Tác giả:

Thư Nhan nặng nề đỡ đầu, khó khăn đứng dậy, trước mắt là một mảng màu đen, không phải tối hôm qua chỉ ngủ trễ một chút sao, làm sao có thể đau đầu như vậy? Không lẽ sốt? Chân mềm chùn tay, cả người mềm nhũn, Thư Nhan mở miệng, giọng giống như có gì đó chặn lại, căn bản không phát ra được âm thanh nào. Xong đời, kiểu này ngay cả gọi điện cấp cứu cũng không được. Chậm một chút, Thư Nhan a a hai tiếng, cuối cùng cũng có thể lên tiếng, lật đật tìm điện thoại di động gọi cấp cứu. Cô một thân một mình ở bên ngoài làm việc, một mình thuê một căn phòng nhờ, chờ người khác phát hiện, đoán chừng thân thể đã lạnh. Sờ dưới gối nửa ngày, mò ra một tờ tiền, một tờ tiền một trăm đồng màu xanh nhạt? Thư Nhan ngẩn người, tờ tiền này cô cũng không xa lạ gì, khi cô còn bé cũng chính là dùng loại tiền này, nhưng là sau khi chính phủ phát hành tiền giấy mới, loại tiền này cũng không còn thấy nữa. Cô vô cùng chắc chắn mình không có cất giữ loại tiền giấy này. Ngày hôm qua nghỉ ngơi, cô vừa mới thay một tấm…

