Căn phòng này được trang trí nội thất rất hợp gu của tôi, thế nên tôi đã chốt ngay tại chỗ. Người môi giới dường như sợ tôi đổi ý, nên ngay trong ngày đã yêu cầu tôi thanh toán tiền đặt cọc, tiền thuê nhà và một khoản phí môi giới. Ngày hôm sau, tôi dọn đến căn phòng này. Tôi đến vào lúc chạng vạng, thu dọn hành lý xong và sắp xếp đồ dùng sinh hoạt cá nhân vào các vị trí trong phòng rồi đi ngủ. Ban đêm mưa to, tôi giật mình tỉnh giấc bởi tiếng sấm chớp ầm ầm, nhìn thấy sau tấm rèm bị gió thổi tung, lờ mờ hiện ra một bóng người. Dường như đó là bóng dáng của một người đàn ông. Ban đầu tôi hoảng sợ nghĩ rằng có kẻ đột nhập vào nhà, nhưng quan sát một lúc, tôi nhận ra bóng dáng ấy lúc ẩn lúc hiện. Là ảo giác sao? Tôi lặng lẽ nhìn một lúc, tôi rùng mình. Cơn gió này thật sự quá lạnh. Tôi xuống giường, đến bên cửa sổ đóng lại. Âm thanh bão tố bên ngoài lập tức nhỏ đi rất nhiều, bóng người kia cũng không xuất hiện trở lại nữa. Tôi tắt đèn, yên tâm ngủ tiếp. Sáng hôm sau thức dậy, ánh nắng…
Chương 26
Yêu Đương Với Chàng Quỷ - Hảo Vận Nguyên Tiêu ThangTác giả: Hảo Vận Nguyên Tiêu ThangTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngCăn phòng này được trang trí nội thất rất hợp gu của tôi, thế nên tôi đã chốt ngay tại chỗ. Người môi giới dường như sợ tôi đổi ý, nên ngay trong ngày đã yêu cầu tôi thanh toán tiền đặt cọc, tiền thuê nhà và một khoản phí môi giới. Ngày hôm sau, tôi dọn đến căn phòng này. Tôi đến vào lúc chạng vạng, thu dọn hành lý xong và sắp xếp đồ dùng sinh hoạt cá nhân vào các vị trí trong phòng rồi đi ngủ. Ban đêm mưa to, tôi giật mình tỉnh giấc bởi tiếng sấm chớp ầm ầm, nhìn thấy sau tấm rèm bị gió thổi tung, lờ mờ hiện ra một bóng người. Dường như đó là bóng dáng của một người đàn ông. Ban đầu tôi hoảng sợ nghĩ rằng có kẻ đột nhập vào nhà, nhưng quan sát một lúc, tôi nhận ra bóng dáng ấy lúc ẩn lúc hiện. Là ảo giác sao? Tôi lặng lẽ nhìn một lúc, tôi rùng mình. Cơn gió này thật sự quá lạnh. Tôi xuống giường, đến bên cửa sổ đóng lại. Âm thanh bão tố bên ngoài lập tức nhỏ đi rất nhiều, bóng người kia cũng không xuất hiện trở lại nữa. Tôi tắt đèn, yên tâm ngủ tiếp. Sáng hôm sau thức dậy, ánh nắng… Tôi nhìn chằm chằm vào anh ấy, anh ấy nhận ra, quay người lại, ánh mắt thăm dò nhìn tôi, dường như đang hỏi có chuyện gì.Tôi mở miệng: “Cư Phổ Nam.”Ánh mắt anh ấy khẽ run, vẻ mặt lập tức ngây dại.Tôi lại một lần nữa hỏi câu hỏi này, lần này trực diện hơn so với những lần trước, và nhất định phải có được câu trả lời: “Anh chết như thế nào?”Tôi biết hỏi vậy sẽ chạm vào điểm yếu của anh ấy, nhưng tôi nhất định phải biết.Nếu không, tôi chết không nhắm mắt.Tôi tiếp tục dồn ép hỏi: “Nửa năm trước rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì với anh?”Quỷ nam thay đổi sắc mặt, trong mắt hiện lên vẻ âm u, vẻ mặt tái nhợt, hung ác vô cùng đáng sợ.Lúc này, anh ấy không còn giữ được vẻ ngoài mà tôi quen thuộc, biến thành một quỷ hồn oán hận thực sự.Tôi nhìn thẳng vào anh ấy, lại hỏi thêm lần nữa: “Cư Phổ Nam, anh chết như thế nào?