Tác giả:

Sáng sớm, đường phố vắng tanh, chỉ có lác đác vài công nhân vệ sinh đang quét dọn đường phố. Nhưng Bệnh viện B lại vô cùng náo nhiệt. Triển Doanh, cô y tá mới vào, đứng cạnh phòng trực y tá ngó đông ngó tây: "Bác sĩ Giang đâu rồi ạ?" Chị y tá trưởng khó chịu vỗ đầu cô ta: "Chị nói bao nhiêu lần rồi, phải gọi Trưởng khoa, đừng có vô lễ." Triển Doanh lè lưỡi: "Gọi Trưởng khoa nghe già lắm ạ, Bác sĩ Giang trông mới chỉ ngoài hai mươi thôi, em phải rút ngắn khoảng cách với anh ấy chứ." Chị ấy thở dài, quay sang hỏi Hạ Lâm: "Em có thấy Trưởng khoa Giang không?" Hạ Lâm liếc nhìn cánh cửa văn phòng Trưởng khoa ở góc hành lang đang đóng chặt, cô bồn chồn kéo vạt váy y tá xuống, lồ ng n.g.ự.c khẽ phập phồng, trán lấm tấm mồ hôi. Chị y tá trưởng nhanh chóng nhận ra sắc mặt ửng hồng của cô, lo lắng hỏi: "Hạ Lâm, em không sao chứ? Sao mặt đỏ thế?" Hạ Lâm mím môi, cố gắng dùng giọng điệu bình thản trả lời: "Không sao ạ, có lẽ tối qua em không đắp chăn nên bị cảm." Triển Doanh chợt bật nhảy khỏi…

