Thành phố A, trong con hẻm cụt của khu phố cũ. “Con mẹ nó, chẳng phải đại thiếu gia nhà họ Vân rất giỏi đánh nhau à? Ai ngờ cũng có ngày hôm nay!” “Hạo ca, thằng nhãi này chảy nhiều m.á.u thế… lỡ tụi mình đánh c.h.ế.t nó rồi thì sao?” “Sợ cái gì! Có người lo liệu cả rồi! Hôm nay ông đây nhất định phải xả hết cục tức trước kia! Phải đánh nó bò dưới đất như chó, không ngóc đầu lên nổi!” Những tiếng đấm đá nặng nề xen lẫn tiếng chửi bới thô tục ầm ĩ đến mức làm Tô Ý thấy nhức hết cả đầu. Năm giác quan dần tỉnh táo, cô nhìn con hẻm nhỏ cũ kỹ, bẩn thỉu xung quanh mình, rồi cúi xuống nhìn bộ váy kiểu dáng sang trọng, tinh xảo mà mình đang mặc — cảm giác thật sự… rất phức tạp. Cô biết rõ, vừa rồi vì hóng hớt bố mẹ cãi nhau mà bị mẹ ruột đá một phát… rồi rơi thẳng vào cái thế giới quỷ quái nào đó. Là thiên kim tiểu thư nổi tiếng yếu ớt, nhõng nhẽo của Cục xuyên sách, điều mà Tô Ý ghét nhất chính là những nơi bẩn thỉu, lộn xộn và bốc mùi khó chịu cùng với những kẻ thô lỗ, mồm miệng đầy những…
Chương 90: Chương 25.3
Xuyên Thành Nữ Phụ Xinh Đẹp Trong Truyện Mạt Thế, Được Nam Chính Cưng Chiều Đến NghiệnTác giả: Hác Đại NgaTruyện Dị Năng, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngThành phố A, trong con hẻm cụt của khu phố cũ. “Con mẹ nó, chẳng phải đại thiếu gia nhà họ Vân rất giỏi đánh nhau à? Ai ngờ cũng có ngày hôm nay!” “Hạo ca, thằng nhãi này chảy nhiều m.á.u thế… lỡ tụi mình đánh c.h.ế.t nó rồi thì sao?” “Sợ cái gì! Có người lo liệu cả rồi! Hôm nay ông đây nhất định phải xả hết cục tức trước kia! Phải đánh nó bò dưới đất như chó, không ngóc đầu lên nổi!” Những tiếng đấm đá nặng nề xen lẫn tiếng chửi bới thô tục ầm ĩ đến mức làm Tô Ý thấy nhức hết cả đầu. Năm giác quan dần tỉnh táo, cô nhìn con hẻm nhỏ cũ kỹ, bẩn thỉu xung quanh mình, rồi cúi xuống nhìn bộ váy kiểu dáng sang trọng, tinh xảo mà mình đang mặc — cảm giác thật sự… rất phức tạp. Cô biết rõ, vừa rồi vì hóng hớt bố mẹ cãi nhau mà bị mẹ ruột đá một phát… rồi rơi thẳng vào cái thế giới quỷ quái nào đó. Là thiên kim tiểu thư nổi tiếng yếu ớt, nhõng nhẽo của Cục xuyên sách, điều mà Tô Ý ghét nhất chính là những nơi bẩn thỉu, lộn xộn và bốc mùi khó chịu cùng với những kẻ thô lỗ, mồm miệng đầy những… Nói ra thì không ai tin, nhưng hắn gặp quỷ rồi!!!“Kho vũ khí của Bạch gia các người ở đâu?”“...”“Ngoại ô phía đông?”“...”“Ở chỗ nào ở ngoại ô?”“...”Tô Ý bực bội vuốt cằm khi thấy Bạch Hàn vẫn cắn chặt môi không chịu khai.Không có địa chỉ cụ thể, chả lẽ cô phải lật tung cả ngoại ô phía đông?“Nếu không nói, ta sẽ g.i.ế.t ngươi đấy.”