Tác giả:

Thành phố A, trong con hẻm cụt của khu phố cũ. “Con mẹ nó, chẳng phải đại thiếu gia nhà họ Vân rất giỏi đánh nhau à? Ai ngờ cũng có ngày hôm nay!” “Hạo ca, thằng nhãi này chảy nhiều m.á.u thế… lỡ tụi mình đánh c.h.ế.t nó rồi thì sao?” “Sợ cái gì! Có người lo liệu cả rồi! Hôm nay ông đây nhất định phải xả hết cục tức trước kia! Phải đánh nó bò dưới đất như chó, không ngóc đầu lên nổi!” Những tiếng đấm đá nặng nề xen lẫn tiếng chửi bới thô tục ầm ĩ đến mức làm Tô Ý thấy nhức hết cả đầu. Năm giác quan dần tỉnh táo, cô nhìn con hẻm nhỏ cũ kỹ, bẩn thỉu xung quanh mình, rồi cúi xuống nhìn bộ váy kiểu dáng sang trọng, tinh xảo mà mình đang mặc — cảm giác thật sự… rất phức tạp. Cô biết rõ, vừa rồi vì hóng hớt bố mẹ cãi nhau mà bị mẹ ruột đá một phát… rồi rơi thẳng vào cái thế giới quỷ quái nào đó. Là thiên kim tiểu thư nổi tiếng yếu ớt, nhõng nhẽo của Cục xuyên sách, điều mà Tô Ý ghét nhất chính là những nơi bẩn thỉu, lộn xộn và bốc mùi khó chịu cùng với những kẻ thô lỗ, mồm miệng đầy những…

