Tác giả:

Tài khoản marketing bất ngờ đăng tải một loạt ảnh mới, trong những bức ảnh đó có hình ảnh tôi và Tạ Tận tay trong tay, cả hai cùng tháo khẩu trang và ngồi uống trà sữa thân mật với nhau. Không khí trong ảnh rất gần gũi, khiến người xem dễ dàng tưởng tượng rằng chúng tôi có mối quan hệ vô cùng khắng khít. Tuy nhiên, phần chú thích đi kèm lại đầy mỉa mai và ác ý: “Sốc thật! Đại đỉnh lưu Tạ Tận cao tay tay trong tay với nữ diễn viên hạng mười tám, trông như đang yêu đương mặn nồng và đã bên nhau rất lâu rồi?” Những lời này như một quả bom phát nổ trên mạng xã hội, gây ra sự chú ý cực lớn và khiến nhiều người bàn tán xôn xao.   Ngay sau đó, dưới phần bình luận, đa số mọi người đều mỉa mai, chỉ trích và chửi rủa tôi rất nặng nề. Rất nhiều bình luận giận dữ nhắm thẳng vào tôi với những lời lẽ cay nghiệt: “Lại là cô này, cô chưa đủ phốt hay sao mà cứ muốn cứa thêm vết thương của mình vậy?” Có người nói thẳng: “Ha, lại một cô nàng chỉ biết dựa hơi người nổi tiếng để lôi kéo sự chú ý. Trước…

