rong căn phòng không gian tưởng chừng như im lặng """chát """ tiếng bạt tai vang lên Hạ Tiểu Vi tay ôm một bên mặt, đôi mắt long lanh rực đỏ khoé mắt bắt đầu rơi những giọt lệ nóng hổi chứa đầy sự thất vọng,cô cắn nuốt nỗi buồn nghẹn ngào cất giọng nói "Lăng Vĩ Đình anh lại đi tin ả ta mà không tin tôi " Trong lòng Hạ Tiểu Vi ấm ức anh thà tin cô ta mà không tin cô để rồi anh ra tay ngay chính người mà anh yêu! lòng cô đau khổ chua xót cố nuốt hết nước mắt lại nhưng càng như thế nó lại càng trở nên nhiều hơn Lăng Vĩ Đình đứng đó mà nhìn xuống phía cô khuôn mặt anh không chút giao động, lạnh lẽo chẳng có một tia ấm áp nào dù là nhỏ nhất, anh đưa tay thon dài của mình ra nâng cằm của cô lên khiến cô vô giác mà run sợ "vậy em nói thử xem trong lúc tôi đi công tác chỉ có 2 ngày thôi em đã đi đâu " Hạ Tiểu Vi bị anh túm lấy cầm khiến cô có chút đau mà cô lại nghe anh nói vậy vạn phần không biết trả lời ra sao... thực ra trong hai ngày đó cô bàn bạc việc tổ chức một bữa tiệc cho anh nên mới…
Chương 21: Là Bạn Mà
Cầm Tù Tình YêuTác giả: MoonTruyện Ngôn Tìnhrong căn phòng không gian tưởng chừng như im lặng """chát """ tiếng bạt tai vang lên Hạ Tiểu Vi tay ôm một bên mặt, đôi mắt long lanh rực đỏ khoé mắt bắt đầu rơi những giọt lệ nóng hổi chứa đầy sự thất vọng,cô cắn nuốt nỗi buồn nghẹn ngào cất giọng nói "Lăng Vĩ Đình anh lại đi tin ả ta mà không tin tôi " Trong lòng Hạ Tiểu Vi ấm ức anh thà tin cô ta mà không tin cô để rồi anh ra tay ngay chính người mà anh yêu! lòng cô đau khổ chua xót cố nuốt hết nước mắt lại nhưng càng như thế nó lại càng trở nên nhiều hơn Lăng Vĩ Đình đứng đó mà nhìn xuống phía cô khuôn mặt anh không chút giao động, lạnh lẽo chẳng có một tia ấm áp nào dù là nhỏ nhất, anh đưa tay thon dài của mình ra nâng cằm của cô lên khiến cô vô giác mà run sợ "vậy em nói thử xem trong lúc tôi đi công tác chỉ có 2 ngày thôi em đã đi đâu " Hạ Tiểu Vi bị anh túm lấy cầm khiến cô có chút đau mà cô lại nghe anh nói vậy vạn phần không biết trả lời ra sao... thực ra trong hai ngày đó cô bàn bạc việc tổ chức một bữa tiệc cho anh nên mới… Hạ Tiểu Vi đặt tờ giấy xuống rũ mắt nhìn chiếc bụng đang nhỏ của mình hai tay ôm lấy khẽ xoa... cô chỉ biết cười lạnh với chính bản thân không thể hoàn toàn dứt khỏi anh... chắc đây là số phậnTiểu Vi cười nhẹ quay sang nhìn Bùi Minh Trực"em muốn về nhà... "Bùi Minh Trực rất ngạc nhiên khi cô không mấy phản ứng quá gì... amh thở dài rồi gật đầu rồi nhanh chóng làm giấy xuất việntrên đường từ bệnh viện về đến căn biệt thự của Bùi Minh Trực... Tiểu Vi vẫn cứ im lặng mà không nói tiếng gì,Tiểu Vi luôn giữ một sắc mặt lạnh lùng kể từ khi biết có thai....Thành Phố Zcuối cùng thì hai người cũng về đến Căn Biệt thự..... nhìn từ ngoài vào thì căn biệt thự khá