Chương 104: Chương 31.1

Xuyên Thành Nữ Phụ Xinh Đẹp Trong Truyện Mạt Thế, Được Nam Chính Cưng Chiều Đến NghiệnTác giả: Hác Đại NgaTruyện Dị Năng, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngThành phố A, trong con hẻm cụt của khu phố cũ. “Con mẹ nó, chẳng phải đại thiếu gia nhà họ Vân rất giỏi đánh nhau à? Ai ngờ cũng có ngày hôm nay!” “Hạo ca, thằng nhãi này chảy nhiều m.á.u thế… lỡ tụi mình đánh c.h.ế.t nó rồi thì sao?” “Sợ cái gì! Có người lo liệu cả rồi! Hôm nay ông đây nhất định phải xả hết cục tức trước kia! Phải đánh nó bò dưới đất như chó, không ngóc đầu lên nổi!” Những tiếng đấm đá nặng nề xen lẫn tiếng chửi bới thô tục ầm ĩ đến mức làm Tô Ý thấy nhức hết cả đầu. Năm giác quan dần tỉnh táo, cô nhìn con hẻm nhỏ cũ kỹ, bẩn thỉu xung quanh mình, rồi cúi xuống nhìn bộ váy kiểu dáng sang trọng, tinh xảo mà mình đang mặc — cảm giác thật sự… rất phức tạp. Cô biết rõ, vừa rồi vì hóng hớt bố mẹ cãi nhau mà bị mẹ ruột đá một phát… rồi rơi thẳng vào cái thế giới quỷ quái nào đó. Là thiên kim tiểu thư nổi tiếng yếu ớt, nhõng nhẽo của Cục xuyên sách, điều mà Tô Ý ghét nhất chính là những nơi bẩn thỉu, lộn xộn và bốc mùi khó chịu cùng với những kẻ thô lỗ, mồm miệng đầy những… "Mọi người xem đi, tôi đã nói là họ ở đây mà."Một giọng nói the thé vang lên giữa đám đông đang xì xào bàn tán.Đó là một phụ nữ trông khoảng ba mươi tuổi, mặc bộ váy bó sát vô cùng nổi bật.Lúc này, bà ta đang đứng ở rìa đám đông, chỉ tay vào Tô Ý và Triệu Nhiễm trong kho hàng với vẻ mặt tinh ranh.Trong lúc đám đông xô đẩy, một người đàn ông lớn tuổi bị đẩy ra phía trước. Ông ta mặc bộ vest rộng thùng thình, bước tới với vẻ ngượng ngập.Có lẽ e ngại sự hiện diện của Vân Yến, ông ta bồn chồn xoa hai bàn tay vào nhau."Này, cậu trai trẻ, mọi người đều khó khăn cả, giờ lại mất điện mất nước, đồ ăn bên ngoài siêu thị cũng không nhiều, đồ trong kho này... chia cho mọi người một ít được không...""Đúng đó, chia một ít đi!"Mấy người phụ họa nói không to nhưng rõ ràng cũng không muốn bỏ qua nguồn vật tư trong kho.Trần Kim Văn nhìn vẻ mặt lạnh lùng của người đàn ông, trong lòng hoảng sợ.Đám người này xô đẩy cái gì chứ! Có phải họ thấy bụng bia của ông quá to chiếm chỗ không? Ông chỉ đến cho có mặt thôi, sao lại đẩy mỗi mình ông ra đây?Lão Vương kia nghe mọi người nói đến đòi đồ là giả ngơ làm ngốc ngay. Nếu không, giờ bị đẩy ra đây chắc chắn không phải là ông.Nhưng lời đã nói ra rồi, đành phải phóng lao thì theo lao thôi.Họ đông người, hơn nữa sau mấy ngày này, chút đồ chia nhau sáng nay chỉ đủ dùng ba, năm ngày.Họ còn phải chờ cứu trợ, giờ kho mở ra còn nhiều đồ dự trữ như thế, ai mà chẳng muốn có phần.Vân Yến nhìn đám mấy chục người chen chúc đi vào, trong mắt chỉ có sự thờ ơ.Ánh mắt lướt qua góc cửa, thậm chí có vài người đã lén lút mang đồ đi rồi.Tô Ý nhìn những người này thực ra không có cảm xúc gì nhiều, chỉ là những người không quen biết và mấy thứ cô không định thu vào không gian.Dù sao thức ăn trong không gian của cô cũng đủ nuôi Vân Yến và vệ sĩ trong thời gian dài.Nhưng, cái người phụ nữ chỉ tay vào mũi cô kia với vẻ mặt hả hê không có thiện ý thật khiến người ta khó chịu."Các người phải hỏi cô ấy."Giọng nói bình thản không chút gợn sóng, Vân Yến không muốn nhúng tay vào chuyện của người khác.Nếu anh nhớ không nhầm, trung tâm thương mại này thuộc tập đoàn Tô thị, người có tiếng nói nhất hiện tại chính là Tô Ý.Một khi Tô Ý có mặt ở đây, những thứ này không còn là vô chủ nữa.Nhìn người đàn ông lạnh lùng để mặc cô gái bên cạnh quyết định, nhiều người thở phào nhẹ nhõm.Xem ra cô gái xinh đẹp ở giữa này có lẽ là người dễ nói chuyện nhất.

"Mọi người xem đi, tôi đã nói là họ ở đây mà."

Một giọng nói the thé vang lên giữa đám đông đang xì xào bàn tán.

Đó là một phụ nữ trông khoảng ba mươi tuổi, mặc bộ váy bó sát vô cùng nổi bật.

Lúc này, bà ta đang đứng ở rìa đám đông, chỉ tay vào Tô Ý và Triệu Nhiễm trong kho hàng với vẻ mặt tinh ranh.

Trong lúc đám đông xô đẩy, một người đàn ông lớn tuổi bị đẩy ra phía trước. Ông ta mặc bộ vest rộng thùng thình, bước tới với vẻ ngượng ngập.

Có lẽ e ngại sự hiện diện của Vân Yến, ông ta bồn chồn xoa hai bàn tay vào nhau.

"Này, cậu trai trẻ, mọi người đều khó khăn cả, giờ lại mất điện mất nước, đồ ăn bên ngoài siêu thị cũng không nhiều, đồ trong kho này... chia cho mọi người một ít được không..."