“Chẳng phải anh đã kết hôn với đàn chị rồi sao? Vì sao bây giờ người đàn ông bên cạnh chị ấy không phải là anh?”“Vì sao trong ảnh cưới của hai người, anh lại muốn xóa mờ mặt chị ấy?“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì với anh?”Tôi cảm nhận được cảm xúc mãnh liệt của anh ấy cứ dâng trào như những đợt sóng biển dữ dội.Nhưng tôi nhất định phải nói.Khi câu nói cuối cùng vừa dứt, trước mặt tôi, quanh thân Cư Phổ Nam với vẻ mặt âm lãnh xuất hiện một luồng sương đen.Sương đen dần dần nuốt chửng anh ấy, cuối cùng cả ánh mắt oán hận của anh ấy cũng biến mất.Cả căn nhà bắt đầu rung chuyển.Đồ đạc trên bàn thi nhau đổ vỡ xuống đất, ngoại trừ chiếc giường tôi đang nằm, mọi thứ xung quanh đều rung lắc dữ dội, gần như sắp sập đến nơi.Tôi lớn tiếng kêu lên giữa căn phòng hỗn loạn: “Cư Phổ Nam! Anh nói cho tôi biết đi! Tôi sẽ giúp anh!”“Là tôi đã nhường anh cho đàn chị, nhưng rốt cuộc chị ấy đã làm gì anh? Vì sao anh lại thành ra nông nỗi này?”Giữa tiếng kêu của tôi lẫn tiếng nức nở, cuối cùng tôi không kìm được nữa, ôm lấy đầu gối khóc nức nở như để trút hết nỗi lòng.Một lát sau, căn phòng dần dần trở lại yên tĩnh.Một sự lạnh lẽo vô hình, không thể chạm vào đang áp sát tôi, nhẹ nhàng chạm vào mặt tôi như làn gió nhẹ, giống như anh ấy đang dùng tay vu.ốt ve những giọt nước mắt trên mặt tôi.Màn hình một chiếc máy tính để bàn bên tường bỗng sáng lên.Tôi bước xuống giường, chậm rãi đến gần chiếc máy tính.Không có ai thao tác mà máy tính tự động khởi động, con trỏ chuột trên màn hình tự động nhấp vài cái, rồi tự động mở một thư mục.Sau khi nhấp vào phát, một đoạn video như một câu chuyện bí ẩn bắt đầu mở ra.Góc quay video là từ camera giám sát trên trần nhà, tôi ngẩng đầu nhìn qua, chiếc camera ở vị trí đó hiện đã bị tháo bỏ.Chắc hẳn đoạn video này được quay từ trước.Trong video, tiếng đùa giỡn thân mật vọng vào phòng ngủ, một đôi nam nữ trẻ tuổi ôm hôn nhau thắm thiết, rồi loạng choạng bước vào.Tôi nhận ra họ, chính là đàn chị và người chồng hiện tại của cô ấy.Còn người đàn ông trong tấm ảnh cưới trên tường chưa bị phá hủy mặt, chính là Cư Phổ Nam.Hai người ngã xuống giường, đàn chị đẩy người đàn ông ra, hỏi anh ta: “Em bảo anh làm chuyện đó xong chưa?”Người đàn ông hôn lên cổ chị ấy một cách vội vã: “Yên tâm đi, anh đã nhờ thợ sửa xe chuyên nghiệp động tay động chân rồi, xong xuôi không ai kiểm tra ra đâu.”“Vậy thì tốt, ngàn vạn lần đừng để có sai sót, nếu không khoản tiền bảo hiểm lớn như vậy sẽ mất trắng, em còn chờ dùng nó để mở cửa hàng nữa.”
