"Hoàng thượng! Lãnh cung truyền tới tin, phế hậu Mạnh thị khó sinh, một xác hai mạng..." Trương Đức Thuận mặc phục sức thái giám, khom người bẩm báo với người nam tử đang phê duyệt tấu chương.   Người nam tử đó tướng mạo cực kỳ tuấn mỹ, thân khoác hoàng bào màu vàng sáng thêu hoa văn năm móng vuốt kim long tinh xảo, mặt không chút biểu cảm, đôi môi mỏng khẽ mím, nghe đến tin tức này, tay đang phê duyệt tấu chương khựng lại, bút chu sa in dấu lên tấu chương.   Trong tay hắn, chính là một tấu chương các đại thần khuyên hắn chọn tú nữ.   Hắn là đế vương đời thứ tư của Đại Yến triều, năm hắn mười tám tuổi, tiên đế băng hà, hắn liền đăng cơ làm đế, hiện tại đã qua ba năm hiếu kỳ, đám đại thần này nóng lòng muốn hắn nhanh chóng chọn tú nữ bổ sung hậu cung, để có thể đưa con gái của họ vào cung.   Vì thế, trong tấu chương không ngừng nhắc nhở, tiên đế chưa đến bốn mươi tuổi đã lao lực mà chết, lúc ra đi cũng chỉ để lại năm người con, nên hắn cần sớm chọn tú nữ mở rộng hậu cung, kéo dài dòng…

