Tác giả:

Thành phố A, trong con hẻm cụt của khu phố cũ. “Con mẹ nó, chẳng phải đại thiếu gia nhà họ Vân rất giỏi đánh nhau à? Ai ngờ cũng có ngày hôm nay!” “Hạo ca, thằng nhãi này chảy nhiều m.á.u thế… lỡ tụi mình đánh c.h.ế.t nó rồi thì sao?” “Sợ cái gì! Có người lo liệu cả rồi! Hôm nay ông đây nhất định phải xả hết cục tức trước kia! Phải đánh nó bò dưới đất như chó, không ngóc đầu lên nổi!” Những tiếng đấm đá nặng nề xen lẫn tiếng chửi bới thô tục ầm ĩ đến mức làm Tô Ý thấy nhức hết cả đầu. Năm giác quan dần tỉnh táo, cô nhìn con hẻm nhỏ cũ kỹ, bẩn thỉu xung quanh mình, rồi cúi xuống nhìn bộ váy kiểu dáng sang trọng, tinh xảo mà mình đang mặc — cảm giác thật sự… rất phức tạp. Cô biết rõ, vừa rồi vì hóng hớt bố mẹ cãi nhau mà bị mẹ ruột đá một phát… rồi rơi thẳng vào cái thế giới quỷ quái nào đó. Là thiên kim tiểu thư nổi tiếng yếu ớt, nhõng nhẽo của Cục xuyên sách, điều mà Tô Ý ghét nhất chính là những nơi bẩn thỉu, lộn xộn và bốc mùi khó chịu cùng với những kẻ thô lỗ, mồm miệng đầy những…

