Tôi đã thầm yêu nam thần Tống Gia Trạch suốt một năm trời, vậy mà không ngờ nhà anh ấy lại rất nghèo.   Khi biết tin này, tôi vui mừng đến mức bật dậy khỏi giường.   Kết quả là đầu đập vào trần nhà, nước mắt trào ra.   Nhưng không phải vì đau, mà là tôi mừng quá mà khóc, các chị em à.   Tôi vốn chẳng có gì nổi bật, luôn có chút tự ti, cũng không dám lượn lờ trước mặt Tống Gia Trạch quá nhiều.   Nhưng bây giờ tôi giàu hơn anh ấy, chẳng phải khoảng cách giữa chúng tôi đã nhỏ lại rất nhiều rồi sao?   01   Ba cô nàng độc thân trong ký túc xá tụ lại, nghe tôi phân tích xong thì đều cảm thấy rất có lý, ai cũng khích lệ tôi: Dũng cảm lên, Xán Xán, đừng sợ nam thần mặt lạnh, xông lên!   Hôm sau đúng lúc có tiết đại cương Mác-Lênin học chung với Tống Gia Trạch, tan học tôi lấy hết can đảm gọi anh ấy lại.   Chúng tôi đứng dưới gốc long não trước tòa nhà Dịch Phu.   Anh ấy mặc một chiếc áo sơ mi trắng ngà kiểu dáng giản dị, cổ áo buông lơi tự nhiên, tay áo xắn lên, để lộ cánh tay trắng trẻo mảnh…

Chương 16: Chương 16

Nuôi Anh Bằng 5 Nghìn TệTác giả: Giấc Mơ Thứ Bảy Của ĐêmTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngTôi đã thầm yêu nam thần Tống Gia Trạch suốt một năm trời, vậy mà không ngờ nhà anh ấy lại rất nghèo.   Khi biết tin này, tôi vui mừng đến mức bật dậy khỏi giường.   Kết quả là đầu đập vào trần nhà, nước mắt trào ra.   Nhưng không phải vì đau, mà là tôi mừng quá mà khóc, các chị em à.   Tôi vốn chẳng có gì nổi bật, luôn có chút tự ti, cũng không dám lượn lờ trước mặt Tống Gia Trạch quá nhiều.   Nhưng bây giờ tôi giàu hơn anh ấy, chẳng phải khoảng cách giữa chúng tôi đã nhỏ lại rất nhiều rồi sao?   01   Ba cô nàng độc thân trong ký túc xá tụ lại, nghe tôi phân tích xong thì đều cảm thấy rất có lý, ai cũng khích lệ tôi: Dũng cảm lên, Xán Xán, đừng sợ nam thần mặt lạnh, xông lên!   Hôm sau đúng lúc có tiết đại cương Mác-Lênin học chung với Tống Gia Trạch, tan học tôi lấy hết can đảm gọi anh ấy lại.   Chúng tôi đứng dưới gốc long não trước tòa nhà Dịch Phu.   Anh ấy mặc một chiếc áo sơ mi trắng ngà kiểu dáng giản dị, cổ áo buông lơi tự nhiên, tay áo xắn lên, để lộ cánh tay trắng trẻo mảnh… Ngoại truyện 01 Cuối cùng tôi nghiến răng chịu đựng suốt một tháng, cuối cùng cũng giữ được vinh quang của 404. Quả nhiên, Tống Gia Trạch mang một thỏi vàng đến cầu hôn tôi, chẳng lẽ anh ấy nhìn trộm giấc mơ của tôi rồi sao? Lúc đó chắc đầu óc tôi bị chập mạch, vậy mà lại nhận lấy rồi còn cắn một cái. Là vàng nguyên chất 9999, vì trên thỏi vàng còn có dấu răng đáng yêu của tôi, hê hê hê. Tôi quyết định sẽ coi đây là bảo vật truyền gia, sau này truyền cho con trai, cháu trai, chắt trai, chít trai... Sau nửa năm chúng tôi bên nhau, chú Tống qua đời vì nhiễm trùng biến chứng. Lúc hấp hối, ông nắm lấy tay Tống Gia Trạch và nói một câu “xin lỗi”. Nhưng lời xin lỗi đó đến quá muộn, đã không thể sưởi ấm trái tim anh nữa rồi. Sau khi chú Tống mất, dì Tống hoàn toàn phát điên, thần trí không tỉnh táo, còn cầm d.a.o định c.h.é.m Tống Gia Trạch, miệng la hét: “Con bị thương rồi, bố con sẽ đến thăm chúng ta thôi.” Tôi thực sự không dám tưởng tượng, tuổi thơ của anh đã sống những ngày tháng như thế nào. Cuối cùng dì Tống bị đưa đến trung tâm phục hồi tâm thần, Tống Gia Trạch chu cấp cho bà điều kiện vật chất tốt nhất, nhưng không bao giờ đến thăm bà nữa. Tôi vẫn không hiểu, nếu Tống Gia Trạch là đứa con của bà với người đàn ông mà bà yêu sâu đậm, lẽ ra bà nên yêu thương anh từ tận đáy lòng chứ? Nhưng câu hỏi này, tôi nghĩ sẽ không có đáp án nữa rồi. Điều tôi có thể làm, là yêu anh thật tốt, để sau này anh mãi mãi được tắm mình trong ánh mặt trời rực rỡ của tôi. Ngoại truyện 02 Vào sinh nhật 21 tuổi, Tống Gia Trạch đã chuẩn bị cho tôi một buổi tiệc sinh nhật vô cùng long trọng. Mấy đứa FA trong ký túc xá chúng tôi đều đến tham dự, Tống Gia Trạch còn gọi mấy thực tập sinh mới của công ty anh đến. Tiểu Mễ vui đến mức cả tối không ngậm được miệng, nhìn người này liếc người kia, tận hưởng niềm vui như đang làm bài trắc nghiệm nhiều đáp án. Cô ấy kéo tôi sang một bên, lén hỏi: “Nếu tớ ôm một người bên trái một người bên phải, có phải không ổn lắm không?” Tôi cười khẩy: “Không có gì là không ổn cả, dù sao cuối cùng cậu cũng sẽ biến họ thành anh em thôi.” Kết quả tôi bị cô ấy đánh cho một trận. Vì chơi đến quá khuya, không thể quay về ký túc xá được nữa. Tống Gia Trạch đã đặt sẵn phòng khách sạn. Tôi lo c.h.ế.t mất! Cái anh cổ hủ này, vậy mà còn muốn ngủ riêng phòng với tôi! Thế chẳng phải lãng phí tiền sao? Dù có tiền cũng không nên hoang phí thế này chứ. Tôi đành phải phát huy sức quyến rũ của mình để giữ anh ấy lại. Sau khi anh ấy tắm xong, tôi vội vàng kéo áo choàng tắm của anh ấy ra. Anh ấy giữ chặt quần áo, giọng khàn khàn: “Kim Xán Xán, em định làm gì?” “Em muốn ăn sườn!” “Vậy anh gọi món sườn xào chua ngọt cho em!” “Không!” Tôi ngẩng đôi mắt long lanh lên nhìn anh, “Em muốn ăn sườn nguyên vị.” Các chị em à, bài học xương máu: Đừng bao giờ đánh giá cao thể lực của bản thân, và càng không được đánh giá thấp sức chiến đấu của đàn ông.Hii cả nhà iu 💖Đọc xong thì cho tui xin vài "cmt" review nhé ạ 🌻Follow Fanpage FB: "Dung Dăng Dung Dẻ" để cập nhật thông tin truyện mới nhé :3 Tôi – hình mẫu yêu đương 404 – cuối cùng vẫn thua. Thua tan tác! - Hết -