Chương 23

Hoàng Thượng, Nương Nương Xác Chết Vùng Dậy Rồi!Tác giả: Đồng Vũ NguyệtTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường"Hoàng thượng! Lãnh cung truyền tới tin, phế hậu Mạnh thị khó sinh, một xác hai mạng..." Trương Đức Thuận mặc phục sức thái giám, khom người bẩm báo với người nam tử đang phê duyệt tấu chương.   Người nam tử đó tướng mạo cực kỳ tuấn mỹ, thân khoác hoàng bào màu vàng sáng thêu hoa văn năm móng vuốt kim long tinh xảo, mặt không chút biểu cảm, đôi môi mỏng khẽ mím, nghe đến tin tức này, tay đang phê duyệt tấu chương khựng lại, bút chu sa in dấu lên tấu chương.   Trong tay hắn, chính là một tấu chương các đại thần khuyên hắn chọn tú nữ.   Hắn là đế vương đời thứ tư của Đại Yến triều, năm hắn mười tám tuổi, tiên đế băng hà, hắn liền đăng cơ làm đế, hiện tại đã qua ba năm hiếu kỳ, đám đại thần này nóng lòng muốn hắn nhanh chóng chọn tú nữ bổ sung hậu cung, để có thể đưa con gái của họ vào cung.   Vì thế, trong tấu chương không ngừng nhắc nhở, tiên đế chưa đến bốn mươi tuổi đã lao lực mà chết, lúc ra đi cũng chỉ để lại năm người con, nên hắn cần sớm chọn tú nữ mở rộng hậu cung, kéo dài dòng… Xe ngựa phi nước đại đến phủ tướng quân, từ lúc xuống xe cho đến khi gặp được tướng quân, không hề lãng phí một chút thời gian nào.“Bạch đại phu…” Định Viễn tướng quân còn muốn nói chuyện với Mạnh Lâm Thanh, nàng đã xông vào trong.“Để ta bắt mạch cho sản phụ trước.”Lúc này, cũng không còn ai để ý đến vấn đề bất kính nữa.Nhìn thấy tình trạng của sản phụ, Mạnh Lâm Thanh biết nàng ấy hiện tại không ổn, đồng thời cũng xác nhận là khó sinh, trong lòng lập tức có dự tính.“Mau cho người đi chuẩn bị thật nhiều nước nóng, còn có…” Mạnh Lâm Thanh nói ra rất nhiều thứ cần dùng, rồi lại yêu cầu tướng quân: "Những người còn lại đều phải rời khỏi phòng, chỉ có thể để một mình ta ở trong đó.”Nàng cứu người, tuyệt đối không thể bị vây xem.Mạnh Lâm Thanh đưa ra yêu cầu, nhưng không hề nói không thể cứu.Diêm Quang lập tức hỏi: “Bạch đại phu, có thể đỡ đẻ được sao? Chẳng lẽ ngươi không cần người hỗ trợ?”Định Viễn tướng quân nhìn Mạnh Lâm Thanh, từ lúc đầu hắn đã quan sát nàng.“Tình trạng của sản phụ rất nguy kịch, thai nhi bị ngôi thai bất thường lại khó sinh, cho nên phải m.ổ b.ụ.n.g lấy thai, hiện tại chỉ có cách này mới có cơ hội.” Mạnh Lâm Thanh bình tĩnh nói.Mọi người lập tức hít vào một ngụm khí lạnh.Mổ bụng lấy thai?Tuy chưa từng nghe qua từ này, nhưng chỉ nghe qua ý nghĩa bề mặt, cũng đoán được hàm nghĩa của nó.Trong nháy mắt, tất cả mọi người đều mặt mày tái nhợt nhìn Định Viễn tướng quân.Đây không phải là mộ nữ nhân thôn cô bình thường, đây là phu nhân của Định Viễn tướng quân, đứa bé trong bụng chính là đích tử của tướng quân, sao có thể tùy tiện làm bậy?Mọi người đều không dám lên tiếng, chờ tướng quân quyết định.“Chỉ có thể m.ổ b.ụ.n.g lấy thai?” Quả nhiên là vị tướng quân xông pha trận mạc, lúc này đã bình tĩnh hơn rất nhiều. Hắn nhìn chằm chằm Mạnh Lâm Thanh, trầm giọng hỏi.“Đúng vậy, chỉ còn cách này, bằng không thì thần tiên cũng khó cứu.” Mạnh Lâm Thanh không hề phóng đại.Đối với người ở thế giới này mà nói, đó chính là thần tiên cũng khó cứu.Định Viễn tướng quân không trả lời ngay, trong đầu hắn đang suy nghĩ cân nhắc.Đúng vậy, trước đó có một vị đại phu đã nói vị Bạch đại phu này có thể m.ổ b.ụ.n.g mà không chết, vậy hiện tại có phải cũng là tình huống tương tự?Có lẽ m.ổ b.ụ.n.g lấy thai, thật sự là cách duy nhất để bảo toàn tính mạng hai mẹ con.“Được, ta đồng ý cho ngươi mổ bụng.” Định Viễn tướng quân nói nhưng trên mặt không hề giãn ra, trong mắt thậm chí còn lóe lên sát khí: "Nhưng mà…”Nhưng mà phía sau, thường sẽ không phải là lời hay ý đẹp.Mạnh Lâm Thanh vẫn bình tĩnh.“Nhưng mà, bổn tướng quân muốn mẫu tử bình an, bằng không...” Những lời sau không cần nói ra, cũng không cần nói cũng hiểu.“Không thành vấn đề.” Mạnh Lâm Thanh hoàn toàn không giống như bị uy h.i.ế.p hăm dọa, từ đầu đến cuối đều bình tĩnh ung dung: "Những thứ ta cần mau chóng đưa đến, xin mời mọi người tránh đường.”Nói xong căn bản không quan tâm phản ứng của những người khác, trực tiếp đi vào trong, còn đóng cửa phòng lại.Diêm Quang nhìn cánh cửa đóng chặt, lại nhìn tướng quân.Chẳng lẽ thật sự để Bạch đại phu một mình ở trong đó, nếu hắn ta thật sự làm gì phu nhân, cũng sẽ không ai biết.Trong lòng Định Viễn tướng quân cũng tràn đầy nghi ngờ, nhưng đã đánh cược rồi, thì chỉ có thể làm theo yêu cầu của Bạch đại phu.“Cho người canh giữ.” Định Viễn tướng quân lạnh giọng nói.Nếu kết quả không như ý muốn, e rằng Bạch đại phu không thể bước ra khỏi phủ tướng quân.Không ít đại phu cũng không rời đi, đều muốn ở lại xem thử vị Bạch đại phu này có thật sự có bản lĩnh, có thể giải quyết được cơn khó sinh của phu nhân hay không.