Chương 87: Chương 87

Xuyên Thành Vợ Cũ Của Nam Chính Nhà GiàuTác giả: Tuyết GiaTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngThư Nhan nặng nề đỡ đầu, khó khăn đứng dậy, trước mắt là một mảng màu đen, không phải tối hôm qua chỉ ngủ trễ một chút sao, làm sao có thể đau đầu như vậy? Không lẽ sốt? Chân mềm chùn tay, cả người mềm nhũn, Thư Nhan mở miệng, giọng giống như có gì đó chặn lại, căn bản không phát ra được âm thanh nào. Xong đời, kiểu này ngay cả gọi điện cấp cứu cũng không được. Chậm một chút, Thư Nhan a a hai tiếng, cuối cùng cũng có thể lên tiếng, lật đật tìm điện thoại di động gọi cấp cứu. Cô một thân một mình ở bên ngoài làm việc, một mình thuê một căn phòng nhờ, chờ người khác phát hiện, đoán chừng thân thể đã lạnh. Sờ dưới gối nửa ngày, mò ra một tờ tiền, một tờ tiền một trăm đồng màu xanh nhạt? Thư Nhan ngẩn người, tờ tiền này cô cũng không xa lạ gì, khi cô còn bé cũng chính là dùng loại tiền này, nhưng là sau khi chính phủ phát hành tiền giấy mới, loại tiền này cũng không còn thấy nữa. Cô vô cùng chắc chắn mình không có cất giữ loại tiền giấy này. Ngày hôm qua nghỉ ngơi, cô vừa mới thay một tấm… Phụ nữ chính là như vậy, trước khi vào cửa hàng quần áo thì muốn mua một bộ mặc ở trong, sau khi nhìn thấy bộ quần áo phối hợp với nhau ở trong cửa hàng, lại cảm thấy áo khoác của mình không phù hợp như áo khoác trong cửa hàng quần áo."Bộ quần áo đó của cậu được mua vào năm ngoái sao? Năm nay vẫn chưa mua áo khoác, cậu đi mặc thử xem, đẹp thì mua." Người bạn của cô gái ở bên cạnh tiếp lời."Tôi đi thử trước."Thư Nhan gật đầu, gọi Oánh Oánh đưa cô ta tới phòng thử đồ.Bạn của cô gái đó là người tương đối có cá tính, không thích có người đi theo giới thiệu lắm, Thư Nhan biết ý đón tiếp một người khách khác.Hai phòng thử đồ hơi ít, không ít người đang chờ ở bên ngoài, với lượng khách hàng càng lúc càng đông, Thư Nhan ngoại trừ phải tiếp khách, còn phải tới quầy thu ngân thu tiền, cũng không rảnh rỗi lắm."Bà chủ, tôi mua một bộ này." Cô gái vừa rồi còn phân vân ôm một bộ quần áo đi tới, thật sự là quần áo quá đẹp, sau khi mặc thử bộ quần áo này, cả người lập tức biến thành một cô gái thời thượng."Được, áo khoác 69 tệ, áo sơmi 38 tệ, quần jean 45 tệ, tổng cộng là 152 tệ, hôm nay chúng tôi có chương trình, cô cũng đã mua tam chiếc rồi, không bằng mua thêm một chiếc, là có thể tặng cô một bộ quần áo, hơn nữa mua đến 200 tệ còn có thể giảm 20 tệ, tương đương với việc tiêu 180 tệ là có năm món đồ, vô cùng hời." Thư Nhan vừa gấp quần áo, vừa nói."Vậy... Tôi xem thêm một chút." Cô gái lập tức rung động."