Chương 7: Chương 7

Ông Xã Tôi Là Sao Nam HotTác giả: Khuyết DanhTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngTài khoản marketing bất ngờ đăng tải một loạt ảnh mới, trong những bức ảnh đó có hình ảnh tôi và Tạ Tận tay trong tay, cả hai cùng tháo khẩu trang và ngồi uống trà sữa thân mật với nhau. Không khí trong ảnh rất gần gũi, khiến người xem dễ dàng tưởng tượng rằng chúng tôi có mối quan hệ vô cùng khắng khít. Tuy nhiên, phần chú thích đi kèm lại đầy mỉa mai và ác ý: “Sốc thật! Đại đỉnh lưu Tạ Tận cao tay tay trong tay với nữ diễn viên hạng mười tám, trông như đang yêu đương mặn nồng và đã bên nhau rất lâu rồi?” Những lời này như một quả bom phát nổ trên mạng xã hội, gây ra sự chú ý cực lớn và khiến nhiều người bàn tán xôn xao.   Ngay sau đó, dưới phần bình luận, đa số mọi người đều mỉa mai, chỉ trích và chửi rủa tôi rất nặng nề. Rất nhiều bình luận giận dữ nhắm thẳng vào tôi với những lời lẽ cay nghiệt: “Lại là cô này, cô chưa đủ phốt hay sao mà cứ muốn cứa thêm vết thương của mình vậy?” Có người nói thẳng: “Ha, lại một cô nàng chỉ biết dựa hơi người nổi tiếng để lôi kéo sự chú ý. Trước… Tạ Tận còn đổi màu vỏ xe thành xanh nhạt, nhìn là nhớ đến ngày nắng đẹp. Món quà xin lỗi này đúng là trúng tim đen tôi. Tạ Tận mở định vị, tôi lái chiếc xe mới tới địa điểm mà anh đã chọn. Xe chạy vun vút trên con đường ngoại ô vắng lặng, lướt qua đồng hoang và bầu trời đầy sao, khiến tôi có cảm giác như đang bỏ trốn cùng người yêu. Đến đài quan sát trên núi, tầm nhìn bỗng mở rộng.Ánh đèn le lói của thành phố lọt vào mắt, ngước lên là cả dải ngân hà không một gợn mây. Tạ Tận nhìn tôi, giọng anh tràn đầy mong đợi hỏi: "Em thích không?" Giữa màn đêm bao phủ, gương mặt anh trở nên mơ hồ, khó nhận ra rõ từng nét, nhưng đôi mắt của anh thì không hề mờ nhạt mà trái lại, chúng sáng rực rỡ, như có một nguồn sáng đặc biệt. Trong ánh mắt ấy, không chỉ phản chiếu ánh đèn lung linh của nhân gian mà còn như chứa cả hình ảnh của tôi, khiến tôi cảm thấy gần gũi và ấm áp hơn bao giờ hết. Tôi nhẹ nhàng đáp lại, giọng thầm thì đầy ngọt ngào: "Thích." Lời nói ấy không chỉ là câu trả lời đơn giản mà còn là sự khẳng định, là niềm vui tràn đầy trong lòng tôi. Ngay lập tức, Tạ Tận mỉm cười, một nụ cười rạng rỡ và đầy hạnh phúc, như muốn nói rằng anh còn chuẩn bị một điều đặc biệt hơn nữa dành cho tôi: "Còn có một bất ngờ nữa." Không chờ lâu thêm nữa, bất ngờ ấy ngay lập tức xuất hiện. Tiếng pháo hoa nổ vang rền, phá vỡ sự tĩnh lặng của màn đêm yên ả, khiến không gian bừng sáng rực rỡ. Những chùm ánh sáng đủ màu sắc phát sáng rực rỡ bầu trời đêm, tạo nên một khung cảnh tuyệt mỹ. Các tia pháo hoa bắn lên cao rồi rơi nhẹ nhàng xuống, như những ngôi sao băng huyền ảo đang lướt qua bầu trời đêm đầy kỳ diệu. Điều đặc biệt là Tạ Tận chuẩn bị cả pháo hoa màu xanh lam vô cùng hiếm có, màu sắc đó thể hiện sự độc đáo và khác biệt. Những ánh sáng màu xanh ngạo nghễ bay vút lên cao, bung nở ra như một cây quạt rực rỡ giữa bầu trời. Sức mạnh của màu xanh ấy lớn đến mức nó không chỉ đơn thuần là một màu sắc, mà còn nhuộm hẳn cả lớp mây cao thành màu xanh đặc trưng của chính nó, khiến cảnh vật như được nhuộm lên một nét huyền ảo mới lạ và sâu sắc. Khi màn pháo hoa dần khép lại, bầu trời lại trở về với vẻ tĩnh lặng vốn có. Tất cả trở nên yên bình như lúc ban đầu, chỉ còn lại mùi lưu huỳnh phảng phất trong không khí làm tôi cảm thấy mọi thứ vừa trải qua giống như một giấc mơ đẹp không thật. Nếu không phải vì còn cảm nhận được hương vị của vị lưu huỳnh bao quanh, có lẽ tôi đã nghĩ rằng tất cả chỉ là tưởng tượng, không thật sự xảy ra. Tạ Tận nắm chặt tay tôi, giọng anh rất nhẹ nhàng mà chân thành: "Xin lỗi, màn pháo hoa này tới muộn rồi." Tôi nhìn vào ánh mắt anh, hiểu rằng đây chính là dấu hiệu của sự bù đắp, là lời xin lỗi ngầm cho điều anh đã quên hay bỏ sót. Hôm kia là ngày kỷ niệm ba năm bên nhau của tôi và Tạ Tận. Tôi đã quyết định hủy bỏ hết mọi công việc, sắp xếp mọi thứ chu đáo để chuẩn bị một món quà bất ngờ thật đặc biệt dành cho anh. Tôi háo hức và mong chờ khoảnh khắc được cùng anh trải qua ngày trọng đại ấy. Tuy nhiên, dường như Tạ Tận đã quên mất ngày đó. Dù tôi có nhắc khéo hay gợi ý dưới nhiều hình thức khác nhau thì anh cũng không có bất kỳ phản ứng hay dấu hiệu nhận biết nào về ngày kỷ niệm của chúng tôi. Điều đó khiến tôi buồn và lo lắng trong lòng, nhưng rồi mọi thứ lại được bù đắp bằng chính màn pháo hoa lung linh và nụ cười của anh tối nay.

