Trong phòng tân hôn, đỏ rực một khoảng, nhìn vào liền thấy một khung cảnh ấp ám, cô dâu trong bộ áo cưới trắng tinh, tâm trạng đang hồi hộp, đợi người con trai mình yêu nhất. Tiếng cửa phòng được mở, cô gái trên giường nghe thấy, hai tay siết chặt, nhìn thẳng vào chàng trai đang nghiêng ngã bước về phía cô, chắc do uống quá nhiều rượu, nên bước chân có chút không vững. Hắn đi tới từ trên nhìn xuống cô. Bỗng nhiên bốp chặt cằm cô, khiến cô bị đau nhíu chặt mày. "Làm sao? Chỉ có vậy mà đã chịu không nổi ư" Giọng hắn khàn khàn do say vì rượu vang lên. Cô nhẹ nhàng gỡ tay hắn ra, đứng lên đưa tay đỡ hắn "Anh say rồi, để em giúp anh" Hắn hất tay cô ra, đẩy cô ngã ra giường, hơi thở nam tính pha chút mùi rượu khiến cô đỏ mặt quay đi. Hắn thấy thế, không nể nang quay mặt cô nhìn thẳng hắn, giọng lạnh lùng "Không phải em muốn lấy tôi sao? Sao lại không dám nhìn tôi? Thấy có lỗi với việc làm của mình ư?" Cô sợ hãi muốn đẩy hắn ra, thì càng bị hắn đè chặt, hắn áp môi hắn lên môi cô, không hề…
Chương 4
Không Thể Quay LạiTác giả: Diệp BăngTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcTrong phòng tân hôn, đỏ rực một khoảng, nhìn vào liền thấy một khung cảnh ấp ám, cô dâu trong bộ áo cưới trắng tinh, tâm trạng đang hồi hộp, đợi người con trai mình yêu nhất. Tiếng cửa phòng được mở, cô gái trên giường nghe thấy, hai tay siết chặt, nhìn thẳng vào chàng trai đang nghiêng ngã bước về phía cô, chắc do uống quá nhiều rượu, nên bước chân có chút không vững. Hắn đi tới từ trên nhìn xuống cô. Bỗng nhiên bốp chặt cằm cô, khiến cô bị đau nhíu chặt mày. "Làm sao? Chỉ có vậy mà đã chịu không nổi ư" Giọng hắn khàn khàn do say vì rượu vang lên. Cô nhẹ nhàng gỡ tay hắn ra, đứng lên đưa tay đỡ hắn "Anh say rồi, để em giúp anh" Hắn hất tay cô ra, đẩy cô ngã ra giường, hơi thở nam tính pha chút mùi rượu khiến cô đỏ mặt quay đi. Hắn thấy thế, không nể nang quay mặt cô nhìn thẳng hắn, giọng lạnh lùng "Không phải em muốn lấy tôi sao? Sao lại không dám nhìn tôi? Thấy có lỗi với việc làm của mình ư?" Cô sợ hãi muốn đẩy hắn ra, thì càng bị hắn đè chặt, hắn áp môi hắn lên môi cô, không hề… Đinh Tiểu Mẫn thấy thế, dùng hết sức lực đẩy mạnh gã thanh niên, con dao trong tay hắn rớt xuống sàn, cô sẵn tiện đá nó ra xa.Vũ Thần nhìn thấy cô thì kinh ngạc, cô đến từ lúc nào? Nhưng lúc này không phải để hắn suy nghĩ những chuyện khác.Hắn vội chạy lại, kéo Tiểu Nhu vào lòng, dịu dàng vuốt lưng cô "Tiểu Nhu đừng sợ, không sao rồi"Gã thanh niên bị đẩy ngã, lúc này tức giận ngồi dậy, vơ lấy một chai bia chọi thẳng vào người Tiểu Nhu.