“Rồi thiếu gia nhà ngươi chắc cũng khó lòng sống sót.”Cô nháy mắt, dùng chân khéo léo đẩy chiếc ba lô đen đang lộ ra một góc của hộp thuốc đến trước mặt Bạch Hàn. Ngón út vắt vẻo khẩu súng lục đong đưa vài nhịp như đang đếm ngược.Người duy nhất có thể khiến Bạch Hàn đích thân ra ngoài tìm thuốc thì chỉ có thể là Bạch An. Xem ra, có vẻ vết thương khá nghiêm trọng nhỉ! Người đàn ông đang khom lưng đột nhiên trừng mắt hung tợn nhìn về hướng phát ra tiếng nói, nhưng khi ánh mắt chạm vào chiếc ba lô, dường như lại khom lưng thêm chút nữa. Chuyện của chủ nhân, làm sao cô ta có thể biết được? Nghĩ đến tình hình của chủ nhân, gân xanh trên trán Bạch Hàn nổi lên, giọng nói thô ráp nghiến răng: "Kho ngầm nhà máy thép Phú An." Thôi thì, kho vũ khí phía đông thành phố cũng chỉ là một nửa kho đạn dược của Bạch gia, so với mạng sống của chủ nhân thì chẳng đáng gì. Dù sao, họ vẫn còn một nửa kho dự trữ khác. "Nói sớm thì có phải xong rồi không!" Chiếc xe dừng hẳn bên lề đường, đám zombie đuổi theo cũng đã tới gần. Trong xe đã tắt máy, có thể nghe rõ tiếng gầm gừ đang đến gần. [Ký chủ, cẩn thận phía trước!]Hiệu ứng tàng hình dần mất tác dụng khiến cô gái đang ngồi thẳng hiện nguyên hình. Khuôn mặt xinh xắn như tiên nữ giữa đêm đen, đáng yêu nhưng cũng đầy đáng sợ. Lưu Lỗi đang định dùng dao găm ám sát đã bị bắn c.h.ế.t ngay tức khắc. Có lẽ đến c.h.ế.t hắn cũng không hiểu tại sao hành động tinh vi của mình lại bị phát hiện. [Ký chủ…]Hệ thống nhìn xác c.h.ế.t đầy trong xe, há hốc mồm. Ai có thể nói cho nó biết chuyện gì đã xảy ra? Nó chỉ bị nhốt trong phòng tối một lúc thôi mà? Chỉnh lại váy hơi nhăn, Tô Ý ngay trước khi phép định thân hết hiệu lực đã dùng gạch đập nát tay phải Bạch Hàn. Tiếng xương vỡ tan bị lấn át bởi tiếng thét đau đớn của người đàn ông. Tập bắn súng bằng tay trái đi nhé, đồ to xác. [Không ổn rồi, muốn nôn quá.]Thu thập hết vũ khí trên xe, Tô Ý cuối cùng không nhịn được mà lao ra ngoài. Mùi máu nồng nặc trong không gian kín thực sự quá kinh khủng. [Ơ, A Yến à…] Đôi mắt hạnh mơ màng nhìn về phía trước, dường như đang đối diện với một bóng hình vừa quen thuộc vừa xa lạ.
Nói ra thì không ai tin, nhưng hắn gặp quỷ rồi!!!
“Kho vũ khí của Bạch gia các người ở đâu?”
“...”
“Ngoại ô phía đông?”
“...”
“Ở chỗ nào ở ngoại ô?”
“...”
Tô Ý bực bội vuốt cằm khi thấy Bạch Hàn vẫn cắn chặt môi không chịu khai.
Không có địa chỉ cụ thể, chả lẽ cô phải lật tung cả ngoại ô phía đông?
“Nếu không nói, ta sẽ g.i.ế.t ngươi đấy.”
“Rồi thiếu gia nhà ngươi chắc cũng khó lòng sống sót.”
Cô nháy mắt, dùng chân khéo léo đẩy chiếc ba lô đen đang lộ ra một góc của hộp thuốc đến trước mặt Bạch Hàn. Ngón út vắt vẻo khẩu súng lục đong đưa vài nhịp như đang đếm ngược.
Người duy nhất có thể khiến Bạch Hàn đích thân ra ngoài tìm thuốc thì chỉ có thể là Bạch An.