Được, tôi cảm thấy mùa thu mùa thu sắp tới rồi, cô có thể xem áo len hở cổ một chút, kết hợp với bộ quần áo này cũng đẹp, sau đó cô có thể mua thêm một chiếc quần đen, quần áo gì cũng có thể kết hợp." Thư Nhan tiện tay lấy ra bộ quần áo đưa cho cô ta: "Chiếc áo khoác len này là lông dê, cô sờ thử một chút, vô cùng mềm mại, chỉ cần 45 tệ, tính với bộ quần áo vừa rồi là 197 tệ, cô lấy mấy thêm mấy đôi tất, vừa hay là hai trăm, chiếc quần này 35 tệ, tương đương với được tặng."Cô gái tính toán, đúng là vậy, vốn dĩ là 152 tệ, bây giờ thêm 30 tệ đồng là có thể có thêm một chiếc áo len hở cổ và một chiếc quần, và cả bốn đôi tất, đi đâu có chuyện tốt như vậy."Được, gói vào giúp tôi."Sau khi Thư Nhân gói lại xong, đưa cho cô ta hóa đơn: "Cô cầm tờ hoá đơn này đưa cho cô gái ở cửa, được chọc một quả bóng bay ở cửa, được rút thăm trúng thưởng, phần thưởng hạng nhất hôm nay là TV, chúc cô may mắn."Chiếc TV 21 inch này tiêu tốn của Thư Nhan hơn hai ngàn đồng, là giải đặc biệt, giải nhất là xe đạp, giải nhì là quạt điện, giải ba là ấm đun nước, sau đó chính là các áo, quần, các kiểu váy, nhiều nhất là tất, những món đồ này là cô đặc biệt mua từ xưởng bán sỉ về, giá cả phù hợp, cũng coi như là để khách hàng không đến mức ra về tay không.  Quả nhiên, cho dù rút thăm được tất, các khách hàng vẫn tươi cười rạng rỡ rời đi.Có không ít người nhìn thấy phần thưởng trên tờ rơi nên mới tới đây, ngay sau đó cũng bị quần áo trong cửa hàng thu hút níu chân, những bộ quần áo Thư Nhan chọn đều là kiểu dáng đơn giản hào phóng, phần lớn mọi người đều có thể mặc được."Bà chủ, giúp tôi tính một chút xem những bộ quần áo này bao nhiêu tiền?""Tổng cộng 384 tệ, trừ giá thấp nhất, là 364 tệ." Thư Nhan nhanh chóng tính xong."Chiếc áo lót trong này 20 đồng sao?" Cô gái do dự một chút: "Chiếc áo thứ hai từ dưới lên bao nhiêu tiền?""Chiếc áo khoác cao bồi này 45.""Vậy chọn giúp tôi một chiếc áo có giá gần bằng chiếc áo khoác cao bồi." Chiếc thứ hai từ dưới lên 45 tệ, giá thấp nhất là chiếc 20 tệ này, chênh lệch ở giữa là 20 đồng đó.Đây là một cô gái tương đối khôn khéo, Thư Nhan chọn một chiếc áo lót trong có chất lượng tốt hơn một chút cho cô ta: "Cái này 38 tệ, cô mặc vào chắc chắn cũng rất đẹp.""Vậy cộng lại cũng 400 tệ rồi, có thể trừ đi 40 tệ sao?""Mức giảm là toàn bộ giá thực." Thư Nhan cười nhạt.Cô gái do dự một lúc: "Vậy... Chiếc áo lót trong 38 tệ này, bà chủ, còn phải giảm 30 tệ, cô đừng quên.""Yên tâm, cô tiêu hết tất cả 288 tệ, được nhận một tấm thẻ hội viên, có tấm thẻ hội viên này, lần sau cô tới mua quần áo sẽ được hưởng ưu đãi chiếu khấu 9,5%, mua đồ còn được tích điểm, một tệ một điểm, đến lúc đó có thể đổi quà tặng, cần làm thẻ không?"TBC"Mất tiền không?""Không mất, đây là quà tặng khi mua 288 tệ. Nếu muốn thì viết họ tên, tuổi và cả địa chỉ gia đình lên quyển sổ này, nếu có số điện thì tốt." Thư Nhan lại cảm khái không có di động máy tính thật sự không tiện một lần nữa.