Chương 199: Chương 74.2

Xuyên Thành Nữ Phụ Xinh Đẹp Trong Truyện Mạt Thế, Được Nam Chính Cưng Chiều Đến NghiệnTác giả: Hác Đại NgaTruyện Dị Năng, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngThành phố A, trong con hẻm cụt của khu phố cũ. “Con mẹ nó, chẳng phải đại thiếu gia nhà họ Vân rất giỏi đánh nhau à? Ai ngờ cũng có ngày hôm nay!” “Hạo ca, thằng nhãi này chảy nhiều m.á.u thế… lỡ tụi mình đánh c.h.ế.t nó rồi thì sao?” “Sợ cái gì! Có người lo liệu cả rồi! Hôm nay ông đây nhất định phải xả hết cục tức trước kia! Phải đánh nó bò dưới đất như chó, không ngóc đầu lên nổi!” Những tiếng đấm đá nặng nề xen lẫn tiếng chửi bới thô tục ầm ĩ đến mức làm Tô Ý thấy nhức hết cả đầu. Năm giác quan dần tỉnh táo, cô nhìn con hẻm nhỏ cũ kỹ, bẩn thỉu xung quanh mình, rồi cúi xuống nhìn bộ váy kiểu dáng sang trọng, tinh xảo mà mình đang mặc — cảm giác thật sự… rất phức tạp. Cô biết rõ, vừa rồi vì hóng hớt bố mẹ cãi nhau mà bị mẹ ruột đá một phát… rồi rơi thẳng vào cái thế giới quỷ quái nào đó. Là thiên kim tiểu thư nổi tiếng yếu ớt, nhõng nhẽo của Cục xuyên sách, điều mà Tô Ý ghét nhất chính là những nơi bẩn thỉu, lộn xộn và bốc mùi khó chịu cùng với những kẻ thô lỗ, mồm miệng đầy những… Con thây ma trong lề xanh vốn đã kéo theo một đống nội tạng đen xanh, nay lại bị gương chiếu hậu của chiếc xe đang lao nhanh quệt trúng.  Tức thì, kính xe dính đầy một lớp chất lỏng nhớp nháp.  Vân Yến nhìn gương chiếu hậu bị gãy và đoạn ruột bị kẹt trước xe, đang bay phần phật trong gió, đầu lông mày giật giật.  Thật sự, hay là chặt chân rồi ngồi xe lăn đi cho xong…  Chiếc xe của A Ý nhà anh coi như phế rồi…  “Anh Vân, nhanh lên!”  Vừa lái xe vào công trường được bao quanh bởi tường rào, Lôi Du lập tức thực hiện một cú drift điêu luyện.  Ngay khoảnh khắc con zombie to con  xông vào, những dây leo xanh cuốn lấy cổng sắt, chặn đứng đám thây ma đang bám theo phía sau.  “Hộc hộc!”  Con thây ma khổng lồ rõ ràng trở nên kích động, vung vẩy bốn cánh tay, lao thẳng về phía hai người vừa xuống xe.  Mặt đất công trường cũng rung lên nhè nhẹ theo từng bước chân của nó.  Lôi Du trực tiếp ném hai quả cầu sấm tím về phía hai cánh tay thừa, khiến chúng run rẩy rõ rệt ngay tức khắc.  Nhìn gã to con bị điện giật đến co giật, Lôi Du nín thở, tiếp tục tích tụ năng lượng.  Tên nhóc Cố Phàm Sâm quả không nói dối. Công trường của nhà họ Cố đúng là đã ngừng thi công ngay ngày tận thế bùng nổ, nên chẳng có mấy người ở đây.  Nhìn quanh, trong này hầu như không có thây ma. Hơn nữa, khu đất này khá ẩm ướt, rất thích hợp để sử dụng dị năng hệ lôi.  Những dây leo từ phía sau cuốn chặt chân gã thây ma, trói nó tại chỗ, không thể nhúc nhích.  Nhưng ngay trước khi dị năng hệ lôi chạm vào, con thây ma to đùng lại vừa khéo xé nát dây leo, thoát ra ngoài.  “A hộc hộc!”  Hai lần bị sấm sét đánh trúng cùng một vị trí, gã thây ma rõ ràng phẫn nộ, gầm lên hai tiếng.  Nhưng động tác của nó cũng chậm đi rõ rệt.  “Bùm!”  Một tấm sắt nặng cả trăm cân bị gã thây ma đang cuồng nộ vung tay hất văng, bay thẳng về phía Lôi Du và Vân Yến.  Lôi Du phản ứng nhanh, lăn vài vòng trên mặt đất, vừa kịp tránh tấm sắt bay tới.  Nhưng chưa kịp thở thì tấm thứ hai, thứ ba… liên tiếp bay tới.  “Anh Vân, mau tránh…”  Lôi Du định hét lên nhắc nhở, nhưng quay đầu lại mới phát hiện Vân Yến đã lùi ra xa cả chục mét từ lúc nào…  Khụ, người này phản ứng nhanh thật.  “Grừ… hộc hộc… g.i.ế.t…”  Sau một thoáng khựng lại, gã to con phát ra vài âm tiết mơ hồ từ cổ họng khàn đục, rồi đôi mắt đỏ ngầu lao thẳng về phía Vân Yến ở bên kia.  Cánh tay thừa bị sấm sét đánh trúng giờ đã rũ xuống vô lực, nhưng nó vẫn gầm rú như chẳng hề hấn gì.  

Con thây ma trong lề xanh vốn đã kéo theo một đống nội tạng đen xanh, nay lại bị gương chiếu hậu của chiếc xe đang lao nhanh quệt trúng.  

Tức thì, kính xe dính đầy một lớp chất lỏng nhớp nháp.  

Vân Yến nhìn gương chiếu hậu bị gãy và đoạn ruột bị kẹt trước xe, đang bay phần phật trong gió, đầu lông mày giật giật.  

Thật sự, hay là chặt chân rồi ngồi xe lăn đi cho xong…  

Chiếc xe của A Ý nhà anh coi như phế rồi…  

“Anh Vân, nhanh lên!”  

Vừa lái xe vào công trường được bao quanh bởi tường rào, Lôi Du lập tức thực hiện một cú drift điêu luyện.  

Ngay khoảnh khắc con zombie to con  xông vào, những dây leo xanh cuốn lấy cổng sắt, chặn đứng đám thây ma đang bám theo phía sau.  

“Hộc hộc!”  

