Thành phố A, trong con hẻm cụt của khu phố cũ. “Con mẹ nó, chẳng phải đại thiếu gia nhà họ Vân rất giỏi đánh nhau à? Ai ngờ cũng có ngày hôm nay!” “Hạo ca, thằng nhãi này chảy nhiều m.á.u thế… lỡ tụi mình đánh c.h.ế.t nó rồi thì sao?” “Sợ cái gì! Có người lo liệu cả rồi! Hôm nay ông đây nhất định phải xả hết cục tức trước kia! Phải đánh nó bò dưới đất như chó, không ngóc đầu lên nổi!” Những tiếng đấm đá nặng nề xen lẫn tiếng chửi bới thô tục ầm ĩ đến mức làm Tô Ý thấy nhức hết cả đầu. Năm giác quan dần tỉnh táo, cô nhìn con hẻm nhỏ cũ kỹ, bẩn thỉu xung quanh mình, rồi cúi xuống nhìn bộ váy kiểu dáng sang trọng, tinh xảo mà mình đang mặc — cảm giác thật sự… rất phức tạp. Cô biết rõ, vừa rồi vì hóng hớt bố mẹ cãi nhau mà bị mẹ ruột đá một phát… rồi rơi thẳng vào cái thế giới quỷ quái nào đó. Là thiên kim tiểu thư nổi tiếng yếu ớt, nhõng nhẽo của Cục xuyên sách, điều mà Tô Ý ghét nhất chính là những nơi bẩn thỉu, lộn xộn và bốc mùi khó chịu cùng với những kẻ thô lỗ, mồm miệng đầy những…
Chương 114: Chương 34.2
Xuyên Thành Nữ Phụ Xinh Đẹp Trong Truyện Mạt Thế, Được Nam Chính Cưng Chiều Đến NghiệnTác giả: Hác Đại NgaTruyện Dị Năng, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngThành phố A, trong con hẻm cụt của khu phố cũ. “Con mẹ nó, chẳng phải đại thiếu gia nhà họ Vân rất giỏi đánh nhau à? Ai ngờ cũng có ngày hôm nay!” “Hạo ca, thằng nhãi này chảy nhiều m.á.u thế… lỡ tụi mình đánh c.h.ế.t nó rồi thì sao?” “Sợ cái gì! Có người lo liệu cả rồi! Hôm nay ông đây nhất định phải xả hết cục tức trước kia! Phải đánh nó bò dưới đất như chó, không ngóc đầu lên nổi!” Những tiếng đấm đá nặng nề xen lẫn tiếng chửi bới thô tục ầm ĩ đến mức làm Tô Ý thấy nhức hết cả đầu. Năm giác quan dần tỉnh táo, cô nhìn con hẻm nhỏ cũ kỹ, bẩn thỉu xung quanh mình, rồi cúi xuống nhìn bộ váy kiểu dáng sang trọng, tinh xảo mà mình đang mặc — cảm giác thật sự… rất phức tạp. Cô biết rõ, vừa rồi vì hóng hớt bố mẹ cãi nhau mà bị mẹ ruột đá một phát… rồi rơi thẳng vào cái thế giới quỷ quái nào đó. Là thiên kim tiểu thư nổi tiếng yếu ớt, nhõng nhẽo của Cục xuyên sách, điều mà Tô Ý ghét nhất chính là những nơi bẩn thỉu, lộn xộn và bốc mùi khó chịu cùng với những kẻ thô lỗ, mồm miệng đầy những… Oa, được vệ sĩ đẹp trai chủ động ôm rồi, có chút vui nha!Ừm, chỉ tiếc là chưa kịp sờ thêm cơ bụng lần nữa.Tô Ý chẳng hề bài xích chút nào, bởi lẽ Vân Yến đẹp trai thật mà.Cô luôn rất khoan dung với những thứ đẹp đẽ.Hệ thống: [...]“Khụ khụ——”Tiếng ho khàn đục khe khẽ vang lên.Bóng người co ro cố gắng đứng dậy, nhưng cơ thể chưa kịp thẳng lên đã bị một tràng ho sâu tận phế phủ làm gập người xuống.