Ngoại truyện 01

 

Cuối cùng tôi nghiến răng chịu đựng suốt một tháng, cuối cùng cũng giữ được vinh quang của 404.

 

Quả nhiên, Tống Gia Trạch mang một thỏi vàng đến cầu hôn tôi, chẳng lẽ anh ấy nhìn trộm giấc mơ của tôi rồi sao?

 

Lúc đó chắc đầu óc tôi bị chập mạch, vậy mà lại nhận lấy rồi còn cắn một cái.

 

Là vàng nguyên chất 9999, vì trên thỏi vàng còn có dấu răng đáng yêu của tôi, hê hê hê.

 

Tôi quyết định sẽ coi đây là bảo vật truyền gia, sau này truyền cho con trai, cháu trai, chắt trai, chít trai...

 

Sau nửa năm chúng tôi bên nhau, chú Tống qua đời vì nhiễm trùng biến chứng.

 

Lúc hấp hối, ông nắm lấy tay Tống Gia Trạch và nói một câu “xin lỗi”.

 

Nhưng lời xin lỗi đó đến quá muộn, đã không thể sưởi ấm trái tim anh nữa rồi.

 

Sau khi chú Tống mất, dì Tống hoàn toàn phát điên, thần trí không tỉnh táo, còn cầm d.a.o định c.h.é.m Tống Gia Trạch, miệng la hét: “Con bị thương rồi, bố con sẽ đến thăm chúng ta thôi.”

 

Tôi thực sự không dám tưởng tượng, tuổi thơ của anh đã sống những ngày tháng như thế nào.

