"Hoàng thượng! Lãnh cung truyền tới tin, phế hậu Mạnh thị khó sinh, một xác hai mạng..." Trương Đức Thuận mặc phục sức thái giám, khom người bẩm báo với người nam tử đang phê duyệt tấu chương.   Người nam tử đó tướng mạo cực kỳ tuấn mỹ, thân khoác hoàng bào màu vàng sáng thêu hoa văn năm móng vuốt kim long tinh xảo, mặt không chút biểu cảm, đôi môi mỏng khẽ mím, nghe đến tin tức này, tay đang phê duyệt tấu chương khựng lại, bút chu sa in dấu lên tấu chương.   Trong tay hắn, chính là một tấu chương các đại thần khuyên hắn chọn tú nữ.   Hắn là đế vương đời thứ tư của Đại Yến triều, năm hắn mười tám tuổi, tiên đế băng hà, hắn liền đăng cơ làm đế, hiện tại đã qua ba năm hiếu kỳ, đám đại thần này nóng lòng muốn hắn nhanh chóng chọn tú nữ bổ sung hậu cung, để có thể đưa con gái của họ vào cung.   Vì thế, trong tấu chương không ngừng nhắc nhở, tiên đế chưa đến bốn mươi tuổi đã lao lực mà chết, lúc ra đi cũng chỉ để lại năm người con, nên hắn cần sớm chọn tú nữ mở rộng hậu cung, kéo dài dòng…

