Tác giả:

Thư Nhan nặng nề đỡ đầu, khó khăn đứng dậy, trước mắt là một mảng màu đen, không phải tối hôm qua chỉ ngủ trễ một chút sao, làm sao có thể đau đầu như vậy? Không lẽ sốt? Chân mềm chùn tay, cả người mềm nhũn, Thư Nhan mở miệng, giọng giống như có gì đó chặn lại, căn bản không phát ra được âm thanh nào. Xong đời, kiểu này ngay cả gọi điện cấp cứu cũng không được. Chậm một chút, Thư Nhan a a hai tiếng, cuối cùng cũng có thể lên tiếng, lật đật tìm điện thoại di động gọi cấp cứu. Cô một thân một mình ở bên ngoài làm việc, một mình thuê một căn phòng nhờ, chờ người khác phát hiện, đoán chừng thân thể đã lạnh. Sờ dưới gối nửa ngày, mò ra một tờ tiền, một tờ tiền một trăm đồng màu xanh nhạt? Thư Nhan ngẩn người, tờ tiền này cô cũng không xa lạ gì, khi cô còn bé cũng chính là dùng loại tiền này, nhưng là sau khi chính phủ phát hành tiền giấy mới, loại tiền này cũng không còn thấy nữa. Cô vô cùng chắc chắn mình không có cất giữ loại tiền giấy này. Ngày hôm qua nghỉ ngơi, cô vừa mới thay một tấm…