lớn,nhã nhặn và rất là đặc biệt là có một khu vườn rất rộng trồng nhiều cây xanh và hoa khiến cho người nhìn vào cảm giác thoải mái, tự nhiênBùi Minh Trực ra khỏi xe mau chóng mở cửa xe cho cô... anh khẽ đứng sau dựa người côTiểu Vi liếc nhìn căn biệt thự qua thì cảm giác rất thoải mái cô mỉm cười nhìn Bùi Minh Trực"em rất vui khi anh cho em ở đây "Bùi Minh Trực cười tự nhiên khẽ lắc đầu nói"chúng ta là bạn mà "Tiểu Vi cười khổ... rồi từ từ tiến vào nhà.,căn nhà ở bên trong cũng rất đẹp.. nó được thiết kế tuy không cầu kì nhưng lại mang đến cho Con người một hơi ấm lạ thường.... xung quanh như tủ, kệ và bàn đều được cắm một bình hoa giúp cho căn nhà có sức sống hơn rất NhiềuBùi Minh Trực đi nhanh lại chiếc ghế khéo ra cho Tiểu Vi ngồi"em mau ngồi đi.... đi đường xa chắc mệt lắm"Tiểu Vi gật đầu cảm giác rất ấm lòng,giọng nói của Bùi Minh Trực lên"em đói rồi.... anh sẽ vào bếp xem có gì để nấu không "Tiểu Vi nhìn anh rất là chủ động cảm giác mình không làm được gì liền rủ mắt xuống.... Tiểu Vi nhìn theo bóng lưng của Bùi Minh Trực hỏi"Minh Trực.... sao anh không ở đây mà căn nhà lại sạch sẽ và đầy đủ vậy "Tiểu Vi thắc mắc hỏi anh... Bùi Minh Trực cũng không dấu gì nói"à... là anh có một người bạn ở đây... anh nhờ cô ấy chăm hộ "Tiểu Vi gật đầu hiểu.... nhưng lại ngước lên thắc mắc tiếp"mà cô ấy đâu rồi "Bùi Minh Trực cũng không biết trả lời qua loa"anh không biết... chắc cũng gần về rồi "anh vừa mới ngắt lời một cô gái với thân hình ba vòng đều đặn khuôn mặt thì sắc sảo....."anh nói gì tôi vậy "giọng nói có phần nghi hoặc.... Bùi Minh Trực giật mình quay lại nhìn cô gái đó"...à... à về rồi hả "cô gái đó cởi giầy đi vào trong nhà... cô thấy Tiểu Vi đang ngồi một mình như ghế cô cười vui vẻ nói"anh thôi đi.... dẫn bạn gái về mà không chịu nói sớm "Bùi Minh Trực cùng với Tiểu Vi nghe xong nhìn chằm chằm vào người cô gái khiến cho cô gật gật khoé môi"tôi... tôi nói gì sai sao "cô gái thắc mắc gãi đầu không hiểu gì.....Bùi Minh Trực và cả Tiểu Vi cùng thở dài không biết nói gì luônHạ Tiểu Vi vui vẻ đứng dậy"xin chào tôi là Hạ Tiểu Vi... là bạn của Minh Trực"cô gái tiến về phía Hạ Tiểu Vi cười vui vẻ ôm lấy Tiểu Vi..."còn tôi là Hoàng Di Lạc rất vui được làm quen ""haha cuối cùng tôi cũng có người đi chơi rồi..chứ như ai kia cả ngày nhạt nhẽo "cô liếc mắt nhìn Bùi Minh Trực như chỉ xéo.... được một lúc thì cuối cùng Bùi Minh Trực cũng bưng ra ba đĩa cơm thực cẩm với đủ loại rau củ bổ dưỡng"mọi người ăn đi "anh dừng lời lại chia phần ăn cho hai cô gái rồi anh mới nói"Di Lạc lúc nãy tôi nghe thấy hết đấy "Hoàng Di Lạc đang cầm muỗng để ăn giật mình cười khượng...."tôi đã làm gì nào... tôi chỉ muốn Tiểu Vi đi chơi với tôi thôi mà "Hai người nhìn nhau một người nghi ngờ một người thì né tránh....
