"Phải làm sao bây giờ! Phải làm sao bây giờ!" Trong cơn mơ màng, An Linh nghe thấy một giọng nói lạ lẫm vang lên. Giọng nói kia vừa nhanh vừa chói tai, rõ ràng đang vô cùng sốt ruột. Chuyện gì thế này? Mình... không phải đã chết rồi sao? Máu đã văng tung tóe mấy mét như thế, vậy mà vẫn cứu được à? Đợi khi xuất viện, nhất định phải tặng cờ thưởng cho bệnh viện này, tặng hẳn mười mặt tám mặt cờ, để cảm ơn họ đã cứu cái mạng chó này của cô. Đêm nay, cô vừa mới đoạt giải Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất của giải thưởng Kim Vân. 22 tuổi đã trở thành Ảnh hậu, không còn nghi ngờ gì nữa, cô chính là ngôi sao chói lóa nhất trong thế hệ mới. Rồi sau đó: "bùm" một tiếng, rất nhanh, cô đã biến thành sao băng. Cô nhân viên lễ tân không biết lấy từ trong khay ra một con dao từ lúc nào, lao thẳng tới và đâm vào cổ An Linh. Cô chỉ nhớ mình đã ngã gục trong vũng máu rồi hoàn toàn mất đi ý thức. … Giọng nói kia lại tiếp tục lẩm bẩm. "Nữ phụ độc ác An Linh chết sớm quá! Giờ cô ta đã chết, An gia sẽ…

