dáng sang trọng, tinh xảo mà mình đang mặc — cảm giác thật sự… rất phức tạp. Cô biết rõ, vừa rồi vì hóng hớt bố mẹ cãi nhau mà bị mẹ ruột đá một phát… rồi rơi thẳng vào cái thế giới quỷ quái nào đó. Là thiên kim tiểu thư nổi tiếng yếu ớt, nhõng nhẽo của Cục xuyên sách, điều mà Tô Ý ghét nhất chính là những nơi bẩn thỉu, lộn xộn và bốc mùi khó chịu cùng với những kẻ thô lỗ, mồm miệng đầy những… "Phựt!"Một con lập tức ngã xuống, viên gạch trúng ngay giữa đầu.  Nhanh như cắt, cô lại lôi ra một viên nữa, y hệt chiêu cũ.  Nhìn hai chị em zombie váy đỏ bị đám zombie xô đẩy chồng chất lên, Tô Ý nhếch mép cười hài lòng.  Chà, tay nghề của cô quả là không tồi chút nào!  [Tinh! Chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ check-in khu vực 2, đã phát một  lần quay thưởng!][...]Hệ thống chấn động, đây là thao tác gì thế này?!  Nhìn hai tinh hạch năng lượng dần khuất xa, Tô Ý hơi tiếc nuối, đành đợi lúc quay lại lấy sau vậy.  [Hệ thống, có gì để lót dưới bụng không? Bị vác thế này bụng hơi khó chịu.] [Ký chủ, cô muốn làm gì vậy? Sao lại để bọn họ bắt đi thế?]Nhìn ký chủ thản nhiên như không có chuyện gì, hệ thống cảm thấy mình giống một ông bố già tim đập chân run!  À, nó đâu có tim nhỉ.  Tô Ý khẽ đưa ngón tay chỉ về phía khẩu súng đen bên hông người đàn ông.  [Tôi muốn lấy cái này.]  [...]`Cái này có liên quan gì đến việc cô bị bắt đi không? Muốn thì tại sao không cướp ngay lúc đó?  "Lên xe nhanh!"  Đậu trước cửa là chiếc SUV 7 chỗ, cửa xe màu đen mở nhanh, người đàn ông trung niên ở ghế lái mặt mày nghiêm nghị ra hiệu cho mọi người lên xe.  Lũ zombie trước cửa có vẻ đã bị tiêu diệt một mẻ, nhưng vẫn còn khá nhiều đang lần theo hơi người tụ tập lại.  Phó Đông, người lên xe cuối cùng, quăng mạnh cô gái trên vai xuống ghế sau, rồi cũng chen chân vào hàng ghế cuối.  Bạch Hàn ở ghế phụ liếc nhìn một cái không mấy bận tâm, lại quay ra cửa sổ.  Mặc dù hơi ngạc nhiên vì cô gái này im lặng để cho vác suốt quãng đường, ngoan ngoãn đến khó tin nhưng  bọn họ đã quen với mấy chuyện của Phó Đông nên không thèm để ý nữa.  Nhị Ma Tử không nhịn được, lén liếc nhìn về phía ghế sau, nhưng ngay lập tức bị Phó Tây bên cạnh trừng mắt một cái, đành cúi đầu giả vờ như rùa rụt cổ.  Trong xe có thể coi như khá sạch sẽ, nhưng mùi thì không được dễ chịu cho lắm.  Tô Ý hơi nhíu mày, nhẹ nhàng tránh khỏi cái chạm tay của gã đàn ông mặt mày hung dữ, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn lộ rõ vẻ khó chịu.  "Các người đang làm gì vậy?"  Tên to con nhất trong xe, khí thế cũng mạnh nhất, chắc chắn là Bạch Hàn của nhà họ Bạch. Còn gã xấu xí bên kia không dám ngẩng đầu lên, chắc là Nhị Ma Tử mà mấy bà dì vẫn nhắc đến.  Dù không biết tại sao bọn họ lại xuất hiện ở đây, nhưng Tô Ý thực sự có chút tò mò về thứ trong túi của bọn họ. Nếu là đạn dược thì tốt quá.  

"Phựt!"

Một con lập tức ngã xuống, viên gạch trúng ngay giữa đầu.  

Nhanh như cắt, cô lại lôi ra một viên nữa, y hệt chiêu cũ.  