Hạ Tiểu Vi đặt tờ giấy xuống rũ mắt nhìn chiếc bụng đang nhỏ của mình hai tay ôm lấy khẽ xoa... cô chỉ biết cười lạnh với chính bản thân không thể hoàn toàn dứt khỏi anh... chắc đây là số phận
Tiểu Vi cười nhẹ quay sang nhìn Bùi Minh Trực
"em muốn về nhà... "
Bùi Minh Trực rất ngạc nhiên khi cô không mấy phản ứng quá gì... amh thở dài rồi gật đầu rồi nhanh chóng làm giấy xuất viện
trên đường từ bệnh viện về đến căn biệt thự của Bùi Minh Trực... Tiểu Vi vẫn cứ im lặng mà không nói tiếng gì,Tiểu Vi luôn giữ một sắc mặt lạnh lùng kể từ khi biết có thai....
Thành Phố Z
cuối cùng thì hai người cũng về đến Căn Biệt thự..... nhìn từ ngoài vào thì căn biệt thự khá lớn,nhã nhặn và rất là đặc biệt là có một khu vườn rất rộng trồng nhiều cây xanh và hoa khiến cho người nhìn vào cảm giác thoải mái, tự nhiên
Bùi Minh Trực ra khỏi xe mau chóng mở cửa xe cho cô... anh khẽ đứng sau dựa người cô
Tiểu Vi liếc nhìn căn biệt thự qua thì cảm giác rất thoải mái cô mỉm cười nhìn Bùi Minh Trực
"em rất vui khi anh cho em ở đây "
Bùi Minh Trực cười tự nhiên khẽ lắc đầu nói
"chúng ta là bạn mà "
Tiểu Vi cười khổ... rồi từ từ tiến vào nhà.,căn nhà ở bên trong cũng rất đẹp.. nó được thiết kế tuy không cầu kì nhưng lại mang đến cho Con người một hơi ấm lạ thường.... xung quanh như tủ, kệ và bàn đều được cắm một bình hoa giúp cho căn nhà có sức sống hơn rất Nhiều
Bùi Minh Trực đi nhanh lại chiếc ghế khéo ra cho Tiểu Vi ngồi
"em mau ngồi đi.... đi đường xa chắc mệt lắm"
Tiểu Vi gật đầu cảm giác rất ấm lòng,giọng nói của Bùi Minh Trực lên
"em đói rồi.... anh sẽ vào bếp xem có gì để nấu không "
Tiểu Vi nhìn anh rất là chủ động cảm giác mình không làm được gì liền rủ mắt xuống.... Tiểu Vi nhìn theo bóng lưng của Bùi Minh Trực hỏi
"Minh Trực.... sao anh không ở đây mà căn nhà lại sạch sẽ và đầy đủ vậy "
Tiểu Vi thắc mắc hỏi anh... Bùi Minh Trực cũng không dấu gì nói
"à... là anh có một người bạn ở đây... anh nhờ cô ấy chăm hộ "
Tiểu Vi gật đầu hiểu.... nhưng lại ngước lên thắc mắc tiếp
"mà cô ấy đâu rồi "
Bùi Minh Trực cũng không biết trả lời qua loa
"anh không biết... chắc cũng gần về rồi "
anh vừa mới ngắt lời một cô gái với thân hình ba vòng đều đặn khuôn mặt thì sắc sảo.....
"anh nói gì tôi vậy "
giọng nói có phần nghi hoặc.... Bùi Minh Trực giật mình quay lại nhìn cô gái đó
"...à... à về rồi hả "
cô gái đó cởi giầy đi vào trong nhà... cô thấy Tiểu Vi đang ngồi một mình như ghế cô cười vui vẻ nói
"anh thôi đi.... dẫn bạn gái về mà không chịu nói sớm "
Bùi Minh Trực cùng với Tiểu Vi nghe xong nhìn chằm chằm vào người cô gái khiến cho cô gật gật khoé môi
"tôi... tôi nói gì sai sao "
cô gái thắc mắc gãi đầu không hiểu gì.....Bùi Minh Trực và cả Tiểu Vi cùng thở dài không biết nói gì luôn
Hạ Tiểu Vi vui vẻ đứng dậy
"xin chào tôi là Hạ Tiểu Vi... là bạn của Minh Trực"
cô gái tiến về phía Hạ Tiểu Vi cười vui vẻ ôm lấy Tiểu Vi...
