Vào ngày kỷ niệm sau năm năm kết hôn của tôi và Lục Tầm, tôi cầm báo cáo mang thai bước vào cửa hàng váy cưới để tìm anh ấy. Ngay lập tức tôi nhìn thấy Lục Tầm đang ngồi cùng vài người bạn. Một người bạn thân của anh ấy hỏi: “Ngày kỷ niệm kết hôn, lại lén lút cùng người yêu cũ đi thử váy cưới, Lục Tầm, cậu chơi lớn ghê nhỉ.” Lục Tầm tựa lưng vào ghế sofa, giọng trầm thấp nói: “Việc nào ưu tiên thì thực hiện trước.” Nửa giờ trước, anh ấy cũng dùng giọng trầm ấm này để nói với tôi qua điện thoại rằng: “Công ty anh có việc gấp nên anh cần phải tăng ca. Hủy bữa tối nhé, lát nữa anh sẽ bù đắp cho em sau. Yêu em, vợ yêu của anh.” Có người tiếp lời: “Người tình trong mộng và người bạn đời, làm sao so sánh được? Ai mà không biết, năm xưa Lục Tầm cưới Thẩm Tự Thu, chẳng qua vì cô ấy và Tri Hạ là chị em họ, bởi vì họ trông giống nhau đến năm phần.” Một người khác xen vào: “Không cưới được người chị, nên cậu cưới người em để thay thế à?” Mọi người có vẻ đều mong chờ câu trả lời của Lục Tầm. Tay…
Chương 8: Chương 8
Em Gái Của Mối Tình ĐầuTác giả: Khuyết DanhTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhVào ngày kỷ niệm sau năm năm kết hôn của tôi và Lục Tầm, tôi cầm báo cáo mang thai bước vào cửa hàng váy cưới để tìm anh ấy. Ngay lập tức tôi nhìn thấy Lục Tầm đang ngồi cùng vài người bạn. Một người bạn thân của anh ấy hỏi: “Ngày kỷ niệm kết hôn, lại lén lút cùng người yêu cũ đi thử váy cưới, Lục Tầm, cậu chơi lớn ghê nhỉ.” Lục Tầm tựa lưng vào ghế sofa, giọng trầm thấp nói: “Việc nào ưu tiên thì thực hiện trước.” Nửa giờ trước, anh ấy cũng dùng giọng trầm ấm này để nói với tôi qua điện thoại rằng: “Công ty anh có việc gấp nên anh cần phải tăng ca. Hủy bữa tối nhé, lát nữa anh sẽ bù đắp cho em sau. Yêu em, vợ yêu của anh.” Có người tiếp lời: “Người tình trong mộng và người bạn đời, làm sao so sánh được? Ai mà không biết, năm xưa Lục Tầm cưới Thẩm Tự Thu, chẳng qua vì cô ấy và Tri Hạ là chị em họ, bởi vì họ trông giống nhau đến năm phần.” Một người khác xen vào: “Không cưới được người chị, nên cậu cưới người em để thay thế à?” Mọi người có vẻ đều mong chờ câu trả lời của Lục Tầm. Tay… “Anh không nghĩ rằng việc đi cùng cô ấy phỏng vấn quan trọng hơn kỷ niệm ngày cưới của chúng ta. Chỉ là gần đây tình trạng tâm lý của cô ấy rất tệ, luôn tự nhốt mình trong nhà. Khó khăn lắm cô ấy mới chịu thử một công việc mới, để cuộc sống trở lại quỹ đạo…Tự Thu, em là người tốt, em có thể hiểu cho anh, đúng không?”Lục Tầm nói với vẻ chân thành:“Anh thừa nhận mình đã sai, lúc đầu theo đuổi em, anh thực sự muốn tìm thấy bóng dáng của Tri Hạ trong em, kể cả chiếc váy cưới đó… là lỗi của anh, Tự Thu, anh xin lỗi.Nhưng sau khi kết hôn với em, anh phát