Chương 19

Ẩn Hôn - Bác Sĩ Trưởng Khoa Phúc HắcTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn TìnhSáng sớm, đường phố vắng tanh, chỉ có lác đác vài công nhân vệ sinh đang quét dọn đường phố. Nhưng Bệnh viện B lại vô cùng náo nhiệt. Triển Doanh, cô y tá mới vào, đứng cạnh phòng trực y tá ngó đông ngó tây: "Bác sĩ Giang đâu rồi ạ?" Chị y tá trưởng khó chịu vỗ đầu cô ta: "Chị nói bao nhiêu lần rồi, phải gọi Trưởng khoa, đừng có vô lễ." Triển Doanh lè lưỡi: "Gọi Trưởng khoa nghe già lắm ạ, Bác sĩ Giang trông mới chỉ ngoài hai mươi thôi, em phải rút ngắn khoảng cách với anh ấy chứ." Chị ấy thở dài, quay sang hỏi Hạ Lâm: "Em có thấy Trưởng khoa Giang không?" Hạ Lâm liếc nhìn cánh cửa văn phòng Trưởng khoa ở góc hành lang đang đóng chặt, cô bồn chồn kéo vạt váy y tá xuống, lồ ng n.g.ự.c khẽ phập phồng, trán lấm tấm mồ hôi. Chị y tá trưởng nhanh chóng nhận ra sắc mặt ửng hồng của cô, lo lắng hỏi: "Hạ Lâm, em không sao chứ? Sao mặt đỏ thế?" Hạ Lâm mím môi, cố gắng dùng giọng điệu bình thản trả lời: "Không sao ạ, có lẽ tối qua em không đắp chăn nên bị cảm." Triển Doanh chợt bật nhảy khỏi… Giang Thượng quay lại nhìn cô, ánh mắt kiên định. " Chúng ta sẽ... công khai."Hạ Lâm sững sờ. Công khai? Công khai cái gì? Cuộc hôn nhân hợp đồng? Mối quan hệ 'bạn giường'?" Công khai... thế nào?" Cô hỏi, giọng hơi run.Giang Thượng lại gần, nắm lấy tay cô, kéo cô đứng dậy, ôm cô vào lòng. Anh thì thầm vào tai cô, giọng ấm áp và đầy trấn an. " Công khai... chúng ta là vợ chồng."Anh nói tiếp, giọng đầy sự chân thành mà cô chưa từng nghe thấy ở anh. " Anh chưa bao giờ hối hận vì cưới em, Hạ Lâm. Việc duy nhất anh hối hận... là không thể công khai cho mọi người biết em là vợ anh sớm hơn."Lời nói đó như một nhát dao, rồi lại như dòng nước ấm chảy vào trái tim Hạ Lâm. Nó đau đớn vì sự thật được che giấu bấy lâu, nhưng lại ngọt ngào đến nghẹt thở vì lời 'thú nhận' bất ngờ từ anh. Cô tựa đầu vào n.g.ự.c anh, cảm nhận nhịp tim mạnh mẽ của anh.Chuyển ngử bởi team Tuế TuếTrước cơn bão dư luận và áp lực từ lãnh đạo, Hạ Lâm và Giang Thượng ôm chặt lấy nhau. Họ biết, đây là thời điểm quyết định: hoặc chìm xuống trong mớ tin đồn và cáo buộc sai sự thật, hoặc cùng nhau chiến đấu để lật ngược thế cờ và giành lấy hạnh phúc, bằng cách đối mặt với sự thật và công khai mối quan hệ của họ theo cách có lợi nhất. Trận chiến thực sự, giờ mới bắt đầu.Sự việc Triển Doanh bị buộc thôi việc lan nhanh như cháy rừng. Cái cách cô ta biến đổi từ nàng y tá ngây thơ thành kẻ gào thét đầy thù hằn trong phòng giải trình khiến cả bệnh viện xôn xao. Dù Triển Doanh đã bị loại khỏi vòng chiến, hạt giống nghi ngờ về "quan hệ mờ ám" giữa Trưởng khoa Giang Thượng và chuyên viên Hạ Lâm, gieo rắc bởi những lời cuối cùng của cô ta, vẫn âm ỉ cháy.Hạ Lâm và Giang Thượng đi làm. Họ cảm nhận rõ rệt những ánh mắt dõi theo. Có người tò mò, có người tỏ vẻ hiểu chuyện, có người lại ngưỡng mộ sự bản lĩnh của Hạ Lâm khi xử lý gọn ghẽ drama nơi công sở. Nhưng sự căng thẳng vô hình vẫn lơ lửng trong không khí.Ai cũng nghĩ mọi chuyện đã kết thúc. Nhưng Triển Doanh không dễ dàng buông tha. Trong sự tuyệt vọng và điên cuồng của kẻ thua cuộc, cô ta đã chuẩn bị đòn cuối cùng, độc địa nhất. Cô ta thu thập tất cả những manh mối vụn vặt mà cô ta từng nghi ngờ hoặc tạo ra: những bức ảnh chụp lén họ ở những góc khuất trong bệnh viện, vài đoạn tin nhắn riêng tư (thật giả lẫn lộn, hoặc bị cắt ghép), thông tin về địa chỉ tòa nhà chung cư họ ở (có lẽ từ lần Triển Doanh lén lút theo dõi hoặc điều tra được).Tất cả được biên tập lại thành một bài viết bôi nhọ, thêm thắt những lời lẽ cay nghiệt, ám chỉ mối quan hệ 'trên mức đồng nghiệp', 'bao che', 'lợi dụng chức vụ'. Triển Doanh không chỉ gửi email cho một số lãnh đạo bệnh viện, mà còn tuồn thông tin cho một tờ báo lá cải chuyên săn tin giật gân trên mạng xã hội và vài nhóm chat nội bộ lớn của giới y khoa.

Giang Thượng quay lại nhìn cô, ánh mắt kiên định. " Chúng ta sẽ... công khai."

Hạ Lâm sững sờ. Công khai? Công khai cái gì? Cuộc hôn nhân hợp đồng? Mối quan hệ 'bạn giường'?

" Công khai... thế nào?" Cô hỏi, giọng hơi run.

Giang Thượng lại gần, nắm lấy tay cô, kéo cô đứng dậy, ôm cô vào lòng. Anh thì thầm vào tai cô, giọng ấm áp và đầy trấn an. " Công khai... chúng ta là vợ chồng."

Anh nói tiếp, giọng đầy sự chân thành mà cô chưa từng nghe thấy ở anh. " Anh chưa bao giờ hối hận vì cưới em, Hạ Lâm. Việc duy nhất anh hối hận... là không thể công khai cho mọi người biết em là vợ anh sớm hơn."

Lời nói đó như một nhát dao, rồi lại như dòng nước ấm chảy vào trái tim Hạ Lâm. Nó đau đớn vì sự thật được che giấu bấy lâu, nhưng lại ngọt ngào đến nghẹt thở vì lời 'thú nhận' bất ngờ từ anh. Cô tựa đầu vào n.g.ự.c anh, cảm nhận nhịp tim mạnh mẽ của anh.

Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế

Trước cơn bão dư luận và áp lực từ lãnh đạo, Hạ Lâm và Giang Thượng ôm chặt lấy nhau. Họ biết, đây là thời điểm quyết định: hoặc chìm xuống trong mớ tin đồn và cáo buộc sai sự thật, hoặc cùng nhau chiến đấu để lật ngược thế cờ và giành lấy hạnh phúc, bằng cách đối mặt với sự thật và công khai mối quan hệ của họ theo cách có lợi nhất. Trận chiến thực sự, giờ mới bắt đầu.

Sự việc Triển Doanh bị buộc thôi việc lan nhanh như cháy rừng. Cái cách cô ta biến đổi từ nàng y tá ngây thơ thành kẻ gào thét đầy thù hằn trong phòng giải trình khiến cả bệnh viện xôn xao. Dù Triển Doanh đã bị loại khỏi vòng chiến, hạt giống nghi ngờ về "quan hệ mờ ám" giữa Trưởng khoa Giang Thượng và chuyên viên Hạ Lâm, gieo rắc bởi những lời cuối cùng của cô ta, vẫn âm ỉ cháy.

Hạ Lâm và Giang Thượng đi làm. Họ cảm nhận rõ rệt những ánh mắt dõi theo. Có người tò mò, có người tỏ vẻ hiểu chuyện, có người lại ngưỡng mộ sự bản lĩnh của Hạ Lâm khi xử lý gọn ghẽ drama nơi công sở. Nhưng sự căng thẳng vô hình vẫn lơ lửng trong không khí.

Ai cũng nghĩ mọi chuyện đã kết thúc. Nhưng Triển Doanh không dễ dàng buông tha. Trong sự tuyệt vọng và điên cuồng của kẻ thua cuộc, cô ta đã chuẩn bị đòn cuối cùng, độc địa nhất. Cô ta thu thập tất cả những manh mối vụn vặt mà cô ta từng nghi ngờ hoặc tạo ra: những bức ảnh chụp lén họ ở những góc khuất trong bệnh viện, vài đoạn tin nhắn riêng tư (thật giả lẫn lộn, hoặc bị cắt ghép), thông tin về địa chỉ tòa nhà chung cư họ ở (có lẽ từ lần Triển Doanh lén lút theo dõi hoặc điều tra được).

Tất cả được biên tập lại thành một bài viết bôi nhọ, thêm thắt những lời lẽ cay nghiệt, ám chỉ mối quan hệ 'trên mức đồng nghiệp', 'bao che', 'lợi dụng chức vụ'. Triển Doanh không chỉ gửi email cho một số lãnh đạo bệnh viện, mà còn tuồn thông tin cho một tờ báo lá cải chuyên săn tin giật gân trên mạng xã hội và vài nhóm chat nội bộ lớn của giới y khoa.