Tôi nhìn chằm chằm vào anh ấy, anh ấy nhận ra, quay người lại, ánh mắt thăm dò nhìn tôi, dường như đang hỏi có chuyện gì.
Tôi mở miệng: “Cư Phổ Nam.”
Ánh mắt anh ấy khẽ run, vẻ mặt lập tức ngây dại.
Tôi lại một lần nữa hỏi câu hỏi này, lần này trực diện hơn so với những lần trước, và nhất định phải có được câu trả lời: “Anh chết như thế nào?”
Tôi biết hỏi vậy sẽ chạm vào điểm yếu của anh ấy, nhưng tôi nhất định phải biết.
Nếu không, tôi chết không nhắm mắt.
Tôi tiếp tục dồn ép hỏi: “Nửa năm trước rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì với anh?”
Quỷ nam thay đổi sắc mặt, trong mắt hiện lên vẻ âm u, vẻ mặt tái nhợt, hung ác vô cùng đáng sợ.
Lúc này, anh ấy không còn giữ được vẻ ngoài mà tôi quen thuộc, biến thành một quỷ hồn oán hận thực sự.
Tôi nhìn thẳng vào anh ấy, lại hỏi thêm lần nữa: “Cư Phổ Nam, anh chết như thế nào?
“Chẳng phải anh đã kết hôn với đàn chị rồi sao? Vì sao bây giờ người đàn ông bên cạnh chị ấy không phải là anh?”
“Vì sao trong ảnh cưới của hai người, anh lại muốn xóa mờ mặt chị ấy?
“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì với anh?”
Tôi cảm nhận được cảm xúc mãnh liệt của anh ấy cứ dâng trào như những đợt sóng biển dữ dội.
Nhưng tôi nhất định phải nói.
Khi câu nói cuối cùng vừa dứt, trước mặt tôi, quanh thân Cư Phổ Nam với vẻ mặt âm lãnh xuất hiện một luồng sương đen.
Sương đen dần dần nuốt chửng anh ấy, cuối cùng cả ánh mắt oán hận của anh ấy cũng biến mất.
Cả căn nhà bắt đầu rung chuyển.
Đồ đạc trên bàn thi nhau đổ vỡ xuống đất, ngoại trừ chiếc giường tôi đang nằm, mọi thứ xung quanh đều rung lắc dữ dội, gần như sắp sập đến nơi.
Tôi lớn tiếng kêu lên giữa căn phòng hỗn loạn: “Cư Phổ Nam! Anh nói cho tôi biết đi! Tôi sẽ giúp anh!”
“Là tôi đã nhường anh cho đàn chị, nhưng rốt cuộc chị ấy đã làm gì anh? Vì sao anh lại thành ra nông nỗi này?”
Giữa tiếng kêu của tôi lẫn tiếng nức nở, cuối cùng tôi không kìm được nữa, ôm lấy đầu gối khóc nức nở như để trút hết nỗi lòng.
Một lát sau, căn phòng dần dần trở lại yên tĩnh.
Một sự lạnh lẽo vô hình, không thể chạm vào đang áp sát tôi, nhẹ nhàng chạm vào mặt tôi như làn gió nhẹ, giống như anh ấy đang dùng tay vu.ốt ve những giọt nước mắt trên mặt tôi.
Màn hình một chiếc máy tính để bàn bên tường bỗng sáng lên.
Tôi bước xuống giường, chậm rãi đến gần chiếc máy tính.
Không có ai thao tác mà máy tính tự động khởi động, con trỏ chuột trên màn hình tự động nhấp vài cái, rồi tự động mở một thư mục.
Sau khi nhấp vào phát, một đoạn video như một câu chuyện bí ẩn bắt đầu mở ra.