"còn tôi là Hoàng Di Lạc rất vui được làm quen "
"haha cuối cùng tôi cũng có người đi chơi rồi..
chứ như ai kia cả ngày nhạt nhẽo "
cô liếc mắt nhìn Bùi Minh Trực như chỉ xéo.... được một lúc thì cuối cùng Bùi Minh Trực cũng bưng ra ba đĩa cơm thực cẩm với đủ loại rau củ bổ dưỡng
"mọi người ăn đi "
anh dừng lời lại chia phần ăn cho hai cô gái rồi anh mới nói
"Di Lạc lúc nãy tôi nghe thấy hết đấy "
Hoàng Di Lạc đang cầm muỗng để ăn giật mình cười khượng....
"tôi đã làm gì nào... tôi chỉ muốn Tiểu Vi đi chơi với tôi thôi mà "
Hai người nhìn nhau một người nghi ngờ một người thì né tránh....
Cầm Tù Tình YêuTác giả: MoonTruyện Ngôn Tìnhrong căn phòng không gian tưởng chừng như im lặng """chát """ tiếng bạt tai vang lên Hạ Tiểu Vi tay ôm một bên mặt, đôi mắt long lanh rực đỏ khoé mắt bắt đầu rơi những giọt lệ nóng hổi chứa đầy sự thất vọng,cô cắn nuốt nỗi buồn nghẹn ngào cất giọng nói "Lăng Vĩ Đình anh lại đi tin ả ta mà không tin tôi " Trong lòng Hạ Tiểu Vi ấm ức anh thà tin cô ta mà không tin cô để rồi anh ra tay ngay chính người mà anh yêu! lòng cô đau khổ chua xót cố nuốt hết nước mắt lại nhưng càng như thế nó lại càng trở nên nhiều hơn Lăng Vĩ Đình đứng đó mà nhìn xuống phía cô khuôn mặt anh không chút giao động, lạnh lẽo chẳng có một tia ấm áp nào dù là nhỏ nhất, anh đưa tay thon dài của mình ra nâng cằm của cô lên khiến cô vô giác mà run sợ "vậy em nói thử xem trong lúc tôi đi công tác chỉ có 2 ngày thôi em đã đi đâu " Hạ Tiểu Vi bị anh túm lấy cầm khiến cô có chút đau mà cô lại nghe anh nói vậy vạn phần không biết trả lời ra sao... thực ra trong hai ngày đó cô bàn bạc việc tổ chức một bữa tiệc cho anh nên mới… Hạ Tiểu Vi đặt tờ giấy xuống rũ mắt nhìn chiếc bụng đang nhỏ của mình hai tay ôm lấy khẽ xoa... cô chỉ biết cười lạnh với chính bản thân không thể hoàn toàn dứt khỏi anh... chắc đây là số phậnTiểu Vi cười nhẹ quay sang nhìn Bùi Minh Trực"em muốn về nhà... "Bùi Minh Trực rất ngạc nhiên khi cô không mấy phản ứng quá gì... amh thở dài rồi gật đầu rồi nhanh chóng làm giấy xuất việntrên đường từ bệnh viện về đến căn biệt thự của Bùi Minh Trực... Tiểu Vi vẫn cứ im lặng mà không nói tiếng gì,Tiểu Vi luôn giữ một sắc mặt lạnh lùng kể từ khi biết có thai....Thành Phố Zcuối cùng thì hai người cũng về đến Căn Biệt thự..... nhìn từ ngoài vào thì căn biệt thự khá lớn,nhã nhặn và rất là đặc biệt là có một khu vườn rất rộng trồng nhiều cây xanh và hoa khiến cho người nhìn vào cảm giác thoải mái, tự nhiênBùi Minh Trực ra khỏi xe mau chóng mở cửa xe cho cô... anh khẽ đứng sau dựa