Chương 71

Hoàng Thượng, Nương Nương Xác Chết Vùng Dậy Rồi!Tác giả: Đồng Vũ NguyệtTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường"Hoàng thượng! Lãnh cung truyền tới tin, phế hậu Mạnh thị khó sinh, một xác hai mạng..." Trương Đức Thuận mặc phục sức thái giám, khom người bẩm báo với người nam tử đang phê duyệt tấu chương.   Người nam tử đó tướng mạo cực kỳ tuấn mỹ, thân khoác hoàng bào màu vàng sáng thêu hoa văn năm móng vuốt kim long tinh xảo, mặt không chút biểu cảm, đôi môi mỏng khẽ mím, nghe đến tin tức này, tay đang phê duyệt tấu chương khựng lại, bút chu sa in dấu lên tấu chương.   Trong tay hắn, chính là một tấu chương các đại thần khuyên hắn chọn tú nữ.   Hắn là đế vương đời thứ tư của Đại Yến triều, năm hắn mười tám tuổi, tiên đế băng hà, hắn liền đăng cơ làm đế, hiện tại đã qua ba năm hiếu kỳ, đám đại thần này nóng lòng muốn hắn nhanh chóng chọn tú nữ bổ sung hậu cung, để có thể đưa con gái của họ vào cung.   Vì thế, trong tấu chương không ngừng nhắc nhở, tiên đế chưa đến bốn mươi tuổi đã lao lực mà chết, lúc ra đi cũng chỉ để lại năm người con, nên hắn cần sớm chọn tú nữ mở rộng hậu cung, kéo dài dòng… “Xem ra, chủ tử thực sự có khả năng để ý đến Bạch Tử Ngọc...”Hắn còn chưa nói xong thì Bạch Hổ đã bật dậy, làm như muốn lao ra ngoài.“Ta sẽ đi bắt Bạch Tử Ngọc về đây!” Bạch Hổ nói, khuôn mặt lạnh lùng cùng dáng vẻ mạnh mẽ đầy khí thế.“Đợi đã!” Chu Tước kéo Bạch Hổ lại, khó hiểu hỏi: “Ngươi bắt Bạch đại phu kia làm gì?”Bạch Hổ nhìn Chu Tước với vẻ mặt như muốn nói "ngươi hỏi điều thừa thãi", rồi thẳng thừng đáp: “Còn làm gì nữa, đương nhiên là mang lên giường của chủ tử!”Ba người còn lại lập tức ôm trán.“Bạch Hổ, ngươi mau ngồi xuống!” Thanh Long không nhịn nổi, phải lên tiếng ngăn cản.Huyền Vũ không thể tin nổi mình lại là huynh đệ với kẻ ngốc này.Bạch Hổ cau mày, cảm thấy đám người này thật quá rườm rà, do dự không dứt khoát. Chính bọn họ nói rằng chủ tử có hứng thú với Bạch Tử Ngọc, giờ lại ngăn cản hắn đi bắt người.Chẳng phải đang làm loạn sao?“Ngươi mới là đang làm loạn! Ngươi có biết Bạch Tử Ngọc là người thế nào không? Ngươi nghĩ chỉ cần ngang nhiên bắt người mang lên giường chủ tử, ngài ấy sẽ khen ngợi hay trừng phạt ngươi?” Huyền Vũ thật không hiểu nổi Bạch Hổ đang nghĩ gì trong đầu."Bạch Tử Ngọc đã có ba đứa con rồi. Theo thông tin từ mạng lưới tình báo của ta, chưa từng thấy phu nhân của hắn xuất hiện, nhưng có con thì phần lớn không phải là đoạn tụ." Thanh Long phân tích."Thế thì hơi khó rồi." Chu Tước nhận xét."Nhỡ đâu nếu bắt hắn đưa đến giường của chủ tử, hắn vì xấu hổ mà tự sát thì sao?" Huyền Vũ nêu lên vấn đề trọng yếu.Thanh Long gật đầu đồng tình, bổ sung: "Bạch Tử Ngọc quả thực là một đại phu giỏi. Bình An Y Quán của hắn hiện giờ rất nổi tiếng, đã cứu chữa cho không ít bá tánh, đúng là một nhân tài khó có được."Nghe đến đây, Bạch Hổ cũng bắt đầu do dự. Nếu Bạch Tử Ngọc là một người tài, lại không có dấu hiệu thích nam nhân, họ nên làm thế nào để giúp chủ tử?Đây quả là một vấn đề khó."Vậy giờ chúng ta phải làm gì?" Bạch Hổ hỏi, quyết định không nghĩ ngợi nữa mà để các huynh đệ quyết định."Án binh bất động." Huyền Vũ suy nghĩ một lúc rồi nói: "Chúng ta cần xem thái độ của chủ tử như thế nào trước đã."Suy cho cùng, đây là chuyện của Sở Nam Phong.Nếu thực sự chủ tử có tình ý với Bạch Tử Ngọc, chắc chắn sẽ có chỉ thị. Nếu họ hành động vội vàng mà gây ra rắc rối thì sẽ rất nguy hiểm.Hơn nữa, không thể chỉ vì sở thích của chủ tử mà ép buộc một người nam nhân đã có gia đình thay đổi khuynh hướng của mình.Tất nhiên, Bạch Hổ thì nghĩ điều đó vẫn có thể làm được.Cuối cùng, cả bốn người quyết định tạm thời gác lại chuyện này, giao cho Thanh Long tiếp tục theo dõi mối quan hệ giữa chủ tử và Bạch Tử Ngọc, kịp thời báo cáo bất kỳ diễn biến nào."Chuyện này cứ để ta lo." Thanh Long đảm bảo.Vụ việc nữ tử bị g.i.ế.c m.ổ b.ụ.n.g trên phố trước đó dần lắng xuống trong cuộc bàn luận của dân chúng, vì cuộc điều tra không có tiến triển gì.Nó như bị tạm gác lại, không tiến thêm được bước nào.Hàng ngày có bao nhiêu chuyện mới mẻ xảy ra, ai lại tiếp tục để ý đến một vụ án đã được giao cho quan phủ?Nhưng rồi, ngoài dự liệu của tất cả mọi người, hai ngày sau, một t.h.i t.h.ể nữ tử nữa lại xuất hiện trên đường phố kinh thành."Lại... lại là m.ổ b.ụ.n.g sao?""Trời ơi, thật quá kinh khủng, trên mặt đất toàn là máu, m.á.u đã khô đen lại một mảng lớn!""Rốt cuộc là ai làm chuyện này? Tại sao chưa bắt được hung thủ? Ai mà dám ra đường nữa đây?"Chỉ trong chốc lát, kinh thành rơi vào hoảng loạn, ai nấy đều lo sợ mình sẽ trở thành nạn nhân tiếp theo.