Xem ra, có vẻ vết thương khá nghiêm trọng nhỉ!
Người đàn ông đang khom lưng đột nhiên trừng mắt hung tợn nhìn về hướng phát ra tiếng nói, nhưng khi ánh mắt chạm vào chiếc ba lô, dường như lại khom lưng thêm chút nữa.
Chuyện của chủ nhân, làm sao cô ta có thể biết được?
Nghĩ đến tình hình của chủ nhân, gân xanh trên trán Bạch Hàn nổi lên, giọng nói thô ráp nghiến răng:
"Kho ngầm nhà máy thép Phú An."
Thôi thì, kho vũ khí phía đông thành phố cũng chỉ là một nửa kho đạn dược của Bạch gia, so với mạng sống của chủ nhân thì chẳng đáng gì.
Dù sao, họ vẫn còn một nửa kho dự trữ khác.
"Nói sớm thì có phải xong rồi không!"
Chiếc xe dừng hẳn bên lề đường, đám zombie đuổi theo cũng đã tới gần. Trong xe đã tắt máy, có thể nghe rõ tiếng gầm gừ đang đến gần.
[Ký chủ, cẩn thận phía trước!]
Hiệu ứng tàng hình dần mất tác dụng khiến cô gái đang ngồi thẳng hiện nguyên hình. Khuôn mặt xinh xắn như tiên nữ giữa đêm đen, đáng yêu nhưng cũng đầy đáng sợ.
Lưu Lỗi đang định dùng dao găm ám sát đã bị bắn c.h.ế.t ngay tức khắc. Có lẽ đến c.h.ế.t hắn cũng không hiểu tại sao hành động tinh vi của mình lại bị phát hiện.
[Ký chủ…]
Hệ thống nhìn xác c.h.ế.t đầy trong xe, há hốc mồm.
Ai có thể nói cho nó biết chuyện gì đã xảy ra? Nó chỉ bị nhốt trong phòng tối một lúc thôi mà?
Chỉnh lại váy hơi nhăn, Tô Ý ngay trước khi phép định thân hết hiệu lực đã dùng gạch đập nát tay phải Bạch Hàn.
Tiếng xương vỡ tan bị lấn át bởi tiếng thét đau đớn của người đàn ông.
Tập bắn súng bằng tay trái đi nhé, đồ to xác.
[Không ổn rồi, muốn nôn quá.]
Thu thập hết vũ khí trên xe, Tô Ý cuối cùng không nhịn được mà lao ra ngoài. Mùi máu nồng nặc trong không gian kín thực sự quá kinh khủng.
[Ơ, A Yến à…]
Đôi mắt hạnh mơ màng nhìn về phía trước, dường như đang đối diện với một bóng hình vừa quen thuộc vừa xa lạ.
Xuyên Thành Nữ Phụ Xinh Đẹp Trong Truyện Mạt Thế, Được Nam Chính Cưng Chiều Đến NghiệnTác giả: Hác Đại NgaTruyện Dị Năng, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngThành phố A, trong con hẻm cụt của khu phố cũ. “Con mẹ nó, chẳng phải đại thiếu gia nhà họ Vân rất giỏi đánh nhau à? Ai ngờ cũng có ngày hôm nay!” “Hạo ca, thằng nhãi này chảy nhiều m.á.u thế… lỡ tụi mình đánh c.h.ế.t nó rồi thì sao?” “Sợ cái gì! Có người lo liệu cả rồi! Hôm nay ông đây nhất định phải xả hết cục tức trước kia! Phải đánh nó bò dưới đất như chó, không ngóc đầu lên nổi!” Những tiếng đấm đá nặng nề xen lẫn tiếng chửi bới thô tục ầm ĩ đến mức làm Tô Ý thấy nhức hết cả đầu. Năm giác quan dần tỉnh táo, cô nhìn con hẻm nhỏ cũ kỹ, bẩn thỉu xung quanh mình, rồi cúi xuống nhìn bộ váy kiểu dáng sang trọng, tinh xảo mà mình đang mặc — cảm giác thật sự… rất phức tạp. Cô biết rõ, vừa rồi vì hóng hớt bố mẹ cãi nhau mà bị mẹ ruột đá một phát… rồi rơi thẳng vào cái thế giới quỷ quái nào đó. Là thiên kim tiểu thư nổi tiếng yếu ớt, nhõng nhẽo của Cục xuyên sách, điều mà Tô Ý ghét nhất chính là những nơi bẩn thỉu, lộn xộn và bốc mùi khó chịu cùng với những kẻ thô lỗ, mồm miệng đầy những… Nói ra thì không ai tin, nhưng hắn gặp quỷ rồi!!!