Tác giả:

Ta là một cung nữ, số phận đã định sẵn là thấp kém, hèn mọn.   Kiếp trước, ta biết rõ thân phận của mình thấp kém, hèn mọn nên chỉ biết trung thành với chủ.   Còn chủ tử của ta là một công chúa của nước Đông Chiếu. Vì đất nước chiến bại, nàng ấy phải trở thành công chúa đi hòa thân, gả sang làm thiếp của vua nước Bắc Hạ.   Cho dù mang thân phận là công chúa hòa thân, chủ tử của ta vẫn giữ nguyên dáng vẻ thanh khiết như tiên tử, thanh đạm như hoa cúc, lãnh đạm không tranh với đời. Chủ tử của ta bảo rằng trong cuộc hôn nhân chính trị này nàng không thể chịu nhục. Thế nên nàng muốn phải xây dựng tình cảm với hoàng thượng trước. Thế là sau khi vào cung chủ tử của ta liền từ chối thị tẩm, khiến hoàng thượng vì tức giận. Vấn đề là, hoàng thượng tức giận tội vô lễ của nàng mà lại trừng phạt ta, cung nữ đi theo nàng, quỳ suốt một đêm trong tuyết.   Chưa dừng lại ở đấy, trong buổi ra mắt nơi hậu cung, chủ tử của ta mặc một bộ trang phục thuần trắng, hoàng hậu vì muốn thị uy với nàng mà lại…

Chương 4: Thị tẩm

Cung Nữ Trở Mình - Tiểu SưuTác giả: Tiểu SưuTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng SinhTa là một cung nữ, số phận đã định sẵn là thấp kém, hèn mọn.   Kiếp trước, ta biết rõ thân phận của mình thấp kém, hèn mọn nên chỉ biết trung thành với chủ.   Còn chủ tử của ta là một công chúa của nước Đông Chiếu. Vì đất nước chiến bại, nàng ấy phải trở thành công chúa đi hòa thân, gả sang làm thiếp của vua nước Bắc Hạ.   Cho dù mang thân phận là công chúa hòa thân, chủ tử của ta vẫn giữ nguyên dáng vẻ thanh khiết như tiên tử, thanh đạm như hoa cúc, lãnh đạm không tranh với đời. Chủ tử của ta bảo rằng trong cuộc hôn nhân chính trị này nàng không thể chịu nhục. Thế nên nàng muốn phải xây dựng tình cảm với hoàng thượng trước. Thế là sau khi vào cung chủ tử của ta liền từ chối thị tẩm, khiến hoàng thượng vì tức giận. Vấn đề là, hoàng thượng tức giận tội vô lễ của nàng mà lại trừng phạt ta, cung nữ đi theo nàng, quỳ suốt một đêm trong tuyết.   Chưa dừng lại ở đấy, trong buổi ra mắt nơi hậu cung, chủ tử của ta mặc một bộ trang phục thuần trắng, hoàng hậu vì muốn thị uy với nàng mà lại… Khi hoàng thượng định trút cơn giận lên đám hạ nhân chúng ta, ta liền quỳ trước mặt Mai Thu Hương, dõng dạc cất cao giọng: - Nương nương, ngài quên lời căn dặn của quân chủ Đông Chiếu rồi sao? Phải tận tâm hầu hạ hoàng thượng, không được tùy tiện như khi còn là công chúa nữa. Kể từ khi lên kiệu sang Bắc Hạ, ngài đã trở thành người phụ nữ của hoàng thượng và chỉ có thể làm người phụ nữ của hoàng thượng mà thôi. Kiếp trước chính vì Mai Thu Hương không chịu thị tẩm, khiến quan hệ hai nước xấu đi, Đông Chiếu đã khó khăn nay lại càng thêm khó khăn, quê hương của chúng ta phải chịu mất thêm mấy thành trì, lãnh thổ bị thu hẹp, đời sống người dân lầm than. Ta khuyên ả thị tẩm, lấy lòng hoàng thượng để đổi lấy hòa bình ngắn hạn cho Đông Chiếu, ả lại thản nhiên để cung nữ sơn móng tay cho mình: - Nếu chỉ dùng sự trao đổi như vậy, tình cảm giữa ta và hoàng thượng sẽ không còn trong sáng và thuần khiết, ngươi sau này đừng nhắc nữa. Kiếp này sống lại, ta không chỉ muốn thoát thân một mình mà còn muốn giúp đất nước và người dân Đông Chiếu không phải chịu liên lụy bởi ả đàn bà độc ác thích ra vẻ cao ngạo này nữa. À muốn thanh cao, ta sẽ để cho ả đứng đến nơi cao mà không thể xuống. Ta để lộ cần cổ trắng ngần, nước mắt lưng tròng, nghẹn ngào mà thẹn thùng nói: - Nương nương, hoàng thượng anh tuấn phi phàm, là mộng xuân của bao thiếu nữ, chẳng lẽ ngài lại nghĩ trở thành người phụ nữ của ngài ấy là làm nhục ngài sao? Hơn nữa, hoàng thượng là thiên tử, tất cả chúng ta đều không thể trái lệnh của thiên tử. Mong nương nương nghĩ lại! Có lẽ Mai Thu Hương không ngờ ta lại thẳng thắn khuyên răn như vậy, chặn đứng mọi đường lui của ả. Gương mặt thanh khiết của ả bỗng chốc như rạn nứt, vỡ vụn. Thế nhưng, vì những lời thanh cao đã lỡ nói ra trước mặt hoàng thượng ban nãy, Mai Thu Hương vẫn cứng đầu quay lưng về phía mọi người, cất giọng lạnh nhạt để tỏ khí khái: - Tình cảm là việc tự nhiên, bổn cung không thích bị ép buộc. Hoàng thượng tức đến bật cười: - Được, được, thị tẩm cho trẫm, là ép buộc ngươi sao? Trẫm… Để ngăn hoàng thượng phạt những người trong cung Nguyên Mai, ta vội quay sang cầu xin hoàng thượng: - Xin hoàng thượng thứ tội, công chúa chỉ là nhất thời nghĩ không thông, dù sao ngài cũng anh tuấn phi phàm, có người nữ nhân nào không động lòng chứ, nô tỳ… Ta giả vờ ngã vào chân ngài ấy, mái tóc đen như tuyết, hương thơm phảng phất khiến ánh mắt ngài ấy tối sầm lại, một tay ôm lấy ta: - Mai Phi không để ý đến trẫm, cũng có không ít người khác yêu mến trẫm. Nói xong hoàng thượng liền ôm ta lên kiệu mềm rồi đi mất. Mai Thu Hương chậm chạp không chịu thị tẩm, chẳng qua là muốn nam nhân nghĩ càng khó có được càng quý trọng. Ả không muốn trở thành một người nữ nhân như trong hậu cung, chủ động đón ý hùa theo hoàng thượng. Vì vậy, ả không thị tẩm, nhưng tỉ mỉ sắp xếp lần đầu gặp gỡ với hoàng thượng. Ả muốn dùng kế hoãn binh, tạo ra sự khác biệt mà thanh tao. Kiếp trước, phương pháp này vô cùng hiệu quả. Thành công khiến hoàng thượng hứng thú, sau khi bị từ chối, hoàng thượng trút giận lên người trong cung Nguyên Mai, nhưng sau đó lại đặt Mai Thu Hương vào lòng, một thời gian sủng ái vô cùng. Dù vậy, việc một vị hoàng đế anh minh mất mặt trước mọi người, cũng là một cái gai nằm mãi trong lòng.