“Xem ra, chủ tử thực sự có khả năng để ý đến Bạch Tử Ngọc...”

Hắn còn chưa nói xong thì Bạch Hổ đã bật dậy, làm như muốn lao ra ngoài.

“Ta sẽ đi bắt Bạch Tử Ngọc về đây!” Bạch Hổ nói, khuôn mặt lạnh lùng cùng dáng vẻ mạnh mẽ đầy khí thế.

“Đợi đã!” Chu Tước kéo Bạch Hổ lại, khó hiểu hỏi: “Ngươi bắt Bạch đại phu kia làm gì?”

Bạch Hổ nhìn Chu Tước với vẻ mặt như muốn nói "ngươi hỏi điều thừa thãi", rồi thẳng thừng đáp: “Còn làm gì nữa, đương nhiên là mang lên giường của chủ tử!”

Ba người còn lại lập tức ôm trán.

“Bạch Hổ, ngươi mau ngồi xuống!” Thanh Long không nhịn nổi, phải lên tiếng ngăn cản.

Huyền Vũ không thể tin nổi mình lại là huynh đệ với kẻ ngốc này.

Bạch Hổ cau mày, cảm thấy đám người này thật quá rườm rà, do dự không dứt khoát. Chính bọn họ nói rằng chủ tử có hứng thú với Bạch Tử Ngọc, giờ lại ngăn cản hắn đi bắt người.

Chẳng phải đang làm loạn sao?

“Ngươi mới là đang làm loạn! Ngươi có biết Bạch Tử Ngọc là người thế nào không? Ngươi nghĩ chỉ cần ngang nhiên bắt người mang lên giường chủ tử, ngài ấy sẽ khen ngợi hay trừng phạt ngươi?” Huyền Vũ thật không hiểu nổi Bạch Hổ đang nghĩ gì trong đầu.

"Bạch Tử Ngọc đã có ba đứa con rồi. Theo thông tin từ mạng lưới tình báo của ta, chưa từng thấy phu nhân của hắn xuất hiện, nhưng có con thì phần lớn không phải là đoạn tụ." Thanh Long phân tích.

"Thế thì hơi khó rồi." Chu Tước nhận xét.

"Nhỡ đâu nếu bắt hắn đưa đến giường của chủ tử, hắn vì xấu hổ mà tự sát thì sao?" Huyền Vũ nêu lên vấn đề trọng yếu.

Thanh Long gật đầu đồng tình, bổ sung: "Bạch Tử Ngọc quả thực là một đại phu giỏi. Bình An Y Quán của hắn hiện giờ rất nổi tiếng, đã cứu chữa cho không ít bá tánh, đúng là một nhân tài khó có được."

Nghe đến đây, Bạch Hổ cũng bắt đầu do dự. Nếu Bạch Tử Ngọc là một người tài, lại không có dấu hiệu thích nam nhân, họ nên làm thế nào để giúp chủ tử?

Đây quả là một vấn đề khó.

"Vậy giờ chúng ta phải làm gì?" Bạch Hổ hỏi, quyết định không nghĩ ngợi nữa mà để các huynh đệ quyết định.

"Án binh bất động." Huyền Vũ suy nghĩ một lúc rồi nói: "Chúng ta cần xem thái độ của chủ tử như thế nào trước đã."

Suy cho cùng, đây là chuyện của Sở Nam Phong.

Nếu thực sự chủ tử có tình ý với Bạch Tử Ngọc, chắc chắn sẽ có chỉ thị. Nếu họ hành động vội vàng mà gây ra rắc rối thì sẽ rất nguy hiểm.

Hơn nữa, không thể chỉ vì sở thích của chủ tử mà ép buộc một người nam nhân đã có gia đình thay đổi khuynh hướng của mình.

Tất nhiên, Bạch Hổ thì nghĩ điều đó vẫn có thể làm được.

Cuối cùng, cả bốn người quyết định tạm thời gác lại chuyện này, giao cho Thanh Long tiếp tục theo dõi mối quan hệ giữa chủ tử và Bạch Tử Ngọc, kịp thời báo cáo bất kỳ diễn biến nào.