Tạ Tận còn đổi màu vỏ xe thành xanh nhạt, nhìn là nhớ đến ngày nắng đẹp.

 

Món quà xin lỗi này đúng là trúng tim đen tôi.

 

Tạ Tận mở định vị, tôi lái chiếc xe mới tới địa điểm mà anh đã chọn.

 

Xe chạy vun vút trên con đường ngoại ô vắng lặng, lướt qua đồng hoang và bầu trời đầy sao, khiến tôi có cảm giác như đang bỏ trốn cùng người yêu.

 

Đến đài quan sát trên núi, tầm nhìn bỗng mở rộng.

Ánh đèn le lói của thành phố lọt vào mắt, ngước lên là cả dải ngân hà không một gợn mây.

 

Tạ Tận nhìn tôi, giọng anh tràn đầy mong đợi hỏi: "Em thích không?" Giữa màn đêm bao phủ, gương mặt anh trở nên mơ hồ, khó nhận ra rõ từng nét, nhưng đôi mắt của anh thì không hề mờ nhạt mà trái lại, chúng sáng rực rỡ, như có một nguồn sáng đặc biệt. Trong ánh mắt ấy, không chỉ phản chiếu ánh đèn lung linh của nhân gian mà còn như chứa cả hình ảnh của tôi, khiến tôi cảm thấy gần gũi và ấm áp hơn bao giờ hết.

 

Tôi nhẹ nhàng đáp lại, giọng thầm thì đầy ngọt ngào: "Thích." Lời nói ấy không chỉ là câu trả lời đơn giản mà còn là sự khẳng định, là niềm vui tràn đầy trong lòng tôi. Ngay lập tức, Tạ Tận mỉm cười, một nụ cười rạng rỡ và đầy hạnh phúc, như muốn nói rằng anh còn chuẩn bị một điều đặc biệt hơn nữa dành cho tôi: "Còn có một bất ngờ nữa."

 

Không chờ lâu thêm nữa, bất ngờ ấy ngay lập tức xuất hiện. Tiếng pháo hoa nổ vang rền, phá vỡ sự tĩnh lặng của màn đêm yên ả, khiến không gian bừng sáng rực rỡ. Những chùm ánh sáng đủ màu sắc phát sáng rực rỡ bầu trời đêm, tạo nên một khung cảnh tuyệt mỹ. Các tia pháo hoa bắn lên cao rồi rơi nhẹ nhàng xuống, như những ngôi sao băng huyền ảo đang lướt qua bầu trời đêm đầy kỳ diệu.

 

Điều đặc biệt là Tạ Tận chuẩn bị cả pháo hoa màu xanh lam vô cùng hiếm có, màu sắc đó thể hiện sự độc đáo và khác biệt. Những ánh sáng màu xanh ngạo nghễ bay vút lên cao, bung nở ra như một cây quạt rực rỡ giữa bầu trời. Sức mạnh của màu xanh ấy lớn đến mức nó không chỉ đơn thuần là một màu sắc, mà còn nhuộm hẳn cả lớp mây cao thành màu xanh đặc trưng của chính nó, khiến cảnh vật như được nhuộm lên một nét huyền ảo mới lạ và sâu sắc.

 

Khi màn pháo hoa dần khép lại, bầu trời lại trở về với vẻ tĩnh lặng vốn có. Tất cả trở nên yên bình như lúc ban đầu, chỉ còn lại mùi lưu huỳnh phảng phất trong không khí làm tôi cảm thấy mọi thứ vừa trải qua giống như một giấc mơ đẹp không thật. Nếu không phải vì còn cảm nhận được hương vị của vị lưu huỳnh bao quanh, có lẽ tôi đã nghĩ rằng tất cả chỉ là tưởng tượng, không thật sự xảy ra.