Đinh Tiểu Mẫn thấy thế la lên vội chạy lại "Chị hai, cẩn thận"Cô chỉ vừa lại gần, thì bị một sức mạnh đẩy ra, ngã xuống sàn, Vũ Thần quay người lại, lấy lưng mình đỡ cho Tiểu Nhu.Ngay cả quyền quan tâm chị gái mà hắn cũng không cho cô sao? Hắn thà lấy lưng mình đỡ cho chị gái cô, cũng không muốn cô lại gần?Tên thanh niên xe tiếng còi xe cảnh sát, vội bỏ chạy.Tiểu Nhu hoảng sợ nhìn chằm chằm Vũ Thần "Thần! Anh không sao chứ?"Vũ Thần sờ nhẹ mặt Tiểu Nhu "Không sao! Đừng lo lắng"Vì bị đẩy ngã qua một bên, nên Đinh Tiểu Mẫn có thể nhìn thấy toàn cảnh diễn ra của hai người, trái tim cô bỗng thắt chặt, cố kìm nước mắt, không cho mình bật khóc.Vũ Thần nắm tay Tiểu Nhu ra ngoài, đi ngang qua cô lạnh lùng để lại một câu "Em vợ thật quan tâm tới hai chúng ta nhỉ?"Nước mắt cuối cùng không kìm được, vẫn cứ lặng lẽ rơi, hai chữ "Em vợ" đúng là đã đánh thẳng vào tim cô.Khiến tim cô như ngừng đập.Chị gái cô oán hận cô, chồng cô cũng oán hận cô.Nhưng hai người họ lại không biết, thật sự từ trước tới ngày hôn lễ diễn ra, cô không biết họ là một đôi, tại sao họ không tra kỹ, mà dồn tất cả oán hận lên người cô cơ chứ?.
Đinh Tiểu Mẫn thấy thế, dùng hết sức lực đẩy mạnh gã thanh niên, con dao trong tay hắn rớt xuống sàn, cô sẵn tiện đá nó ra xa.
Vũ Thần nhìn thấy cô thì kinh ngạc, cô đến từ lúc nào? Nhưng lúc này không phải để hắn suy nghĩ những chuyện khác.
Hắn vội chạy lại, kéo Tiểu Nhu vào lòng, dịu dàng vuốt lưng cô "Tiểu Nhu đừng sợ, không sao rồi"
Gã thanh niên bị đẩy ngã, lúc này tức giận ngồi dậy, vơ lấy một chai bia chọi thẳng vào người Tiểu Nhu.
Đinh Tiểu Mẫn thấy thế la lên vội chạy lại "Chị hai, cẩn thận"
Cô chỉ vừa lại gần, thì bị một sức mạnh đẩy ra, ngã xuống sàn, Vũ Thần quay người lại, lấy lưng mình đỡ cho Tiểu Nhu.
Ngay cả quyền quan tâm chị gái mà hắn cũng không cho cô sao? Hắn thà lấy lưng mình đỡ cho chị gái cô, cũng không muốn cô lại gần?
Tên thanh niên xe tiếng còi xe cảnh sát, vội bỏ chạy.
Tiểu Nhu hoảng sợ nhìn chằm chằm Vũ Thần "Thần! Anh không sao chứ?"
Vũ Thần sờ nhẹ mặt Tiểu Nhu "Không sao! Đừng lo lắng"
Vì bị đẩy ngã qua một bên, nên Đinh Tiểu Mẫn có thể nhìn thấy toàn cảnh diễn ra của hai người, trái tim cô bỗng thắt chặt, cố kìm nước mắt, không cho mình bật khóc.
Vũ Thần nắm tay Tiểu Nhu ra ngoài, đi ngang qua cô lạnh lùng để lại một câu "Em vợ thật quan tâm tới hai chúng ta nhỉ?"
Nước mắt cuối cùng không kìm được, vẫn cứ lặng lẽ rơi, hai chữ "Em vợ" đúng là đã đánh thẳng vào tim cô.
Khiến tim cô như ngừng đập.
Chị gái cô oán hận cô, chồng cô cũng oán hận cô.
Nhưng hai người họ lại không biết, thật sự từ trước tới ngày hôn lễ diễn ra, cô không biết họ là một đôi, tại sao họ không tra kỹ, mà dồn tất cả oán hận lên người cô cơ chứ?.