Chương 86: Chương 86

Xuyên Thành Vợ Cũ Của Nam Chính Nhà GiàuTác giả: Tuyết GiaTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngThư Nhan nặng nề đỡ đầu, khó khăn đứng dậy, trước mắt là một mảng màu đen, không phải tối hôm qua chỉ ngủ trễ một chút sao, làm sao có thể đau đầu như vậy? Không lẽ sốt? Chân mềm chùn tay, cả người mềm nhũn, Thư Nhan mở miệng, giọng giống như có gì đó chặn lại, căn bản không phát ra được âm thanh nào. Xong đời, kiểu này ngay cả gọi điện cấp cứu cũng không được. Chậm một chút, Thư Nhan a a hai tiếng, cuối cùng cũng có thể lên tiếng, lật đật tìm điện thoại di động gọi cấp cứu. Cô một thân một mình ở bên ngoài làm việc, một mình thuê một căn phòng nhờ, chờ người khác phát hiện, đoán chừng thân thể đã lạnh. Sờ dưới gối nửa ngày, mò ra một tờ tiền, một tờ tiền một trăm đồng màu xanh nhạt? Thư Nhan ngẩn người, tờ tiền này cô cũng không xa lạ gì, khi cô còn bé cũng chính là dùng loại tiền này, nhưng là sau khi chính phủ phát hành tiền giấy mới, loại tiền này cũng không còn thấy nữa. Cô vô cùng chắc chắn mình không có cất giữ loại tiền giấy này. Ngày hôm qua nghỉ ngơi, cô vừa mới thay một tấm… "Ý của em là không những được tặng một món mà còn được hoàn tiền nữa ư?" Người phụ nữ nhanh chóng tính toán trong lòng, bốn bộ quần áo có giá tổng cộng là 181 tệ. Theo như ưu đãi hoàn tiền, cô ấy có thể được giảm 10 tệ, như vậy thì hơi lỗ rồi, cô ấy có thể mua thêm một món nữa cho đến 200 tệ, như vậy mới giảm được 20 tệ, không được rồi, hôm nay tiêu 200 tệ là vượt quá ngân sách của cô ấy rồi.Người phụ nữ với nước ra trắng còn đang rối rắm thì người phụ nữ còn lại bước ra, bộ âu phục khiến cô ấy có vẻ gầy hơn, Thư Nhan giúp cô ấy buộc cao tóc lên thành đuôi ngựa, bỗng chốc khí chất của người phụ nữ trở nên vô cùng thanh thoát."Đường nét trên khuôn mặt của chị rất đẹp, trang điểm một chút sẽ còn đẹp hơn." Thư Nhan cười nói."Viên Viên, cậu đẹp lắm đó." Người phụ nữ có làn da trắng đứng bên cạnh xuýt xoa."Còn cậu thì mặc gì cũng đẹp hết." Viên Viên có chút xấu hổ: "Bà chủ, bộ này của chị hết bao nhiêu tiền?""Bộ này 60 tệ ạ.""Chị sẽ lấy bộ này, chị thử chiếc váy kia đã." Viên Viên hào hứng bước vào phòng thử đồ."Bà chủ, chị cũng muốn. Em chọn giúp chị một bộ váy và một cái quần mặc vào màu thu đi."Cả hai vui vẻ thanh toán, đây được coi là ngày khai trương chính thức cửa hàng Thư Nhan, vì họ là những khách hàng *****ên, Thư Nhan đã tặng mỗi người một món quà nhỏ và thẻ hội viên."Vốn dĩ thẻ hội viên chỉ được tặng với đơn hàng thanh toán từ 288 tệ trở lên, nhưng hôm nay em thấy các chị có thể đến cửa hàng của em chính là duyên phận cho nên em tặng hai chị thẻ hội viên này. Với thẻ hội viên, về sau hai chị có thể được giảm giá 10% với mỗi lần mua hàng, còn có thể tích điểm mua hàng, sau đó có thể đổi điểm mua hàng để lấy quà. Quà cụ thể thì chưa ra mắt nhưng chắc chắn sẽ vô cùng phong phú đó ạ. Ngoài ra, khi đến sinh nhật của các chị, các chị cũng sẽ được tặng quà. Nhân tiện ngày kia khai trương, các chị có thể tham gia chương trình bốc thăm trúng thưởng nữa." Thư Nhan nói qua một loạt các ưu đãi, hai người phụ nữ nghe vậy thì ánh mắt đều tỏa sáng lấp lánh.  "Nhất định ngày kia bọn chị sẽ đến."Ngày hai mươi tháng mười, cửa hàng quần áo của Thư Nhan chính thức khai trương, ông Hồ, Trần Phi, và cả ông chủ Hà cũng đều tặng lãng hoa tới, Lâm Tuệ không tới cũng nhờ người tặng lãng hoa, Thư Nhan tự mua bốn lãng, tám lãng hoa được bày ngay ngắn hai bên, ở giữa là một thảm đỏ nối thẳng tới cửa chính, ở cửa chính còn có một chùm bong bong hình vòm, thu hút ánh mắt mọi người nhất chính là chiếc TV lớn trên bàn ở bên trái cửa, chiếc xe đạp đang dựa vào bàn, những thứ này chính là phần thưởng của cuộc rút thăm trúng thưởng hôm nay.Thư Nhân còn tìm sáu người phát tờ rơi, hai bảo vệ ở cửa, một người trong đó phát tờ rơi đón khách, một người giúp khách hàng rút thăm trúng thưởng, bốn người khác chia nhau phát ở đường Nam thành Tây và xung quanh, phải để mọi người hôm nay đi dạo phố đều biết ở đây có một cửa hàng thời trang nữ mới khai trương, những việc này đều là thủ đoạn marketing hiện giờ, lập tức khiến không ít người chú ý.Mọi người trong nước vốn đã thích hóng chuyện, nhìn thấy bên này đông người vây quanh như vậy, lập tức kéo đến đây, cũng có một số người là nhìn thấy hoạt động trên tờ rơi mà đến.Khác với phần lớn các cửa hàng quần áo, Thư Nhân kết hợp rất nhiều quần áo treo ở hai bên tường, khiến người ta vừa bước vào là có thể nhìn thấy, không ít cô gái vừa bước vào liếc một cái đã nhìn trúng, chỉ cần là phụ nữ đều yêu cái đẹp, cũng phát hiện ra cái đẹp, huống chi ánh mắt của Thư Nhan còn hơn hẳn bọn họ nhiều năm như vậy, tùy tiện phối hợp cũng có loại cảm giác vô cùng thời thượng."Những bộ quần áo này kết hợp với nhau thật là đẹp mắt, bà chủ, nhà tôi có một chiếc áo khoác màu vàng, có thể kết hợp không?" Cô ta đều thích cả bộ, nhưng lại có chút không nỡ tiêu nhiều tiền như vậy, nên muốn mua áo và quần."Màu vàng? Là loại màu vàng nào?" Trên tay khách hàng cầm áo khoác màu trắng gạo, bên trong là áo sơ mi hoa và quần jean, áo sơmi đã đẹp, nhưng kết hợp với màu sắc quá sặc sỡ sẽ khó coi."Vàng hơn màu vàng này một chút." Khách hàng chỉ vào một chiếc váy nói.Nhìn theo tay cô ta chỉ: "Màu vàng này... Có lẽ không thích hợp lắm, có thể đổi áo sơmi bên trong thành sơ mi trắng, mặc lên vô cùng thoải mái dễ chịu, sẽ thể hiện ra khí chất."Thư Nhan tìm một chiếc áo khoác màu vàng mặc ở bên ngoài: "Kiểu dáng không giống nhau, cô có thể so sánh đơn giản một chút."TBCQuả nhiên không có áo khoác màu trắng gạo, khách hàng rơi vào trong bối rối.

