Tác giả:

Ta là một cung nữ, số phận đã định sẵn là thấp kém, hèn mọn.   Kiếp trước, ta biết rõ thân phận của mình thấp kém, hèn mọn nên chỉ biết trung thành với chủ.   Còn chủ tử của ta là một công chúa của nước Đông Chiếu. Vì đất nước chiến bại, nàng ấy phải trở thành công chúa đi hòa thân, gả sang làm thiếp của vua nước Bắc Hạ.   Cho dù mang thân phận là công chúa hòa thân, chủ tử của ta vẫn giữ nguyên dáng vẻ thanh khiết như tiên tử, thanh đạm như hoa cúc, lãnh đạm không tranh với đời. Chủ tử của ta bảo rằng trong cuộc hôn nhân chính trị này nàng không thể chịu nhục. Thế nên nàng muốn phải xây dựng tình cảm với hoàng thượng trước. Thế là sau khi vào cung chủ tử của ta liền từ chối thị tẩm, khiến hoàng thượng vì tức giận. Vấn đề là, hoàng thượng tức giận tội vô lễ của nàng mà lại trừng phạt ta, cung nữ đi theo nàng, quỳ suốt một đêm trong tuyết.   Chưa dừng lại ở đấy, trong buổi ra mắt nơi hậu cung, chủ tử của ta mặc một bộ trang phục thuần trắng, hoàng hậu vì muốn thị uy với nàng mà lại…