hiện ra em là một cô gái tốt như vậy, anh đã yêu em rồi. Anh thực sự không có ý định gì với Tri Hạ cả.Tất cả những lời nói sau đó trên WeChat, anh cũng chỉ là không muốn kích động cảm xúc của cô ấy.”Lục Tầm nói rất nhiều, nhưng tôi chỉ im lặng.Có lẽ vì thấy tôi không nổi giận hay cãi nhau với anh ta, Lục Tầm tưởng rằng tôi đã bị thuyết phục, ánh mắt tràn ngập niềm vui:“Tự Thu, anh sẽ không gặp lại Tri Hạ nữa, đợi khi con chào đời, chúng ta sẽ sống thật hạnh phúc bên nhau.Tôi đột nhiên lên tiếng:“Anh ngủ với cô ấy cũng vì không muốn kích động cô ấy sao?”Lục Tầm bị nghẹn lại một chút, nhưng vẫn từ từ nói:“Đêm đó, cô ấy nói sau khi chia tay vẫn không quên được anh, muốn mặc váy cưới để hoàn thành giấc mơ, anh không có ý định xảy ra chuyện gì với cô ấy, chỉ là lúc đó uống chút rượu, anh…”Tôi lấy lại tờ giấy kiểm tra thai trong tay anh ta, trước mặt anh ta, xé tan thành từng mảnh.[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -Tôi nói: “Lục Tầm, em cũng lừa anh, thực ra không còn đứa con nào nữa.”Biểu cảm của Lục Tầm trống rỗng trong một giây.Tôi kéo tay Lục Tầm, đặt lên bụng mình, từng chữ từng chữ nói:“Em đã phá thai rồi.”“Em không muốn con có một người cha ngoại tình.Lục Tầm, đứa con của anh, chính anh đã g.i.ế.c c.h.ế.t nó.”“Tự Thu, sao con có thể tự ý phá thai?! Sao con lại nhẫn tâm như vậy?!”“Con thật là, thật là làm bố mẹ tức chết!”Khi nghe Lục Tầm thừa nhận ngoại tình, họ không trách anh ta.Nhưng khi nghe tôi phá thai, mẹ lại lau nước mắt trách móc tôi, như thể tôi đã làm điều gì đó kinh khủng.Lục Tầm nhìn những mảnh giấy trắng rơi vãi khắp nơi, im lặng rất lâu.Gân xanh nổi lên trên trán, như đang chịu đựng cơn đau lớn, tôi tưởng anh ta sẽ tức giận như bố mẹ, sẽ chất vấn tôi.Nhưng anh ta chỉ đôi mắt đỏ ngầu, giọng khàn như bánh xe rỉ sét, từng chữ từng chữ ép ra:“Không sao đâu Tự Thu, tất cả đều là lỗi của anh, chỉ cần em tha thứ cho anh, chúng ta… chúng ta sẽ lại có con…”
“Anh không nghĩ rằng việc đi cùng cô ấy phỏng vấn quan trọng hơn kỷ niệm ngày cưới của chúng ta. Chỉ là gần đây tình trạng tâm lý của cô ấy rất tệ, luôn tự nhốt mình trong nhà. Khó khăn lắm cô ấy mới chịu thử một công việc mới, để cuộc sống trở lại quỹ đạo…
Tự Thu, em là người tốt, em có thể hiểu cho anh, đúng không?”
Lục Tầm nói với vẻ chân thành:
“Anh thừa nhận mình đã sai, lúc đầu theo đuổi em, anh thực sự muốn tìm thấy bóng dáng của Tri Hạ trong em, kể cả chiếc váy cưới đó… là lỗi của anh, Tự Thu, anh xin lỗi.
Nhưng sau khi kết hôn với em, anh phát hiện ra em là một cô gái tốt như vậy, anh đã yêu em rồi. Anh thực sự không có ý định gì với Tri Hạ cả.
Tất cả những lời nói sau đó trên WeChat, anh cũng chỉ là không muốn kích động cảm xúc của cô ấy.”