"Ý của em là không những được tặng một món mà còn được hoàn tiền nữa ư?" Người phụ nữ nhanh chóng tính toán trong lòng, bốn bộ quần áo có giá tổng cộng là 181 tệ. Theo như ưu đãi hoàn tiền, cô ấy có thể được giảm 10 tệ, như vậy thì hơi lỗ rồi, cô ấy có thể mua thêm một món nữa cho đến 200 tệ, như vậy mới giảm được 20 tệ, không được rồi, hôm nay tiêu 200 tệ là vượt quá ngân sách của cô ấy rồi.

Người phụ nữ với nước ra trắng còn đang rối rắm thì người phụ nữ còn lại bước ra, bộ âu phục khiến cô ấy có vẻ gầy hơn, Thư Nhan giúp cô ấy buộc cao tóc lên thành đuôi ngựa, bỗng chốc khí chất của người phụ nữ trở nên vô cùng thanh thoát.

"Đường nét trên khuôn mặt của chị rất đẹp, trang điểm một chút sẽ còn đẹp hơn." Thư Nhan cười nói.

"Viên Viên, cậu đẹp lắm đó." Người phụ nữ có làn da trắng đứng bên cạnh xuýt xoa.

"Còn cậu thì mặc gì cũng đẹp hết." Viên Viên có chút xấu hổ: "Bà chủ, bộ này của chị hết bao nhiêu tiền?"

"Bộ này 60 tệ ạ."

"Chị sẽ lấy bộ này, chị thử chiếc váy kia đã." Viên Viên hào hứng bước vào phòng thử đồ.

"Bà chủ, chị cũng muốn. Em chọn giúp chị một bộ váy và một cái quần mặc vào màu thu đi."

Cả hai vui vẻ thanh toán, đây được coi là ngày khai trương chính thức cửa hàng Thư Nhan, vì họ là những khách hàng *****ên, Thư Nhan đã tặng mỗi người một món quà nhỏ và thẻ hội viên.

"Vốn dĩ thẻ hội viên chỉ được tặng với đơn hàng thanh toán từ 288 tệ trở lên, nhưng hôm nay em thấy các chị có thể đến cửa hàng của em chính là duyên phận cho nên em tặng hai chị thẻ hội viên này. Với thẻ hội viên, về sau hai chị có thể được giảm giá 10% với mỗi lần mua hàng, còn có thể tích điểm mua hàng, sau đó có thể đổi điểm mua hàng để lấy quà. Quà cụ thể thì chưa ra mắt nhưng chắc chắn sẽ vô cùng phong phú đó ạ. Ngoài ra, khi đến sinh nhật của các chị, các chị cũng sẽ được tặng quà. Nhân tiện ngày kia khai trương, các chị có thể tham gia chương trình bốc thăm trúng thưởng nữa." Thư Nhan nói qua một loạt các ưu đãi, hai người phụ nữ nghe vậy thì ánh mắt đều tỏa sáng lấp lánh.

 

 

"Nhất định ngày kia bọn chị sẽ đến."

Ngày hai mươi tháng mười, cửa hàng quần áo của Thư Nhan chính thức khai trương, ông Hồ, Trần Phi, và cả ông chủ Hà cũng đều tặng lãng hoa tới, Lâm Tuệ không tới cũng nhờ người tặng lãng hoa, Thư Nhan tự mua bốn lãng, tám lãng hoa được bày ngay ngắn hai bên, ở giữa là một thảm đỏ nối thẳng tới cửa chính, ở cửa chính còn có một chùm bong bong hình vòm, thu hút ánh mắt mọi người nhất chính là chiếc TV lớn trên bàn ở bên trái cửa, chiếc xe đạp đang dựa vào bàn, những thứ này chính là phần thưởng của cuộc rút thăm trúng thưởng hôm nay.

Thư Nhân còn tìm sáu người phát tờ rơi, hai bảo vệ ở cửa, một người trong đó phát tờ rơi đón khách, một người giúp khách hàng rút thăm trúng thưởng, bốn người khác chia nhau phát ở đường Nam thành Tây và xung quanh, phải để mọi người hôm nay đi dạo phố đều biết ở đây có một cửa hàng thời trang nữ mới khai trương, những việc này đều là thủ đoạn marketing hiện giờ, lập tức khiến không ít người chú ý.

Mọi người trong nước vốn đã thích hóng chuyện, nhìn thấy bên này đông người vây quanh như vậy, lập tức kéo đến đây, cũng có một số người là nhìn thấy hoạt động trên tờ rơi mà đến.

Khác với phần lớn các cửa hàng quần áo, Thư Nhân kết hợp rất nhiều quần áo treo ở hai bên tường, khiến người ta vừa bước vào là có thể nhìn thấy, không ít cô gái vừa bước vào liếc một cái đã nhìn trúng, chỉ cần là phụ nữ đều yêu cái đẹp, cũng phát hiện ra cái đẹp, huống chi ánh mắt của Thư Nhan còn hơn hẳn bọn họ nhiều năm như vậy, tùy tiện phối hợp cũng có loại cảm giác vô cùng thời thượng.

"Những bộ quần áo này kết hợp với nhau thật là đẹp mắt, bà chủ, nhà tôi có một chiếc áo khoác màu vàng, có thể kết hợp không?" Cô ta đều thích cả bộ, nhưng lại có chút không nỡ tiêu nhiều tiền như vậy, nên muốn mua áo và quần.

"Màu vàng? Là loại màu vàng nào?" Trên tay khách hàng cầm áo khoác màu trắng gạo, bên trong là áo sơ mi hoa và quần jean, áo sơmi đã đẹp, nhưng kết hợp với màu sắc quá sặc sỡ sẽ khó coi.

"Vàng hơn màu vàng này một chút." Khách hàng chỉ vào một chiếc váy nói.

Nhìn theo tay cô ta chỉ: "Màu vàng này... Có lẽ không thích hợp lắm, có thể đổi áo sơmi bên trong thành sơ mi trắng, mặc lên vô cùng thoải mái dễ chịu, sẽ thể hiện ra khí chất."

Thư Nhan tìm một chiếc áo khoác màu vàng mặc ở bên ngoài: "Kiểu dáng không giống nhau, cô có thể so sánh đơn giản một chút."

TBC

Quả nhiên không có áo khoác màu trắng gạo, khách hàng rơi vào trong bối rối.

