Vào ngày kỷ niệm sau năm năm kết hôn của tôi và Lục Tầm, tôi cầm báo cáo mang thai bước vào cửa hàng váy cưới để tìm anh ấy. Ngay lập tức tôi nhìn thấy Lục Tầm đang ngồi cùng vài người bạn. Một người bạn thân của anh ấy hỏi: “Ngày kỷ niệm kết hôn, lại lén lút cùng người yêu cũ đi thử váy cưới, Lục Tầm, cậu chơi lớn ghê nhỉ.” Lục Tầm tựa lưng vào ghế sofa, giọng trầm thấp nói: “Việc nào ưu tiên thì thực hiện trước.” Nửa giờ trước, anh ấy cũng dùng giọng trầm ấm này để nói với tôi qua điện thoại rằng: “Công ty anh có việc gấp nên anh cần phải tăng ca. Hủy bữa tối nhé, lát nữa anh sẽ bù đắp cho em sau. Yêu em, vợ yêu của anh.” Có người tiếp lời: “Người tình trong mộng và người bạn đời, làm sao so sánh được? Ai mà không biết, năm xưa Lục Tầm cưới Thẩm Tự Thu, chẳng qua vì cô ấy và Tri Hạ là chị em họ, bởi vì họ trông giống nhau đến năm phần.” Một người khác xen vào: “Không cưới được người chị, nên cậu cưới người em để thay thế à?” Mọi người có vẻ đều mong chờ câu trả lời của Lục Tầm. Tay…
Chương 6: Chương 6
Em Gái Của Mối Tình ĐầuTác giả: Khuyết DanhTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhVào ngày kỷ niệm sau năm năm kết hôn của tôi và Lục Tầm, tôi cầm báo cáo mang thai bước vào cửa hàng váy cưới để tìm anh ấy. Ngay lập tức tôi nhìn thấy Lục Tầm đang ngồi cùng vài người bạn. Một người bạn thân của anh ấy hỏi: “Ngày kỷ niệm kết hôn, lại lén lút cùng người yêu cũ đi thử váy cưới, Lục Tầm, cậu chơi lớn ghê nhỉ.” Lục Tầm tựa lưng vào ghế sofa, giọng trầm thấp nói: “Việc nào ưu tiên thì thực hiện trước.” Nửa giờ trước, anh ấy cũng dùng giọng trầm ấm này để nói với tôi qua điện thoại rằng: “Công ty anh có việc gấp nên anh cần phải tăng ca. Hủy bữa tối nhé, lát nữa anh sẽ bù đắp cho em sau. Yêu em, vợ yêu của anh.” Có người tiếp lời: “Người tình trong mộng và người bạn đời, làm sao so sánh được? Ai mà không biết, năm xưa Lục Tầm cưới Thẩm Tự Thu, chẳng qua vì cô ấy và Tri Hạ là chị em họ, bởi vì họ trông giống nhau đến năm phần.” Một người khác xen vào: “Không cưới được người chị, nên cậu cưới người em để thay thế à?” Mọi người có vẻ đều mong chờ câu trả lời của Lục Tầm. Tay… Bố nhìn tôi như nhìn một đứa trẻ không hiểu chuyện, thở dài:“Tự Thu, nghe bố một lời, dù đàn ông có lưu luyến mối tình đầu đến đâu, thời gian lâu dài cũng sẽ nhận ra tầm quan trọng của gia đình. Tiểu Lục điều kiện tốt như vậy, con nghĩ nếu ly hôn, con có thể tìm được ai tốt hơn sao? Đừng vì một lúc giận dữ mà làm điều dại dột.”Từng lời từng chữ, toàn là phân tích lợi hại, duy chỉ không có sự xót thương cho con gái.Mẹ vẫn tiếp tục cằn nhằn: “Cô ta không biết nắm bắt cơ hội, không biết giữ chặt cổ phiếu tiềm năng. Con khó khăn lắm mới thắng được Tri Hạ một lần trong hôn nhân, bố mẹ khó khăn lắm mới được nở mày nở mặt, chẳng lẽ con lại muốn thua cô ta sao?”Từ nhỏ đến lớn, tôi luôn là đối tượng để so sánh với Diệp Tri Hạ.Bố mẹ ngầm ganh đua, nhưng bên ngoài lại luôn hạ thấp tôi để lấy lòng cậu mợ ở Bắc Kinh.