Xe ngựa phi nước đại đến phủ tướng quân, từ lúc xuống xe cho đến khi gặp được tướng quân, không hề lãng phí một chút thời gian nào.

“Bạch đại phu…” Định Viễn tướng quân còn muốn nói chuyện với Mạnh Lâm Thanh, nàng đã xông vào trong.

“Để ta bắt mạch cho sản phụ trước.”

Lúc này, cũng không còn ai để ý đến vấn đề bất kính nữa.

Nhìn thấy tình trạng của sản phụ, Mạnh Lâm Thanh biết nàng ấy hiện tại không ổn, đồng thời cũng xác nhận là khó sinh, trong lòng lập tức có dự tính.

“Mau cho người đi chuẩn bị thật nhiều nước nóng, còn có…” Mạnh Lâm Thanh nói ra rất nhiều thứ cần dùng, rồi lại yêu cầu tướng quân: "Những người còn lại đều phải rời khỏi phòng, chỉ có thể để một mình ta ở trong đó.”

Nàng cứu người, tuyệt đối không thể bị vây xem.

Mạnh Lâm Thanh đưa ra yêu cầu, nhưng không hề nói không thể cứu.

Diêm Quang lập tức hỏi: “Bạch đại phu, có thể đỡ đẻ được sao? Chẳng lẽ ngươi không cần người hỗ trợ?”

Định Viễn tướng quân nhìn Mạnh Lâm Thanh, từ lúc đầu hắn đã quan sát nàng.

“Tình trạng của sản phụ rất nguy kịch, thai nhi bị ngôi thai bất thường lại khó sinh, cho nên phải m.ổ b.ụ.n.g lấy thai, hiện tại chỉ có cách này mới có cơ hội.” Mạnh Lâm Thanh bình tĩnh nói.

Mọi người lập tức hít vào một ngụm khí lạnh.

Mổ bụng lấy thai?

Tuy chưa từng nghe qua từ này, nhưng chỉ nghe qua ý nghĩa bề mặt, cũng đoán được hàm nghĩa của nó.

Trong nháy mắt, tất cả mọi người đều mặt mày tái nhợt nhìn Định Viễn tướng quân.

Đây không phải là mộ nữ nhân thôn cô bình thường, đây là phu nhân của Định Viễn tướng quân, đứa bé trong bụng chính là đích tử của tướng quân, sao có thể tùy tiện làm bậy?

Mọi người đều không dám lên tiếng, chờ tướng quân quyết định.

“Chỉ có thể m.ổ b.ụ.n.g lấy thai?” Quả nhiên là vị tướng quân xông pha trận mạc, lúc này đã bình tĩnh hơn rất nhiều. Hắn nhìn chằm chằm Mạnh Lâm Thanh, trầm giọng hỏi.

“Đúng vậy, chỉ còn cách này, bằng không thì thần tiên cũng khó cứu.” Mạnh Lâm Thanh không hề phóng đại.

Đối với người ở thế giới này mà nói, đó chính là thần tiên cũng khó cứu.

Định Viễn tướng quân không trả lời ngay, trong đầu hắn đang suy nghĩ cân nhắc.

Đúng vậy, trước đó có một vị đại phu đã nói vị Bạch đại phu này có thể m.ổ b.ụ.n.g mà không chết, vậy hiện tại có phải cũng là tình huống tương tự?

Có lẽ m.ổ b.ụ.n.g lấy thai, thật sự là cách duy nhất để bảo toàn tính mạng hai mẹ con.

“Được, ta đồng ý cho ngươi mổ bụng.” Định Viễn tướng quân nói nhưng trên mặt không hề giãn ra, trong mắt thậm chí còn lóe lên sát khí: "Nhưng mà…”

Nhưng mà phía sau, thường sẽ không phải là lời hay ý đẹp.

Mạnh Lâm Thanh vẫn bình tĩnh.

“Nhưng mà, bổn tướng quân muốn mẫu tử bình an, bằng không...” Những lời sau không cần nói ra, cũng không cần nói cũng hiểu.