 

Cuối cùng dì Tống bị đưa đến trung tâm phục hồi tâm thần, Tống Gia Trạch chu cấp cho bà điều kiện vật chất tốt nhất, nhưng không bao giờ đến thăm bà nữa.

 

Tôi vẫn không hiểu, nếu Tống Gia Trạch là đứa con của bà với người đàn ông mà bà yêu sâu đậm, lẽ ra bà nên yêu thương anh từ tận đáy lòng chứ?

 

Nhưng câu hỏi này, tôi nghĩ sẽ không có đáp án nữa rồi. Điều tôi có thể làm, là yêu anh thật tốt, để sau này anh mãi mãi được tắm mình trong ánh mặt trời rực rỡ của tôi.

 

Ngoại truyện 02

 

Vào sinh nhật 21 tuổi, Tống Gia Trạch đã chuẩn bị cho tôi một buổi tiệc sinh nhật vô cùng long trọng.

 

Mấy đứa FA trong ký túc xá chúng tôi đều đến tham dự, Tống Gia Trạch còn gọi mấy thực tập sinh mới của công ty anh đến.

 

Tiểu Mễ vui đến mức cả tối không ngậm được miệng, nhìn người này liếc người kia, tận hưởng niềm vui như đang làm bài trắc nghiệm nhiều đáp án.

 

Cô ấy kéo tôi sang một bên, lén hỏi: “Nếu tớ ôm một người bên trái một người bên phải, có phải không ổn lắm không?”

 

Tôi cười khẩy: “Không có gì là không ổn cả, dù sao cuối cùng cậu cũng sẽ biến họ thành anh em thôi.”

 

Kết quả tôi bị cô ấy đánh cho một trận.

 

Vì chơi đến quá khuya, không thể quay về ký túc xá được nữa.

 

Tống Gia Trạch đã đặt sẵn phòng khách sạn.

 

Tôi lo c.h.ế.t mất! Cái anh cổ hủ này, vậy mà còn muốn ngủ riêng phòng với tôi!

 

Thế chẳng phải lãng phí tiền sao?

 

Dù có tiền cũng không nên hoang phí thế này chứ.

 

Tôi đành phải phát huy sức quyến rũ của mình để giữ anh ấy lại.

 

Sau khi anh ấy tắm xong, tôi vội vàng kéo áo choàng tắm của anh ấy ra.

 

Anh ấy giữ chặt quần áo, giọng khàn khàn: “Kim Xán Xán, em định làm gì?”

 

“Em muốn ăn sườn!”

 

“Vậy anh gọi món sườn xào chua ngọt cho em!”

 

“Không!” Tôi ngẩng đôi mắt long lanh lên nhìn anh, “Em muốn ăn sườn nguyên vị.”

 

Các chị em à, bài học xương máu: Đừng bao giờ đánh giá cao thể lực của bản thân, và càng không được đánh giá thấp sức chiến đấu của đàn ông.

Hii cả nhà iu 💖

Đọc xong thì cho tui xin vài "cmt" review nhé ạ 🌻

Follow Fanpage FB: "Dung Dăng Dung Dẻ" để cập nhật thông tin truyện mới nhé :3

 

Tôi – hình mẫu yêu đương 404 – cuối cùng vẫn thua.

 

Thua tan tác!

 

