Sáng sớm, đường phố vắng tanh, chỉ có lác đác vài công nhân vệ sinh đang quét dọn đường phố. Nhưng Bệnh viện B lại vô cùng náo nhiệt. Triển Doanh, cô y tá mới vào, đứng cạnh phòng trực y tá ngó đông ngó tây: "Bác sĩ Giang đâu rồi ạ?" Chị y tá trưởng khó chịu vỗ đầu cô ta: "Chị nói bao nhiêu lần rồi, phải gọi Trưởng khoa, đừng có vô lễ." Triển Doanh lè lưỡi: "Gọi Trưởng khoa nghe già lắm ạ, Bác sĩ Giang trông mới chỉ ngoài hai mươi thôi, em phải rút ngắn khoảng cách với anh ấy chứ." Chị ấy thở dài, quay sang hỏi Hạ Lâm: "Em có thấy Trưởng khoa Giang không?" Hạ Lâm liếc nhìn cánh cửa văn phòng Trưởng khoa ở góc hành lang đang đóng chặt, cô bồn chồn kéo vạt váy y tá xuống, lồ ng n.g.ự.c khẽ phập phồng, trán lấm tấm mồ hôi. Chị y tá trưởng nhanh chóng nhận ra sắc mặt ửng hồng của cô, lo lắng hỏi: "Hạ Lâm, em không sao chứ? Sao mặt đỏ thế?" Hạ Lâm mím môi, cố gắng dùng giọng điệu bình thản trả lời: "Không sao ạ, có lẽ tối qua em không đắp chăn nên bị cảm." Triển Doanh chợt bật nhảy khỏi…
Chương 14
Ẩn Hôn - Bác Sĩ Trưởng Khoa Phúc HắcTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn TìnhSáng sớm, đường phố vắng tanh, chỉ có lác đác vài công nhân vệ sinh đang quét dọn đường phố. Nhưng Bệnh viện B lại vô cùng náo nhiệt. Triển Doanh, cô y tá mới vào, đứng cạnh phòng trực y tá ngó đông ngó tây: "Bác sĩ Giang đâu rồi ạ?" Chị y tá trưởng khó chịu vỗ đầu cô ta: "Chị nói bao nhiêu lần rồi, phải gọi Trưởng khoa, đừng có vô lễ." Triển Doanh lè lưỡi: "Gọi Trưởng khoa nghe già lắm ạ, Bác sĩ Giang trông mới chỉ ngoài hai mươi thôi, em phải rút ngắn khoảng cách với anh ấy chứ." Chị ấy thở dài, quay sang hỏi Hạ Lâm: "Em có thấy Trưởng khoa Giang không?" Hạ Lâm liếc nhìn cánh cửa văn phòng Trưởng khoa ở góc hành lang đang đóng chặt, cô bồn chồn kéo vạt váy y tá xuống, lồ ng n.g.ự.c khẽ phập phồng, trán lấm tấm mồ hôi. Chị y tá trưởng nhanh chóng nhận ra sắc mặt ửng hồng của cô, lo lắng hỏi: "Hạ Lâm, em không sao chứ? Sao mặt đỏ thế?" Hạ Lâm mím môi, cố gắng dùng giọng điệu bình thản trả lời: "Không sao ạ, có lẽ tối qua em không đắp chăn nên bị cảm." Triển Doanh chợt bật nhảy khỏi… Tin đồn lan nhanh hơn virus trong mùa dịch. Triển Doanh, với vẻ ngoài ngây thơ khó ai ngờ, đã tung một quả bom. Cô ta sử dụng cái ảnh chụp tờ ghi chú 'nhạy cảm' mà Hạ Lâm cố tình để lộ, thêm thắt vào đó những lời lẽ độc địa, tạo ra một 'bằng chứng' về việc Hạ Lâm 'biển thủ công quỹ' hoặc 'thông đồng với bên ngoài' để trục lợi, dựa vào 'sự bao che' của Giang Thượng. Cô ta gửi email ẩn danh (hoặc nhờ ai đó gửi) những thông tin sai lệch này đến một số lãnh đạo cấp cao và vài trưởng phòng khác, kèm theo 'bằng chứng' đã bị chỉnh sửa.Sự việc gây xôn xao trong phạm vi lãnh đạo và nhanh chóng lan xuống các tầng lớp quản lý trung gian. Cái tên Hạ Lâm và Giang Thượng được nhắc đến với vẻ mặt đầy nghi ngờ, bàn tán. Áp lực vô hình bắt đầu đè nặng lên Hạ Lâm ngay khi cô bước vào bệnh viện sáng hôm đó. Những ánh mắt nhìn cô khác lạ, có tò mò, có xét nét, thậm chí có cả sự khinh thường.Hạ Lâm không hoảng loạn. Cô đã chuẩn bị tinh thần cho điều tồi tệ nhất, và cái bẫy cô đặt ra chính là để chờ đợi thời khắc này. Tin đồn dù độc địa đến đâu, nếu không có bằng chứng thật thì cũng chỉ là tin đồn. Và bằng chứng của Triển Doanh, do chính tay cô tạo ra, giờ lại quay ngược lại hại cô ta.Cô lập tức hành