Chương 77: Em hiểu sự kiên cường và mềm yếu của anh

Nghe Được Tiếng Lòng Của Thiên Kim Giả, Ăn Dưa Cải Biến Vận MệnhTác giả: Miêu Miêu Tam Thứ PhươngTruyện Hài Hước, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh"Phải làm sao bây giờ! Phải làm sao bây giờ!" Trong cơn mơ màng, An Linh nghe thấy một giọng nói lạ lẫm vang lên. Giọng nói kia vừa nhanh vừa chói tai, rõ ràng đang vô cùng sốt ruột. Chuyện gì thế này? Mình... không phải đã chết rồi sao? Máu đã văng tung tóe mấy mét như thế, vậy mà vẫn cứu được à? Đợi khi xuất viện, nhất định phải tặng cờ thưởng cho bệnh viện này, tặng hẳn mười mặt tám mặt cờ, để cảm ơn họ đã cứu cái mạng chó này của cô. Đêm nay, cô vừa mới đoạt giải Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất của giải thưởng Kim Vân. 22 tuổi đã trở thành Ảnh hậu, không còn nghi ngờ gì nữa, cô chính là ngôi sao chói lóa nhất trong thế hệ mới. Rồi sau đó: "bùm" một tiếng, rất nhanh, cô đã biến thành sao băng. Cô nhân viên lễ tân không biết lấy từ trong khay ra một con dao từ lúc nào, lao thẳng tới và đâm vào cổ An Linh. Cô chỉ nhớ mình đã ngã gục trong vũng máu rồi hoàn toàn mất đi ý thức. … Giọng nói kia lại tiếp tục lẩm bẩm. "Nữ phụ độc ác An Linh chết sớm quá! Giờ cô ta đã chết, An gia sẽ… Quản Chính Ngôn lúc này chỉ muốn có thể giết chết An Linh.Một khi video livestream bị truyền ra ngoài, tình hình sẽ rất khó kiểm soát. Toàn bộ sự việc đêm nay chẳng phải sẽ bị vô số người chế giễu hay sao?Thấy Quản Chính Ngôn hung tợn trừng mắt nhìn An Linh như muốn động thủ, An Sùng bước lên một bước che chắn trước mặt cô rồi nói với Quản Chính Ngôn:"Cũng không biết muộn thế này rồi chú thím đã ngủ chưa. Mà dù có ngủ rồi cũng không sao, tôi nghĩ chắc chắn sẽ có người vui lòng cho họ xem vài thứ hay ho."Ý tứ trong lời nói của An Sùng đã rất rõ ràng. Nhà họ Quản không chỉ có một mình Quản Chính Ngôn là con trai, bây giờ anh ta không chỉ gây ra scandal, mà còn đắc tội với An Sùng, sau này có thể trở thành người thừa kế của Quản gia hay không thật sự rất khó nói.Lần này, Quản Chính Ngôn không còn tâm trí nào để dây dưa nữa. Anh ta vơ vội vài bộ quần áo mặc vào rồi hấp tấp rời đi.Anh ta phải nhanh chóng tìm người xử lý vấn đề này, lỡ như bị người trong nhà nhìn thấy, anh ta thật sự sẽ tiêu đời.Bây giờ trong phòng An Sùng chỉ còn lại một mình La Thần.La Thần lúc này chỉ quấn một chiếc khăn trải giường mỏng manh quanh người, quỳ trên giường. Sau khi Quản Chính Ngôn rời đi, La Thần thay đổi hẳn thái độ điên cuồng lúc nãy, đôi mắt to ngấn lệ nhìn An Sùng, trông có vẻ vô cùng đáng thương.Giọng hắn có chút run rẩy, mở miệng: "An tổng..."An Linh bị tiếng "An tổng" nghe thê lương, ai oán này làm cho nổi cả da gà."An tổng, những lời tôi vừa nói đều là thật lòng, tôi tuyệt đối sẽ không làm theo lời Quản Chính Ngôn để đối xử với anh như vậy, xin anh hãy tin tôi!"[Trời ạ, nhìn kỹ năng lật mặt như lật bánh tráng kìa, thảo nào trước đây anh cả lại bị hắn lừa lâu như vậy.][Lần này sẽ không tin lời ma quỷ của hắn nữa chứ, không thể nào, không thể nào. Kể cả anh cả không biết những chuyện La Thần làm sau này trong cốt truyện, thì việc hắn là do Quản Chính Ngôn cử đến và còn lén ngủ trên giường anh đã là sự thật rồi!]An Sùng cảm thấy An Linh có phần quá không tin tưởng mình. Anh vừa không mù cũng không ngốc, sao có thể còn bị lừa được nữa."Nếu cậu thật sự muốn giúp tôi, thì sau khi biết kế hoạch của Quản Chính Ngôn đã phải báo cho tôi biết rồi, sao có thể đợi đến tận hôm nay?"Bị An Sùng vạch trần thẳng thừng ý đồ, sắc mặt La Thần trở nên trắng bệch.Hắn còn định nói thêm gì đó, nhưng cũng biết bây giờ nói gì cũng là vô ích, chỉ đành mặc quần áo xong, lưu luyến nhìn An Sùng một cái rồi rời đi.Hai kẻ cay mắt cuối cùng cũng đã đi. An Sùng không hề muốn bước vào phòng, nhưng đã diễn thì phải diễn cho trót. Trước đó đã nói với An Linh là đến phòng lấy tài liệu, anh chỉ có thể cau mày đi đến giá sách, tùy tiện rút ra một tập tài liệu. Thật ra đồ quan trọng anh không bao giờ để ở đây, lúc trước cũng chỉ là thuận theo tiếng lòng của An Linh để tìm một cái cớ mà thôi."Đi thôi Tiểu Linh."An Linh nhìn An Sùng không có biểu cảm gì đặc biệt, cảm thấy phản ứng của anh trai mình bình tĩnh hơn cô tưởng rất nhiều.

Quản Chính Ngôn lúc này chỉ muốn có thể giết chết An Linh.

Một khi video livestream bị truyền ra ngoài, tình hình sẽ rất khó kiểm soát. Toàn bộ sự việc đêm nay chẳng phải sẽ bị vô số người chế giễu hay sao?

Thấy Quản Chính Ngôn hung tợn trừng mắt nhìn An Linh như muốn động thủ, An Sùng bước lên một bước che chắn trước mặt cô rồi nói với Quản Chính Ngôn:

"Cũng không biết muộn thế này rồi chú thím đã ngủ chưa. Mà dù có ngủ rồi cũng không sao, tôi nghĩ chắc chắn sẽ có người vui lòng cho họ xem vài thứ hay ho."

Ý tứ trong lời nói của An Sùng đã rất rõ ràng. Nhà họ Quản không chỉ có một mình Quản Chính Ngôn là con trai, bây giờ anh ta không chỉ gây ra scandal, mà còn đắc tội với An Sùng, sau này có thể trở thành người thừa kế của Quản gia hay không thật sự rất khó nói.

Lần này, Quản Chính Ngôn không còn tâm trí nào để dây dưa nữa. Anh ta vơ vội vài bộ quần áo mặc vào rồi hấp tấp rời đi.

Anh ta phải nhanh chóng tìm người xử lý vấn đề này, lỡ như bị người trong nhà nhìn thấy, anh ta thật sự sẽ tiêu đời.