- Hết -

Nuôi Anh Bằng 5 Nghìn TệTác giả: Giấc Mơ Thứ Bảy Của ĐêmTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngTôi đã thầm yêu nam thần Tống Gia Trạch suốt một năm trời, vậy mà không ngờ nhà anh ấy lại rất nghèo.   Khi biết tin này, tôi vui mừng đến mức bật dậy khỏi giường.   Kết quả là đầu đập vào trần nhà, nước mắt trào ra.   Nhưng không phải vì đau, mà là tôi mừng quá mà khóc, các chị em à.   Tôi vốn chẳng có gì nổi bật, luôn có chút tự ti, cũng không dám lượn lờ trước mặt Tống Gia Trạch quá nhiều.   Nhưng bây giờ tôi giàu hơn anh ấy, chẳng phải khoảng cách giữa chúng tôi đã nhỏ lại rất nhiều rồi sao?   01   Ba cô nàng độc thân trong ký túc xá tụ lại, nghe tôi phân tích xong thì đều cảm thấy rất có lý, ai cũng khích lệ tôi: Dũng cảm lên, Xán Xán, đừng sợ nam thần mặt lạnh, xông lên!   Hôm sau đúng lúc có tiết đại cương Mác-Lênin học chung với Tống Gia Trạch, tan học tôi lấy hết can đảm gọi anh ấy lại.   Chúng tôi đứng dưới gốc long não trước tòa nhà Dịch Phu.   Anh ấy mặc một chiếc áo sơ mi trắng ngà kiểu dáng giản dị, cổ áo buông lơi tự nhiên, tay áo xắn lên, để lộ cánh tay trắng trẻo mảnh… Ngoại truyện 01 Cuối cùng tôi nghiến răng chịu đựng suốt một tháng, cuối cùng cũng giữ được vinh quang của 404. Quả nhiên, Tống Gia Trạch mang một thỏi vàng đến cầu hôn tôi, chẳng lẽ anh ấy nhìn trộm giấc mơ của tôi rồi sao? Lúc đó chắc đầu óc tôi bị chập mạch, vậy mà lại nhận lấy rồi còn cắn một cái. Là vàng nguyên chất 9999, vì trên thỏi vàng còn có dấu răng đáng yêu của tôi, hê hê hê. Tôi quyết định sẽ coi đây là bảo vật truyền gia, sau này truyền cho con trai, cháu trai, chắt trai, chít trai... Sau nửa năm chúng tôi bên nhau, chú Tống qua đời vì nhiễm trùng biến chứng. Lúc hấp hối, ông nắm lấy tay Tống Gia Trạch và nói một câu “xin lỗi”. Nhưng lời xin lỗi đó đến quá muộn, đã không thể sưởi ấm trái tim anh nữa rồi. Sau khi chú Tống mất, dì Tống hoàn toàn phát điên, thần trí không tỉnh táo, còn cầm d.a.o định c.h.é.m Tống Gia Trạch, miệng la hét: “Con bị thương rồi, bố con sẽ đến thăm chúng ta thôi.” Tôi thực sự không dám tưởng tượng, tuổi thơ của anh đã sống những ngày tháng như thế nào. Cuối cùng dì Tống bị đưa đến trung tâm phục hồi tâm thần, Tống Gia Trạch chu cấp cho bà điều kiện vật chất tốt nhất, nhưng không bao giờ đến thăm bà nữa. Tôi vẫn không hiểu, nếu Tống Gia Trạch là đứa con của bà với người đàn ông mà bà yêu sâu đậm, lẽ ra bà nên yêu thương anh từ tận đáy lòng chứ? Nhưng câu hỏi này, tôi nghĩ sẽ không có đáp án nữa rồi. Điều tôi có thể làm, là yêu anh thật tốt, để sau này anh mãi mãi được tắm mình trong ánh mặt trời rực rỡ của tôi. Ngoại truyện 02 Vào sinh nhật 21 tuổi, Tống Gia Trạch đã chuẩn bị cho tôi một buổi tiệc sinh nhật vô cùng long trọng. Mấy đứa FA trong ký túc xá chúng tôi đều đến tham dự, Tống Gia Trạch còn gọi mấy thực tập sinh mới của công ty anh đến. Tiểu Mễ vui đến mức cả tối không ngậm được miệng, nhìn người này liếc người kia, tận hưởng niềm vui như đang làm bài trắc nghiệm nhiều đáp án. Cô ấy kéo tôi sang một bên, lén hỏi: “Nếu tớ ôm một người bên trái một người bên phải, có phải không ổn lắm không?” Tôi cười khẩy: “Không có gì là không ổn cả, dù sao cuối cùng cậu cũng sẽ biến họ thành anh em thôi.” Kết quả tôi bị cô ấy đánh cho một trận. Vì chơi đến quá khuya, không thể quay về ký túc xá được nữa. Tống Gia Trạch đã đặt sẵn phòng khách sạn. Tôi lo c.h.ế.t mất! Cái anh cổ hủ này, vậy mà còn muốn ngủ riêng phòng với tôi! Thế chẳng phải lãng phí tiền sao? Dù có tiền cũng không nên hoang phí thế này chứ. Tôi đành phải phát huy sức quyến rũ của mình để giữ anh ấy lại. Sau khi anh ấy tắm xong, tôi vội vàng kéo áo choàng tắm của anh ấy ra. Anh ấy giữ chặt quần áo, giọng khàn khàn: “Kim Xán Xán, em định làm gì?” “Em muốn ăn sườn!” “Vậy anh gọi món sườn xào chua ngọt cho em!” “Không!” Tôi ngẩng đôi mắt long lanh lên nhìn anh, “Em muốn ăn sườn nguyên vị.” Các chị em à, bài học xương máu: Đừng bao giờ đánh giá cao thể lực của bản thân, và càng không được đánh giá thấp sức chiến đấu của đàn ông.Hii cả nhà iu 💖Đọc xong thì cho tui xin vài "cmt" review nhé ạ 🌻Follow Fanpage FB: "Dung Dăng Dung Dẻ" để cập nhật thông tin truyện mới nhé :3 Tôi – hình mẫu yêu đương 404 – cuối cùng vẫn thua. Thua tan tác! - Hết -

Chương 16: Chương 16