người côTiểu Vi liếc nhìn căn biệt thự qua thì cảm giác rất thoải mái cô mỉm cười nhìn Bùi Minh Trực"em rất vui khi anh cho em ở đây "Bùi Minh Trực cười tự nhiên khẽ lắc đầu nói"chúng ta là bạn mà "Tiểu Vi cười khổ... rồi từ từ tiến vào nhà.,căn nhà ở bên trong cũng rất đẹp.. nó được thiết kế tuy không cầu kì nhưng lại mang đến cho Con người một hơi ấm lạ thường.... xung quanh như tủ, kệ và bàn đều được cắm một bình hoa giúp cho căn nhà có sức sống hơn rất NhiềuBùi Minh Trực đi nhanh lại chiếc ghế khéo ra cho Tiểu Vi ngồi"em mau ngồi đi.... đi đường xa chắc mệt lắm"Tiểu Vi gật đầu cảm giác rất ấm lòng,giọng nói của Bùi Minh Trực lên"em đói rồi.... anh sẽ vào bếp xem có gì để nấu không "Tiểu Vi nhìn anh rất là chủ động cảm giác mình không làm được gì liền rủ mắt xuống.... Tiểu Vi nhìn theo bóng lưng của Bùi Minh Trực hỏi"Minh Trực.... sao anh không ở đây mà căn nhà lại sạch sẽ và đầy đủ vậy "Tiểu Vi thắc mắc hỏi anh... Bùi Minh Trực cũng không dấu gì nói"à... là anh có một người bạn ở đây... anh nhờ cô ấy chăm hộ "Tiểu Vi gật đầu hiểu.... nhưng lại ngước lên thắc mắc tiếp"mà cô ấy đâu rồi "Bùi Minh Trực cũng không biết trả lời qua loa"anh không biết... chắc cũng gần về rồi "anh vừa mới ngắt lời một cô gái với thân hình ba vòng đều đặn khuôn mặt thì sắc sảo....."anh nói gì tôi vậy "giọng nói có phần nghi hoặc.... Bùi Minh Trực giật mình quay lại nhìn cô gái đó"...à... à về rồi hả "cô gái đó cởi giầy đi vào trong nhà... cô thấy Tiểu Vi đang ngồi một mình như ghế cô cười vui vẻ nói"anh thôi đi.... dẫn bạn gái về mà không chịu nói sớm "Bùi Minh Trực cùng với Tiểu Vi nghe xong nhìn chằm chằm vào người cô gái khiến cho cô gật gật khoé môi"tôi... tôi nói gì sai sao "cô gái thắc mắc gãi đầu không hiểu gì.....Bùi Minh Trực và cả Tiểu Vi cùng thở dài không biết nói gì luônHạ Tiểu Vi vui vẻ đứng dậy"xin chào tôi là Hạ Tiểu Vi... là bạn của Minh Trực"cô gái tiến về phía Hạ Tiểu Vi cười vui vẻ ôm lấy Tiểu Vi..."còn tôi là Hoàng Di Lạc rất vui được làm quen ""haha cuối cùng tôi cũng có người đi chơi rồi..chứ như ai kia cả ngày nhạt nhẽo "cô liếc mắt nhìn Bùi Minh Trực như chỉ xéo.... được một lúc thì cuối cùng Bùi Minh Trực cũng bưng ra ba đĩa cơm thực cẩm với đủ loại rau củ bổ dưỡng"mọi người ăn đi "anh dừng lời lại chia phần ăn cho hai cô gái rồi anh mới nói"Di Lạc lúc nãy tôi nghe thấy hết đấy "Hoàng Di Lạc đang cầm muỗng để ăn giật mình cười khượng...."tôi đã làm gì nào... tôi chỉ muốn Tiểu Vi đi chơi với tôi thôi mà "Hai người nhìn nhau một người nghi ngờ một người thì né tránh....