“Kho vũ khí của Bạch gia các người ở đâu?”“...”“Ngoại ô phía đông?”“...”“Ở chỗ nào ở ngoại ô?”“...”Tô Ý bực bội vuốt cằm khi thấy Bạch Hàn vẫn cắn chặt môi không chịu khai.Không có địa chỉ cụ thể, chả lẽ cô phải lật tung cả ngoại ô phía đông?“Nếu không nói, ta sẽ g.i.ế.t ngươi đấy.”“Rồi thiếu gia nhà ngươi chắc cũng khó lòng sống sót.”Cô nháy mắt, dùng chân khéo léo đẩy chiếc ba lô đen đang lộ ra một góc của hộp thuốc đến trước mặt Bạch Hàn. Ngón út vắt vẻo khẩu súng lục đong đưa vài nhịp như đang đếm ngược.Người duy nhất có thể khiến Bạch Hàn đích thân ra ngoài tìm thuốc thì chỉ có thể là Bạch An. Xem ra, có vẻ vết thương khá nghiêm trọng nhỉ! Người đàn ông đang khom lưng đột nhiên trừng mắt hung tợn nhìn về hướng phát ra tiếng nói, nhưng khi ánh mắt chạm vào chiếc ba lô, dường như lại khom lưng thêm chút nữa. Chuyện của chủ nhân, làm sao cô ta có thể biết được? Nghĩ đến tình hình của chủ nhân, gân xanh trên trán Bạch Hàn nổi lên, giọng nói thô ráp nghiến răng: "Kho ngầm nhà máy thép Phú An." Thôi thì, kho vũ khí phía đông thành phố cũng chỉ là một nửa kho đạn dược của Bạch gia, so với mạng sống của chủ nhân thì chẳng đáng gì. Dù sao, họ vẫn còn một nửa kho dự trữ khác. "Nói sớm thì có phải xong rồi không!" Chiếc xe dừng hẳn bên lề đường, đám zombie đuổi theo cũng đã tới gần. Trong xe đã tắt máy, có thể nghe rõ tiếng gầm gừ đang đến gần. [Ký chủ, cẩn thận phía trước!]Hiệu ứng tàng hình dần mất tác dụng khiến cô gái đang ngồi thẳng hiện nguyên hình. Khuôn mặt xinh xắn như tiên nữ giữa đêm đen, đáng yêu nhưng cũng đầy đáng sợ. Lưu Lỗi đang định dùng dao găm ám sát đã bị bắn c.h.ế.t ngay tức khắc. Có lẽ đến c.h.ế.t hắn cũng không hiểu tại sao hành động tinh vi của mình lại bị phát hiện. [Ký chủ…]Hệ thống nhìn xác c.h.ế.t đầy trong xe, há hốc mồm. Ai có thể nói cho nó biết chuyện gì đã xảy ra? Nó chỉ bị nhốt trong phòng tối một lúc thôi mà? Chỉnh lại váy hơi nhăn, Tô Ý ngay trước khi phép định thân hết hiệu lực đã dùng gạch đập nát tay phải Bạch Hàn. Tiếng xương vỡ tan bị lấn át bởi tiếng thét đau đớn của người đàn ông. Tập bắn súng bằng tay trái đi nhé, đồ to xác. [Không ổn rồi, muốn nôn quá.]Thu thập hết vũ khí trên xe, Tô Ý cuối cùng không nhịn được mà lao ra ngoài. Mùi máu nồng nặc trong không gian kín thực sự quá kinh khủng. [Ơ, A Yến à…] Đôi mắt hạnh mơ màng nhìn về phía trước, dường như đang đối diện với một bóng hình vừa quen thuộc vừa xa lạ.