Chương 6: Ngang hàng

Cung Nữ Trở Mình - Tiểu SưuTác giả: Tiểu SưuTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng SinhTa là một cung nữ, số phận đã định sẵn là thấp kém, hèn mọn.   Kiếp trước, ta biết rõ thân phận của mình thấp kém, hèn mọn nên chỉ biết trung thành với chủ.   Còn chủ tử của ta là một công chúa của nước Đông Chiếu. Vì đất nước chiến bại, nàng ấy phải trở thành công chúa đi hòa thân, gả sang làm thiếp của vua nước Bắc Hạ.   Cho dù mang thân phận là công chúa hòa thân, chủ tử của ta vẫn giữ nguyên dáng vẻ thanh khiết như tiên tử, thanh đạm như hoa cúc, lãnh đạm không tranh với đời. Chủ tử của ta bảo rằng trong cuộc hôn nhân chính trị này nàng không thể chịu nhục. Thế nên nàng muốn phải xây dựng tình cảm với hoàng thượng trước. Thế là sau khi vào cung chủ tử của ta liền từ chối thị tẩm, khiến hoàng thượng vì tức giận. Vấn đề là, hoàng thượng tức giận tội vô lễ của nàng mà lại trừng phạt ta, cung nữ đi theo nàng, quỳ suốt một đêm trong tuyết.   Chưa dừng lại ở đấy, trong buổi ra mắt nơi hậu cung, chủ tử của ta mặc một bộ trang phục thuần trắng, hoàng hậu vì muốn thị uy với nàng mà lại… Kiếp trước, hoàng hậu làm khó, lệnh người lột bỏ trang phục của Mai Thu Hương trước mọi người. Để bảo vệ phẩm giá của chủ tử, ta tiến lên ngăn cản, không cho ai mạo phạm ả ta mà mang tội phạm thượng.  Còn Mai Thu Hương an toàn núp sau lưng ta, đợi hoàng thượng đến ả ta được cho phép mặc y phục quê hương, một thời gian trong hậu cung rất nổi bật. Còn ta bị lệnh đánh ba mươi trượng, ả không có lấy một câu cầu xin. Ta nằm trên giường suốt một tháng mới xuống giường được, còn để lại di chứng đau nhức mỗi khi trời mưa. Kiếp này cũng vậy. Trước lời nói và thái độ cao ngạo của Mai Thu Hương, các vị nương nương đều cảm thấy phẫn nộ, hoàng hậu lệnh lột bỏ trang phục của ả ta ngay tại chỗ. Vài ma ma to khỏe tiến lại, Mai Thu Hương cuối cùng hoảng hốt. Ả chạy về phía ta, lớn tiếng kêu: - Thu Nguyệt cứu bổn cung. Thế nhưng kiếp này, ta sẽ không làm lá chắn cho ả nữa. Hơn nữa, ta đã không còn là cung nữ để ả sai khiến như trước. Tuy nhiên, ta cũng biết, hoàn cảnh này ta không thể trở mặt quá nhanh, quá vô tình. Thế là ta vội vàng quỳ xuống đất: - Cầu xin hoàng hậu nương nương khai ân, tha cho Mai Phi. Ngài ấy biết sai rồi, không nên khinh thường cung quy, xin nương nương tha thứ cho ngài ấy. Nhưng ta người thấp lời nhẹ, trong cảnh hỗn loạn, như một viên đá nhỏ rơi vào biển sóng dữ, chẳng tạo nên chút gợn sóng nào. Mai Thu Hương bị mọi người xé rách trang phục, lộ ra nội y. Tóc tai rối bù, son phấn lộn xộn trên mặt, chẳng còn chút dáng vẻ tiên nữ thanh khiết vừa rồi, giờ chỉ như một con ả ăn mày. Hoàng thượng đến muộn hơn kiếp trước một chút, nhìn thấy ta nước mắt lưng tròng quỳ cầu hoàng hậu, và Mai Thu Hương lôi thôi lếch thếch. Hắn thoáng chút chán ghét nhìn Mai Thu Hương, nhìn ta sâu sắc, rồi cười hỏi hoàng hậu có chuyện gì. Hoàng hậu ba phần chột dạ, lần đầu tiên chào hỏi đã làm khó phi tần trước mặt mọi người, bà ta cũng sợ bị hoàng thượng trách phạt. Trong khoảnh khắc hoàng hậu chần chừ ấy, ta tranh thủ trả lời: - Khởi bẩm bệ hạ, lỗi là của thần thiếp, chưa kịp nhắc nhở tiểu chủ thay y phục cung đình, mạo phạm nương nương, phá hỏng cung quy. Xin bệ hạ và nương nương khai ân, tha cho tiểu chủ lần này thất lễ, lần sau chắc chắn không dám vượt quá như vậy. Ta thay hoàng hậu đổ hết mọi tội lỗi lên Mai Thu Hương, hoàng hậu hài lòng cười: - Mai Phi không hiểu chuyện, nhưng Nguyệt Đáp Ứng lại rất hiểu đại nghĩa. Hoàng thượng cũng hài lòng gật đầu, ánh mắt đầy hứng thú nhìn ta. - Mai Phi nhiều lần phạm cung quy, giáng làm Quý Nhân. Nguyệt Đáp Ứng cần cù siêng năng, thăng làm Quý Nhân. Thế là ta và Mai Thu Hương đã trở nên ngang hàng với nhau rồi. Ta lấy lý do chủ tớ tình thâm, xin hoàng hậu cho phép ta được ở cùng Mai Thu Hương trong một cung. Ta muốn tận mắt thấy Mai Thu Hương rơi khỏi bệ thờ như thế nào. Khi ta theo Mai Thu Hương trở về Nguyên Mai Cung, vẻ mặt thanh khiết của ả không giữ được nữa, xoay lưng đi liền đẩy ta ngã xuống đất. Ngữ điệu của ả cũng không còn thanh lãnh vân đạm phong khinh nữa mà trở nên vô cùng cay nghiệt: - Ngươi làm cung nữ mà ngay cả chủ tử cũng không bảo vệ được, có xứng đáng với những lời dặn dò của phụ hoàng mẫu hậu của ta khi xưa không? Ta không thể gánh tội thay, ả liền dùng đạo đức trói buộc và trách mắng ta. Kiếp trước cho đến kiếp này, từ trước cho đến nay, Mai Thu Hương vẫn luôn ích kỷ và xảo quyệt như vậy. Thủ đoạn mà ả thích nhất là dùng đạo đức, dùng tình cảm để những người xung quanh phải bảo vệ ả khỏi những mưu kế, vì ả mà hi sinh. Nhưng ta đã c.h.ế.t một lần, dù ả có nói bao nhiêu đạo đức nhân nghĩa, đối với ta cũng vô dụng.

