Khi cầm tờ giấy chẩn đoán trên tay, tôi ngồi yên trên xe lăn, ngoan ngoãn chờ dì quay lại. Hôm nay là kỷ niệm ba năm ngày cưới của tôi và Cố Hoài. Ba năm trước, tôi đã đẩy Cố Hoài ra khỏi đầu chiếc xe tải đang lao tới, còn bản thân thì bị cuốn vào gầm xe, mất đi đôi chân. Tôi từng nói với anh ấy rằng tôi không cần sự thương hại hay áy náy, càng không cần anh ấy phải trả ơn bằng cách hy sinh cuộc sống của mình. Nhưng anh không rời đi, còn kiên trì chăm sóc tôi, nửa năm sau đã cầu hôn tôi. Video cầu hôn hoành tráng được đăng tải lên mạng. Chúng tôi bước vào lễ đường trong vô vàn lời chúc phúc của cư dân mạng, thế nhưng càng về sau, anh lại như biến thành một con người hoàn toàn khác. Anh hầu như không quay về nhà chung, đến cả tiệc tùng cần thiết ở công ty, người đi cùng anh cũng chỉ là cô thư ký. Chúng tôi từng vì chuyện này mà cãi nhau, nhưng Cố Hoài đã nói: “Giang Nhiễm, em đừng quên, em là người tàn tật.” Nhìn ống quần trống rỗng của mình, cuộc cãi vã đó kết thúc trong sự im…
Chương 3: Tin Nhắn Của Cố Nguyệt
Tàn Tật Ngược Tâm - Mèo Không Ăn CáTác giả: Mèo Không Ăn CáTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Trọng SinhKhi cầm tờ giấy chẩn đoán trên tay, tôi ngồi yên trên xe lăn, ngoan ngoãn chờ dì quay lại. Hôm nay là kỷ niệm ba năm ngày cưới của tôi và Cố Hoài. Ba năm trước, tôi đã đẩy Cố Hoài ra khỏi đầu chiếc xe tải đang lao tới, còn bản thân thì bị cuốn vào gầm xe, mất đi đôi chân. Tôi từng nói với anh ấy rằng tôi không cần sự thương hại hay áy náy, càng không cần anh ấy phải trả ơn bằng cách hy sinh cuộc sống của mình. Nhưng anh không rời đi, còn kiên trì chăm sóc tôi, nửa năm sau đã cầu hôn tôi. Video cầu hôn hoành tráng được đăng tải lên mạng. Chúng tôi bước vào lễ đường trong vô vàn lời chúc phúc của cư dân mạng, thế nhưng càng về sau, anh lại như biến thành một con người hoàn toàn khác. Anh hầu như không quay về nhà chung, đến cả tiệc tùng cần thiết ở công ty, người đi cùng anh cũng chỉ là cô thư ký. Chúng tôi từng vì chuyện này mà cãi nhau, nhưng Cố Hoài đã nói: “Giang Nhiễm, em đừng quên, em là người tàn tật.” Nhìn ống quần trống rỗng của mình, cuộc cãi vã đó kết thúc trong sự im… Tôi và Cố Hoài quen nhau vì một vụ tai nạn.Hôm ấy, tôi đi ngang qua ngã tư, nhìn thấy Cố Hoài đang cúi đầu nhìn điện thoại, nhíu mày.Phía trước là một chiếc xe tải lớn đang lao đến.Tôi theo phản xạ đẩy anh ra.Không ngờ sau cú phanh gấp, chiếc xe tải mất lái lật nghiêng, đè lên tôi.Sau đó, tôi được đưa vào bệnh viện.Nửa năm sau, Cố Hoài mặt đỏ bừng tỏ tình với tôi.Tôi lo lắng từ chối, nhìn anh rời đi, tôi chui vào chăn mà khóc thút thít.Không ngờ, Cố Hoài quay lại, ôm chầm lấy tôi:“Ngốc này.”Sau khi kết hôn, Cố Hoài thật sự rất cưng chiều tôi.Chỉ là tôi luôn sống quá dè dặt, cẩn thận.Cộng thêm việc thân phận của Tô Dĩ khá nhạy cảm, tôi có chút hối hận vì đã tranh cãi với Cố Hoài trong quãng thời gian ấy, nên khi nhận được tin nhắn của Cố Nguyệt, tôi không hề do dự.Tôi bảo tài xế đưa mình đến hội sở mà Cố Nguyệt đã nói đến.Trà Đá Dịch Quán- Trà Đá Dịch Quán -
Tôi và Cố Hoài quen nhau vì một vụ tai nạn.