"Chuyện này cứ để ta lo." Thanh Long đảm bảo.

Vụ việc nữ tử bị g.i.ế.c m.ổ b.ụ.n.g trên phố trước đó dần lắng xuống trong cuộc bàn luận của dân chúng, vì cuộc điều tra không có tiến triển gì.

Nó như bị tạm gác lại, không tiến thêm được bước nào.

Hàng ngày có bao nhiêu chuyện mới mẻ xảy ra, ai lại tiếp tục để ý đến một vụ án đã được giao cho quan phủ?

Nhưng rồi, ngoài dự liệu của tất cả mọi người, hai ngày sau, một t.h.i t.h.ể nữ tử nữa lại xuất hiện trên đường phố kinh thành.

"Lại... lại là m.ổ b.ụ.n.g sao?"

"Trời ơi, thật quá kinh khủng, trên mặt đất toàn là máu, m.á.u đã khô đen lại một mảng lớn!"

"Rốt cuộc là ai làm chuyện này? Tại sao chưa bắt được hung thủ? Ai mà dám ra đường nữa đây?"

Chỉ trong chốc lát, kinh thành rơi vào hoảng loạn, ai nấy đều lo sợ mình sẽ trở thành nạn nhân tiếp theo.

Hoàng Thượng, Nương Nương Xác Chết Vùng Dậy Rồi!Tác giả: Đồng Vũ NguyệtTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường"Hoàng thượng! Lãnh cung truyền tới tin, phế hậu Mạnh thị khó sinh, một xác hai mạng..." Trương Đức Thuận mặc phục sức thái giám, khom người bẩm báo với người nam tử đang phê duyệt tấu chương.   Người nam tử đó tướng mạo cực kỳ tuấn mỹ, thân khoác hoàng bào màu vàng sáng thêu hoa văn năm móng vuốt kim long tinh xảo, mặt không chút biểu cảm, đôi môi mỏng khẽ mím, nghe đến tin tức này, tay đang phê duyệt tấu chương khựng lại, bút chu sa in dấu lên tấu chương.   Trong tay hắn, chính là một tấu chương các đại thần khuyên hắn chọn tú nữ.   Hắn là đế vương đời thứ tư của Đại Yến triều, năm hắn mười tám tuổi, tiên đế băng hà, hắn liền đăng cơ làm đế, hiện tại đã qua ba năm hiếu kỳ, đám đại thần này nóng lòng muốn hắn nhanh chóng chọn tú nữ bổ sung hậu cung, để có thể đưa con gái của họ vào cung.   Vì thế, trong tấu chương không ngừng nhắc nhở, tiên đế chưa đến bốn mươi tuổi đã lao lực mà chết, lúc ra đi cũng chỉ để lại năm người con, nên hắn cần sớm chọn tú nữ mở rộng hậu cung, kéo dài dòng… “Xem ra, chủ tử thực sự có khả năng để ý đến Bạch Tử Ngọc...”Hắn còn chưa nói xong thì Bạch Hổ đã bật dậy, làm như muốn lao ra ngoài.“Ta sẽ đi bắt Bạch Tử Ngọc về đây!” Bạch Hổ nói, khuôn mặt lạnh lùng cùng dáng vẻ mạnh mẽ đầy khí thế.“Đợi đã!” Chu Tước kéo Bạch Hổ lại, khó hiểu hỏi: “Ngươi bắt Bạch đại phu kia làm gì?”Bạch Hổ nhìn Chu Tước với vẻ mặt như muốn nói "ngươi hỏi điều thừa thãi", rồi thẳng thừng đáp: “Còn làm gì nữa, đương nhiên là mang lên giường của chủ tử!”Ba người còn lại lập tức ôm trán.“Bạch Hổ, ngươi mau ngồi xuống!” Thanh Long không nhịn nổi, phải lên tiếng ngăn cản.Huyền Vũ không thể tin nổi mình lại là huynh đệ với kẻ ngốc này.Bạch Hổ cau mày, cảm thấy đám người này thật quá rườm rà, do dự không dứt khoát. Chính bọn họ nói rằng chủ tử có hứng thú với Bạch Tử Ngọc, giờ lại ngăn cản hắn đi bắt người.Chẳng phải đang làm loạn sao?