động. Cô không cần thanh minh hay phủ nhận ồn ào. Điều đầu tiên là cô đưa ra bản báo cáo tài chính chính xác với đầy đủ chữ ký xác nhận của các bên liên quan, chứng minh số liệu của mình là hoàn toàn đúng và minh bạch. Sau đó, cô yêu cầu gặp Trưởng phòng Tài chính và người chịu trách nhiệm email nội bộ." Tôi nhận được thông tin về việc có tin đồn sai lệch liên quan đến báo cáo của tôi." Hạ Lâm nói, giọng điềm tĩnh, trên tay là bản báo cáo chính xác. " Tôi muốn làm rõ. Bản báo cáo chính xác là bản này." Cô đưa tài liệu ra. " Ngoài ra, tôi muốn biết email gốc chứa thông tin sai lệch đó đến từ đâu, và bằng chứng đi kèm là gì."Chuyển ngử bởi team Tuế TuếTrưởng phòng Tài chính nhìn cô, ánh mắt dò xét. " Cô Hạ Lâm, việc này đang được làm rõ. Tin đồn này... khá nghiêm trọng."" Nghiêm trọng hay không thì phải dựa vào bằng chứng." Hạ Lâm đáp, không hề né tránh. " Tôi khẳng định tôi làm việc minh bạch. Nhưng tôi cũng muốn biết, ai là người cố tình bôi nhọ danh dự của tôi bằng cách tung tin sai lệch và sử dụng bằng chứng giả mạo."
Tin đồn lan nhanh hơn virus trong mùa dịch. Triển Doanh, với vẻ ngoài ngây thơ khó ai ngờ, đã tung một quả bom. Cô ta sử dụng cái ảnh chụp tờ ghi chú 'nhạy cảm' mà Hạ Lâm cố tình để lộ, thêm thắt vào đó những lời lẽ độc địa, tạo ra một 'bằng chứng' về việc Hạ Lâm 'biển thủ công quỹ' hoặc 'thông đồng với bên ngoài' để trục lợi, dựa vào 'sự bao che' của Giang Thượng. Cô ta gửi email ẩn danh (hoặc nhờ ai đó gửi) những thông tin sai lệch này đến một số lãnh đạo cấp cao và vài trưởng phòng khác, kèm theo 'bằng chứng' đã bị chỉnh sửa.
Sự việc gây xôn xao trong phạm vi lãnh đạo và nhanh chóng lan xuống các tầng lớp quản lý trung gian. Cái tên Hạ Lâm và Giang Thượng được nhắc đến với vẻ mặt đầy nghi ngờ, bàn tán. Áp lực vô hình bắt đầu đè nặng lên Hạ Lâm ngay khi cô bước vào bệnh viện sáng hôm đó. Những ánh mắt nhìn cô khác lạ, có tò mò, có xét nét, thậm chí có cả sự khinh thường.
Hạ Lâm không hoảng loạn. Cô đã chuẩn bị tinh thần cho điều tồi tệ nhất, và cái bẫy cô đặt ra chính là để chờ đợi thời khắc này. Tin đồn dù độc địa đến đâu, nếu không có bằng chứng thật thì cũng chỉ là tin đồn. Và bằng chứng của Triển Doanh, do chính tay cô tạo ra, giờ lại quay ngược lại hại cô ta.
Cô lập tức hành động. Cô không cần thanh minh hay phủ nhận ồn ào. Điều đầu tiên là cô đưa ra bản báo cáo tài chính chính xác với đầy đủ chữ ký xác nhận của các bên liên quan, chứng minh số liệu của mình là hoàn toàn đúng và minh bạch. Sau đó, cô yêu cầu gặp Trưởng phòng Tài chính và người chịu trách nhiệm email nội bộ.
" Tôi nhận được thông tin về việc có tin đồn sai lệch liên quan đến báo cáo của tôi." Hạ Lâm nói, giọng điềm tĩnh, trên tay là bản báo cáo chính xác. " Tôi muốn làm rõ. Bản báo cáo chính xác là bản này." Cô đưa tài liệu ra. " Ngoài ra, tôi muốn biết email gốc chứa thông tin sai lệch đó đến từ đâu, và bằng chứng đi kèm là gì."
Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế
Trưởng phòng Tài chính nhìn cô, ánh mắt dò xét. " Cô Hạ Lâm, việc này đang được làm rõ. Tin đồn này... khá nghiêm trọng."
" Nghiêm trọng hay không thì phải dựa vào bằng chứng." Hạ Lâm đáp, không hề né tránh. " Tôi khẳng định tôi làm việc minh bạch. Nhưng tôi cũng muốn biết, ai là người cố tình bôi nhọ danh dự của tôi bằng cách tung tin sai lệch và sử dụng bằng chứng giả mạo."