Hôm ấy, tôi đi ngang qua ngã tư, nhìn thấy Cố Hoài đang cúi đầu nhìn điện thoại, nhíu mày.
Phía trước là một chiếc xe tải lớn đang lao đến.
Tôi theo phản xạ đẩy anh ra.
Không ngờ sau cú phanh gấp, chiếc xe tải mất lái lật nghiêng, đè lên tôi.
Sau đó, tôi được đưa vào bệnh viện.
Nửa năm sau, Cố Hoài mặt đỏ bừng tỏ tình với tôi.
Tôi lo lắng từ chối, nhìn anh rời đi, tôi chui vào chăn mà khóc thút thít.
Không ngờ, Cố Hoài quay lại, ôm chầm lấy tôi:
“Ngốc này.”
Sau khi kết hôn, Cố Hoài thật sự rất cưng chiều tôi.
Chỉ là tôi luôn sống quá dè dặt, cẩn thận.
Cộng thêm việc thân phận của Tô Dĩ khá nhạy cảm, tôi có chút hối hận vì đã tranh cãi với Cố Hoài trong quãng thời gian ấy, nên khi nhận được tin nhắn của Cố Nguyệt, tôi không hề do dự.
Tôi bảo tài xế đưa mình đến hội sở mà Cố Nguyệt đã nói đến.
Trà Đá Dịch Quán
- Trà Đá Dịch Quán -
Tàn Tật Ngược Tâm - Mèo Không Ăn CáTác giả: Mèo Không Ăn CáTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Trọng SinhKhi cầm tờ giấy chẩn đoán trên tay, tôi ngồi yên trên xe lăn, ngoan ngoãn chờ dì quay lại. Hôm nay là kỷ niệm ba năm ngày cưới của tôi và Cố Hoài. Ba năm trước, tôi đã đẩy Cố Hoài ra khỏi đầu chiếc xe tải đang lao tới, còn bản thân thì bị cuốn vào gầm xe, mất đi đôi chân. Tôi từng nói với anh ấy rằng tôi không cần sự thương hại hay áy náy, càng không cần anh ấy phải trả ơn bằng cách hy sinh cuộc sống của mình. Nhưng anh không rời đi, còn kiên trì chăm sóc tôi, nửa năm sau đã cầu hôn tôi. Video cầu hôn hoành tráng được đăng tải lên mạng. Chúng tôi bước vào lễ đường trong vô vàn lời chúc phúc của cư dân mạng, thế nhưng càng về sau, anh lại như biến thành một con người hoàn toàn khác. Anh hầu như không quay về nhà chung, đến cả tiệc tùng cần thiết ở công ty, người đi cùng anh cũng chỉ là cô thư ký. Chúng tôi từng vì chuyện này mà cãi nhau, nhưng Cố Hoài đã nói: “Giang Nhiễm, em đừng quên, em là người tàn tật.” Nhìn ống quần trống rỗng của mình, cuộc cãi vã đó kết thúc trong sự im… Tôi và Cố Hoài quen nhau vì một vụ tai nạn.Hôm ấy, tôi đi ngang qua ngã tư, nhìn thấy Cố Hoài đang cúi đầu nhìn điện thoại, nhíu mày.Phía trước là một chiếc xe tải lớn đang lao đến.Tôi theo phản xạ đẩy anh ra.Không ngờ sau cú phanh gấp, chiếc xe tải mất lái lật nghiêng, đè lên tôi.Sau đó, tôi được đưa vào bệnh viện.Nửa năm sau, Cố Hoài mặt đỏ bừng tỏ tình với tôi.Tôi lo lắng từ chối, nhìn anh rời đi, tôi chui vào chăn mà khóc thút thít.Không ngờ, Cố Hoài quay lại, ôm chầm lấy tôi:“Ngốc này.”Sau khi kết hôn, Cố Hoài thật sự rất cưng chiều tôi.Chỉ là tôi luôn sống quá dè dặt, cẩn thận.Cộng thêm việc thân phận của Tô Dĩ khá nhạy cảm, tôi có chút hối hận vì đã tranh cãi với Cố Hoài trong quãng thời gian ấy, nên khi nhận được tin nhắn của Cố Nguyệt, tôi không hề do dự.Tôi bảo tài xế đưa mình đến hội sở mà Cố Nguyệt đã nói đến.Trà Đá Dịch Quán- Trà Đá Dịch Quán -