Tác giả:

Có một thiếu gia thụ ngoan ngoãn dịu dàng dễ thương, chính xác là một bé ngoan phẩm học kiêm ưu  (phẩm chất và học tập đều rất ưu tú) , thông thạo đủ thứ cầm kỳ thi họa, bẽn lẽn hiền lành giống như quả bóng nhỏ màu trắng. Nhưng cậu có một bí mật động trời. Cậu thích một tên Ngưu Lang (1). Mà lại còn là chiêu bài của night club. Chiêu bài thường rất đắt giá, nhưng mà tiểu thiếu gia lại không có gì ngoại trừ nhiều tiền. Sau đó liền nhờ bạn gay hỏi thăm xem chiêu bài công thích kiểu người gì, kim chủ phải như thế nào thì mới có thể bao nuôi được hắn. Kết quả công không phải là chiêu bài Ngưu Lang, mà hắn lại là ông chủ của club Ngưu Lang, cho nên thông tin hỏi thăm bị sai lệch… Bạn gay bi thương nói cho cậu biết, chiêu bài công ưa thích mẫu người cuồng dã (điên cuồng hoang dại), càng cuồng dã càng tốt. Tiểu thiếu gia trở về lăn qua lộn lại nghiên cứu hai chữ “cuồng dã”, ngày thứ hai đến pub (quầy rượu) lập tức đổi qua một thân quần áo trang sức mà bạn gay đã tốt bụng cung cấp, áo ba lỗ…

Chương 3: Khen ngợi

Em Có Thể Bao Nuôi Anh Không?Tác giả: Hoa Ngộ NhaTruyện Đam Mỹ, Truyện Đoản Văn, Truyện SủngCó một thiếu gia thụ ngoan ngoãn dịu dàng dễ thương, chính xác là một bé ngoan phẩm học kiêm ưu  (phẩm chất và học tập đều rất ưu tú) , thông thạo đủ thứ cầm kỳ thi họa, bẽn lẽn hiền lành giống như quả bóng nhỏ màu trắng. Nhưng cậu có một bí mật động trời. Cậu thích một tên Ngưu Lang (1). Mà lại còn là chiêu bài của night club. Chiêu bài thường rất đắt giá, nhưng mà tiểu thiếu gia lại không có gì ngoại trừ nhiều tiền. Sau đó liền nhờ bạn gay hỏi thăm xem chiêu bài công thích kiểu người gì, kim chủ phải như thế nào thì mới có thể bao nuôi được hắn. Kết quả công không phải là chiêu bài Ngưu Lang, mà hắn lại là ông chủ của club Ngưu Lang, cho nên thông tin hỏi thăm bị sai lệch… Bạn gay bi thương nói cho cậu biết, chiêu bài công ưa thích mẫu người cuồng dã (điên cuồng hoang dại), càng cuồng dã càng tốt. Tiểu thiếu gia trở về lăn qua lộn lại nghiên cứu hai chữ “cuồng dã”, ngày thứ hai đến pub (quầy rượu) lập tức đổi qua một thân quần áo trang sức mà bạn gay đã tốt bụng cung cấp, áo ba lỗ… Edit: AgehakunBeta: Andrea5.Công hứa với tiểu thiếu gia, chỉ cần cậu vẫn luôn trong top hai mươi là có thể gặp nhau mỗi ngày.Kết quả sau đó thụ làm bài thi được thứ hai toàn thành phố, chưa kịp thụt lùi mà còn vượt qua một người, được tuyên dương trước toàn trường.Người đứng thứ nhất cũng ở trong trường học của bọn họ, là một thiếu niên anh tuấn nhưng lại lạnh lùng, khi đứng chung một chỗ với tiểu thiếu gia thì cao hơn cậu hẳn một cái đầu.Lúc mà tiểu thiếu gia lên bục nhận thưởng, thực ra công đang đứng ở dưới đài quan sát. Hắn tới tài trợ cho trường học, vốn dĩ nên ngồi ở hàng ghế đầu tiên, thậm chí còn có thể tự tay phát giấy khen cho tiểu thiếu gia nếu hắn nguyện ý.Nhưng hắn nhớ tới thân phận “Ngưu Lang đầu bảng night club được tiểu thiếu gia bao dưỡng” của mình, kiên quyết ngồi ở hàng ghế cuối cùng.Đây là lần đầu tiên công nhìn thấy tiểu thiếu gia mặc đồng phục, đồng phục của trường trung học phổ thông xx là áo sơ mi trắng và áo vét màu xanh biển, trên mặt tiểu thiếu gia không có mấy thứ lung tung rối loạn, cả người sạch sẽ trắng bóc, đôi mắt vừa tròn vừa sáng, giống như nai con còn chưa cai sữa, khụt khà khụt khịt báo cáo kinh nghiệm học tập, kêu gọi bạn học cùng học tập thật tốt tiến lên phía trước mỗi ngày. Hắn hơi lùn nên khó với tới microphone, thường phải trộm nhón chân để nói.Công không nhịn được cười ra tiếng, lén quay lại đoạn này.Hắn nghe thấy nữ sinh ngồi phía trước thì thầm to nhỏ, nói tiểu thiếu gia lớn lên đáng yêu quá thể, thực khiến người ta muốn trào dâng tình mẹ. Thế mà cái tên dẫn đầu toàn thành phố đứng bên cạnh cậu – Hàn Dữ Tiếu kia, lớn lên đủ đẹp trai, nhưng tính cách lại quá lãnh đạm, chưa kể tới chuyện yêu đương, chỉ mới nói nhiều hai câu đã cảm thấy mình sắp bị giá rét đóng băng lại rồi.Công thờ ơ liếc Hàn Dữ Tiếu một cái, vừa nhìn liền phát hiện ra vấn đề, tại sao cái tên Hàn Dữ Tiếu này lại có phần giống với nhân viên phục vụ mới tới trong night club của hắn vậy?Mà chỗ ngồi cách công ba hàng, bạn gay của tiểu thiếu gia, cái người nhiệt tình cung cấp đạo cụ cuồng dã cho cậu, nhìn Hàn Dữ Tiếu không có ý tốt mà hừ hừ vài tiếng.Ở album trong di động của hắn, tấm đầu tiên chính là hình ảnh Hàn Dữ Tiếu mặc quần áo phục vụ đang làm công, bối cảnh sau lưng xa hoa truỵ lạc, nhìn thế nào cũng không giống như một nơi ‘lành mạnh tích cực’.