Con thây ma khổng lồ rõ ràng trở nên kích động, vung vẩy bốn cánh tay, lao thẳng về phía hai người vừa xuống xe.  

Mặt đất công trường cũng rung lên nhè nhẹ theo từng bước chân của nó.  

Lôi Du trực tiếp ném hai quả cầu sấm tím về phía hai cánh tay thừa, khiến chúng run rẩy rõ rệt ngay tức khắc.  

Nhìn gã to con bị điện giật đến co giật, Lôi Du nín thở, tiếp tục tích tụ năng lượng.  

Tên nhóc Cố Phàm Sâm quả không nói dối. Công trường của nhà họ Cố đúng là đã ngừng thi công ngay ngày tận thế bùng nổ, nên chẳng có mấy người ở đây.  

Nhìn quanh, trong này hầu như không có thây ma. Hơn nữa, khu đất này khá ẩm ướt, rất thích hợp để sử dụng dị năng hệ lôi.  

Những dây leo từ phía sau cuốn chặt chân gã thây ma, trói nó tại chỗ, không thể nhúc nhích.  

Nhưng ngay trước khi dị năng hệ lôi chạm vào, con thây ma to đùng lại vừa khéo xé nát dây leo, thoát ra ngoài.  

“A hộc hộc!”  

Hai lần bị sấm sét đánh trúng cùng một vị trí, gã thây ma rõ ràng phẫn nộ, gầm lên hai tiếng.  

Nhưng động tác của nó cũng chậm đi rõ rệt.  

“Bùm!”  

Một tấm sắt nặng cả trăm cân bị gã thây ma đang cuồng nộ vung tay hất văng, bay thẳng về phía Lôi Du và Vân Yến.  

Lôi Du phản ứng nhanh, lăn vài vòng trên mặt đất, vừa kịp tránh tấm sắt bay tới.  

Nhưng chưa kịp thở thì tấm thứ hai, thứ ba… liên tiếp bay tới.  

“Anh Vân, mau tránh…”  

Lôi Du định hét lên nhắc nhở, nhưng quay đầu lại mới phát hiện Vân Yến đã lùi ra xa cả chục mét từ lúc nào…  

Khụ, người này phản ứng nhanh thật.  

“Grừ… hộc hộc… g.i.ế.t…”  

Sau một thoáng khựng lại, gã to con phát ra vài âm tiết mơ hồ từ cổ họng khàn đục, rồi đôi mắt đỏ ngầu lao thẳng về phía Vân Yến ở bên kia.  

Cánh tay thừa bị sấm sét đánh trúng giờ đã rũ xuống vô lực, nhưng nó vẫn gầm rú như chẳng hề hấn gì.  