Bây giờ trong phòng An Sùng chỉ còn lại một mình La Thần.

La Thần lúc này chỉ quấn một chiếc khăn trải giường mỏng manh quanh người, quỳ trên giường. Sau khi Quản Chính Ngôn rời đi, La Thần thay đổi hẳn thái độ điên cuồng lúc nãy, đôi mắt to ngấn lệ nhìn An Sùng, trông có vẻ vô cùng đáng thương.

Giọng hắn có chút run rẩy, mở miệng: "An tổng..."

An Linh bị tiếng "An tổng" nghe thê lương, ai oán này làm cho nổi cả da gà.

"An tổng, những lời tôi vừa nói đều là thật lòng, tôi tuyệt đối sẽ không làm theo lời Quản Chính Ngôn để đối xử với anh như vậy, xin anh hãy tin tôi!"

[Trời ạ, nhìn kỹ năng lật mặt như lật bánh tráng kìa, thảo nào trước đây anh cả lại bị hắn lừa lâu như vậy.]

[Lần này sẽ không tin lời ma quỷ của hắn nữa chứ, không thể nào, không thể nào. Kể cả anh cả không biết những chuyện La Thần làm sau này trong cốt truyện, thì việc hắn là do Quản Chính Ngôn cử đến và còn lén ngủ trên giường anh đã là sự thật rồi!]

An Sùng cảm thấy An Linh có phần quá không tin tưởng mình. Anh vừa không mù cũng không ngốc, sao có thể còn bị lừa được nữa.

"Nếu cậu thật sự muốn giúp tôi, thì sau khi biết kế hoạch của Quản Chính Ngôn đã phải báo cho tôi biết rồi, sao có thể đợi đến tận hôm nay?"

Bị An Sùng vạch trần thẳng thừng ý đồ, sắc mặt La Thần trở nên trắng bệch.

Hắn còn định nói thêm gì đó, nhưng cũng biết bây giờ nói gì cũng là vô ích, chỉ đành mặc quần áo xong, lưu luyến nhìn An Sùng một cái rồi rời đi.

Hai kẻ cay mắt cuối cùng cũng đã đi. An Sùng không hề muốn bước vào phòng, nhưng đã diễn thì phải diễn cho trót. Trước đó đã nói với An Linh là đến phòng lấy tài liệu, anh chỉ có thể cau mày đi đến giá sách, tùy tiện rút ra một tập tài liệu. Thật ra đồ quan trọng anh không bao giờ để ở đây, lúc trước cũng chỉ là thuận theo tiếng lòng của An Linh để tìm một cái cớ mà thôi.

"Đi thôi Tiểu Linh."

An Linh nhìn An Sùng không có biểu cảm gì đặc biệt, cảm thấy phản ứng của anh trai mình bình tĩnh hơn cô tưởng rất nhiều.