“Không thành vấn đề.” Mạnh Lâm Thanh hoàn toàn không giống như bị uy h.i.ế.p hăm dọa, từ đầu đến cuối đều bình tĩnh ung dung: "Những thứ ta cần mau chóng đưa đến, xin mời mọi người tránh đường.”

Nói xong căn bản không quan tâm phản ứng của những người khác, trực tiếp đi vào trong, còn đóng cửa phòng lại.

Diêm Quang nhìn cánh cửa đóng chặt, lại nhìn tướng quân.

Chẳng lẽ thật sự để Bạch đại phu một mình ở trong đó, nếu hắn ta thật sự làm gì phu nhân, cũng sẽ không ai biết.

Trong lòng Định Viễn tướng quân cũng tràn đầy nghi ngờ, nhưng đã đánh cược rồi, thì chỉ có thể làm theo yêu cầu của Bạch đại phu.

“Cho người canh giữ.” Định Viễn tướng quân lạnh giọng nói.

Nếu kết quả không như ý muốn, e rằng Bạch đại phu không thể bước ra khỏi phủ tướng quân.

Không ít đại phu cũng không rời đi, đều muốn ở lại xem thử vị Bạch đại phu này có thật sự có bản lĩnh, có thể giải quyết được cơn khó sinh của phu nhân hay không.