Kiếp trước, hoàng hậu làm khó, lệnh người lột bỏ trang phục của Mai Thu Hương trước mọi người. Để bảo vệ phẩm giá của chủ tử, ta tiến lên ngăn cản, không cho ai mạo phạm ả ta mà mang tội phạm thượng.  Còn Mai Thu Hương an toàn núp sau lưng ta, đợi hoàng thượng đến ả ta được cho phép mặc y phục quê hương, một thời gian trong hậu cung rất nổi bật. Còn ta bị lệnh đánh ba mươi trượng, ả không có lấy một câu cầu xin. Ta nằm trên giường suốt một tháng mới xuống giường được, còn để lại di chứng đau nhức mỗi khi trời mưa.

 

Kiếp này cũng vậy. Trước lời nói và thái độ cao ngạo của Mai Thu Hương, các vị nương nương đều cảm thấy phẫn nộ, hoàng hậu lệnh lột bỏ trang phục của ả ta ngay tại chỗ.

 

Vài ma ma to khỏe tiến lại, Mai Thu Hương cuối cùng hoảng hốt. Ả chạy về phía ta, lớn tiếng kêu:

 

- Thu Nguyệt cứu bổn cung.

 

Thế nhưng kiếp này, ta sẽ không làm lá chắn cho ả nữa. Hơn nữa, ta đã không còn là cung nữ để ả sai khiến như trước.

 

Tuy nhiên, ta cũng biết, hoàn cảnh này ta không thể trở mặt quá nhanh, quá vô tình. Thế là ta vội vàng quỳ xuống đất:

 

- Cầu xin hoàng hậu nương nương khai ân, tha cho Mai Phi. Ngài ấy biết sai rồi, không nên khinh thường cung quy, xin nương nương tha thứ cho ngài ấy.

 

Nhưng ta người thấp lời nhẹ, trong cảnh hỗn loạn, như một viên đá nhỏ rơi vào biển sóng dữ, chẳng tạo nên chút gợn sóng nào.

 

Mai Thu Hương bị mọi người xé rách trang phục, lộ ra nội y.

 

Tóc tai rối bù, son phấn lộn xộn trên mặt, chẳng còn chút dáng vẻ tiên nữ thanh khiết vừa rồi, giờ chỉ như một con ả ăn mày.

 

Hoàng thượng đến muộn hơn kiếp trước một chút, nhìn thấy ta nước mắt lưng tròng quỳ cầu hoàng hậu, và Mai Thu Hương lôi thôi lếch thếch.

 

Hắn thoáng chút chán ghét nhìn Mai Thu Hương, nhìn ta sâu sắc, rồi cười hỏi hoàng hậu có chuyện gì.

 

Hoàng hậu ba phần chột dạ, lần đầu tiên chào hỏi đã làm khó phi tần trước mặt mọi người, bà ta cũng sợ bị hoàng thượng trách phạt.

 

Trong khoảnh khắc hoàng hậu chần chừ ấy, ta tranh thủ trả lời:

 

- Khởi bẩm bệ hạ, lỗi là của thần thiếp, chưa kịp nhắc nhở tiểu chủ thay y phục cung đình, mạo phạm nương nương, phá hỏng cung quy. Xin bệ hạ và nương nương khai ân, tha cho tiểu chủ lần này thất lễ, lần sau chắc chắn không dám vượt quá như vậy.

 

Ta thay hoàng hậu đổ hết mọi tội lỗi lên Mai Thu Hương, hoàng hậu hài lòng cười:

 

- Mai Phi không hiểu chuyện, nhưng Nguyệt Đáp Ứng lại rất hiểu đại nghĩa.

 

Hoàng thượng cũng hài lòng gật đầu, ánh mắt đầy hứng thú nhìn ta.

 

- Mai Phi nhiều lần phạm cung quy, giáng làm Quý Nhân. Nguyệt Đáp Ứng cần cù siêng năng, thăng làm Quý Nhân.

 

Thế là ta và Mai Thu Hương đã trở nên ngang hàng với nhau rồi.

