01 “Ăn ăn ăn! Ngươi còn ăn nữa à!” Ta ngơ ngác ngẩng đầu lên. Nửa miếng bánh đậu xanh còn đang ngậm trong miệng khiến hai má ta phồng lên, chỉ có thể chớp mắt ra hiệu rằng ta đã nghe thấy. Ưm... Quả nhiên là trong cung, ngay cả món điểm tâm đơn giản thế này cũng làm mềm mịn đến thế, ngọt ngào mà không ngấy. Má của Trương Duyệt Kiều cũng phồng phồng. Có vẻ là tức đến phát phồng. “Không lẽ tin tức tên tiểu thái giám kia đưa là sai?” Nàng lầm bầm oán thán, “Năm ngày qua ta ngày nào cũng đến Thái D ịch Trì chèo thuyền gảy đàn, vậy mà một lần cũng không gặp được Hoàng thượng.” “Mặt ta sắp bị gió lạnh thổi nhăn rồi... ngươi sờ thử xem.” Ta lập tức phủi vụn bánh đậu xanh trên đầu ngón tay, nhẹ nhàng chạm vào má nàng. Sau đó bật thốt lên: “Tiểu Kiều muội muội ơi, da muội mềm quá đi, còn mềm hơn cả đậu hũ mà ta ăn hôm trước.” “Vừa trắng vừa mịn, ai mà không thích chứ, kể cả là Hoàng thượng mà thấy…” 🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟 🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...