Thành phố A, trong con hẻm cụt của khu phố cũ. “Con mẹ nó, chẳng phải đại thiếu gia nhà họ Vân rất giỏi đánh nhau à? Ai ngờ cũng có ngày hôm nay!” “Hạo ca, thằng nhãi này chảy nhiều m.á.u thế… lỡ tụi mình đánh c.h.ế.t nó rồi thì sao?” “Sợ cái gì! Có người lo liệu cả rồi! Hôm nay ông đây nhất định phải xả hết cục tức trước kia! Phải đánh nó bò dưới đất như chó, không ngóc đầu lên nổi!” Những tiếng đấm đá nặng nề xen lẫn tiếng chửi bới thô tục ầm ĩ đến mức làm Tô Ý thấy nhức hết cả đầu. Năm giác quan dần tỉnh táo, cô nhìn con hẻm nhỏ cũ kỹ, bẩn thỉu xung quanh mình, rồi cúi xuống nhìn bộ váy kiểu dáng sang trọng, tinh xảo mà mình đang mặc — cảm giác thật sự… rất phức tạp. Cô biết rõ, vừa rồi vì hóng hớt bố mẹ cãi nhau mà bị mẹ ruột đá một phát… rồi rơi thẳng vào cái thế giới quỷ quái nào đó. Là thiên kim tiểu thư nổi tiếng yếu ớt, nhõng nhẽo của Cục xuyên sách, điều mà Tô Ý ghét nhất chính là những nơi bẩn thỉu, lộn xộn và bốc mùi khó chịu cùng với những kẻ thô lỗ, mồm miệng đầy những…
Chương 89: Chương 25.2
Xuyên Thành Nữ Phụ Xinh Đẹp Trong Truyện Mạt Thế, Được Nam Chính Cưng Chiều Đến NghiệnTác giả: Hác Đại NgaTruyện Dị Năng, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngThành phố A, trong con hẻm cụt của khu phố cũ. “Con mẹ nó, chẳng phải đại thiếu gia nhà họ Vân rất giỏi đánh nhau à? Ai ngờ cũng có ngày hôm nay!” “Hạo ca, thằng nhãi này chảy nhiều m.á.u thế… lỡ tụi mình đánh c.h.ế.t nó rồi thì sao?” “Sợ cái gì! Có người lo liệu cả rồi! Hôm nay ông đây nhất định phải xả hết cục tức trước kia! Phải đánh nó bò dưới đất như chó, không ngóc đầu lên nổi!” Những tiếng đấm đá nặng nề xen lẫn tiếng chửi bới thô tục ầm ĩ đến mức làm Tô Ý thấy nhức hết cả đầu. Năm giác quan dần tỉnh táo, cô nhìn con hẻm nhỏ cũ kỹ, bẩn thỉu xung quanh mình, rồi cúi xuống nhìn bộ váy kiểu dáng sang trọng, tinh xảo mà mình đang mặc — cảm giác thật sự… rất phức tạp. Cô biết rõ, vừa rồi vì hóng hớt bố mẹ cãi nhau mà bị mẹ ruột đá một phát… rồi rơi thẳng vào cái thế giới quỷ quái nào đó. Là thiên kim tiểu thư nổi tiếng yếu ớt, nhõng nhẽo của Cục xuyên sách, điều mà Tô Ý ghét nhất chính là những nơi bẩn thỉu, lộn xộn và bốc mùi khó chịu cùng với những kẻ thô lỗ, mồm miệng đầy những… Người đàn ông to lớn từng trải qua gió tanh mưa máu hiếm khi lộ ra vẻ kinh hãi tột độ. Hắn không thể cử động được. Tô Ý há miệng, chậm rãi ngáp một cái. Thật ra cô không muốn dùng phù ẩn thân đâu, loại chú cao cấp này vốn đã hao tổn tinh thần, thời gian duy trì lại ngắn ngủi. Nhưng trong sách cũng có miêu tả năng lực của Bạch Hàn, có thể trở thành tay chân đắc lực của Bạch An, tất nhiên hắn không phải hạng tầm thường. Dù không có dị