 

Tạ Tận nắm chặt tay tôi, giọng anh rất nhẹ nhàng mà chân thành: "Xin lỗi, màn pháo hoa này tới muộn rồi." Tôi nhìn vào ánh mắt anh, hiểu rằng đây chính là dấu hiệu của sự bù đắp, là lời xin lỗi ngầm cho điều anh đã quên hay bỏ sót.

 

Hôm kia là ngày kỷ niệm ba năm bên nhau của tôi và Tạ Tận. Tôi đã quyết định hủy bỏ hết mọi công việc, sắp xếp mọi thứ chu đáo để chuẩn bị một món quà bất ngờ thật đặc biệt dành cho anh. Tôi háo hức và mong chờ khoảnh khắc được cùng anh trải qua ngày trọng đại ấy. Tuy nhiên, dường như Tạ Tận đã quên mất ngày đó. Dù tôi có nhắc khéo hay gợi ý dưới nhiều hình thức khác nhau thì anh cũng không có bất kỳ phản ứng hay dấu hiệu nhận biết nào về ngày kỷ niệm của chúng tôi. Điều đó khiến tôi buồn và lo lắng trong lòng, nhưng rồi mọi thứ lại được bù đắp bằng chính màn pháo hoa lung linh và nụ cười của anh tối nay.