Khi hoàng thượng định trút cơn giận lên đám hạ nhân chúng ta, ta liền quỳ trước mặt Mai Thu Hương, dõng dạc cất cao giọng:

 

- Nương nương, ngài quên lời căn dặn của quân chủ Đông Chiếu rồi sao? Phải tận tâm hầu hạ hoàng thượng, không được tùy tiện như khi còn là công chúa nữa. Kể từ khi lên kiệu sang Bắc Hạ, ngài đã trở thành người phụ nữ của hoàng thượng và chỉ có thể làm người phụ nữ của hoàng thượng mà thôi.

 

Kiếp trước chính vì Mai Thu Hương không chịu thị tẩm, khiến quan hệ hai nước xấu đi, Đông Chiếu đã khó khăn nay lại càng thêm khó khăn, quê hương của chúng ta phải chịu mất thêm mấy thành trì, lãnh thổ bị thu hẹp, đời sống người dân lầm than.

 

Ta khuyên ả thị tẩm, lấy lòng hoàng thượng để đổi lấy hòa bình ngắn hạn cho Đông Chiếu, ả lại thản nhiên để cung nữ sơn móng tay cho mình:

 

- Nếu chỉ dùng sự trao đổi như vậy, tình cảm giữa ta và hoàng thượng sẽ không còn trong sáng và thuần khiết, ngươi sau này đừng nhắc nữa.

 

Kiếp này sống lại, ta không chỉ muốn thoát thân một mình mà còn muốn giúp đất nước và người dân Đông Chiếu không phải chịu liên lụy bởi ả đàn bà độc ác thích ra vẻ cao ngạo này nữa. À muốn thanh cao, ta sẽ để cho ả đứng đến nơi cao mà không thể xuống.

