1 Trán ta toát mồ hôi lạnh, cổ tay run rẩy. "Có, có chuyện gì thì từ từ nói, đừng kích động." Ta nắm c.h.ặ.t t.a.y chàng, cẩn thận dịch chuyển mũi d.a.o sang một bên. Cho đến khi cánh tay chàng buông lỏng, con d.a.o rơi xuống đất, tim ta mới yên ổn. Trên gương mặt trắng ngần như ngọc, hoàn mỹ không tì vết của Hứa Du Thanh, lại thêm một vết m.á.u chói mắt. Chậc chậc, ta thầm tiếc nuối, vội vàng lấy khăn tay ra, lau mặt cho chàng. Hứa Du Thanh khẽ nắm lấy cổ tay ta, nghiêng mặt, đôi mắt rũ xuống: "Không cần xử lý, tốt nhất cứ để nguyên đó, thối rữa, sinh giòi mới tốt." Cái dáng vẻ bướng bỉnh này, còn đâu là vẻ nho nhã của Lễ bộ Thị lang. Mà lại giống với vị thiếu niên vừa kiêu ngạo vừa ngang ngược khi ta mới quen biết chàng. Ta hôn lên trán chàng, cảm nhận được làn da hơi nóng dưới môi, cùng tiếng rên rỉ không kìm được, ta khẽ cười: "Thối rữa rồi ta còn hôn kiểu gì, đi hôn giòi à?" "Không được hôn nó!" Hứa Du Thanh ôm ta vào lòng, nghểnh cổ, giận dỗi nói: "Chỉ được…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...