 

Ta lấy lý do chủ tớ tình thâm, xin hoàng hậu cho phép ta được ở cùng Mai Thu Hương trong một cung. Ta muốn tận mắt thấy Mai Thu Hương rơi khỏi bệ thờ như thế nào.

 

Khi ta theo Mai Thu Hương trở về Nguyên Mai Cung, vẻ mặt thanh khiết của ả không giữ được nữa, xoay lưng đi liền đẩy ta ngã xuống đất. Ngữ điệu của ả cũng không còn thanh lãnh vân đạm phong khinh nữa mà trở nên vô cùng cay nghiệt:

 

- Ngươi làm cung nữ mà ngay cả chủ tử cũng không bảo vệ được, có xứng đáng với những lời dặn dò của phụ hoàng mẫu hậu của ta khi xưa không?

 

Ta không thể gánh tội thay, ả liền dùng đạo đức trói buộc và trách mắng ta.

 

Kiếp trước cho đến kiếp này, từ trước cho đến nay, Mai Thu Hương vẫn luôn ích kỷ và xảo quyệt như vậy. Thủ đoạn mà ả thích nhất là dùng đạo đức, dùng tình cảm để những người xung quanh phải bảo vệ ả khỏi những mưu kế, vì ả mà hi sinh.

 

Nhưng ta đã c.h.ế.t một lần, dù ả có nói bao nhiêu đạo đức nhân nghĩa, đối với ta cũng vô dụng.