Phụ nữ chính là như vậy, trước khi vào cửa hàng quần áo thì muốn mua một bộ mặc ở trong, sau khi nhìn thấy bộ quần áo phối hợp với nhau ở trong cửa hàng, lại cảm thấy áo khoác của mình không phù hợp như áo khoác trong cửa hàng quần áo.

"Bộ quần áo đó của cậu được mua vào năm ngoái sao? Năm nay vẫn chưa mua áo khoác, cậu đi mặc thử xem, đẹp thì mua." Người bạn của cô gái ở bên cạnh tiếp lời.

"Tôi đi thử trước."

Thư Nhan gật đầu, gọi Oánh Oánh đưa cô ta tới phòng thử đồ.

Bạn của cô gái đó là người tương đối có cá tính, không thích có người đi theo giới thiệu lắm, Thư Nhan biết ý đón tiếp một người khách khác.

Hai phòng thử đồ hơi ít, không ít người đang chờ ở bên ngoài, với lượng khách hàng càng lúc càng đông, Thư Nhan ngoại trừ phải tiếp khách, còn phải tới quầy thu ngân thu tiền, cũng không rảnh rỗi lắm.

"Bà chủ, tôi mua một bộ này." Cô gái vừa rồi còn phân vân ôm một bộ quần áo đi tới, thật sự là quần áo quá đẹp, sau khi mặc thử bộ quần áo này, cả người lập tức biến thành một cô gái thời thượng.

"Được, áo khoác 69 tệ, áo sơmi 38 tệ, quần jean 45 tệ, tổng cộng là 152 tệ, hôm nay chúng tôi có chương trình, cô cũng đã mua tam chiếc rồi, không bằng mua thêm một chiếc, là có thể tặng cô một bộ quần áo, hơn nữa mua đến 200 tệ còn có thể giảm 20 tệ, tương đương với việc tiêu 180 tệ là có năm món đồ, vô cùng hời." Thư Nhan vừa gấp quần áo, vừa nói.

"Vậy... Tôi xem thêm một chút." Cô gái lập tức rung động.

"Được, tôi cảm thấy mùa thu mùa thu sắp tới rồi, cô có thể xem áo len hở cổ một chút, kết hợp với bộ quần áo này cũng đẹp, sau đó cô có thể mua thêm một chiếc quần đen, quần áo gì cũng có thể kết hợp." Thư Nhan tiện tay lấy ra bộ quần áo đưa cho cô ta: "Chiếc áo khoác len này là lông dê, cô sờ thử một chút, vô cùng mềm mại, chỉ cần 45 tệ, tính với bộ quần áo vừa rồi là 197 tệ, cô lấy mấy thêm mấy đôi tất, vừa hay là hai trăm, chiếc quần này 35 tệ, tương đương với được tặng."