Xuyên Thành Nữ Phụ Xinh Đẹp Trong Truyện Mạt Thế, Được Nam Chính Cưng Chiều Đến NghiệnTác giả: Hác Đại NgaTruyện Dị Năng, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngThành phố A, trong con hẻm cụt của khu phố cũ. “Con mẹ nó, chẳng phải đại thiếu gia nhà họ Vân rất giỏi đánh nhau à? Ai ngờ cũng có ngày hôm nay!” “Hạo ca, thằng nhãi này chảy nhiều m.á.u thế… lỡ tụi mình đánh c.h.ế.t nó rồi thì sao?” “Sợ cái gì! Có người lo liệu cả rồi! Hôm nay ông đây nhất định phải xả hết cục tức trước kia! Phải đánh nó bò dưới đất như chó, không ngóc đầu lên nổi!” Những tiếng đấm đá nặng nề xen lẫn tiếng chửi bới thô tục ầm ĩ đến mức làm Tô Ý thấy nhức hết cả đầu. Năm giác quan dần tỉnh táo, cô nhìn con hẻm nhỏ cũ kỹ, bẩn thỉu xung quanh mình, rồi cúi xuống nhìn bộ váy kiểu dáng sang trọng, tinh xảo mà mình đang mặc — cảm giác thật sự… rất phức tạp. Cô biết rõ, vừa rồi vì hóng hớt bố mẹ cãi nhau mà bị mẹ ruột đá một phát… rồi rơi thẳng vào cái thế giới quỷ quái nào đó. Là thiên kim tiểu thư nổi tiếng yếu ớt, nhõng nhẽo của Cục xuyên sách, điều mà Tô Ý ghét nhất chính là những nơi bẩn thỉu, lộn xộn và bốc mùi khó chịu cùng với những kẻ thô lỗ, mồm miệng đầy những… Con thây ma trong lề xanh vốn đã kéo theo một đống nội tạng đen xanh, nay lại bị gương chiếu hậu của chiếc xe đang lao nhanh quệt trúng.  Tức thì, kính xe dính đầy một lớp chất lỏng nhớp nháp.  Vân Yến nhìn gương chiếu hậu bị gãy và đoạn ruột bị kẹt trước xe, đang bay phần phật trong gió, đầu lông mày giật giật.  Thật sự, hay là chặt chân rồi ngồi xe lăn đi cho xong…  Chiếc xe của A Ý nhà anh coi như phế rồi…  “Anh Vân, nhanh lên!”  Vừa lái xe vào công trường được bao quanh bởi tường rào, Lôi Du lập tức thực hiện một cú drift điêu luyện.  Ngay khoảnh khắc con zombie to con  xông vào, những dây leo xanh cuốn lấy cổng sắt, chặn đứng đám thây ma đang bám theo phía sau.  “Hộc hộc!”  Con thây ma khổng lồ rõ ràng trở nên kích động, vung vẩy bốn cánh tay, lao thẳng về phía hai người vừa xuống xe.  Mặt đất công trường cũng rung lên nhè nhẹ theo từng bước chân của nó.  Lôi Du trực tiếp ném hai quả cầu sấm tím về phía hai cánh tay thừa, khiến chúng run rẩy rõ rệt ngay tức khắc.  Nhìn gã to con bị điện giật đến co giật, Lôi Du nín thở, tiếp tục tích tụ năng lượng.  Tên nhóc Cố Phàm Sâm quả không nói dối. Công trường của nhà họ Cố đúng là đã ngừng thi công ngay ngày tận thế bùng nổ, nên chẳng có mấy người ở đây.  Nhìn quanh, trong này hầu như không có thây ma. Hơn nữa, khu đất này khá ẩm ướt, rất thích hợp để sử dụng dị năng hệ lôi.  Những dây leo từ phía sau cuốn chặt chân gã thây ma, trói nó tại chỗ, không thể nhúc nhích.  Nhưng ngay trước khi dị năng hệ lôi chạm vào, con thây ma to đùng lại vừa khéo xé nát dây leo, thoát ra ngoài.  “A hộc hộc!”  Hai lần bị sấm sét đánh trúng cùng một vị trí, gã thây ma rõ ràng phẫn nộ, gầm lên hai tiếng.  Nhưng động tác của nó cũng chậm đi rõ rệt.  “Bùm!”  Một tấm sắt nặng cả trăm cân bị gã thây ma đang cuồng nộ vung tay hất văng, bay thẳng về phía Lôi Du và Vân Yến.  Lôi Du phản ứng nhanh, lăn vài vòng trên mặt đất, vừa kịp tránh tấm sắt bay tới.  Nhưng chưa kịp thở thì tấm thứ hai, thứ ba… liên tiếp bay tới.  “Anh Vân, mau tránh…”  Lôi Du định hét lên nhắc nhở, nhưng quay đầu lại mới phát hiện Vân Yến đã lùi ra xa cả chục mét từ lúc nào…  Khụ, người này phản ứng nhanh thật.  “Grừ… hộc hộc… g.i.ế.t…”  Sau một thoáng khựng lại, gã to con phát ra vài âm tiết mơ hồ từ cổ họng khàn đục, rồi đôi mắt đỏ ngầu lao thẳng về phía Vân Yến ở bên kia.  Cánh tay thừa bị sấm sét đánh trúng giờ đã rũ xuống vô lực, nhưng nó vẫn gầm rú như chẳng hề hấn gì.  

Chương 199: Chương 74.2