Góc quay video là từ camera giám sát trên trần nhà, tôi ngẩng đầu nhìn qua, chiếc camera ở vị trí đó hiện đã bị tháo bỏ.
Chắc hẳn đoạn video này được quay từ trước.
Trong video, tiếng đùa giỡn thân mật vọng vào phòng ngủ, một đôi nam nữ trẻ tuổi ôm hôn nhau thắm thiết, rồi loạng choạng bước vào.
Tôi nhận ra họ, chính là đàn chị và người chồng hiện tại của cô ấy.
Còn người đàn ông trong tấm ảnh cưới trên tường chưa bị phá hủy mặt, chính là Cư Phổ Nam.
Hai người ngã xuống giường, đàn chị đẩy người đàn ông ra, hỏi anh ta: “Em bảo anh làm chuyện đó xong chưa?”
Người đàn ông hôn lên cổ chị ấy một cách vội vã: “Yên tâm đi, anh đã nhờ thợ sửa xe chuyên nghiệp động tay động chân rồi, xong xuôi không ai kiểm tra ra đâu.”
“Vậy thì tốt, ngàn vạn lần đừng để có sai sót, nếu không khoản tiền bảo hiểm lớn như vậy sẽ mất trắng, em còn chờ dùng nó để mở cửa hàng nữa.”
Yêu Đương Với Chàng Quỷ - Hảo Vận Nguyên Tiêu ThangTác giả: Hảo Vận Nguyên Tiêu ThangTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngCăn phòng này được trang trí nội thất rất hợp gu của tôi, thế nên tôi đã chốt ngay tại chỗ. Người môi giới dường như sợ tôi đổi ý, nên ngay trong ngày đã yêu cầu tôi thanh toán tiền đặt cọc, tiền thuê nhà và một khoản phí môi giới. Ngày hôm sau, tôi dọn đến căn phòng này. Tôi đến vào lúc chạng vạng, thu dọn hành lý xong và sắp xếp đồ dùng sinh hoạt cá nhân vào các vị trí trong phòng rồi đi ngủ. Ban đêm mưa to, tôi giật mình tỉnh giấc bởi tiếng sấm chớp ầm ầm, nhìn thấy sau tấm rèm bị gió thổi tung, lờ mờ hiện ra một bóng người. Dường như đó là bóng dáng của một người đàn ông. Ban đầu tôi hoảng sợ nghĩ rằng có kẻ đột nhập vào nhà, nhưng quan sát một lúc, tôi nhận ra bóng dáng ấy lúc ẩn lúc hiện. Là ảo giác sao? Tôi lặng lẽ nhìn một lúc, tôi rùng mình. Cơn gió này thật sự quá lạnh. Tôi xuống giường, đến bên cửa sổ đóng lại. Âm thanh bão tố bên ngoài lập tức nhỏ đi rất nhiều, bóng người kia cũng không xuất hiện trở lại nữa. Tôi tắt đèn, yên tâm ngủ tiếp. Sáng hôm sau thức dậy, ánh nắng… Tôi nhìn chằm chằm vào anh ấy, anh ấy nhận ra, quay người lại, ánh mắt thăm dò nhìn tôi, dường như đang hỏi có chuyện gì.Tôi mở miệng: “Cư Phổ Nam.”Ánh mắt anh ấy khẽ run, vẻ mặt lập tức ngây dại.Tôi lại một lần nữa hỏi câu hỏi này, lần này trực diện hơn so với những lần trước, và nhất định phải có được câu trả lời: “Anh chết như thế nào?”Tôi biết hỏi vậy sẽ chạm vào điểm yếu của anh ấy, nhưng tôi nhất định phải biết.Nếu không, tôi chết không nhắm mắt.Tôi tiếp tục dồn ép hỏi: “Nửa năm trước rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì với anh?”Quỷ nam thay đổi sắc mặt, trong mắt hiện lên vẻ âm u, vẻ mặt tái nhợt, hung ác vô cùng đáng sợ.Lúc này, anh ấy không còn giữ được vẻ ngoài mà tôi quen thuộc, biến thành một quỷ hồn oán hận thực sự.Tôi nhìn thẳng vào anh ấy, lại hỏi thêm lần nữa: “Cư Phổ Nam, anh chết như thế nào?