năng, nhưng người này có kỹ thuật bắn súng điêu luyện và khả năng cận chiến xuất sắc, thậm chí còn mạnh hơn cả một số dị năng giả. Hơn nữa, hắn còn nắm giữ thứ Bạch An coi trọng nhất - kho đạn. Nhân lúc tàng hình, Tô Ý còn thi triển thêm chú Định Thân trói buộc hắn. Như vậy là an toàn rồi. "Nói vị trí kho đạn của các người ra, tôi có thể tha cho anh một mạng!" Giọng điệu mềm mại chậm rãi, nhưng lại nói ra những lời hoàn toàn không tương xứng. Tô Ý nghiêng đầu suy nghĩ, chắc là cướp nói như vậy nhỉ? Ôi, lần đầu cướp nên còn lóng ngóng. "Lão Lưu!" Bạch Hàn không hiểu cô gái này đã dùng thủ đoạn gì, nhưng dám nhòm ngó kho đạn của Bạch gia thì phải c.h.ế.t! Lưu Lỗi - người vừa lái xe vừa quan sát phía sau - đã sẵn sàng đề phòng từ lâu, chỉ vì mệnh lệnh của cấp trên nên cố giữ vững tay lái. Ngay khi giọng nói khàn đặc của Bạch Hàn vang lên, Lỗi lập tức chĩa súng về phía sau lưng hắn. Theo đầu lâu nhiều năm, chỉ cần một ánh mắt của Bạch Hàn là hắn đã hiểu ngay ý đồ. Dù không nhìn thấy bóng dáng cô gái, nhưng ánh mắt của cấp trên rõ ràng đang cảnh báo phía sau. "Từ từ dừng xe bên đường, nếu dám phanh gấp hay đâm xe nữa, ta sẽ bắn vỡ đầu ngươi đấy!" Một vật lạnh buốt áp vào thái dương khiến Lưu Lỗi toát mồ hôi lạnh. Tốc độ của cô gái này nhanh không tưởng! Tô Ý liếc nhìn bàn tay run rẩy trên vô lăng, rồi đá văng khẩu súng trong tay LLỗi. Là một tài xế mà không có chút tâm huyết nào! Đang lái xe thì nghịch súng làm gì? "Không đúng, xe dừng không êm, ta sẽ bắn c.h.ế.t lão đại của các ngươi." Bạch Hàn cứng đờ không cử động được: "..." Tô Ý bực bội duỗi chân nhỏ mang giày da đá nhẹ vào Nhị Ma Tử đang co rúm lẩm bẩm trên ghế. “Anh ra sau ngồi đi!”Trong xe chỉ còn chỗ của Nhị Ma Tử có thể coi là sạch sẽ, không có vết máu.Tô Ý đang cong người đứng trong xe cảm thấy ngồi vẫn khá là dễ chịu.Nhị Ma Tử bị “không khí” đá cho một phát, mặt mày tái mét, vội vàng bò dậy chạy mất dép, sợ chậm một giây sẽ bể sọ ngay tại chỗ.
Người đàn ông to lớn từng trải qua gió tanh mưa máu hiếm khi lộ ra vẻ kinh hãi tột độ.
Hắn không thể cử động được.
Tô Ý há miệng, chậm rãi ngáp một cái.
Thật ra cô không muốn dùng phù ẩn thân đâu, loại chú cao cấp này vốn đã hao tổn tinh thần, thời gian duy trì lại ngắn ngủi.
Nhưng trong sách cũng có miêu tả năng lực của Bạch Hàn, có thể trở thành tay chân đắc lực của Bạch An, tất nhiên hắn không phải hạng tầm thường.
Dù không có dị năng, nhưng người này có kỹ thuật bắn súng điêu luyện và khả năng cận chiến xuất sắc, thậm chí còn mạnh hơn cả một số dị năng giả.
Hơn nữa, hắn còn nắm giữ thứ Bạch An coi trọng nhất - kho đạn.
Nhân lúc tàng hình, Tô Ý còn thi triển thêm chú Định Thân trói buộc hắn.