“Tự Thu mà được một phần như Tri Hạ thì chúng tôi đã cảm tạ trời đất rồi!”“Nếu Tri Hạ là con gái của chúng tôi, thì chúng tôi đâu cần sinh ra Tự Thu.”Có đôi khi, người ta sợ nhất không phải là sự áp bức, mà là sự áp bức đến từ chính gia đình thân yêu nhất của mình.Lâu dần, sự tự ti như cỏ dại mọc điên cuồng ở góc tường, bóp nghẹt tôi không thở nổi.Tôi ôm bụng, lặng lẽ nhìn họ: “Đối với bố mẹ, sự tồn tại của con chỉ là công cụ để so sánh với Diệp Tri Hạ sao?”Bố trợn mắt: “Nói chuyện với bố mẹ kiểu gì thế, chẳng lẽ chúng ta không vì tốt cho con sao?”[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -Tôi nhắm mắt lại, nén nỗi thất vọng không biết đã tích tụ bao lâu trong lòng.Ban đầu tôi không hận Lục Tầm đến vậy.Nhưng người đó lại là Diệp Tri Hạ.Anh ta giả vờ kiên quyết chọn tôi, rồi lại xé toạc vỏ bọc, làm tôi đau đớn đến rỉ máu.Hôm đó, tôi thực sự nghĩ rằng Lục Tầm đang đi họp ở công ty.Chính Diệp Tri Hạ đã thêm tôi trên WeChat, chủ động nói rằng cô ấy đã về nước và Lục Tầm đang ở bên cô ấy.Trước khi thực sự quyết định, tôi không muốn vì một số hành động mà khiến người khác tò mò, bàn tán.Vì vậy, lúc đó ảnh nền trang cá nhân của tôi vẫn là ảnh cưới của tôi và Lục Tầm.Diệp Tri Hạ đã bấm thích ảnh, rồi nói:“Tự Thu, dù em từ nhỏ đến lớn đều thích mặc đồ cũ của chị, nhưng váy cưới thì sao lại nhặt đồ chị không cần để mặc chứ?”Khi nhận được tin nhắn này, tôi đang nhìn vào báo cáo mang thai, băn khoăn không biết có nên đợi Lục Tầm làm thêm về rồi nói với anh ấy không.Sự xuất hiện của sinh linh bé nhỏ này khiến tôi do dự, liệu có nên vì con mà cho Lục Tầm thêm một cơ hội?Dù anh ấy phản bội tôi, nhưng ít nhất bên ngoài, anh ấy vẫn giống một người chồng hoàn hảo, yêu tôi đến c.h.ế.t đi sống lại.
Bố nhìn tôi như nhìn một đứa trẻ không hiểu chuyện, thở dài:
“Tự Thu, nghe bố một lời, dù đàn ông có lưu luyến mối tình đầu đến đâu, thời gian lâu dài cũng sẽ nhận ra tầm quan trọng của gia đình. Tiểu Lục điều kiện tốt như vậy, con nghĩ nếu ly hôn, con có thể tìm được ai tốt hơn sao? Đừng vì một lúc giận dữ mà làm điều dại dột.”
Từng lời từng chữ, toàn là phân tích lợi hại, duy chỉ không có sự xót thương cho con gái.
Mẹ vẫn tiếp tục cằn nhằn: “Cô ta không biết nắm bắt cơ hội, không biết giữ chặt cổ phiếu tiềm năng. Con khó khăn lắm mới thắng được Tri Hạ một lần trong hôn nhân, bố mẹ khó khăn lắm mới được nở mày nở mặt, chẳng lẽ con lại muốn thua cô ta sao?”
Từ nhỏ đến lớn, tôi luôn là đối tượng để so sánh với Diệp Tri Hạ.
