Tác giả:

Thôi biểu ca, người từng kinh tài tuyệt diễm, nay lại mất trí hoá ngây dại.   Cô mẫu hỏi ta, có nguyện ý gả cho hắn không?   Tất nhiên là ta đồng ý.   Cuộc sống không phải lo cơm ăn áo mặc, có tiền, có thời gian, lại thêm tướng công chẳng thể hành phòng —— ấy là cuộc sống mà ta đã thắp hương cầu khấn suốt ba năm mới đổi lấy được.   Thế nhưng, đến nửa đêm, hắn lại dán sát người vào lưng ta, thân thể nóng rực, bên tai còn có tiếng thì thầm mềm mại tựa như nước…   Ta càng nghĩ càng thấy có gì đó không đúng lắm.   Chương 1:   Ta thực sự đã thắp hương ba năm trời.   Mỗi năm đến đêm trừ tịch, người ta đều trốn trong chăn ấm, chỉ có mình ta thành tâm quỳ trước miếu Thần Tài, dâng hương khấn vái.   Ta chẳng cầu gì nhiều, chỉ mong Thần Tài ban cho một thỏi vàng lớn.   Thế nhưng cầu suốt sáu năm, chẳng những nhà không phát tài, mà vì con đông miệng nhiều, lại càng thêm nghèo rớt mồng tơi.   Năm mười ba tuổi, ta bèn đưa ra một quyết định vừa dứt khoát vừa táo bạo — rạng sáng mùng Một, ta chuyển…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...