 

Ta để lộ cần cổ trắng ngần, nước mắt lưng tròng, nghẹn ngào mà thẹn thùng nói:

 

- Nương nương, hoàng thượng anh tuấn phi phàm, là mộng xuân của bao thiếu nữ, chẳng lẽ ngài lại nghĩ trở thành người phụ nữ của ngài ấy là làm nhục ngài sao? Hơn nữa, hoàng thượng là thiên tử, tất cả chúng ta đều không thể trái lệnh của thiên tử. Mong nương nương nghĩ lại!

 

Có lẽ Mai Thu Hương không ngờ ta lại thẳng thắn khuyên răn như vậy, chặn đứng mọi đường lui của ả.

 

Gương mặt thanh khiết của ả bỗng chốc như rạn nứt, vỡ vụn. Thế nhưng, vì những lời thanh cao đã lỡ nói ra trước mặt hoàng thượng ban nãy, Mai Thu Hương vẫn cứng đầu quay lưng về phía mọi người, cất giọng lạnh nhạt để tỏ khí khái:

 

- Tình cảm là việc tự nhiên, bổn cung không thích bị ép buộc.

 

Hoàng thượng tức đến bật cười:

 

- Được, được, thị tẩm cho trẫm, là ép buộc ngươi sao? Trẫm…

 

Để ngăn hoàng thượng phạt những người trong cung Nguyên Mai, ta vội quay sang cầu xin hoàng thượng:

 

- Xin hoàng thượng thứ tội, công chúa chỉ là nhất thời nghĩ không thông, dù sao ngài cũng anh tuấn phi phàm, có người nữ nhân nào không động lòng chứ, nô tỳ…

 

Ta giả vờ ngã vào chân ngài ấy, mái tóc đen như tuyết, hương thơm phảng phất khiến ánh mắt ngài ấy tối sầm lại, một tay ôm lấy ta:

 

- Mai Phi không để ý đến trẫm, cũng có không ít người khác yêu mến trẫm.

 

Nói xong hoàng thượng liền ôm ta lên kiệu mềm rồi đi mất.

 

Mai Thu Hương chậm chạp không chịu thị tẩm, chẳng qua là muốn nam nhân nghĩ càng khó có được càng quý trọng.

 

Ả không muốn trở thành một người nữ nhân như trong hậu cung, chủ động đón ý hùa theo hoàng thượng.

 

Vì vậy, ả không thị tẩm, nhưng tỉ mỉ sắp xếp lần đầu gặp gỡ với hoàng thượng. Ả muốn dùng kế hoãn binh, tạo ra sự khác biệt mà thanh tao.

 

Kiếp trước, phương pháp này vô cùng hiệu quả. Thành công khiến hoàng thượng hứng thú, sau khi bị từ chối, hoàng thượng trút giận lên người trong cung Nguyên Mai, nhưng sau đó lại đặt Mai Thu Hương vào lòng, một thời gian sủng ái vô cùng.

 

Dù vậy, việc một vị hoàng đế anh minh mất mặt trước mọi người, cũng là một cái gai nằm mãi trong lòng.