Ẩn Hôn - Bác Sĩ Trưởng Khoa Phúc HắcTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn TìnhSáng sớm, đường phố vắng tanh, chỉ có lác đác vài công nhân vệ sinh đang quét dọn đường phố. Nhưng Bệnh viện B lại vô cùng náo nhiệt. Triển Doanh, cô y tá mới vào, đứng cạnh phòng trực y tá ngó đông ngó tây: "Bác sĩ Giang đâu rồi ạ?" Chị y tá trưởng khó chịu vỗ đầu cô ta: "Chị nói bao nhiêu lần rồi, phải gọi Trưởng khoa, đừng có vô lễ." Triển Doanh lè lưỡi: "Gọi Trưởng khoa nghe già lắm ạ, Bác sĩ Giang trông mới chỉ ngoài hai mươi thôi, em phải rút ngắn khoảng cách với anh ấy chứ." Chị ấy thở dài, quay sang hỏi Hạ Lâm: "Em có thấy Trưởng khoa Giang không?" Hạ Lâm liếc nhìn cánh cửa văn phòng Trưởng khoa ở góc hành lang đang đóng chặt, cô bồn chồn kéo vạt váy y tá xuống, lồ ng n.g.ự.c khẽ phập phồng, trán lấm tấm mồ hôi. Chị y tá trưởng nhanh chóng nhận ra sắc mặt ửng hồng của cô, lo lắng hỏi: "Hạ Lâm, em không sao chứ? Sao mặt đỏ thế?" Hạ Lâm mím môi, cố gắng dùng giọng điệu bình thản trả lời: "Không sao ạ, có lẽ tối qua em không đắp chăn nên bị cảm." Triển Doanh chợt bật nhảy khỏi… Giang Thượng quay lại nhìn cô, ánh mắt kiên định. " Chúng ta sẽ... công khai."Hạ Lâm sững sờ. Công khai? Công khai cái gì? Cuộc hôn nhân hợp đồng? Mối quan hệ 'bạn giường'?" Công khai... thế nào?" Cô hỏi, giọng hơi run.Giang Thượng lại gần, nắm lấy tay cô, kéo cô đứng dậy, ôm cô vào lòng. Anh thì thầm vào tai cô, giọng ấm áp và đầy trấn an. " Công khai... chúng ta là vợ chồng."Anh nói tiếp, giọng đầy sự chân thành mà cô chưa từng nghe thấy ở anh. " Anh chưa bao giờ hối hận vì cưới em, Hạ Lâm. Việc duy nhất anh hối hận... là không thể công khai cho mọi người biết em là vợ anh sớm hơn."Lời nói đó như một nhát dao, rồi lại như dòng nước ấm chảy vào trái tim Hạ Lâm. Nó đau đớn vì sự thật được che giấu bấy lâu, nhưng lại ngọt ngào đến nghẹt thở vì lời 'thú nhận' bất ngờ từ anh. Cô tựa đầu vào n.g.ự.c anh, cảm nhận nhịp tim mạnh mẽ của anh.Chuyển ngử bởi team Tuế TuếTrước cơn bão dư luận và áp lực từ lãnh đạo, Hạ Lâm và Giang Thượng ôm chặt lấy nhau. Họ biết, đây là thời điểm quyết định: hoặc chìm xuống trong mớ tin đồn và cáo buộc sai sự thật, hoặc cùng nhau chiến đấu để lật ngược thế cờ và giành lấy hạnh phúc, bằng cách đối mặt với sự thật và công khai mối quan hệ của họ theo cách có lợi nhất. Trận chiến thực sự, giờ mới bắt đầu.Sự việc Triển Doanh bị buộc thôi việc lan nhanh như cháy rừng. Cái cách cô ta biến đổi từ nàng y tá ngây thơ thành kẻ gào thét đầy thù hằn trong phòng giải trình khiến cả bệnh viện xôn xao. Dù Triển Doanh đã bị loại khỏi vòng chiến, hạt giống nghi ngờ về "quan hệ mờ ám" giữa Trưởng khoa Giang Thượng và chuyên viên Hạ Lâm, gieo rắc bởi những lời cuối cùng của cô ta, vẫn âm ỉ cháy.Hạ Lâm và Giang Thượng đi làm. Họ cảm nhận rõ rệt những ánh mắt dõi theo. Có người tò mò, có người tỏ vẻ hiểu chuyện, có người lại ngưỡng mộ sự bản lĩnh của Hạ Lâm khi xử lý gọn ghẽ drama nơi công sở. Nhưng sự căng thẳng vô hình vẫn lơ lửng trong không khí.Ai cũng nghĩ mọi chuyện đã kết thúc. Nhưng Triển Doanh không dễ dàng buông tha. Trong sự tuyệt vọng và điên cuồng của kẻ thua cuộc, cô ta đã chuẩn bị đòn cuối cùng, độc địa nhất. Cô ta thu thập tất cả những manh mối vụn vặt mà cô ta từng nghi ngờ hoặc tạo ra: những bức ảnh chụp lén họ ở những góc khuất trong bệnh viện, vài đoạn tin nhắn riêng tư (thật giả lẫn lộn, hoặc bị cắt ghép), thông tin về địa chỉ tòa nhà chung cư họ ở (có lẽ từ lần Triển Doanh lén lút theo dõi hoặc điều tra được).Tất cả được biên tập lại thành một bài viết bôi nhọ, thêm thắt những lời lẽ cay nghiệt, ám chỉ mối quan hệ 'trên mức đồng nghiệp', 'bao che', 'lợi dụng chức vụ'. Triển Doanh không chỉ gửi email cho một số lãnh đạo bệnh viện, mà còn tuồn thông tin cho một tờ báo lá cải chuyên săn tin giật gân trên mạng xã hội và vài nhóm chat nội bộ lớn của giới y khoa.

Chương 19