Bố mẹ ngầm ganh đua, nhưng bên ngoài lại luôn hạ thấp tôi để lấy lòng cậu mợ ở Bắc Kinh.
“Tự Thu mà được một phần như Tri Hạ thì chúng tôi đã cảm tạ trời đất rồi!”
“Nếu Tri Hạ là con gái của chúng tôi, thì chúng tôi đâu cần sinh ra Tự Thu.”
Có đôi khi, người ta sợ nhất không phải là sự áp bức, mà là sự áp bức đến từ chính gia đình thân yêu nhất của mình.
Lâu dần, sự tự ti như cỏ dại mọc điên cuồng ở góc tường, bóp nghẹt tôi không thở nổi.
Tôi ôm bụng, lặng lẽ nhìn họ: “Đối với bố mẹ, sự tồn tại của con chỉ là công cụ để so sánh với Diệp Tri Hạ sao?”
Bố trợn mắt: “Nói chuyện với bố mẹ kiểu gì thế, chẳng lẽ chúng ta không vì tốt cho con sao?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Tôi nhắm mắt lại, nén nỗi thất vọng không biết đã tích tụ bao lâu trong lòng.
Ban đầu tôi không hận Lục Tầm đến vậy.
Nhưng người đó lại là Diệp Tri Hạ.
Anh ta giả vờ kiên quyết chọn tôi, rồi lại xé toạc vỏ bọc, làm tôi đau đớn đến rỉ máu.
Hôm đó, tôi thực sự nghĩ rằng Lục Tầm đang đi họp ở công ty.
Chính Diệp Tri Hạ đã thêm tôi trên WeChat, chủ động nói rằng cô ấy đã về nước và Lục Tầm đang ở bên cô ấy.
Trước khi thực sự quyết định, tôi không muốn vì một số hành động mà khiến người khác tò mò, bàn tán.
Vì vậy, lúc đó ảnh nền trang cá nhân của tôi vẫn là ảnh cưới của tôi và Lục Tầm.
Diệp Tri Hạ đã bấm thích ảnh, rồi nói:
“Tự Thu, dù em từ nhỏ đến lớn đều thích mặc đồ cũ của chị, nhưng váy cưới thì sao lại nhặt đồ chị không cần để mặc chứ?”
Khi nhận được tin nhắn này, tôi đang nhìn vào báo cáo mang thai, băn khoăn không biết có nên đợi Lục Tầm làm thêm về rồi nói với anh ấy không.
Sự xuất hiện của sinh linh bé nhỏ này khiến tôi do dự, liệu có nên vì con mà cho Lục Tầm thêm một cơ hội?
Dù anh ấy phản bội tôi, nhưng ít nhất bên ngoài, anh ấy vẫn giống một người chồng hoàn hảo, yêu tôi đến c.h.ế.t đi sống lại.
Em Gái Của Mối Tình ĐầuTác giả: Khuyết DanhTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhVào ngày kỷ niệm sau năm năm kết hôn của tôi và Lục Tầm, tôi cầm báo cáo mang thai bước vào cửa hàng váy cưới để tìm anh ấy. Ngay lập tức tôi nhìn thấy Lục Tầm đang ngồi cùng vài người bạn. Một người bạn thân của anh ấy hỏi: “Ngày kỷ niệm kết hôn, lại lén lút cùng người yêu cũ đi thử váy cưới, Lục Tầm, cậu chơi lớn ghê nhỉ.” Lục Tầm tựa lưng vào ghế sofa, giọng trầm thấp nói: “Việc nào ưu tiên thì thực hiện trước.” Nửa giờ trước, anh ấy cũng dùng giọng trầm ấm này để nói với tôi qua điện thoại rằng: “Công ty anh có việc gấp nên anh cần phải tăng ca. Hủy bữa tối nhé, lát nữa anh sẽ bù đắp cho em sau. Yêu em, vợ yêu của anh.” Có người tiếp lời: “Người tình trong mộng và người bạn đời, làm sao so sánh được? Ai mà không biết, năm xưa Lục Tầm cưới Thẩm Tự Thu, chẳng qua vì cô ấy và Tri Hạ là chị em