Cung Nữ Trở Mình - Tiểu SưuTác giả: Tiểu SưuTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng SinhTa là một cung nữ, số phận đã định sẵn là thấp kém, hèn mọn.   Kiếp trước, ta biết rõ thân phận của mình thấp kém, hèn mọn nên chỉ biết trung thành với chủ.   Còn chủ tử của ta là một công chúa của nước Đông Chiếu. Vì đất nước chiến bại, nàng ấy phải trở thành công chúa đi hòa thân, gả sang làm thiếp của vua nước Bắc Hạ.   Cho dù mang thân phận là công chúa hòa thân, chủ tử của ta vẫn giữ nguyên dáng vẻ thanh khiết như tiên tử, thanh đạm như hoa cúc, lãnh đạm không tranh với đời. Chủ tử của ta bảo rằng trong cuộc hôn nhân chính trị này nàng không thể chịu nhục. Thế nên nàng muốn phải xây dựng tình cảm với hoàng thượng trước. Thế là sau khi vào cung chủ tử của ta liền từ chối thị tẩm, khiến hoàng thượng vì tức giận. Vấn đề là, hoàng thượng tức giận tội vô lễ của nàng mà lại trừng phạt ta, cung nữ đi theo nàng, quỳ suốt một đêm trong tuyết.   Chưa dừng lại ở đấy, trong buổi ra mắt nơi hậu cung, chủ tử của ta mặc một bộ trang phục thuần trắng, hoàng hậu vì muốn thị uy với nàng mà lại… Khi hoàng thượng định trút cơn giận lên đám hạ nhân chúng ta, ta liền quỳ trước mặt Mai Thu Hương, dõng dạc cất cao giọng: - Nương nương, ngài quên lời căn dặn của quân chủ Đông Chiếu rồi sao? Phải tận tâm hầu hạ hoàng thượng, không được tùy tiện như khi còn là công chúa nữa. Kể từ khi lên kiệu sang Bắc Hạ, ngài đã trở thành người phụ nữ của hoàng thượng và chỉ có thể làm người phụ nữ của hoàng thượng mà thôi. Kiếp trước chính vì Mai Thu Hương không chịu thị tẩm, khiến quan hệ hai nước xấu đi, Đông Chiếu đã khó khăn nay lại càng thêm khó khăn, quê hương của chúng ta phải chịu mất thêm mấy thành trì, lãnh thổ bị thu hẹp, đời sống người dân lầm than. Ta khuyên ả thị tẩm, lấy lòng hoàng thượng để đổi lấy hòa bình ngắn hạn cho Đông Chiếu, ả lại thản nhiên để cung nữ sơn móng tay cho mình: - Nếu chỉ dùng sự trao đổi như vậy, tình cảm giữa ta và hoàng thượng sẽ không còn trong sáng và thuần khiết, ngươi sau này đừng nhắc nữa. Kiếp này sống lại, ta không chỉ muốn thoát thân một mình mà còn muốn giúp đất nước và người dân Đông Chiếu không phải chịu liên lụy bởi ả đàn bà độc ác thích ra vẻ cao ngạo này nữa. À muốn thanh cao, ta sẽ để cho ả đứng đến nơi cao mà không thể xuống. Ta để lộ cần cổ trắng ngần, nước mắt lưng tròng, nghẹn ngào mà thẹn thùng nói: - Nương nương, hoàng thượng anh tuấn phi phàm, là mộng xuân của bao thiếu nữ, chẳng lẽ ngài lại nghĩ trở thành người phụ nữ của ngài ấy là làm nhục ngài sao? Hơn nữa, hoàng thượng là thiên tử, tất cả chúng ta đều không thể trái lệnh của thiên tử. Mong nương nương nghĩ lại! Có lẽ Mai Thu Hương không ngờ ta lại thẳng thắn khuyên răn như vậy, chặn đứng mọi đường lui của ả. Gương mặt thanh khiết của ả bỗng chốc như rạn nứt, vỡ vụn. Thế nhưng, vì những lời thanh cao đã lỡ nói ra trước mặt hoàng thượng ban nãy, Mai Thu Hương vẫn cứng đầu quay lưng về phía mọi người, cất giọng lạnh nhạt để tỏ khí khái: - Tình cảm là việc tự nhiên, bổn cung không thích bị ép buộc. Hoàng thượng tức đến bật cười: - Được, được, thị tẩm cho trẫm, là ép buộc ngươi sao? Trẫm… Để ngăn hoàng thượng phạt những người trong cung Nguyên Mai, ta vội quay sang cầu xin hoàng thượng: - Xin hoàng thượng thứ tội, công chúa chỉ là nhất thời nghĩ không thông, dù sao ngài cũng anh tuấn phi phàm, có người nữ nhân nào không động lòng chứ, nô tỳ… Ta giả vờ ngã vào chân ngài ấy, mái tóc đen như tuyết, hương thơm phảng phất khiến ánh mắt ngài ấy tối sầm lại, một tay ôm lấy ta: - Mai Phi không để ý đến trẫm, cũng có không ít người khác yêu mến trẫm. Nói xong hoàng thượng liền ôm ta lên kiệu mềm rồi đi mất. Mai Thu Hương chậm chạp không chịu thị tẩm, chẳng qua là muốn nam nhân nghĩ càng khó có được càng quý trọng. Ả không muốn trở thành một người nữ nhân như trong hậu cung, chủ động đón ý hùa theo hoàng thượng. Vì vậy, ả không thị tẩm, nhưng tỉ mỉ sắp xếp lần đầu gặp gỡ với hoàng thượng. Ả muốn dùng kế hoãn binh, tạo ra sự khác biệt mà thanh tao. Kiếp trước, phương pháp này vô cùng hiệu quả. Thành công khiến hoàng thượng hứng thú, sau khi bị từ chối, hoàng thượng trút giận lên người trong cung Nguyên Mai, nhưng sau đó lại đặt Mai Thu Hương vào lòng, một thời gian sủng ái vô cùng. Dù vậy, việc một vị hoàng đế anh minh mất mặt trước mọi người, cũng là một cái gai nằm mãi trong lòng.

Chương 4: Thị tẩm