Hoàng Thượng, Nương Nương Xác Chết Vùng Dậy Rồi!Tác giả: Đồng Vũ NguyệtTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường"Hoàng thượng! Lãnh cung truyền tới tin, phế hậu Mạnh thị khó sinh, một xác hai mạng..." Trương Đức Thuận mặc phục sức thái giám, khom người bẩm báo với người nam tử đang phê duyệt tấu chương.   Người nam tử đó tướng mạo cực kỳ tuấn mỹ, thân khoác hoàng bào màu vàng sáng thêu hoa văn năm móng vuốt kim long tinh xảo, mặt không chút biểu cảm, đôi môi mỏng khẽ mím, nghe đến tin tức này, tay đang phê duyệt tấu chương khựng lại, bút chu sa in dấu lên tấu chương.   Trong tay hắn, chính là một tấu chương các đại thần khuyên hắn chọn tú nữ.   Hắn là đế vương đời thứ tư của Đại Yến triều, năm hắn mười tám tuổi, tiên đế băng hà, hắn liền đăng cơ làm đế, hiện tại đã qua ba năm hiếu kỳ, đám đại thần này nóng lòng muốn hắn nhanh chóng chọn tú nữ bổ sung hậu cung, để có thể đưa con gái của họ vào cung.   Vì thế, trong tấu chương không ngừng nhắc nhở, tiên đế chưa đến bốn mươi tuổi đã lao lực mà chết, lúc ra đi cũng chỉ để lại năm người con, nên hắn cần sớm chọn tú nữ mở rộng hậu cung, kéo dài dòng… Xe ngựa phi nước đại đến phủ tướng quân, từ lúc xuống xe cho đến khi gặp được tướng quân, không hề lãng phí một chút thời gian nào.“Bạch đại phu…” Định Viễn tướng quân còn muốn nói chuyện với Mạnh Lâm Thanh, nàng đã xông vào trong.“Để ta bắt mạch cho sản phụ trước.”Lúc này, cũng không còn ai để ý đến vấn đề bất kính nữa.Nhìn thấy tình trạng của sản phụ, Mạnh Lâm Thanh biết nàng ấy hiện tại không ổn, đồng thời cũng xác nhận là khó sinh, trong lòng lập tức có dự tính.“Mau cho người đi chuẩn bị thật nhiều nước nóng, còn có…” Mạnh Lâm Thanh nói ra rất nhiều thứ cần dùng, rồi lại yêu cầu tướng quân: "Những người còn lại đều phải rời khỏi phòng, chỉ có thể để một mình ta ở trong đó.”Nàng cứu người, tuyệt đối không thể bị vây xem.Mạnh Lâm Thanh đưa ra yêu cầu, nhưng không hề nói không thể cứu.Diêm Quang lập tức hỏi: “Bạch đại phu, có thể đỡ đẻ được sao? Chẳng lẽ ngươi không cần người hỗ trợ?”Định Viễn tướng quân nhìn Mạnh Lâm Thanh, từ lúc đầu hắn đã quan sát nàng.“Tình trạng của sản phụ rất nguy kịch, thai nhi bị ngôi thai bất thường lại khó sinh, cho nên phải m.ổ b.ụ.n.g lấy thai, hiện tại chỉ có cách này mới có cơ hội.” Mạnh Lâm Thanh bình tĩnh nói.Mọi người lập tức hít vào một ngụm khí lạnh.Mổ bụng lấy thai?Tuy chưa từng nghe qua từ này, nhưng chỉ nghe qua ý nghĩa bề mặt, cũng đoán được hàm nghĩa của nó.Trong nháy mắt, tất cả mọi người đều mặt mày tái nhợt nhìn Định Viễn tướng quân.Đây không phải là mộ nữ nhân thôn cô bình thường, đây là phu nhân của Định Viễn tướng quân, đứa bé trong bụng chính là đích tử của tướng quân, sao có thể tùy tiện làm bậy?Mọi người đều không dám lên tiếng, chờ tướng quân quyết định.“Chỉ có thể m.ổ b.ụ.n.g lấy thai?” Quả nhiên là vị tướng quân xông pha trận mạc, lúc này đã bình tĩnh hơn rất nhiều. Hắn nhìn chằm chằm Mạnh Lâm Thanh, trầm giọng hỏi.“Đúng vậy, chỉ còn cách này, bằng không thì thần tiên cũng khó cứu.” Mạnh Lâm Thanh không hề phóng đại.Đối với người ở thế giới này mà nói, đó chính là thần tiên cũng khó cứu.Định Viễn tướng quân không trả lời ngay, trong đầu hắn đang suy nghĩ cân nhắc.Đúng vậy, trước đó có một vị đại phu đã nói vị Bạch đại phu này có thể m.ổ b.ụ.n.g mà không chết, vậy hiện tại có phải cũng là tình huống tương tự?Có lẽ m.ổ b.ụ.n.g lấy thai, thật sự là cách duy nhất để bảo toàn tính mạng hai mẹ con.“Được, ta đồng ý cho ngươi mổ bụng.” Định Viễn tướng quân nói nhưng trên mặt không hề giãn ra, trong mắt thậm chí còn lóe lên sát khí: "Nhưng mà…”Nhưng mà phía sau, thường sẽ không phải là lời hay ý đẹp.Mạnh Lâm Thanh vẫn bình tĩnh.“Nhưng mà, bổn tướng quân muốn mẫu tử bình an, bằng không...” Những lời sau không cần nói ra, cũng không cần nói cũng hiểu.“Không thành vấn đề.” Mạnh Lâm Thanh hoàn toàn không giống như bị uy h.i.ế.p hăm dọa, từ đầu đến cuối đều bình tĩnh ung dung: "Những thứ ta cần mau chóng đưa đến, xin mời mọi người tránh đường.”Nói xong căn bản không quan tâm phản ứng của những người khác, trực tiếp đi vào trong, còn đóng cửa phòng lại.Diêm Quang nhìn cánh cửa đóng chặt, lại nhìn tướng quân.Chẳng lẽ thật sự để Bạch đại phu một mình ở trong đó, nếu hắn ta thật sự làm gì phu nhân, cũng sẽ không ai biết.Trong lòng Định Viễn tướng quân cũng tràn đầy nghi ngờ, nhưng đã đánh cược rồi, thì chỉ có thể làm theo yêu cầu của Bạch đại phu.“Cho người canh giữ.” Định Viễn tướng quân lạnh giọng nói.Nếu kết quả không như ý muốn, e rằng Bạch đại phu không thể bước ra khỏi phủ tướng quân.Không ít đại phu cũng không rời đi, đều muốn ở lại xem thử vị Bạch đại phu này có thật sự có bản lĩnh, có thể giải quyết được cơn khó sinh của phu nhân hay không.

Chương 23