Cô gái tính toán, đúng là vậy, vốn dĩ là 152 tệ, bây giờ thêm 30 tệ đồng là có thể có thêm một chiếc áo len hở cổ và một chiếc quần, và cả bốn đôi tất, đi đâu có chuyện tốt như vậy.

"Được, gói vào giúp tôi."

Sau khi Thư Nhân gói lại xong, đưa cho cô ta hóa đơn: "Cô cầm tờ hoá đơn này đưa cho cô gái ở cửa, được chọc một quả bóng bay ở cửa, được rút thăm trúng thưởng, phần thưởng hạng nhất hôm nay là TV, chúc cô may mắn."

Chiếc TV 21 inch này tiêu tốn của Thư Nhan hơn hai ngàn đồng, là giải đặc biệt, giải nhất là xe đạp, giải nhì là quạt điện, giải ba là ấm đun nước, sau đó chính là các áo, quần, các kiểu váy, nhiều nhất là tất, những món đồ này là cô đặc biệt mua từ xưởng bán sỉ về, giá cả phù hợp, cũng coi như là để khách hàng không đến mức ra về tay không.

 

 

Quả nhiên, cho dù rút thăm được tất, các khách hàng vẫn tươi cười rạng rỡ rời đi.

Có không ít người nhìn thấy phần thưởng trên tờ rơi nên mới tới đây, ngay sau đó cũng bị quần áo trong cửa hàng thu hút níu chân, những bộ quần áo Thư Nhan chọn đều là kiểu dáng đơn giản hào phóng, phần lớn mọi người đều có thể mặc được.

"Bà chủ, giúp tôi tính một chút xem những bộ quần áo này bao nhiêu tiền?"

"Tổng cộng 384 tệ, trừ giá thấp nhất, là 364 tệ." Thư Nhan nhanh chóng tính xong.

"Chiếc áo lót trong này 20 đồng sao?" Cô gái do dự một chút: "Chiếc áo thứ hai từ dưới lên bao nhiêu tiền?"

"Chiếc áo khoác cao bồi này 45."

"Vậy chọn giúp tôi một chiếc áo có giá gần bằng chiếc áo khoác cao bồi." Chiếc thứ hai từ dưới lên 45 tệ, giá thấp nhất là chiếc 20 tệ này, chênh lệch ở giữa là 20 đồng đó.

Đây là một cô gái tương đối khôn khéo, Thư Nhan chọn một chiếc áo lót trong có chất lượng tốt hơn một chút cho cô ta: "Cái này 38 tệ, cô mặc vào chắc chắn cũng rất đẹp."

"Vậy cộng lại cũng 400 tệ rồi, có thể trừ đi 40 tệ sao?"

"Mức giảm là toàn bộ giá thực." Thư Nhan cười nhạt.

Cô gái do dự một lúc: "Vậy... Chiếc áo lót trong 38 tệ này, bà chủ, còn phải giảm 30 tệ, cô đừng quên."

"Yên tâm, cô tiêu hết tất cả 288 tệ, được nhận một tấm thẻ hội viên, có tấm thẻ hội viên này, lần sau cô tới mua quần áo sẽ được hưởng ưu đãi chiếu khấu 9,5%, mua đồ còn được tích điểm, một tệ một điểm, đến lúc đó có thể đổi quà tặng, cần làm thẻ không?"

TBC

"Mất tiền không?"

"Không mất, đây là quà tặng khi mua 288 tệ. Nếu muốn thì viết họ tên, tuổi và cả địa chỉ gia đình lên quyển sổ này, nếu có số điện thì tốt." Thư Nhan lại cảm khái không có di động máy tính thật sự không tiện một lần nữa.