Edit: Agehakun

Beta: Andrea

5.

Công hứa với tiểu thiếu gia, chỉ cần cậu vẫn luôn trong top hai mươi là có thể gặp nhau mỗi ngày.

Kết quả sau đó thụ làm bài thi được thứ hai toàn thành phố, chưa kịp thụt lùi mà còn vượt qua một người, được tuyên dương trước toàn trường.

Người đứng thứ nhất cũng ở trong trường học của bọn họ, là một thiếu niên anh tuấn nhưng lại lạnh lùng, khi đứng chung một chỗ với tiểu thiếu gia thì cao hơn cậu hẳn một cái đầu.

Lúc mà tiểu thiếu gia lên bục nhận thưởng, thực ra công đang đứng ở dưới đài quan sát. Hắn tới tài trợ cho trường học, vốn dĩ nên ngồi ở hàng ghế đầu tiên, thậm chí còn có thể tự tay phát giấy khen cho tiểu thiếu gia nếu hắn nguyện ý.

Nhưng hắn nhớ tới thân phận “Ngưu Lang đầu bảng night club được tiểu thiếu gia bao dưỡng” của mình, kiên quyết ngồi ở hàng ghế cuối cùng.

Đây là lần đầu tiên công nhìn thấy tiểu thiếu gia mặc đồng phục, đồng phục của trường trung học phổ thông xx là áo sơ mi trắng và áo vét màu xanh biển, trên mặt tiểu thiếu gia không có mấy thứ lung tung rối loạn, cả người sạch sẽ trắng bóc, đôi mắt vừa tròn vừa sáng, giống như nai con còn chưa cai sữa, khụt khà khụt khịt báo cáo kinh nghiệm học tập, kêu gọi bạn học cùng học tập thật tốt tiến lên phía trước mỗi ngày. Hắn hơi lùn nên khó với tới microphone, thường phải trộm nhón chân để nói.

Công không nhịn được cười ra tiếng, lén quay lại đoạn này.

Hắn nghe thấy nữ sinh ngồi phía trước thì thầm to nhỏ, nói tiểu thiếu gia lớn lên đáng yêu quá thể, thực khiến người ta muốn trào dâng tình mẹ. Thế mà cái tên dẫn đầu toàn thành phố đứng bên cạnh cậu – Hàn Dữ Tiếu kia, lớn lên đủ đẹp trai, nhưng tính cách lại quá lãnh đạm, chưa kể tới chuyện yêu đương, chỉ mới nói nhiều hai câu đã cảm thấy mình sắp bị giá rét đóng băng lại rồi.

Công thờ ơ liếc Hàn Dữ Tiếu một cái, vừa nhìn liền phát hiện ra vấn đề, tại sao cái tên Hàn Dữ Tiếu này lại có phần giống với nhân viên phục vụ mới tới trong night club của hắn vậy?

Mà chỗ ngồi cách công ba hàng, bạn gay của tiểu thiếu gia, cái người nhiệt tình cung cấp đạo cụ cuồng dã cho cậu, nhìn Hàn Dữ Tiếu không có ý tốt mà hừ hừ vài tiếng.

Ở album trong di động của hắn, tấm đầu tiên chính là hình ảnh Hàn Dữ Tiếu mặc quần áo phục vụ đang làm công, bối cảnh sau lưng xa hoa truỵ lạc, nhìn thế nào cũng không giống như một nơi ‘lành mạnh tích cực’.