Như vậy là an toàn rồi.
"Nói vị trí kho đạn của các người ra, tôi có thể tha cho anh một mạng!"
Giọng điệu mềm mại chậm rãi, nhưng lại nói ra những lời hoàn toàn không tương xứng.
Tô Ý nghiêng đầu suy nghĩ, chắc là cướp nói như vậy nhỉ?
Ôi, lần đầu cướp nên còn lóng ngóng.
"Lão Lưu!"
Bạch Hàn không hiểu cô gái này đã dùng thủ đoạn gì, nhưng dám nhòm ngó kho đạn của Bạch gia thì phải c.h.ế.t!
Lưu Lỗi - người vừa lái xe vừa quan sát phía sau - đã sẵn sàng đề phòng từ lâu, chỉ vì mệnh lệnh của cấp trên nên cố giữ vững tay lái.
Ngay khi giọng nói khàn đặc của Bạch Hàn vang lên, Lỗi lập tức chĩa súng về phía sau lưng hắn.
Theo đầu lâu nhiều năm, chỉ cần một ánh mắt của Bạch Hàn là hắn đã hiểu ngay ý đồ.
Dù không nhìn thấy bóng dáng cô gái, nhưng ánh mắt của cấp trên rõ ràng đang cảnh báo phía sau.
"Từ từ dừng xe bên đường, nếu dám phanh gấp hay đâm xe nữa, ta sẽ bắn vỡ đầu ngươi đấy!"
Một vật lạnh buốt áp vào thái dương khiến Lưu Lỗi toát mồ hôi lạnh. Tốc độ của cô gái này nhanh không tưởng!
Tô Ý liếc nhìn bàn tay run rẩy trên vô lăng, rồi đá văng khẩu súng trong tay LLỗi.
Là một tài xế mà không có chút tâm huyết nào! Đang lái xe thì nghịch súng làm gì?
"Không đúng, xe dừng không êm, ta sẽ bắn c.h.ế.t lão đại của các ngươi."
Bạch Hàn cứng đờ không cử động được: "..."
Tô Ý bực bội duỗi chân nhỏ mang giày da đá nhẹ vào Nhị Ma Tử đang co rúm lẩm bẩm trên ghế.
“Anh ra sau ngồi đi!”
Trong xe chỉ còn chỗ của Nhị Ma Tử có thể coi là sạch sẽ, không có vết máu.
Tô Ý đang cong người đứng trong xe cảm thấy ngồi vẫn khá là dễ chịu.
Nhị Ma Tử bị “không khí” đá cho một phát, mặt mày tái mét, vội vàng bò dậy chạy mất dép, sợ chậm một giây sẽ bể sọ ngay tại chỗ.
Xuyên Thành Nữ Phụ Xinh Đẹp Trong Truyện Mạt Thế, Được Nam Chính Cưng Chiều Đến NghiệnTác giả: Hác Đại NgaTruyện Dị Năng, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngThành phố A, trong con hẻm cụt của khu phố cũ. “Con mẹ nó, chẳng phải đại thiếu gia nhà họ Vân rất giỏi đánh nhau à? Ai ngờ cũng có ngày hôm nay!” “Hạo ca, thằng nhãi này chảy nhiều m.á.u thế… lỡ tụi mình đánh c.h.ế.t nó rồi thì sao?” “Sợ cái gì! Có người lo liệu cả rồi! Hôm nay ông đây nhất định phải xả hết cục tức trước kia! Phải đánh nó bò dưới đất như chó, không ngóc đầu lên nổi!” Những tiếng đấm đá nặng nề xen lẫn tiếng chửi bới thô tục ầm ĩ đến mức làm Tô Ý thấy nhức hết cả đầu. Năm giác quan dần tỉnh táo, cô nhìn con hẻm nhỏ cũ kỹ, bẩn thỉu xung quanh mình, rồi cúi xuống nhìn bộ váy kiểu dáng sang trọng, tinh xảo mà mình đang mặc — cảm giác thật sự… rất phức tạp. Cô biết rõ, vừa rồi vì hóng hớt bố mẹ cãi nhau mà bị mẹ ruột đá một phát… rồi rơi