Nhìn hai chị em zombie váy đỏ bị đám zombie xô đẩy chồng chất lên, Tô Ý nhếch mép cười hài lòng.  

Chà, tay nghề của cô quả là không tồi chút nào!  

[Tinh! Chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ check-in khu vực 2, đã phát một  lần quay thưởng!]

[...]

Hệ thống chấn động, đây là thao tác gì thế này?!  

Nhìn hai tinh hạch năng lượng dần khuất xa, Tô Ý hơi tiếc nuối, đành đợi lúc quay lại lấy sau vậy.  

[Hệ thống, có gì để lót dưới bụng không? Bị vác thế này bụng hơi khó chịu.] 

[Ký chủ, cô muốn làm gì vậy? Sao lại để bọn họ bắt đi thế?]

Nhìn ký chủ thản nhiên như không có chuyện gì, hệ thống cảm thấy mình giống một ông bố già tim đập chân run!  

À, nó đâu có tim nhỉ.  

Tô Ý khẽ đưa ngón tay chỉ về phía khẩu súng đen bên hông người đàn ông.  

[Tôi muốn lấy cái này.]  

[...]`

Cái này có liên quan gì đến việc cô bị bắt đi không? Muốn thì tại sao không cướp ngay lúc đó?  

"Lên xe nhanh!"  

Đậu trước cửa là chiếc SUV 7 chỗ, cửa xe màu đen mở nhanh, người đàn ông trung niên ở ghế lái mặt mày nghiêm nghị ra hiệu cho mọi người lên xe.  

Lũ zombie trước cửa có vẻ đã bị tiêu diệt một mẻ, nhưng vẫn còn khá nhiều đang lần theo hơi người tụ tập lại.  

Phó Đông, người lên xe cuối cùng, quăng mạnh cô gái trên vai xuống ghế sau, rồi cũng chen chân vào hàng ghế cuối.  

Bạch Hàn ở ghế phụ liếc nhìn một cái không mấy bận tâm, lại quay ra cửa sổ.  

Mặc dù hơi ngạc nhiên vì cô gái này im lặng để cho vác suốt quãng đường, ngoan ngoãn đến khó tin nhưng  bọn họ đã quen với mấy chuyện của Phó Đông nên không thèm để ý nữa.  

Nhị Ma Tử không nhịn được, lén liếc nhìn về phía ghế sau, nhưng ngay lập tức bị Phó Tây bên cạnh trừng mắt một cái, đành cúi đầu giả vờ như rùa rụt cổ.  

Trong xe có thể coi như khá sạch sẽ, nhưng mùi thì không được dễ chịu cho lắm.  

Tô Ý hơi nhíu mày, nhẹ nhàng tránh khỏi cái chạm tay của gã đàn ông mặt mày hung dữ, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn lộ rõ vẻ khó chịu.  

"Các người đang làm gì vậy?"  

Tên to con nhất trong xe, khí thế cũng mạnh nhất, chắc chắn là Bạch Hàn của nhà họ Bạch. Còn gã xấu xí bên kia không dám ngẩng đầu lên, chắc là Nhị Ma Tử mà mấy bà dì vẫn nhắc đến.  

Dù không biết tại sao bọn họ lại xuất hiện ở đây, nhưng Tô Ý thực sự có chút tò mò về thứ trong túi của bọn họ. Nếu là đạn dược thì tốt quá.  