Cung Nữ Trở Mình - Tiểu SưuTác giả: Tiểu SưuTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng SinhTa là một cung nữ, số phận đã định sẵn là thấp kém, hèn mọn.   Kiếp trước, ta biết rõ thân phận của mình thấp kém, hèn mọn nên chỉ biết trung thành với chủ.   Còn chủ tử của ta là một công chúa của nước Đông Chiếu. Vì đất nước chiến bại, nàng ấy phải trở thành công chúa đi hòa thân, gả sang làm thiếp của vua nước Bắc Hạ.   Cho dù mang thân phận là công chúa hòa thân, chủ tử của ta vẫn giữ nguyên dáng vẻ thanh khiết như tiên tử, thanh đạm như hoa cúc, lãnh đạm không tranh với đời. Chủ tử của ta bảo rằng trong cuộc hôn nhân chính trị này nàng không thể chịu nhục. Thế nên nàng muốn phải xây dựng tình cảm với hoàng thượng trước. Thế là sau khi vào cung chủ tử của ta liền từ chối thị tẩm, khiến hoàng thượng vì tức giận. Vấn đề là, hoàng thượng tức giận tội vô lễ của nàng mà lại trừng phạt ta, cung nữ đi theo nàng, quỳ suốt một đêm trong tuyết.   Chưa dừng lại ở đấy, trong buổi ra mắt nơi hậu cung, chủ tử của ta mặc một bộ trang phục thuần trắng, hoàng hậu vì muốn thị uy với nàng mà lại… Kiếp trước, hoàng hậu làm khó, lệnh người lột bỏ trang phục của Mai Thu Hương trước mọi người. Để bảo vệ phẩm giá của chủ tử, ta tiến lên ngăn cản, không cho ai mạo phạm ả ta mà mang tội phạm thượng.  Còn Mai Thu Hương an toàn núp sau lưng ta, đợi hoàng thượng đến ả ta được cho phép mặc y phục quê hương, một thời gian trong hậu cung rất nổi bật. Còn ta bị lệnh đánh ba mươi trượng, ả không có lấy một câu cầu xin. Ta nằm trên giường suốt một tháng mới xuống giường được, còn để lại di chứng đau nhức mỗi khi trời mưa. Kiếp này cũng vậy. Trước lời nói và thái độ cao ngạo của Mai Thu Hương, các vị nương nương đều cảm thấy phẫn nộ, hoàng hậu lệnh lột bỏ trang phục của ả ta ngay tại chỗ. Vài ma ma to khỏe tiến lại, Mai Thu Hương cuối cùng hoảng hốt. Ả chạy về phía ta, lớn tiếng kêu: - Thu Nguyệt cứu bổn cung. Thế nhưng kiếp này, ta sẽ không làm lá chắn cho ả nữa. Hơn nữa, ta đã không còn là cung nữ để ả sai khiến như trước. Tuy nhiên, ta cũng biết, hoàn cảnh này ta không thể trở mặt quá nhanh, quá vô tình. Thế là ta vội vàng quỳ xuống đất: - Cầu xin hoàng hậu nương nương khai ân, tha cho Mai Phi. Ngài ấy biết sai rồi, không nên khinh thường cung quy, xin nương nương tha thứ cho ngài ấy. Nhưng ta người thấp lời nhẹ, trong cảnh hỗn loạn, như một viên đá nhỏ rơi vào biển sóng dữ, chẳng tạo nên chút gợn sóng nào. Mai Thu Hương bị mọi người xé rách trang phục, lộ ra nội y. Tóc tai rối bù, son phấn lộn xộn trên mặt, chẳng còn chút dáng vẻ tiên nữ thanh khiết vừa rồi, giờ chỉ như một con ả ăn mày. Hoàng thượng đến muộn hơn kiếp trước một chút, nhìn thấy ta nước mắt lưng tròng quỳ cầu hoàng hậu, và Mai Thu Hương lôi thôi lếch thếch. Hắn thoáng chút chán ghét nhìn Mai Thu Hương, nhìn ta sâu sắc, rồi cười hỏi hoàng hậu có chuyện gì. Hoàng hậu ba phần chột dạ, lần đầu tiên chào hỏi đã làm khó phi tần trước mặt mọi người, bà ta cũng sợ bị hoàng thượng trách phạt. Trong khoảnh khắc hoàng hậu chần chừ ấy, ta tranh thủ trả lời: - Khởi bẩm bệ hạ, lỗi là của thần thiếp, chưa kịp nhắc nhở tiểu chủ thay y phục cung đình, mạo phạm nương nương, phá hỏng cung quy. Xin bệ hạ và nương nương khai ân, tha cho tiểu chủ lần này thất lễ, lần sau chắc chắn không dám vượt quá như vậy. Ta thay hoàng hậu đổ hết mọi tội lỗi lên Mai Thu Hương, hoàng hậu hài lòng cười: - Mai Phi không hiểu chuyện, nhưng Nguyệt Đáp Ứng lại rất hiểu đại nghĩa. Hoàng thượng cũng hài lòng gật đầu, ánh mắt đầy hứng thú nhìn ta. - Mai Phi nhiều lần phạm cung quy, giáng làm Quý Nhân. Nguyệt Đáp Ứng cần cù siêng năng, thăng làm Quý Nhân. Thế là ta và Mai Thu Hương đã trở nên ngang hàng với nhau rồi. Ta lấy lý do chủ tớ tình thâm, xin hoàng hậu cho phép ta được ở cùng Mai Thu Hương trong một cung. Ta muốn tận mắt thấy Mai Thu Hương rơi khỏi bệ thờ như thế nào. Khi ta theo Mai Thu Hương trở về Nguyên Mai Cung, vẻ mặt thanh khiết của ả không giữ được nữa, xoay lưng đi liền đẩy ta ngã xuống đất. Ngữ điệu của ả cũng không còn thanh lãnh vân đạm phong khinh nữa mà trở nên vô cùng cay nghiệt: - Ngươi làm cung nữ mà ngay cả chủ tử cũng không bảo vệ được, có xứng đáng với những lời dặn dò của phụ hoàng mẫu hậu của ta khi xưa không? Ta không thể gánh tội thay, ả liền dùng đạo đức trói buộc và trách mắng ta. Kiếp trước cho đến kiếp này, từ trước cho đến nay, Mai Thu Hương vẫn luôn ích kỷ và xảo quyệt như vậy. Thủ đoạn mà ả thích nhất là dùng đạo đức, dùng tình cảm để những người xung quanh phải bảo vệ ả khỏi những mưu kế, vì ả mà hi sinh. Nhưng ta đã c.h.ế.t một lần, dù ả có nói bao nhiêu đạo đức nhân nghĩa, đối với ta cũng vô dụng.

Chương 6: Ngang hàng