Nghe Được Tiếng Lòng Của Thiên Kim Giả, Ăn Dưa Cải Biến Vận MệnhTác giả: Miêu Miêu Tam Thứ PhươngTruyện Hài Hước, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh"Phải làm sao bây giờ! Phải làm sao bây giờ!" Trong cơn mơ màng, An Linh nghe thấy một giọng nói lạ lẫm vang lên. Giọng nói kia vừa nhanh vừa chói tai, rõ ràng đang vô cùng sốt ruột. Chuyện gì thế này? Mình... không phải đã chết rồi sao? Máu đã văng tung tóe mấy mét như thế, vậy mà vẫn cứu được à? Đợi khi xuất viện, nhất định phải tặng cờ thưởng cho bệnh viện này, tặng hẳn mười mặt tám mặt cờ, để cảm ơn họ đã cứu cái mạng chó này của cô. Đêm nay, cô vừa mới đoạt giải Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất của giải thưởng Kim Vân. 22 tuổi đã trở thành Ảnh hậu, không còn nghi ngờ gì nữa, cô chính là ngôi sao chói lóa nhất trong thế hệ mới. Rồi sau đó: "bùm" một tiếng, rất nhanh, cô đã biến thành sao băng. Cô nhân viên lễ tân không biết lấy từ trong khay ra một con dao từ lúc nào, lao thẳng tới và đâm vào cổ An Linh. Cô chỉ nhớ mình đã ngã gục trong vũng máu rồi hoàn toàn mất đi ý thức. … Giọng nói kia lại tiếp tục lẩm bẩm. "Nữ phụ độc ác An Linh chết sớm quá! Giờ cô ta đã chết, An gia sẽ… Quản Chính Ngôn lúc này chỉ muốn có thể giết chết An Linh.Một khi video livestream bị truyền ra ngoài, tình hình sẽ rất khó kiểm soát. Toàn bộ sự việc đêm nay chẳng phải sẽ bị vô số người chế giễu hay sao?Thấy Quản Chính Ngôn hung tợn trừng mắt nhìn An Linh như muốn động thủ, An Sùng bước lên một bước che chắn trước mặt cô rồi nói với Quản Chính Ngôn:"Cũng không biết muộn thế này rồi chú thím đã ngủ chưa. Mà dù có ngủ rồi cũng không sao, tôi nghĩ chắc chắn sẽ có người vui lòng cho họ xem vài thứ hay ho."Ý tứ trong lời nói của An Sùng đã rất rõ ràng. Nhà họ Quản không chỉ có một mình Quản Chính Ngôn là con trai, bây giờ anh ta không chỉ gây ra scandal, mà còn đắc tội với An Sùng, sau này có thể trở thành người thừa kế của Quản gia hay không thật sự rất khó nói.Lần này, Quản Chính Ngôn không còn tâm trí nào để dây dưa nữa. Anh ta vơ vội vài bộ quần áo mặc vào rồi hấp tấp rời đi.Anh ta phải nhanh chóng tìm người xử lý vấn đề này, lỡ như bị người trong nhà nhìn thấy, anh ta thật sự sẽ tiêu đời.Bây giờ trong phòng An Sùng chỉ còn lại một mình La Thần.La Thần lúc này chỉ quấn một chiếc khăn trải giường mỏng manh quanh người, quỳ trên giường. Sau khi Quản Chính Ngôn rời đi, La Thần thay đổi hẳn thái độ điên cuồng lúc nãy, đôi mắt to ngấn lệ nhìn An Sùng, trông có vẻ vô cùng đáng thương.Giọng hắn có chút run rẩy, mở miệng: "An tổng..."An Linh bị tiếng "An tổng" nghe thê lương, ai oán này làm cho nổi cả da gà."An tổng, những lời tôi vừa nói đều là thật lòng, tôi tuyệt đối sẽ không làm theo lời Quản Chính Ngôn để đối xử với anh như vậy, xin anh hãy tin tôi!"[Trời ạ, nhìn kỹ năng lật mặt như lật bánh tráng kìa, thảo nào trước đây anh cả lại bị hắn lừa lâu như vậy.][Lần này sẽ không tin lời ma quỷ của hắn nữa chứ, không thể nào, không thể nào. Kể cả anh cả không biết những chuyện La Thần làm sau này trong cốt truyện, thì việc hắn là do Quản Chính Ngôn cử đến và còn lén ngủ trên giường anh đã là sự thật rồi!]An Sùng cảm thấy An Linh có phần quá không tin tưởng mình. Anh vừa không mù cũng không ngốc, sao có thể còn bị lừa được nữa."Nếu cậu thật sự muốn giúp tôi, thì sau khi biết kế hoạch của Quản Chính Ngôn đã phải báo cho tôi biết rồi, sao có thể đợi đến tận hôm nay?"Bị An Sùng vạch trần thẳng thừng ý đồ, sắc mặt La Thần trở nên trắng bệch.Hắn còn định nói thêm gì đó, nhưng cũng biết bây giờ nói gì cũng là vô ích, chỉ đành mặc quần áo xong, lưu luyến nhìn An Sùng một cái rồi rời đi.Hai kẻ cay mắt cuối cùng cũng đã đi. An Sùng không hề muốn bước vào phòng, nhưng đã diễn thì phải diễn cho trót. Trước đó đã nói với An Linh là đến phòng lấy tài liệu, anh chỉ có thể cau mày đi đến giá sách, tùy tiện rút ra một tập tài liệu. Thật ra đồ quan trọng anh không bao giờ để ở đây, lúc trước cũng chỉ là thuận theo tiếng lòng của An Linh để tìm một cái cớ mà thôi."Đi thôi Tiểu Linh."An Linh nhìn An Sùng không có biểu cảm gì đặc biệt, cảm thấy phản ứng của anh trai mình bình tĩnh hơn cô tưởng rất nhiều.

Chương 77: Em hiểu sự kiên cường và mềm yếu của anh