"Đúng đó, chia một ít đi!"

Mấy người phụ họa nói không to nhưng rõ ràng cũng không muốn bỏ qua nguồn vật tư trong kho.

Trần Kim Văn nhìn vẻ mặt lạnh lùng của người đàn ông, trong lòng hoảng sợ.

Đám người này xô đẩy cái gì chứ! Có phải họ thấy bụng bia của ông quá to chiếm chỗ không? Ông chỉ đến cho có mặt thôi, sao lại đẩy mỗi mình ông ra đây?

Lão Vương kia nghe mọi người nói đến đòi đồ là giả ngơ làm ngốc ngay. Nếu không, giờ bị đẩy ra đây chắc chắn không phải là ông.

Nhưng lời đã nói ra rồi, đành phải phóng lao thì theo lao thôi.

Họ đông người, hơn nữa sau mấy ngày này, chút đồ chia nhau sáng nay chỉ đủ dùng ba, năm ngày.

Họ còn phải chờ cứu trợ, giờ kho mở ra còn nhiều đồ dự trữ như thế, ai mà chẳng muốn có phần.

Vân Yến nhìn đám mấy chục người chen chúc đi vào, trong mắt chỉ có sự thờ ơ.

Ánh mắt lướt qua góc cửa, thậm chí có vài người đã lén lút mang đồ đi rồi.

Tô Ý nhìn những người này thực ra không có cảm xúc gì nhiều, chỉ là những người không quen biết và mấy thứ cô không định thu vào không gian.

Dù sao thức ăn trong không gian của cô cũng đủ nuôi Vân Yến và vệ sĩ trong thời gian dài.

Nhưng, cái người phụ nữ chỉ tay vào mũi cô kia với vẻ mặt hả hê không có thiện ý thật khiến người ta khó chịu.

"Các người phải hỏi cô ấy."

Giọng nói bình thản không chút gợn sóng, Vân Yến không muốn nhúng tay vào chuyện của người khác.

Nếu anh nhớ không nhầm, trung tâm thương mại này thuộc tập đoàn Tô thị, người có tiếng nói nhất hiện tại chính là Tô Ý.

Một khi Tô Ý có mặt ở đây, những thứ này không còn là vô chủ nữa.

Nhìn người đàn ông lạnh lùng để mặc cô gái bên cạnh quyết định, nhiều người thở phào nhẹ nhõm.

Xem ra cô gái xinh đẹp ở giữa này có lẽ là người dễ nói chuyện nhất.