Đó là một người đàn ông trẻ tuổi toàn thân đẫm máu, chiếc áo sơ mi trắng loang lổ những vết thương kinh khủng, máu tươi không ngừng rỉ ra.Tô Ý liếc nhìn, rồi vội quay đầu tránh ánh mắt.Người này trông thật đáng sợ, vết thương trên người vừa nhiều vừa xấu xí!Hình như quần áo cũng rách nát rồi.Nhưng nghĩ lại, những vết thương gọn gàng thế này hình như không giống bị zombie cắn nhỉ?Vân Yến nhìn đám zombie bị mùi máu tươi hấp dẫn mà gào rú lao tới, liền kéo Tô Ý lùi lại vài bước.Chỉ là trong đôi mắt đen láy của anh lóe lên một tia dò xét.Những vết thương trên người gã kia, người khác có thể không nhận ra, nhưng với tư cách là một dị năng giả hệ phong, Vân Yến rất quen thuộc. Đây là những vết cắt do lưỡi gió gây ra.Zombie hệ phong à, vậy thì hay quá.“Hahaha, lại đây hết đi, máu trên người tao thơm không? Đám quái vật các mày, lại đây hết đi!”Gã đàn ông phun ra một ngụm máu, như thể phát điên, gào thét với đám zombie đang lao tới, hận không thể lôi kéo hết lũ zombie tầng bốn này.Tô Ý: …Tô Ý có chút bực mình, thật sự chỉ muốn vác một viên gạch đập chết gã điên này.Không thấy ở đây còn hai người sống sờ sờ sao?Nhưng nhìn kỹ, ánh mắt gã đàn ông kia đã trở nên mơ hồ, đôi mắt trống rỗng.Rõ ràng gã không còn tỉnh táo, như thể chỉ dựa vào một chút chấp niệm mà chống đỡ cơ thể.“Gào gào——”Trong đám zombie lao tới, bất ngờ bị một lưỡi gió khổng lồ xé toạc một đường.Đám zombie xung quanh dường như e ngại điều gì đó, tiếng gào rú cũng trở nên yếu ớt.Một bóng dáng gầy gò, xiêu vẹo lao vút tới, mang theo tiếng rống khàn đục gấp gáp và luồng gió xiết mạnh mẽ.Ống thép trong tay gã đàn ông lập tức bị chém đứt đôi. Cơ thể vốn đã trọng thương lại bị hất văng lần nữa, trên người thêm một vết thương sâu thấy cả xương.Đây là… zombie hệ phong.Đôi mắt hạnh của Tô Ý sáng lên. Đây chẳng phải tinh hạch đưa tới tận cửa sao?Nghĩ lại, A Yến nhà cô cũng là dị năng hệ phong mà!“A Yến, tinh hạch kìa!”Vân Yến nhìn bóng dáng nhỏ gầy kia, ánh mắt trầm xuống.“Đứng yên ở đây.”
Oa, được vệ sĩ đẹp trai chủ động ôm rồi, có chút vui nha!
Ừm, chỉ tiếc là chưa kịp sờ thêm cơ bụng lần nữa.
Tô Ý chẳng hề bài xích chút nào, bởi lẽ Vân Yến đẹp trai thật mà.
Cô luôn rất khoan dung với những thứ đẹp đẽ.
Hệ thống: [...]
“Khụ khụ——”
Tiếng ho khàn đục khe khẽ vang lên.
Bóng người co ro cố gắng đứng dậy, nhưng cơ thể chưa kịp thẳng lên đã bị một tràng ho sâu tận phế phủ làm gập người xuống.
Đó là một người đàn ông trẻ tuổi toàn thân đẫm máu, chiếc áo sơ mi trắng loang lổ những vết thương kinh khủng, máu tươi không ngừng rỉ ra.
Tô Ý liếc nhìn, rồi vội quay đầu tránh ánh mắt.