Không Thể Quay LạiTác giả: Diệp BăngTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcTrong phòng tân hôn, đỏ rực một khoảng, nhìn vào liền thấy một khung cảnh ấp ám, cô dâu trong bộ áo cưới trắng tinh, tâm trạng đang hồi hộp, đợi người con trai mình yêu nhất. Tiếng cửa phòng được mở, cô gái trên giường nghe thấy, hai tay siết chặt, nhìn thẳng vào chàng trai đang nghiêng ngã bước về phía cô, chắc do uống quá nhiều rượu, nên bước chân có chút không vững. Hắn đi tới từ trên nhìn xuống cô. Bỗng nhiên bốp chặt cằm cô, khiến cô bị đau nhíu chặt mày. "Làm sao? Chỉ có vậy mà đã chịu không nổi ư" Giọng hắn khàn khàn do say vì rượu vang lên. Cô nhẹ nhàng gỡ tay hắn ra, đứng lên đưa tay đỡ hắn "Anh say rồi, để em giúp anh" Hắn hất tay cô ra, đẩy cô ngã ra giường, hơi thở nam tính pha chút mùi rượu khiến cô đỏ mặt quay đi. Hắn thấy thế, không nể nang quay mặt cô nhìn thẳng hắn, giọng lạnh lùng "Không phải em muốn lấy tôi sao? Sao lại không dám nhìn tôi? Thấy có lỗi với việc làm của mình ư?" Cô sợ hãi muốn đẩy hắn ra, thì càng bị hắn đè chặt, hắn áp môi hắn lên môi cô, không hề… Đinh Tiểu Mẫn thấy thế, dùng hết sức lực đẩy mạnh gã thanh niên, con dao trong tay hắn rớt xuống sàn, cô sẵn tiện đá nó ra xa.Vũ Thần nhìn thấy cô thì kinh ngạc, cô đến từ lúc nào? Nhưng lúc này không phải để hắn suy nghĩ những chuyện khác.Hắn vội chạy lại, kéo Tiểu Nhu vào lòng, dịu dàng vuốt lưng cô "Tiểu Nhu đừng sợ, không sao rồi"Gã thanh niên bị đẩy ngã, lúc này tức giận ngồi dậy, vơ lấy một chai bia chọi thẳng vào người Tiểu Nhu.Đinh Tiểu Mẫn thấy thế la lên vội chạy lại "Chị hai, cẩn thận"Cô chỉ vừa lại gần, thì bị một sức mạnh đẩy ra, ngã xuống sàn, Vũ Thần quay người lại, lấy lưng mình đỡ cho Tiểu Nhu.Ngay cả quyền quan tâm chị gái mà hắn cũng không cho cô sao? Hắn thà lấy lưng mình đỡ cho chị gái cô, cũng không muốn cô lại gần?Tên thanh niên xe tiếng còi xe cảnh sát, vội bỏ chạy.Tiểu Nhu hoảng sợ nhìn chằm chằm Vũ Thần "Thần! Anh không sao chứ?"Vũ Thần sờ nhẹ mặt Tiểu Nhu "Không sao! Đừng lo lắng"Vì bị đẩy ngã qua một bên, nên Đinh Tiểu Mẫn có thể nhìn thấy toàn cảnh diễn ra của hai người, trái tim cô bỗng thắt chặt, cố kìm nước mắt, không cho mình bật khóc.Vũ Thần nắm tay Tiểu Nhu ra ngoài, đi ngang qua cô lạnh lùng để lại một câu "Em vợ thật quan tâm tới hai chúng ta nhỉ?"Nước mắt cuối cùng không kìm được, vẫn cứ lặng lẽ rơi, hai chữ "Em vợ" đúng là đã đánh thẳng vào tim cô.Khiến tim cô như ngừng đập.Chị gái cô oán hận cô, chồng cô cũng oán hận cô.Nhưng hai người họ lại không biết, thật sự từ trước tới ngày hôn lễ diễn ra, cô không biết họ là một đôi, tại sao họ không tra kỹ, mà dồn tất cả oán hận lên người cô cơ chứ?.