Xuyên Thành Nữ Phụ Xinh Đẹp Trong Truyện Mạt Thế, Được Nam Chính Cưng Chiều Đến NghiệnTác giả: Hác Đại NgaTruyện Dị Năng, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngThành phố A, trong con hẻm cụt của khu phố cũ. “Con mẹ nó, chẳng phải đại thiếu gia nhà họ Vân rất giỏi đánh nhau à? Ai ngờ cũng có ngày hôm nay!” “Hạo ca, thằng nhãi này chảy nhiều m.á.u thế… lỡ tụi mình đánh c.h.ế.t nó rồi thì sao?” “Sợ cái gì! Có người lo liệu cả rồi! Hôm nay ông đây nhất định phải xả hết cục tức trước kia! Phải đánh nó bò dưới đất như chó, không ngóc đầu lên nổi!” Những tiếng đấm đá nặng nề xen lẫn tiếng chửi bới thô tục ầm ĩ đến mức làm Tô Ý thấy nhức hết cả đầu. Năm giác quan dần tỉnh táo, cô nhìn con hẻm nhỏ cũ kỹ, bẩn thỉu xung quanh mình, rồi cúi xuống nhìn bộ váy kiểu dáng sang trọng, tinh xảo mà mình đang mặc — cảm giác thật sự… rất phức tạp. Cô biết rõ, vừa rồi vì hóng hớt bố mẹ cãi nhau mà bị mẹ ruột đá một phát… rồi rơi thẳng vào cái thế giới quỷ quái nào đó. Là thiên kim tiểu thư nổi tiếng yếu ớt, nhõng nhẽo của Cục xuyên sách, điều mà Tô Ý ghét nhất chính là những nơi bẩn thỉu, lộn xộn và bốc mùi khó chịu cùng với những kẻ thô lỗ, mồm miệng đầy những… "Mọi người xem đi, tôi đã nói là họ ở đây mà."Một giọng nói the thé vang lên giữa đám đông đang xì xào bàn tán.Đó là một phụ nữ trông khoảng ba mươi tuổi, mặc bộ váy bó sát vô cùng nổi bật.Lúc này, bà ta đang đứng ở rìa đám đông, chỉ tay vào Tô Ý và Triệu Nhiễm trong kho hàng với vẻ mặt tinh ranh.Trong lúc đám đông xô đẩy, một người đàn ông lớn tuổi bị đẩy ra phía trước. Ông ta mặc bộ vest rộng thùng thình, bước tới với vẻ ngượng ngập.Có lẽ e ngại sự hiện diện của Vân Yến, ông ta bồn chồn xoa hai bàn tay vào nhau."Này, cậu trai trẻ, mọi người đều khó khăn cả, giờ lại mất điện mất nước, đồ ăn bên ngoài siêu thị cũng không nhiều, đồ trong kho này... chia cho mọi người một ít được không...""Đúng đó, chia một ít đi!"Mấy người phụ họa nói không to nhưng rõ ràng cũng không muốn bỏ qua nguồn vật tư trong kho.Trần Kim Văn nhìn vẻ mặt lạnh lùng của người đàn ông, trong lòng hoảng sợ.Đám người này xô đẩy cái gì chứ! Có phải họ thấy bụng bia của ông quá to chiếm chỗ không? Ông chỉ đến cho có mặt thôi, sao lại đẩy mỗi mình ông ra đây?Lão Vương kia nghe mọi người nói đến đòi đồ là giả ngơ làm ngốc ngay. Nếu không, giờ bị đẩy ra đây chắc chắn không phải là ông.Nhưng lời đã nói ra rồi, đành phải phóng lao thì theo lao thôi.Họ đông người, hơn nữa sau mấy ngày này, chút đồ chia nhau sáng nay chỉ đủ dùng ba, năm ngày.Họ còn phải chờ cứu trợ, giờ kho mở ra còn nhiều đồ dự trữ như thế, ai mà chẳng muốn có phần.Vân Yến nhìn đám mấy chục người chen chúc đi vào, trong mắt chỉ có sự thờ ơ.Ánh mắt lướt qua góc cửa, thậm chí có vài người đã lén lút mang đồ đi rồi.Tô Ý nhìn những người này thực ra không có cảm xúc gì nhiều, chỉ là những người không quen biết và mấy thứ cô không định thu vào không gian.Dù sao thức ăn trong không gian của cô cũng đủ nuôi Vân Yến và vệ sĩ trong thời gian dài.Nhưng, cái người phụ nữ chỉ tay vào mũi cô kia với vẻ mặt hả hê không có thiện ý thật khiến người ta khó chịu."Các người phải hỏi cô ấy."Giọng nói bình thản không chút gợn sóng, Vân Yến không muốn nhúng tay vào chuyện của người khác.Nếu anh nhớ không nhầm, trung tâm thương mại này thuộc tập đoàn Tô thị, người có tiếng nói nhất hiện tại chính là Tô Ý.Một khi Tô Ý có mặt ở đây, những thứ này không còn là vô chủ nữa.Nhìn người đàn ông lạnh lùng để mặc cô gái bên cạnh quyết định, nhiều người thở phào nhẹ nhõm.Xem ra cô gái xinh đẹp ở giữa này có lẽ là người dễ nói chuyện nhất.

Chương 104: Chương 31.1