Xuyên Thành Vợ Cũ Của Nam Chính Nhà GiàuTác giả: Tuyết GiaTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngThư Nhan nặng nề đỡ đầu, khó khăn đứng dậy, trước mắt là một mảng màu đen, không phải tối hôm qua chỉ ngủ trễ một chút sao, làm sao có thể đau đầu như vậy? Không lẽ sốt? Chân mềm chùn tay, cả người mềm nhũn, Thư Nhan mở miệng, giọng giống như có gì đó chặn lại, căn bản không phát ra được âm thanh nào. Xong đời, kiểu này ngay cả gọi điện cấp cứu cũng không được. Chậm một chút, Thư Nhan a a hai tiếng, cuối cùng cũng có thể lên tiếng, lật đật tìm điện thoại di động gọi cấp cứu. Cô một thân một mình ở bên ngoài làm việc, một mình thuê một căn phòng nhờ, chờ người khác phát hiện, đoán chừng thân thể đã lạnh. Sờ dưới gối nửa ngày, mò ra một tờ tiền, một tờ tiền một trăm đồng màu xanh nhạt? Thư Nhan ngẩn người, tờ tiền này cô cũng không xa lạ gì, khi cô còn bé cũng chính là dùng loại tiền này, nhưng là sau khi chính phủ phát hành tiền giấy mới, loại tiền này cũng không còn thấy nữa. Cô vô cùng chắc chắn mình không có cất giữ loại tiền giấy này. Ngày hôm qua nghỉ ngơi, cô vừa mới thay một tấm… "Ý của em là không những được tặng một món mà còn được hoàn tiền nữa ư?" Người phụ nữ nhanh chóng tính toán trong lòng, bốn bộ quần áo có giá tổng cộng là 181 tệ. Theo như ưu đãi hoàn tiền, cô ấy có thể được giảm 10 tệ, như vậy thì hơi lỗ rồi, cô ấy có thể mua thêm một món nữa cho đến 200 tệ, như vậy mới giảm được 20 tệ, không được rồi, hôm nay tiêu 200 tệ là vượt quá ngân sách của cô ấy rồi.Người phụ nữ với nước ra trắng còn đang rối rắm thì người phụ nữ còn lại bước ra, bộ âu phục khiến cô ấy có vẻ gầy hơn, Thư Nhan giúp cô ấy buộc cao tóc lên thành đuôi ngựa, bỗng chốc khí chất của người phụ nữ trở nên vô cùng thanh thoát."Đường nét trên khuôn mặt của chị rất đẹp, trang điểm một chút sẽ còn đẹp hơn." Thư Nhan cười nói."Viên Viên, cậu đẹp lắm đó." Người phụ nữ có làn da trắng đứng bên cạnh xuýt xoa."Còn cậu thì mặc gì cũng đẹp hết." Viên Viên có chút xấu hổ: "Bà chủ, bộ này của chị hết bao nhiêu tiền?""Bộ này 60 tệ ạ.""Chị sẽ lấy bộ này, chị thử chiếc váy kia đã." Viên Viên hào hứng bước vào phòng thử đồ."Bà chủ, chị cũng muốn. Em chọn giúp chị một bộ váy và một cái quần mặc vào màu thu đi."Cả hai vui vẻ thanh toán, đây được coi là ngày khai trương chính thức cửa hàng Thư Nhan, vì họ là những khách hàng *****ên, Thư Nhan đã tặng mỗi người một món quà nhỏ và thẻ hội viên."Vốn dĩ thẻ hội viên chỉ được tặng với đơn hàng thanh toán từ 288 tệ trở lên, nhưng hôm nay em thấy các chị có thể đến cửa hàng của em chính là duyên phận cho nên em tặng hai chị thẻ hội viên này. Với thẻ hội viên, về sau hai chị có thể được giảm giá 10% với mỗi lần mua hàng, còn có thể tích điểm mua hàng, sau đó có thể đổi điểm mua hàng để lấy quà. Quà cụ thể thì chưa ra mắt nhưng chắc chắn sẽ vô cùng phong phú đó ạ. Ngoài ra, khi đến sinh nhật của các chị, các chị cũng sẽ được tặng quà. Nhân tiện ngày kia khai trương, các chị có thể tham gia chương trình bốc thăm trúng thưởng nữa." Thư Nhan nói qua một loạt các ưu đãi, hai người phụ nữ nghe vậy thì ánh mắt đều tỏa sáng lấp lánh.  "Nhất định ngày kia bọn chị sẽ đến."Ngày hai mươi tháng mười, cửa hàng quần áo của Thư Nhan chính thức khai trương, ông Hồ, Trần Phi, và cả ông chủ Hà cũng đều tặng lãng hoa tới, Lâm Tuệ không tới cũng nhờ người tặng lãng hoa, Thư Nhan tự mua bốn lãng, tám lãng hoa được bày ngay ngắn hai bên, ở giữa là một thảm đỏ nối thẳng tới cửa chính, ở cửa chính còn có một chùm bong bong hình vòm, thu hút ánh mắt mọi người nhất chính là chiếc TV lớn trên bàn ở bên trái cửa, chiếc xe đạp đang dựa vào bàn, những thứ này chính là phần thưởng của cuộc rút thăm trúng thưởng hôm nay.Thư Nhân còn tìm sáu người phát tờ rơi, hai bảo vệ ở cửa, một người trong đó phát tờ rơi đón khách, một người giúp khách hàng rút thăm trúng thưởng, bốn người khác chia nhau phát ở đường Nam thành Tây và xung quanh, phải để mọi người hôm nay đi dạo phố đều biết ở đây có một cửa hàng thời trang nữ mới khai trương, những việc này đều là thủ đoạn marketing hiện giờ, lập tức khiến không ít người chú ý.Mọi người trong nước vốn đã thích hóng chuyện, nhìn thấy bên này đông người vây quanh như vậy, lập tức kéo đến đây, cũng có một số người là nhìn thấy hoạt động trên tờ rơi mà đến.Khác với phần lớn các cửa hàng quần áo, Thư Nhân kết hợp rất nhiều quần áo treo ở hai bên tường, khiến người ta vừa bước vào là có thể nhìn thấy, không ít cô gái vừa bước vào liếc một cái đã nhìn trúng, chỉ cần là phụ nữ đều yêu cái đẹp, cũng phát hiện ra cái đẹp, huống chi ánh mắt của Thư Nhan còn hơn hẳn bọn họ nhiều năm như vậy, tùy tiện phối hợp cũng có loại cảm giác vô cùng thời thượng."Những bộ quần áo này kết hợp với nhau thật là đẹp mắt, bà chủ, nhà tôi có một chiếc áo khoác màu vàng, có thể kết hợp không?" Cô ta đều thích cả bộ, nhưng lại có chút không nỡ tiêu nhiều tiền như vậy, nên muốn mua áo và quần."Màu vàng? Là loại màu vàng nào?" Trên tay khách hàng cầm áo khoác màu trắng gạo, bên trong là áo sơ mi hoa và quần jean, áo sơmi đã đẹp, nhưng kết hợp với màu sắc quá sặc sỡ sẽ khó coi."Vàng hơn màu vàng này một chút." Khách hàng chỉ vào một chiếc váy nói.Nhìn theo tay cô ta chỉ: "Màu vàng này... Có lẽ không thích hợp lắm, có thể đổi áo sơmi bên trong thành sơ mi trắng, mặc lên vô cùng thoải mái dễ chịu, sẽ thể hiện ra khí chất."Thư Nhan tìm một chiếc áo khoác màu vàng mặc ở bên ngoài: "Kiểu dáng không giống nhau, cô có thể so sánh đơn giản một chút."TBCQuả nhiên không có áo khoác màu trắng gạo, khách hàng rơi vào trong bối rối.

Chương 86: Chương 86