Người này trông thật đáng sợ, vết thương trên người vừa nhiều vừa xấu xí!
Hình như quần áo cũng rách nát rồi.
Nhưng nghĩ lại, những vết thương gọn gàng thế này hình như không giống bị zombie cắn nhỉ?
Vân Yến nhìn đám zombie bị mùi máu tươi hấp dẫn mà gào rú lao tới, liền kéo Tô Ý lùi lại vài bước.
Chỉ là trong đôi mắt đen láy của anh lóe lên một tia dò xét.
Những vết thương trên người gã kia, người khác có thể không nhận ra, nhưng với tư cách là một dị năng giả hệ phong, Vân Yến rất quen thuộc. Đây là những vết cắt do lưỡi gió gây ra.
Zombie hệ phong à, vậy thì hay quá.
“Hahaha, lại đây hết đi, máu trên người tao thơm không? Đám quái vật các mày, lại đây hết đi!”
Gã đàn ông phun ra một ngụm máu, như thể phát điên, gào thét với đám zombie đang lao tới, hận không thể lôi kéo hết lũ zombie tầng bốn này.
Tô Ý: …
Tô Ý có chút bực mình, thật sự chỉ muốn vác một viên gạch đập chết gã điên này.
Không thấy ở đây còn hai người sống sờ sờ sao?
Nhưng nhìn kỹ, ánh mắt gã đàn ông kia đã trở nên mơ hồ, đôi mắt trống rỗng.
Rõ ràng gã không còn tỉnh táo, như thể chỉ dựa vào một chút chấp niệm mà chống đỡ cơ thể.
“Gào gào——”
Trong đám zombie lao tới, bất ngờ bị một lưỡi gió khổng lồ xé toạc một đường.
Đám zombie xung quanh dường như e ngại điều gì đó, tiếng gào rú cũng trở nên yếu ớt.
Một bóng dáng gầy gò, xiêu vẹo lao vút tới, mang theo tiếng rống khàn đục gấp gáp và luồng gió xiết mạnh mẽ.
Ống thép trong tay gã đàn ông lập tức bị chém đứt đôi. Cơ thể vốn đã trọng thương lại bị hất văng lần nữa, trên người thêm một vết thương sâu thấy cả xương.
Đây là… zombie hệ phong.
Đôi mắt hạnh của Tô Ý sáng lên. Đây chẳng phải tinh hạch đưa tới tận cửa sao?
Nghĩ lại, A Yến nhà cô cũng là dị năng hệ phong mà!
“A Yến, tinh hạch kìa!”
Vân Yến nhìn bóng dáng nhỏ gầy kia, ánh mắt trầm xuống.
“Đứng yên ở đây.”
Xuyên Thành Nữ Phụ Xinh Đẹp Trong Truyện Mạt Thế, Được Nam Chính Cưng Chiều Đến NghiệnTác giả: Hác Đại NgaTruyện Dị Năng, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngThành phố A, trong con hẻm cụt của khu phố cũ. “Con mẹ nó, chẳng phải đại thiếu gia nhà họ Vân rất giỏi đánh nhau à? Ai ngờ cũng có ngày hôm nay!” “Hạo ca, thằng nhãi này chảy nhiều m.á.u thế… lỡ tụi mình đánh c.h.ế.t nó rồi thì sao?” “Sợ cái gì! Có người lo liệu cả rồi! Hôm nay ông đây nhất định phải xả hết cục tức trước kia! Phải đánh nó bò dưới đất như chó, không ngóc đầu lên nổi!” Những tiếng đấm đá nặng nề xen lẫn tiếng chửi bới thô tục ầm ĩ đến mức làm Tô Ý thấy nhức hết cả đầu. Năm giác quan dần tỉnh táo, cô nhìn con hẻm nhỏ cũ kỹ, bẩn thỉu xung quanh mình, rồi cúi xuống nhìn bộ váy kiểu dáng sang trọng, tinh xảo mà mình đang mặc — cảm giác thật sự… rất phức tạp. Cô biết rõ, vừa rồi vì hóng hớt bố mẹ cãi nhau mà bị mẹ ruột đá một phát… rồi rơi thẳng vào cái thế giới quỷ quái nào đó. Là thiên kim tiểu thư nổi tiếng yếu ớt, nhõng nhẽo của Cục xuyên sách, điều mà Tô Ý ghét nhất chính là những nơi bẩn thỉu, lộn xộn và bốc mùi khó chịu cùng với những kẻ thô lỗ, mồm miệng đầy những… Oa, được vệ sĩ đẹp trai chủ động ôm rồi, có chút vui nha!