thẳng vào cái thế giới quỷ quái nào đó. Là thiên kim tiểu thư nổi tiếng yếu ớt, nhõng nhẽo của Cục xuyên sách, điều mà Tô Ý ghét nhất chính là những nơi bẩn thỉu, lộn xộn và bốc mùi khó chịu cùng với những kẻ thô lỗ, mồm miệng đầy những… Người đàn ông to lớn từng trải qua gió tanh mưa máu hiếm khi lộ ra vẻ kinh hãi tột độ. Hắn không thể cử động được. Tô Ý há miệng, chậm rãi ngáp một cái. Thật ra cô không muốn dùng phù ẩn thân đâu, loại chú cao cấp này vốn đã hao tổn tinh thần, thời gian duy trì lại ngắn ngủi. Nhưng trong sách cũng có miêu tả năng lực của Bạch Hàn, có thể trở thành tay chân đắc lực của Bạch An, tất nhiên hắn không phải hạng tầm thường. Dù không có dị năng, nhưng người này có kỹ thuật bắn súng điêu luyện và khả năng cận chiến xuất sắc, thậm chí còn mạnh hơn cả một số dị năng giả. Hơn nữa, hắn còn nắm giữ thứ Bạch An coi trọng nhất - kho đạn. Nhân lúc tàng hình, Tô Ý còn thi triển thêm chú Định Thân trói buộc hắn. Như vậy là an toàn rồi. "Nói vị trí kho đạn của các người ra, tôi có thể tha cho anh một mạng!" Giọng điệu mềm mại chậm rãi, nhưng lại nói ra những lời hoàn toàn không tương xứng. Tô Ý nghiêng đầu suy nghĩ, chắc là cướp nói như vậy nhỉ? Ôi, lần đầu cướp nên còn lóng ngóng. "Lão Lưu!" Bạch Hàn không hiểu cô gái này đã dùng thủ đoạn gì, nhưng dám nhòm ngó kho đạn của Bạch gia thì phải c.h.ế.t! Lưu Lỗi - người vừa lái xe vừa quan sát phía sau - đã sẵn sàng đề phòng từ lâu, chỉ vì mệnh lệnh của cấp trên nên cố giữ vững tay lái. Ngay khi giọng nói khàn đặc của Bạch Hàn vang lên, Lỗi lập tức chĩa súng về phía sau lưng hắn. Theo đầu lâu nhiều năm, chỉ cần một ánh mắt của Bạch Hàn là hắn đã hiểu ngay ý đồ. Dù không nhìn thấy bóng dáng cô gái, nhưng ánh mắt của cấp trên rõ ràng đang cảnh báo phía sau. "Từ từ dừng xe bên đường, nếu dám phanh gấp hay đâm xe nữa, ta sẽ bắn vỡ đầu ngươi đấy!" Một vật lạnh buốt áp vào thái dương khiến Lưu Lỗi toát mồ hôi lạnh. Tốc độ của cô gái này nhanh không tưởng! Tô Ý liếc nhìn bàn tay run rẩy trên vô lăng, rồi đá văng khẩu súng trong tay LLỗi. Là một tài xế mà không có chút tâm huyết nào! Đang lái xe thì nghịch súng làm gì? "Không đúng, xe dừng không êm, ta sẽ bắn c.h.ế.t lão đại của các ngươi." Bạch Hàn cứng đờ không cử động được: "..." Tô Ý bực bội duỗi chân nhỏ mang giày da đá nhẹ vào Nhị Ma Tử đang co rúm lẩm bẩm trên ghế. “Anh ra sau ngồi đi!”Trong xe chỉ còn chỗ của Nhị Ma Tử có thể coi là sạch sẽ, không có vết máu.Tô Ý đang cong người đứng trong xe cảm thấy ngồi vẫn khá là dễ chịu.Nhị Ma Tử bị “không khí” đá cho một phát, mặt mày tái mét, vội vàng bò dậy chạy mất dép, sợ chậm một giây sẽ bể sọ ngay tại chỗ.