Xuyên Thành Vợ Cũ Của Nam Chính Nhà GiàuTác giả: Tuyết GiaTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngThư Nhan nặng nề đỡ đầu, khó khăn đứng dậy, trước mắt là một mảng màu đen, không phải tối hôm qua chỉ ngủ trễ một chút sao, làm sao có thể đau đầu như vậy? Không lẽ sốt? Chân mềm chùn tay, cả người mềm nhũn, Thư Nhan mở miệng, giọng giống như có gì đó chặn lại, căn bản không phát ra được âm thanh nào. Xong đời, kiểu này ngay cả gọi điện cấp cứu cũng không được. Chậm một chút, Thư Nhan a a hai tiếng, cuối cùng cũng có thể lên tiếng, lật đật tìm điện thoại di động gọi cấp cứu. Cô một thân một mình ở bên ngoài làm việc, một mình thuê một căn phòng nhờ, chờ người khác phát hiện, đoán chừng thân thể đã lạnh. Sờ dưới gối nửa ngày, mò ra một tờ tiền, một tờ tiền một trăm đồng màu xanh nhạt? Thư Nhan ngẩn người, tờ tiền này cô cũng không xa lạ gì, khi cô còn bé cũng chính là dùng loại tiền này, nhưng là sau khi chính phủ phát hành tiền giấy mới, loại tiền này cũng không còn thấy nữa. Cô vô cùng chắc chắn mình không có cất giữ loại tiền giấy này. Ngày hôm qua nghỉ ngơi, cô vừa mới thay một tấm… Phụ nữ chính là như vậy, trước khi vào cửa hàng quần áo thì muốn mua một bộ mặc ở trong, sau khi nhìn thấy bộ quần áo phối hợp với nhau ở trong cửa hàng, lại cảm thấy áo khoác của mình không phù hợp như áo khoác trong cửa hàng quần áo."Bộ quần áo đó của cậu được mua vào năm ngoái sao? Năm nay vẫn chưa mua áo khoác, cậu đi mặc thử xem, đẹp thì mua." Người bạn của cô gái ở bên cạnh tiếp lời."Tôi đi thử trước."Thư Nhan gật đầu, gọi Oánh Oánh đưa cô ta tới phòng thử đồ.Bạn của cô gái đó là người tương đối có cá tính, không thích có người đi theo giới thiệu lắm, Thư Nhan biết ý đón tiếp một người khách khác.Hai phòng thử đồ hơi ít, không ít người đang chờ ở bên ngoài, với lượng khách hàng càng lúc càng đông, Thư Nhan ngoại trừ phải tiếp khách, còn phải tới quầy thu ngân thu tiền, cũng không rảnh rỗi lắm."Bà chủ, tôi mua một bộ này." Cô gái vừa rồi còn phân vân ôm một bộ quần áo đi tới, thật sự là quần áo quá đẹp, sau khi mặc thử bộ quần áo này, cả người lập tức biến thành một cô gái thời thượng."Được, áo khoác 69 tệ, áo sơmi 38 tệ, quần jean 45 tệ, tổng cộng là 152 tệ, hôm nay chúng tôi có chương trình, cô cũng đã mua tam chiếc rồi, không bằng mua thêm một chiếc, là có thể tặng cô một bộ quần áo, hơn nữa mua đến 200 tệ còn có thể giảm 20 tệ, tương đương với việc tiêu 180 tệ là có năm món đồ, vô cùng hời." Thư Nhan vừa gấp quần áo, vừa nói."Vậy... Tôi xem thêm một chút." Cô gái lập tức rung động."Được, tôi cảm thấy mùa thu mùa thu sắp tới rồi, cô có thể xem áo len hở cổ một chút, kết hợp với bộ quần áo này cũng đẹp, sau đó cô có thể mua thêm một chiếc quần đen, quần áo gì cũng có thể kết hợp." Thư Nhan tiện tay lấy ra bộ quần áo đưa cho cô ta: "Chiếc áo khoác len này là lông dê, cô sờ thử một chút, vô cùng mềm mại, chỉ cần 45 tệ, tính với bộ quần áo vừa rồi là 197 tệ, cô lấy mấy thêm mấy đôi tất, vừa hay là hai trăm, chiếc quần này 35 tệ, tương đương với được tặng."Cô gái tính toán, đúng là vậy, vốn dĩ là 152 tệ, bây giờ thêm 30 tệ đồng là có thể có thêm một chiếc áo len hở cổ và một chiếc quần, và cả bốn đôi tất, đi đâu có chuyện tốt như vậy."Được, gói vào giúp tôi."Sau khi Thư Nhân gói lại xong, đưa cho cô ta hóa đơn: "Cô cầm tờ hoá đơn này đưa cho cô gái ở cửa, được chọc một quả bóng bay ở cửa, được rút thăm trúng thưởng, phần thưởng hạng nhất hôm nay là TV, chúc cô may mắn."Chiếc TV 21 inch này tiêu tốn của Thư Nhan hơn hai ngàn đồng, là giải đặc biệt, giải nhất là xe đạp, giải nhì là quạt điện, giải ba là ấm đun nước, sau đó chính là các áo, quần, các kiểu váy, nhiều nhất là tất, những món đồ này là cô đặc biệt mua từ xưởng bán sỉ về, giá cả phù hợp, cũng coi như là để khách hàng không đến mức ra về tay không.  Quả nhiên, cho dù rút thăm được tất, các khách hàng vẫn tươi cười rạng rỡ rời đi.Có không ít người nhìn thấy phần thưởng trên tờ rơi nên mới tới đây, ngay sau đó cũng bị quần áo trong cửa hàng thu hút níu chân, những bộ quần áo Thư Nhan chọn đều là kiểu dáng đơn giản hào phóng, phần lớn mọi người đều có thể mặc được."Bà chủ, giúp tôi tính một chút xem những bộ quần áo này bao nhiêu tiền?""Tổng cộng 384 tệ, trừ giá thấp nhất, là 364 tệ." Thư Nhan nhanh chóng tính xong."Chiếc áo lót trong này 20 đồng sao?" Cô gái do dự một chút: "Chiếc áo thứ hai từ dưới lên bao nhiêu tiền?""Chiếc áo khoác cao bồi này 45.""Vậy chọn giúp tôi một chiếc áo có giá gần bằng chiếc áo khoác cao bồi." Chiếc thứ hai từ dưới lên 45 tệ, giá thấp nhất là chiếc 20 tệ này, chênh lệch ở giữa là 20 đồng đó.Đây là một cô gái tương đối khôn khéo, Thư Nhan chọn một chiếc áo lót trong có chất lượng tốt hơn một chút cho cô ta: "Cái này 38 tệ, cô mặc vào chắc chắn cũng rất đẹp.""Vậy cộng lại cũng 400 tệ rồi, có thể trừ đi 40 tệ sao?""Mức giảm là toàn bộ giá thực." Thư Nhan cười nhạt.Cô gái do dự một lúc: "Vậy... Chiếc áo lót trong 38 tệ này, bà chủ, còn phải giảm 30 tệ, cô đừng quên.""Yên tâm, cô tiêu hết tất cả 288 tệ, được nhận một tấm thẻ hội viên, có tấm thẻ hội viên này, lần sau cô tới mua quần áo sẽ được hưởng ưu đãi chiếu khấu 9,5%, mua đồ còn được tích điểm, một tệ một điểm, đến lúc đó có thể đổi quà tặng, cần làm thẻ không?"TBC"Mất tiền không?""Không mất, đây là quà tặng khi mua 288 tệ. Nếu muốn thì viết họ tên, tuổi và cả địa chỉ gia đình lên quyển sổ này, nếu có số điện thì tốt." Thư Nhan lại cảm khái không có di động máy tính thật sự không tiện một lần nữa.

Chương 87: Chương 87