Ừm, chỉ tiếc là chưa kịp sờ thêm cơ bụng lần nữa.Tô Ý chẳng hề bài xích chút nào, bởi lẽ Vân Yến đẹp trai thật mà.Cô luôn rất khoan dung với những thứ đẹp đẽ.Hệ thống: [...]“Khụ khụ——”Tiếng ho khàn đục khe khẽ vang lên.Bóng người co ro cố gắng đứng dậy, nhưng cơ thể chưa kịp thẳng lên đã bị một tràng ho sâu tận phế phủ làm gập người xuống.Đó là một người đàn ông trẻ tuổi toàn thân đẫm máu, chiếc áo sơ mi trắng loang lổ những vết thương kinh khủng, máu tươi không ngừng rỉ ra.Tô Ý liếc nhìn, rồi vội quay đầu tránh ánh mắt.Người này trông thật đáng sợ, vết thương trên người vừa nhiều vừa xấu xí!Hình như quần áo cũng rách nát rồi.Nhưng nghĩ lại, những vết thương gọn gàng thế này hình như không giống bị zombie cắn nhỉ?Vân Yến nhìn đám zombie bị mùi máu tươi hấp dẫn mà gào rú lao tới, liền kéo Tô Ý lùi lại vài bước.Chỉ là trong đôi mắt đen láy của anh lóe lên một tia dò xét.Những vết thương trên người gã kia, người khác có thể không nhận ra, nhưng với tư cách là một dị năng giả hệ phong, Vân Yến rất quen thuộc. Đây là những vết cắt do lưỡi gió gây ra.Zombie hệ phong à, vậy thì hay quá.“Hahaha, lại đây hết đi, máu trên người tao thơm không? Đám quái vật các mày, lại đây hết đi!”Gã đàn ông phun ra một ngụm máu, như thể phát điên, gào thét với đám zombie đang lao tới, hận không thể lôi kéo hết lũ zombie tầng bốn này.Tô Ý: …Tô Ý có chút bực mình, thật sự chỉ muốn vác một viên gạch đập chết gã điên này.Không thấy ở đây còn hai người sống sờ sờ sao?Nhưng nhìn kỹ, ánh mắt gã đàn ông kia đã trở nên mơ hồ, đôi mắt trống rỗng.Rõ ràng gã không còn tỉnh táo, như thể chỉ dựa vào một chút chấp niệm mà chống đỡ cơ thể.“Gào gào——”Trong đám zombie lao tới, bất ngờ bị một lưỡi gió khổng lồ xé toạc một đường.Đám zombie xung quanh dường như e ngại điều gì đó, tiếng gào rú cũng trở nên yếu ớt.Một bóng dáng gầy gò, xiêu vẹo lao vút tới, mang theo tiếng rống khàn đục gấp gáp và luồng gió xiết mạnh mẽ.Ống thép trong tay gã đàn ông lập tức bị chém đứt đôi. Cơ thể vốn đã trọng thương lại bị hất văng lần nữa, trên người thêm một vết thương sâu thấy cả xương.Đây là… zombie hệ phong.Đôi mắt hạnh của Tô Ý sáng lên. Đây chẳng phải tinh hạch đưa tới tận cửa sao?Nghĩ lại, A Yến nhà cô cũng là dị năng hệ phong mà!“A Yến, tinh hạch kìa!”Vân Yến nhìn bóng dáng nhỏ gầy kia, ánh mắt trầm xuống.“Đứng yên ở đây.”