Ẩn Hôn - Bác Sĩ Trưởng Khoa Phúc HắcTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn TìnhSáng sớm, đường phố vắng tanh, chỉ có lác đác vài công nhân vệ sinh đang quét dọn đường phố. Nhưng Bệnh viện B lại vô cùng náo nhiệt. Triển Doanh, cô y tá mới vào, đứng cạnh phòng trực y tá ngó đông ngó tây: "Bác sĩ Giang đâu rồi ạ?" Chị y tá trưởng khó chịu vỗ đầu cô ta: "Chị nói bao nhiêu lần rồi, phải gọi Trưởng khoa, đừng có vô lễ." Triển Doanh lè lưỡi: "Gọi Trưởng khoa nghe già lắm ạ, Bác sĩ Giang trông mới chỉ ngoài hai mươi thôi, em phải rút ngắn khoảng cách với anh ấy chứ." Chị ấy thở dài, quay sang hỏi Hạ Lâm: "Em có thấy Trưởng khoa Giang không?" Hạ Lâm liếc nhìn cánh cửa văn phòng Trưởng khoa ở góc hành lang đang đóng chặt, cô bồn chồn kéo vạt váy y tá xuống, lồ ng n.g.ự.c khẽ phập phồng, trán lấm tấm mồ hôi. Chị y tá trưởng nhanh chóng nhận ra sắc mặt ửng hồng của cô, lo lắng hỏi: "Hạ Lâm, em không sao chứ? Sao mặt đỏ thế?" Hạ Lâm mím môi, cố gắng dùng giọng điệu bình thản trả lời: "Không sao ạ, có lẽ tối qua em không đắp chăn nên bị cảm." Triển Doanh chợt bật nhảy khỏi… Tin đồn lan nhanh hơn virus trong mùa dịch. Triển Doanh, với vẻ ngoài ngây thơ khó ai ngờ, đã tung một quả bom. Cô ta sử dụng cái ảnh chụp tờ ghi chú 'nhạy cảm' mà Hạ Lâm cố tình để lộ, thêm thắt vào đó những lời lẽ độc địa, tạo ra một 'bằng chứng' về việc Hạ Lâm 'biển thủ công quỹ' hoặc 'thông đồng với bên ngoài' để trục lợi, dựa vào 'sự bao che' của Giang Thượng. Cô ta gửi email ẩn danh (hoặc nhờ ai đó gửi) những thông tin sai lệch này đến một số lãnh đạo cấp cao và vài trưởng phòng khác, kèm theo 'bằng chứng' đã bị chỉnh sửa.Sự việc gây xôn xao trong phạm vi lãnh đạo và nhanh chóng lan xuống các tầng lớp quản lý trung gian. Cái tên Hạ Lâm và Giang Thượng được nhắc đến với vẻ mặt đầy nghi ngờ, bàn tán. Áp lực vô hình bắt đầu đè nặng lên Hạ Lâm ngay khi cô bước vào bệnh viện sáng hôm đó. Những ánh mắt nhìn cô khác lạ, có tò mò, có xét nét, thậm chí có cả sự khinh thường.Hạ Lâm không hoảng loạn. Cô đã chuẩn bị tinh thần cho điều tồi tệ nhất, và cái bẫy cô đặt ra chính là để chờ đợi thời khắc này. Tin đồn dù độc địa đến đâu, nếu không có bằng chứng thật thì cũng chỉ là tin đồn. Và bằng chứng của Triển Doanh, do chính tay cô tạo ra, giờ lại quay ngược lại hại cô ta.Cô lập tức hành động. Cô không cần thanh minh hay phủ nhận ồn ào. Điều đầu tiên là cô đưa ra bản báo cáo tài chính chính xác với đầy đủ chữ ký xác nhận của các bên liên quan, chứng minh số liệu của mình là hoàn toàn đúng và minh bạch. Sau đó, cô yêu cầu gặp Trưởng phòng Tài chính và người chịu trách nhiệm email nội bộ." Tôi nhận được thông tin về việc có tin đồn sai lệch liên quan đến báo cáo của tôi." Hạ Lâm nói, giọng điềm tĩnh, trên tay là bản báo cáo chính xác. " Tôi muốn làm rõ. Bản báo cáo chính xác là bản này." Cô đưa tài liệu ra. " Ngoài ra, tôi muốn biết email gốc chứa thông tin sai lệch đó đến từ đâu, và bằng chứng đi kèm là gì."Chuyển ngử bởi team Tuế TuếTrưởng phòng Tài chính nhìn cô, ánh mắt dò xét. " Cô Hạ Lâm, việc này đang được làm rõ. Tin đồn này... khá nghiêm trọng."" Nghiêm trọng hay không thì phải dựa vào bằng chứng." Hạ Lâm đáp, không hề né tránh. " Tôi khẳng định tôi làm việc minh bạch. Nhưng tôi cũng muốn biết, ai là người cố tình bôi nhọ danh dự của tôi bằng cách tung tin sai lệch và sử dụng bằng chứng giả mạo."