Ông Xã Tôi Là Sao Nam HotTác giả: Khuyết DanhTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngTài khoản marketing bất ngờ đăng tải một loạt ảnh mới, trong những bức ảnh đó có hình ảnh tôi và Tạ Tận tay trong tay, cả hai cùng tháo khẩu trang và ngồi uống trà sữa thân mật với nhau. Không khí trong ảnh rất gần gũi, khiến người xem dễ dàng tưởng tượng rằng chúng tôi có mối quan hệ vô cùng khắng khít. Tuy nhiên, phần chú thích đi kèm lại đầy mỉa mai và ác ý: “Sốc thật! Đại đỉnh lưu Tạ Tận cao tay tay trong tay với nữ diễn viên hạng mười tám, trông như đang yêu đương mặn nồng và đã bên nhau rất lâu rồi?” Những lời này như một quả bom phát nổ trên mạng xã hội, gây ra sự chú ý cực lớn và khiến nhiều người bàn tán xôn xao.   Ngay sau đó, dưới phần bình luận, đa số mọi người đều mỉa mai, chỉ trích và chửi rủa tôi rất nặng nề. Rất nhiều bình luận giận dữ nhắm thẳng vào tôi với những lời lẽ cay nghiệt: “Lại là cô này, cô chưa đủ phốt hay sao mà cứ muốn cứa thêm vết thương của mình vậy?” Có người nói thẳng: “Ha, lại một cô nàng chỉ biết dựa hơi người nổi tiếng để lôi kéo sự chú ý. Trước… Tạ Tận còn đổi màu vỏ xe thành xanh nhạt, nhìn là nhớ đến ngày nắng đẹp. Món quà xin lỗi này đúng là trúng tim đen tôi. Tạ Tận mở định vị, tôi lái chiếc xe mới tới địa điểm mà anh đã chọn. Xe chạy vun vút trên con đường ngoại ô vắng lặng, lướt qua đồng hoang và bầu trời đầy sao, khiến tôi có cảm giác như đang bỏ trốn cùng người yêu. Đến đài quan sát trên núi, tầm nhìn bỗng mở rộng.Ánh đèn le lói của thành phố lọt vào mắt, ngước lên là cả dải ngân hà không một gợn mây. Tạ Tận nhìn tôi, giọng anh tràn đầy mong đợi hỏi: "Em thích không?" Giữa màn đêm bao phủ, gương mặt anh trở nên mơ hồ, khó nhận ra rõ từng nét, nhưng đôi mắt của anh thì không hề mờ nhạt mà trái lại, chúng sáng rực rỡ, như có một nguồn sáng đặc biệt. Trong ánh mắt ấy, không chỉ phản chiếu ánh đèn lung linh của nhân gian mà còn như chứa cả hình ảnh của tôi, khiến tôi cảm thấy gần gũi và ấm áp hơn bao giờ hết. Tôi nhẹ nhàng đáp lại, giọng thầm thì đầy ngọt ngào: "Thích." Lời nói ấy không chỉ là câu trả lời đơn giản mà còn là sự khẳng định, là niềm vui tràn đầy trong lòng tôi. Ngay lập tức, Tạ Tận mỉm cười, một nụ cười rạng rỡ và đầy hạnh phúc, như muốn nói rằng anh còn chuẩn bị một điều đặc biệt hơn nữa dành cho tôi: "Còn có một bất ngờ nữa." Không chờ lâu thêm nữa, bất ngờ ấy ngay lập tức xuất hiện. Tiếng pháo hoa nổ vang rền, phá vỡ sự tĩnh lặng của màn đêm yên ả, khiến không gian bừng sáng rực rỡ. Những chùm ánh sáng đủ màu sắc phát sáng rực rỡ bầu trời đêm, tạo nên một khung cảnh tuyệt mỹ. Các tia pháo hoa bắn lên cao rồi rơi nhẹ nhàng xuống, như những ngôi sao băng huyền ảo đang lướt qua bầu trời đêm đầy kỳ diệu. Điều đặc biệt là Tạ Tận chuẩn bị cả pháo hoa màu xanh lam vô cùng hiếm có, màu sắc đó thể hiện sự độc đáo và khác biệt. Những ánh sáng màu xanh ngạo nghễ bay vút lên cao, bung nở ra như một cây quạt rực rỡ giữa bầu trời. Sức mạnh của màu xanh ấy lớn đến mức nó không chỉ đơn thuần là một màu sắc, mà còn nhuộm hẳn cả lớp mây cao thành màu xanh đặc trưng của chính nó, khiến cảnh vật như được nhuộm lên một nét huyền ảo mới lạ và sâu sắc. Khi màn pháo hoa dần khép lại, bầu trời lại trở về với vẻ tĩnh lặng vốn có. Tất cả trở nên yên bình như lúc ban đầu, chỉ còn lại mùi lưu huỳnh phảng phất trong không khí làm tôi cảm thấy mọi thứ vừa trải qua giống như một giấc mơ đẹp không thật. Nếu không phải vì còn cảm nhận được hương vị của vị lưu huỳnh bao quanh, có lẽ tôi đã nghĩ rằng tất cả chỉ là tưởng tượng, không thật sự xảy ra. Tạ Tận nắm chặt tay tôi, giọng anh rất nhẹ nhàng mà chân thành: "Xin lỗi, màn pháo hoa này tới muộn rồi." Tôi nhìn vào ánh mắt anh, hiểu rằng đây chính là dấu hiệu của sự bù đắp, là lời xin lỗi ngầm cho điều anh đã quên hay bỏ sót. Hôm kia là ngày kỷ niệm ba năm bên nhau của tôi và Tạ Tận. Tôi đã quyết định hủy bỏ hết mọi công việc, sắp xếp mọi thứ chu đáo để chuẩn bị một món quà bất ngờ thật đặc biệt dành cho anh. Tôi háo hức và mong chờ khoảnh khắc được cùng anh trải qua ngày trọng đại ấy. Tuy nhiên, dường như Tạ Tận đã quên mất ngày đó. Dù tôi có nhắc khéo hay gợi ý dưới nhiều hình thức khác nhau thì anh cũng không có bất kỳ phản ứng hay dấu hiệu nhận biết nào về ngày kỷ niệm của chúng tôi. Điều đó khiến tôi buồn và lo lắng trong lòng, nhưng rồi mọi thứ lại được bù đắp bằng chính màn pháo hoa lung linh và nụ cười của anh tối nay.

Chương 7: Chương 7