Xuyên Thành Nữ Phụ Xinh Đẹp Trong Truyện Mạt Thế, Được Nam Chính Cưng Chiều Đến NghiệnTác giả: Hác Đại NgaTruyện Dị Năng, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngThành phố A, trong con hẻm cụt của khu phố cũ. “Con mẹ nó, chẳng phải đại thiếu gia nhà họ Vân rất giỏi đánh nhau à? Ai ngờ cũng có ngày hôm nay!” “Hạo ca, thằng nhãi này chảy nhiều m.á.u thế… lỡ tụi mình đánh c.h.ế.t nó rồi thì sao?” “Sợ cái gì! Có người lo liệu cả rồi! Hôm nay ông đây nhất định phải xả hết cục tức trước kia! Phải đánh nó bò dưới đất như chó, không ngóc đầu lên nổi!” Những tiếng đấm đá nặng nề xen lẫn tiếng chửi bới thô tục ầm ĩ đến mức làm Tô Ý thấy nhức hết cả đầu. Năm giác quan dần tỉnh táo, cô nhìn con hẻm nhỏ cũ kỹ, bẩn thỉu xung quanh mình, rồi cúi xuống nhìn bộ váy kiểu dáng sang trọng, tinh xảo mà mình đang mặc — cảm giác thật sự… rất phức tạp. Cô biết rõ, vừa rồi vì hóng hớt bố mẹ cãi nhau mà bị mẹ ruột đá một phát… rồi rơi thẳng vào cái thế giới quỷ quái nào đó. Là thiên kim tiểu thư nổi tiếng yếu ớt, nhõng nhẽo của Cục xuyên sách, điều mà Tô Ý ghét nhất chính là những nơi bẩn thỉu, lộn xộn và bốc mùi khó chịu cùng với những kẻ thô lỗ, mồm miệng đầy những… "Phựt!"Một con lập tức ngã xuống, viên gạch trúng ngay giữa đầu.  Nhanh như cắt, cô lại lôi ra một viên nữa, y hệt chiêu cũ.  Nhìn hai chị em zombie váy đỏ bị đám zombie xô đẩy chồng chất lên, Tô Ý nhếch mép cười hài lòng.  Chà, tay nghề của cô quả là không tồi chút nào!  [Tinh! Chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ check-in khu vực 2, đã phát một  lần quay thưởng!][...]Hệ thống chấn động, đây là thao tác gì thế này?!  Nhìn hai tinh hạch năng lượng dần khuất xa, Tô Ý hơi tiếc nuối, đành đợi lúc quay lại lấy sau vậy.  [Hệ thống, có gì để lót dưới bụng không? Bị vác thế này bụng hơi khó chịu.] [Ký chủ, cô muốn làm gì vậy? Sao lại để bọn họ bắt đi thế?]Nhìn ký chủ thản nhiên như không có chuyện gì, hệ thống cảm thấy mình giống một ông bố già tim đập chân run!  À, nó đâu có tim nhỉ.  Tô Ý khẽ đưa ngón tay chỉ về phía khẩu súng đen bên hông người đàn ông.  [Tôi muốn lấy cái này.]  [...]`Cái này có liên quan gì đến việc cô bị bắt đi không? Muốn thì tại sao không cướp ngay lúc đó?  "Lên xe nhanh!"  Đậu trước cửa là chiếc SUV 7 chỗ, cửa xe màu đen mở nhanh, người đàn ông trung niên ở ghế lái mặt mày nghiêm nghị ra hiệu cho mọi người lên xe.  Lũ zombie trước cửa có vẻ đã bị tiêu diệt một mẻ, nhưng vẫn còn khá nhiều đang lần theo hơi người tụ tập lại.  Phó Đông, người lên xe cuối cùng, quăng mạnh cô gái trên vai xuống ghế sau, rồi cũng chen chân vào hàng ghế cuối.  Bạch Hàn ở ghế phụ liếc nhìn một cái không mấy bận tâm, lại quay ra cửa sổ.  Mặc dù hơi ngạc nhiên vì cô gái này im lặng để cho vác suốt quãng đường, ngoan ngoãn đến khó tin nhưng  bọn họ đã quen với mấy chuyện của Phó Đông nên không thèm để ý nữa.  Nhị Ma Tử không nhịn được, lén liếc nhìn về phía ghế sau, nhưng ngay lập tức bị Phó Tây bên cạnh trừng mắt một cái, đành cúi đầu giả vờ như rùa rụt cổ.  Trong xe có thể coi như khá sạch sẽ, nhưng mùi thì không được dễ chịu cho lắm.  Tô Ý hơi nhíu mày, nhẹ nhàng tránh khỏi cái chạm tay của gã đàn ông mặt mày hung dữ, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn lộ rõ vẻ khó chịu.  "Các người đang làm gì vậy?"  Tên to con nhất trong xe, khí thế cũng mạnh nhất, chắc chắn là Bạch Hàn của nhà họ Bạch. Còn gã xấu xí bên kia không dám ngẩng đầu lên, chắc là Nhị Ma Tử mà mấy bà dì vẫn nhắc đến.  Dù không biết tại sao bọn họ lại xuất hiện ở đây, nhưng Tô Ý thực sự có chút tò mò về thứ trong túi của bọn họ. Nếu là đạn dược thì tốt quá.  

Chương 86: Chương 24.3