“Ngươi mới là đang làm loạn! Ngươi có biết Bạch Tử Ngọc là người thế nào không? Ngươi nghĩ chỉ cần ngang nhiên bắt người mang lên giường chủ tử, ngài ấy sẽ khen ngợi hay trừng phạt ngươi?” Huyền Vũ thật không hiểu nổi Bạch Hổ đang nghĩ gì trong đầu."Bạch Tử Ngọc đã có ba đứa con rồi. Theo thông tin từ mạng lưới tình báo của ta, chưa từng thấy phu nhân của hắn xuất hiện, nhưng có con thì phần lớn không phải là đoạn tụ." Thanh Long phân tích."Thế thì hơi khó rồi." Chu Tước nhận xét."Nhỡ đâu nếu bắt hắn đưa đến giường của chủ tử, hắn vì xấu hổ mà tự sát thì sao?" Huyền Vũ nêu lên vấn đề trọng yếu.Thanh Long gật đầu đồng tình, bổ sung: "Bạch Tử Ngọc quả thực là một đại phu giỏi. Bình An Y Quán của hắn hiện giờ rất nổi tiếng, đã cứu chữa cho không ít bá tánh, đúng là một nhân tài khó có được."Nghe đến đây, Bạch Hổ cũng bắt đầu do dự. Nếu Bạch Tử Ngọc là một người tài, lại không có dấu hiệu thích nam nhân, họ nên làm thế nào để giúp chủ tử?Đây quả là một vấn đề khó."Vậy giờ chúng ta phải làm gì?" Bạch Hổ hỏi, quyết định không nghĩ ngợi nữa mà để các huynh đệ quyết định."Án binh bất động." Huyền Vũ suy nghĩ một lúc rồi nói: "Chúng ta cần xem thái độ của chủ tử như thế nào trước đã."Suy cho cùng, đây là chuyện của Sở Nam Phong.Nếu thực sự chủ tử có tình ý với Bạch Tử Ngọc, chắc chắn sẽ có chỉ thị. Nếu họ hành động vội vàng mà gây ra rắc rối thì sẽ rất nguy hiểm.Hơn nữa, không thể chỉ vì sở thích của chủ tử mà ép buộc một người nam nhân đã có gia đình thay đổi khuynh hướng của mình.Tất nhiên, Bạch Hổ thì nghĩ điều đó vẫn có thể làm được.Cuối cùng, cả bốn người quyết định tạm thời gác lại chuyện này, giao cho Thanh Long tiếp tục theo dõi mối quan hệ giữa chủ tử và Bạch Tử Ngọc, kịp thời báo cáo bất kỳ diễn biến nào."Chuyện này cứ để ta lo." Thanh Long đảm bảo.Vụ việc nữ tử bị g.i.ế.c m.ổ b.ụ.n.g trên phố trước đó dần lắng xuống trong cuộc bàn luận của dân chúng, vì cuộc điều tra không có tiến triển gì.Nó như bị tạm gác lại, không tiến thêm được bước nào.Hàng ngày có bao nhiêu chuyện mới mẻ xảy ra, ai lại tiếp tục để ý đến một vụ án đã được giao cho quan phủ?Nhưng rồi, ngoài dự liệu của tất cả mọi người, hai ngày sau, một t.h.i t.h.ể nữ tử nữa lại xuất hiện trên đường phố kinh thành."Lại... lại là m.ổ b.ụ.n.g sao?""Trời ơi, thật quá kinh khủng, trên mặt đất toàn là máu, m.á.u đã khô đen lại một mảng lớn!""Rốt cuộc là ai làm chuyện này? Tại sao chưa bắt được hung thủ? Ai mà dám ra đường nữa đây?"Chỉ trong chốc lát, kinh thành rơi vào hoảng loạn, ai nấy đều lo sợ mình sẽ trở thành nạn nhân tiếp theo.

Chương 71