Lục Tầm nói rất nhiều, nhưng tôi chỉ im lặng.
Có lẽ vì thấy tôi không nổi giận hay cãi nhau với anh ta, Lục Tầm tưởng rằng tôi đã bị thuyết phục, ánh mắt tràn ngập niềm vui:
“Tự Thu, anh sẽ không gặp lại Tri Hạ nữa, đợi khi con chào đời, chúng ta sẽ sống thật hạnh phúc bên nhau.
Tôi đột nhiên lên tiếng:
“Anh ngủ với cô ấy cũng vì không muốn kích động cô ấy sao?”
Lục Tầm bị nghẹn lại một chút, nhưng vẫn từ từ nói:
“Đêm đó, cô ấy nói sau khi chia tay vẫn không quên được anh, muốn mặc váy cưới để hoàn thành giấc mơ, anh không có ý định xảy ra chuyện gì với cô ấy, chỉ là lúc đó uống chút rượu, anh…”
Tôi lấy lại tờ giấy kiểm tra thai trong tay anh ta, trước mặt anh ta, xé tan thành từng mảnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Tôi nói: “Lục Tầm, em cũng lừa anh, thực ra không còn đứa con nào nữa.”
Biểu cảm của Lục Tầm trống rỗng trong một giây.
Tôi kéo tay Lục Tầm, đặt lên bụng mình, từng chữ từng chữ nói:
“Em đã phá thai rồi.”
“Em không muốn con có một người cha ngoại tình.
Lục Tầm, đứa con của anh, chính anh đã g.i.ế.c c.h.ế.t nó.”
“Tự Thu, sao con có thể tự ý phá thai?! Sao con lại nhẫn tâm như vậy?!”
“Con thật là, thật là làm bố mẹ tức chết!”
Khi nghe Lục Tầm thừa nhận ngoại tình, họ không trách anh ta.
Nhưng khi nghe tôi phá thai, mẹ lại lau nước mắt trách móc tôi, như thể tôi đã làm điều gì đó kinh khủng.
Lục Tầm nhìn những mảnh giấy trắng rơi vãi khắp nơi, im lặng rất lâu.
Gân xanh nổi lên trên trán, như đang chịu đựng cơn đau lớn, tôi tưởng anh ta sẽ tức giận như bố mẹ, sẽ chất vấn tôi.
Nhưng anh ta chỉ đôi mắt đỏ ngầu, giọng khàn như bánh xe rỉ sét, từng chữ từng chữ ép ra:
“Không sao đâu Tự Thu, tất cả đều là lỗi của anh, chỉ cần em tha thứ cho anh, chúng ta… chúng ta sẽ lại có con…”
Em Gái Của Mối Tình ĐầuTác giả: Khuyết DanhTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhVào ngày kỷ niệm sau năm năm kết hôn của tôi và Lục Tầm, tôi cầm báo cáo mang thai bước vào cửa hàng váy cưới để tìm anh ấy. Ngay lập tức tôi nhìn thấy Lục Tầm đang ngồi cùng vài người bạn. Một người bạn thân của anh ấy hỏi: “Ngày kỷ niệm kết hôn, lại lén lút cùng người yêu cũ đi thử váy cưới, Lục Tầm, cậu chơi lớn ghê nhỉ.” Lục Tầm tựa lưng vào ghế sofa, giọng trầm thấp nói: “Việc nào ưu tiên thì thực hiện trước.” Nửa giờ trước, anh ấy cũng dùng giọng trầm ấm này để nói với tôi qua điện thoại rằng: “Công ty anh có việc gấp nên anh cần phải tăng ca. Hủy bữa tối nhé, lát nữa anh sẽ bù đắp cho em sau. Yêu em, vợ yêu của anh.” Có người tiếp lời: “Người tình trong mộng và người bạn đời, làm sao so sánh được? Ai mà không biết, năm xưa Lục Tầm cưới Thẩm Tự Thu, chẳng qua vì cô ấy và Tri Hạ là chị em họ, bởi vì họ trông giống nhau đến năm phần.” Một người khác xen vào: “Không cưới được người chị, nên cậu cưới người em để thay thế à?” Mọi người có vẻ đều mong chờ câu trả lời của Lục Tầm. Tay… “Anh không nghĩ rằng việc đi cùng cô ấy phỏng vấn quan trọng hơn kỷ niệm ngày cưới của chúng ta. Chỉ là gần đây tình trạng tâm lý của cô ấy rất tệ, luôn tự nhốt mình trong nhà. Khó khăn lắm cô ấy mới chịu thử một công việc mới, để cuộc sống trở lại quỹ đạo…Tự Thu, em là người tốt, em có thể hiểu cho anh, đúng không?”Lục Tầm nói với vẻ chân thành:“Anh thừa nhận mình đã sai, lúc đầu theo đuổi em, anh thực sự muốn tìm thấy bóng dáng của Tri Hạ trong em, kể cả chiếc váy cưới đó… là lỗi của anh, Tự Thu, anh xin lỗi.Nhưng sau khi kết hôn với em, anh phát hiện ra em là một cô gái tốt như vậy, anh đã yêu em rồi. Anh thực sự không có ý định gì với Tri Hạ cả.Tất cả những lời nói sau đó trên WeChat, anh cũng chỉ là không muốn kích động cảm xúc của cô ấy.”Lục Tầm nói rất nhiều, nhưng tôi chỉ im lặng.Có lẽ vì thấy tôi không nổi giận hay cãi nhau với anh ta, Lục Tầm tưởng rằng tôi đã bị thuyết phục, ánh mắt tràn ngập niềm vui:“Tự Thu, anh sẽ không gặp lại Tri Hạ nữa, đợi khi con chào đời, chúng ta sẽ sống thật hạnh phúc bên nhau.Tôi đột nhiên lên tiếng:“Anh ngủ với cô ấy cũng vì không muốn kích động cô ấy sao?”Lục Tầm bị nghẹn lại một chút, nhưng vẫn từ từ nói:“Đêm đó, cô ấy nói sau khi chia tay vẫn không quên được anh, muốn mặc váy cưới để hoàn thành giấc mơ, anh không có ý định xảy ra chuyện gì với cô ấy, chỉ là lúc đó uống chút rượu, anh…”Tôi lấy lại tờ giấy kiểm tra thai trong tay anh ta, trước mặt anh ta, xé tan thành từng mảnh.[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -Tôi nói: “Lục Tầm, em cũng lừa anh, thực ra không còn đứa con nào nữa.”Biểu cảm của Lục Tầm trống rỗng trong một giây.Tôi kéo tay Lục Tầm, đặt lên bụng mình, từng chữ từng chữ nói:“Em đã phá thai rồi.”“Em không muốn con có một người cha ngoại tình.Lục Tầm, đứa con của anh, chính anh đã g.i.ế.c c.h.ế.t nó.”“Tự Thu, sao con có thể tự ý phá thai?! Sao con lại nhẫn tâm như vậy?!”“Con thật là, thật là làm bố mẹ tức chết!”Khi nghe Lục Tầm thừa nhận ngoại tình, họ không trách anh ta.Nhưng khi nghe tôi phá thai, mẹ lại lau nước mắt trách móc tôi, như thể tôi đã làm điều gì đó kinh khủng.Lục Tầm nhìn những mảnh giấy trắng rơi vãi khắp nơi, im lặng rất lâu.Gân xanh nổi lên trên trán, như đang chịu đựng cơn đau lớn, tôi tưởng anh ta sẽ tức giận như bố mẹ, sẽ chất vấn tôi.Nhưng anh ta chỉ đôi mắt đỏ ngầu, giọng khàn như bánh xe rỉ sét, từng chữ từng chữ ép ra:“Không sao đâu Tự Thu, tất cả đều là lỗi của anh, chỉ cần em tha thứ cho anh, chúng ta… chúng ta sẽ lại có con…”