Em Có Thể Bao Nuôi Anh Không?Tác giả: Hoa Ngộ NhaTruyện Đam Mỹ, Truyện Đoản Văn, Truyện SủngCó một thiếu gia thụ ngoan ngoãn dịu dàng dễ thương, chính xác là một bé ngoan phẩm học kiêm ưu  (phẩm chất và học tập đều rất ưu tú) , thông thạo đủ thứ cầm kỳ thi họa, bẽn lẽn hiền lành giống như quả bóng nhỏ màu trắng. Nhưng cậu có một bí mật động trời. Cậu thích một tên Ngưu Lang (1). Mà lại còn là chiêu bài của night club. Chiêu bài thường rất đắt giá, nhưng mà tiểu thiếu gia lại không có gì ngoại trừ nhiều tiền. Sau đó liền nhờ bạn gay hỏi thăm xem chiêu bài công thích kiểu người gì, kim chủ phải như thế nào thì mới có thể bao nuôi được hắn. Kết quả công không phải là chiêu bài Ngưu Lang, mà hắn lại là ông chủ của club Ngưu Lang, cho nên thông tin hỏi thăm bị sai lệch… Bạn gay bi thương nói cho cậu biết, chiêu bài công ưa thích mẫu người cuồng dã (điên cuồng hoang dại), càng cuồng dã càng tốt. Tiểu thiếu gia trở về lăn qua lộn lại nghiên cứu hai chữ “cuồng dã”, ngày thứ hai đến pub (quầy rượu) lập tức đổi qua một thân quần áo trang sức mà bạn gay đã tốt bụng cung cấp, áo ba lỗ… Edit: AgehakunBeta: Andrea5.Công hứa với tiểu thiếu gia, chỉ cần cậu vẫn luôn trong top hai mươi là có thể gặp nhau mỗi ngày.Kết quả sau đó thụ làm bài thi được thứ hai toàn thành phố, chưa kịp thụt lùi mà còn vượt qua một người, được tuyên dương trước toàn trường.Người đứng thứ nhất cũng ở trong trường học của bọn họ, là một thiếu niên anh tuấn nhưng lại lạnh lùng, khi đứng chung một chỗ với tiểu thiếu gia thì cao hơn cậu hẳn một cái đầu.Lúc mà tiểu thiếu gia lên bục nhận thưởng, thực ra công đang đứng ở dưới đài quan sát. Hắn tới tài trợ cho trường học, vốn dĩ nên ngồi ở hàng ghế đầu tiên, thậm chí còn có thể tự tay phát giấy khen cho tiểu thiếu gia nếu hắn nguyện ý.Nhưng hắn nhớ tới thân phận “Ngưu Lang đầu bảng night club được tiểu thiếu gia bao dưỡng” của mình, kiên quyết ngồi ở hàng ghế cuối cùng.Đây là lần đầu tiên công nhìn thấy tiểu thiếu gia mặc đồng phục, đồng phục của trường trung học phổ thông xx là áo sơ mi trắng và áo vét màu xanh biển, trên mặt tiểu thiếu gia không có mấy thứ lung tung rối loạn, cả người sạch sẽ trắng bóc, đôi mắt vừa tròn vừa sáng, giống như nai con còn chưa cai sữa, khụt khà khụt khịt báo cáo kinh nghiệm học tập, kêu gọi bạn học cùng học tập thật tốt tiến lên phía trước mỗi ngày. Hắn hơi lùn nên khó với tới microphone, thường phải trộm nhón chân để nói.Công không nhịn được cười ra tiếng, lén quay lại đoạn này.Hắn nghe thấy nữ sinh ngồi phía trước thì thầm to nhỏ, nói tiểu thiếu gia lớn lên đáng yêu quá thể, thực khiến người ta muốn trào dâng tình mẹ. Thế mà cái tên dẫn đầu toàn thành phố đứng bên cạnh cậu – Hàn Dữ Tiếu kia, lớn lên đủ đẹp trai, nhưng tính cách lại quá lãnh đạm, chưa kể tới chuyện yêu đương, chỉ mới nói nhiều hai câu đã cảm thấy mình sắp bị giá rét đóng băng lại rồi.Công thờ ơ liếc Hàn Dữ Tiếu một cái, vừa nhìn liền phát hiện ra vấn đề, tại sao cái tên Hàn Dữ Tiếu này lại có phần giống với nhân viên phục vụ mới tới trong night club của hắn vậy?Mà chỗ ngồi cách công ba hàng, bạn gay của tiểu thiếu gia, cái người nhiệt tình cung cấp đạo cụ cuồng dã cho cậu, nhìn Hàn Dữ Tiếu không có ý tốt mà hừ hừ vài tiếng.Ở album trong di động của hắn, tấm đầu tiên chính là hình ảnh Hàn Dữ Tiếu mặc quần áo phục vụ đang làm công, bối cảnh sau lưng xa hoa truỵ lạc, nhìn thế nào cũng không giống như một nơi ‘lành mạnh tích cực’.

Chương 3: Khen ngợi