“Chẳng phải anh đã kết hôn với đàn chị rồi sao? Vì sao bây giờ người đàn ông bên cạnh chị ấy không phải là anh?”“Vì sao trong ảnh cưới của hai người, anh lại muốn xóa mờ mặt chị ấy?“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì với anh?”Tôi cảm nhận được cảm xúc mãnh liệt của anh ấy cứ dâng trào như những đợt sóng biển dữ dội.Nhưng tôi nhất định phải nói.Khi câu nói cuối cùng vừa dứt, trước mặt tôi, quanh thân Cư Phổ Nam với vẻ mặt âm lãnh xuất hiện một luồng sương đen.Sương đen dần dần nuốt chửng anh ấy, cuối cùng cả ánh mắt oán hận của anh ấy cũng biến mất.Cả căn nhà bắt đầu rung chuyển.Đồ đạc trên bàn thi nhau đổ vỡ xuống đất, ngoại trừ chiếc giường tôi đang nằm, mọi thứ xung quanh đều rung lắc dữ dội, gần như sắp sập đến nơi.Tôi lớn tiếng kêu lên giữa căn phòng hỗn loạn: “Cư Phổ Nam! Anh nói cho tôi biết đi! Tôi sẽ giúp anh!”“Là tôi đã nhường anh cho đàn chị, nhưng rốt cuộc chị ấy đã làm gì anh? Vì sao anh lại thành ra nông nỗi này?”Giữa tiếng kêu của tôi lẫn tiếng nức nở, cuối cùng tôi không kìm được nữa, ôm lấy đầu gối khóc nức nở như để trút hết nỗi lòng.Một lát sau, căn phòng dần dần trở lại yên tĩnh.Một sự lạnh lẽo vô hình, không thể chạm vào đang áp sát tôi, nhẹ nhàng chạm vào mặt tôi như làn gió nhẹ, giống như anh ấy đang dùng tay vu.ốt ve những giọt nước mắt trên mặt tôi.Màn hình một chiếc máy tính để bàn bên tường bỗng sáng lên.Tôi bước xuống giường, chậm rãi đến gần chiếc máy tính.Không có ai thao tác mà máy tính tự động khởi động, con trỏ chuột trên màn hình tự động nhấp vài cái, rồi tự động mở một thư mục.Sau khi nhấp vào phát, một đoạn video như một câu chuyện bí ẩn bắt đầu mở ra.Góc quay video là từ camera giám sát trên trần nhà, tôi ngẩng đầu nhìn qua, chiếc camera ở vị trí đó hiện đã bị tháo bỏ.Chắc hẳn đoạn video này được quay từ trước.Trong video, tiếng đùa giỡn thân mật vọng vào phòng ngủ, một đôi nam nữ trẻ tuổi ôm hôn nhau thắm thiết, rồi loạng choạng bước vào.Tôi nhận ra họ, chính là đàn chị và người chồng hiện tại của cô ấy.Còn người đàn ông trong tấm ảnh cưới trên tường chưa bị phá hủy mặt, chính là Cư Phổ Nam.Hai người ngã xuống giường, đàn chị đẩy người đàn ông ra, hỏi anh ta: “Em bảo anh làm chuyện đó xong chưa?”Người đàn ông hôn lên cổ chị ấy một cách vội vã: “Yên tâm đi, anh đã nhờ thợ sửa xe chuyên nghiệp động tay động chân rồi, xong xuôi không ai kiểm tra ra đâu.”“Vậy thì tốt, ngàn vạn lần đừng để có sai sót, nếu không khoản tiền bảo hiểm lớn như vậy sẽ mất trắng, em còn chờ dùng nó để mở cửa hàng nữa.”