họ, bởi vì họ trông giống nhau đến năm phần.” Một người khác xen vào: “Không cưới được người chị, nên cậu cưới người em để thay thế à?” Mọi người có vẻ đều mong chờ câu trả lời của Lục Tầm. Tay… Bố nhìn tôi như nhìn một đứa trẻ không hiểu chuyện, thở dài:“Tự Thu, nghe bố một lời, dù đàn ông có lưu luyến mối tình đầu đến đâu, thời gian lâu dài cũng sẽ nhận ra tầm quan trọng của gia đình. Tiểu Lục điều kiện tốt như vậy, con nghĩ nếu ly hôn, con có thể tìm được ai tốt hơn sao? Đừng vì một lúc giận dữ mà làm điều dại dột.”Từng lời từng chữ, toàn là phân tích lợi hại, duy chỉ không có sự xót thương cho con gái.Mẹ vẫn tiếp tục cằn nhằn: “Cô ta không biết nắm bắt cơ hội, không biết giữ chặt cổ phiếu tiềm năng. Con khó khăn lắm mới thắng được Tri Hạ một lần trong hôn nhân, bố mẹ khó khăn lắm mới được nở mày nở mặt, chẳng lẽ con lại muốn thua cô ta sao?”Từ nhỏ đến lớn, tôi luôn là đối tượng để so sánh với Diệp Tri Hạ.Bố mẹ ngầm ganh đua, nhưng bên ngoài lại luôn hạ thấp tôi để lấy lòng cậu mợ ở Bắc Kinh.“Tự Thu mà được một phần như Tri Hạ thì chúng tôi đã cảm tạ trời đất rồi!”“Nếu Tri Hạ là con gái của chúng tôi, thì chúng tôi đâu cần sinh ra Tự Thu.”Có đôi khi, người ta sợ nhất không phải là sự áp bức, mà là sự áp bức đến từ chính gia đình thân yêu nhất của mình.Lâu dần, sự tự ti như cỏ dại mọc điên cuồng ở góc tường, bóp nghẹt tôi không thở nổi.Tôi ôm bụng, lặng lẽ nhìn họ: “Đối với bố mẹ, sự tồn tại của con chỉ là công cụ để so sánh với Diệp Tri Hạ sao?”Bố trợn mắt: “Nói chuyện với bố mẹ kiểu gì thế, chẳng lẽ chúng ta không vì tốt cho con sao?”[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -Tôi nhắm mắt lại, nén nỗi thất vọng không biết đã tích tụ bao lâu trong lòng.Ban đầu tôi không hận Lục Tầm đến vậy.Nhưng người đó lại là Diệp Tri Hạ.Anh ta giả vờ kiên quyết chọn tôi, rồi lại xé toạc vỏ bọc, làm tôi đau đớn đến rỉ máu.Hôm đó, tôi thực sự nghĩ rằng Lục Tầm đang đi họp ở công ty.Chính Diệp Tri Hạ đã thêm tôi trên WeChat, chủ động nói rằng cô ấy đã về nước và Lục Tầm đang ở bên cô ấy.Trước khi thực sự quyết định, tôi không muốn vì một số hành động mà khiến người khác tò mò, bàn tán.Vì vậy, lúc đó ảnh nền trang cá nhân của tôi vẫn là ảnh cưới của tôi và Lục Tầm.Diệp Tri Hạ đã bấm thích ảnh, rồi nói:“Tự Thu, dù em từ nhỏ đến lớn đều thích mặc đồ cũ của chị, nhưng váy cưới thì sao lại nhặt đồ chị không cần để mặc chứ?”Khi nhận được tin nhắn này, tôi đang nhìn vào báo cáo mang thai, băn khoăn không biết có nên đợi Lục Tầm làm thêm về rồi nói với anh ấy không.Sự xuất hiện của sinh linh bé nhỏ này khiến tôi do dự, liệu có nên vì con mà cho Lục Tầm thêm một cơ hội?Dù anh ấy phản bội tôi, nhưng ít nhất bên ngoài, anh ấy vẫn giống một người chồng hoàn hảo, yêu tôi đến c.h.ế.t đi sống lại.