Tác giả:

“Đây là điện Diêm Vương sao?”Vẻ mặt của Triệu Uyển Thanh khó có thể tin được mà nhìn lão nhân đen sì đang ngồi trong điện, hai bên người hắn còn có ‘đồ vật” một đen, một trắng đang bay……Hôm nay, cô đi ra ngoài vứt rác, kết quả đi chưa được mấy bước đã bị sét đánh trúng. Sau đó…… Cô liền chết rồi. “Cô không cần hô to gọi nhỏ! Tôi đã điều tra về dương thọ của cô rồi, mới đi bắt cô lại!” Ông lão tự xưng là ‘Diêm Vương gia’ vuốt râu, chậm rãi mở cuốn sổ sinh tử đang bay lơ lửng. “Thế kỷ 21 ……Niên đại 20…… Thuộc Hoa Quốc…… Nhân sĩ Giang Nam…… Triệu Uyển Thanh, tìm được rồi! Hả? Dương thọ của cô……”Diêm Vương gia nhìn lên cuốn sổ sinh tử, mày nhăn thành một đống. Rõ ràng dương thọ của người này chưa hết?Là chỗ nào xảy ra nhầm lẫn rồi?Mấy năm nay, Diêm Vương gia đã trải qua không ít trường hợp đầu thai bằng cách ‘xuyên qua’, ‘trọng sinh’, lập tức hắn đã đưa ra quyết đoán ———— người này khẳng định cũng cần phải trọng sinh!Triệu Uyển Thanh nhìn lão đầu đang múa may cây bút lông viết một câu gì…

Chương 3: 3: Bước Tiếp Theo Phải Làm

Thập Niên 60: Cầm Nhầm Kịch Bản Nữ Phụ Làm GiàuTác giả: Lâm BồTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Đây là điện Diêm Vương sao?”Vẻ mặt của Triệu Uyển Thanh khó có thể tin được mà nhìn lão nhân đen sì đang ngồi trong điện, hai bên người hắn còn có ‘đồ vật” một đen, một trắng đang bay……Hôm nay, cô đi ra ngoài vứt rác, kết quả đi chưa được mấy bước đã bị sét đánh trúng. Sau đó…… Cô liền chết rồi. “Cô không cần hô to gọi nhỏ! Tôi đã điều tra về dương thọ của cô rồi, mới đi bắt cô lại!” Ông lão tự xưng là ‘Diêm Vương gia’ vuốt râu, chậm rãi mở cuốn sổ sinh tử đang bay lơ lửng. “Thế kỷ 21 ……Niên đại 20…… Thuộc Hoa Quốc…… Nhân sĩ Giang Nam…… Triệu Uyển Thanh, tìm được rồi! Hả? Dương thọ của cô……”Diêm Vương gia nhìn lên cuốn sổ sinh tử, mày nhăn thành một đống. Rõ ràng dương thọ của người này chưa hết?Là chỗ nào xảy ra nhầm lẫn rồi?Mấy năm nay, Diêm Vương gia đã trải qua không ít trường hợp đầu thai bằng cách ‘xuyên qua’, ‘trọng sinh’, lập tức hắn đã đưa ra quyết đoán ———— người này khẳng định cũng cần phải trọng sinh!Triệu Uyển Thanh nhìn lão đầu đang múa may cây bút lông viết một câu gì… Chờ tới khi Triệu Uyển Thanh lại ra cửa lần nữa thì đã là ngày hôm sau.Bên ngoài sớm đã trời trong xanh không có mây.Triệu Uyển Thanh mở quyển sách nhỏ, xuất phát thực hiện việc đầu tiên cần làm.Ngày hôm qua, cô đã liệt kê hết tất cả những tài sản mà bản thân đang sở hữu, cũng không nhiều.Bản thân cô cũng tích lũy được hơn ba mươi vạn tiền mặt, quỹ cổ phiếu có hơn 10 vạn, cộng thêm một chiếc suv.Đầu to vẫn là di sản do cha mẹ, ông bà nội và ông bà ngoại để lại cho cô, tiền mặt hơn 600 vạn, một bộ phòng ở, chính là ngôi nhà mà cô đang ở kia.Lúc ấy kiểm xong những tài sản này thì cô âm thầm thở dài một hơi.Cô, chính là một người bình thường.Sinh ra trong một gia đình khá giả, khi đi học chăm chỉ nỗ lực, cũng có mặt trong hàng ngũ sinh viên đại học thuộc (*)dự án 985.(*)Dự án 985: Đại học 985 còn được gọi là trường đại học đẳng cấp thế giới: Vào ngày 4 tháng 5 năm 1998, Chủ tịch lúc đó Giang Trạch Dân đã tuyên bố với toàn xã hội tại lễ kỷ niệm 100 năm thành lập Đại học Bắc Kinh: “Để đạt được hiện đại hóa, Trung Quốc phải có một số cấp độ thế giới.Đại học hạng nhất.” Kể từ khi được đề xuất vào tháng 5 năm 1998, nó được đặt tên là Đại học 985.Trong đó có đại học Bắc Kinh, đại học Thanh Hoa,! Sau cô lựa chọn ở lại trường đại học, dựa vào nguồn lực cho vay của quốc gia để xuất ngoại du học.Nghề nghiệp của cô là bác sĩ phẫu thuật thẩm mỹ.Là sinh viên Y khoa, từ trước đến nay đều là muốn bồi đắp kiến thức, ngày càng phát triển năng lực của bản thân lên tầng cao mới.Sau khi cô học xong thạc sĩ liền học tiếp lên tiến sĩ, một đường học tập đi lên, nháy mắt cô cũng đã 27 tuổi.Hai năm trước, cô về nước nhậm chức ở bệnh viện tại Bắc Kinh, thu nhập cũng khá cao.Sau khi trả lại số tiền vay của quốc gia thì cô cũng chỉ dư lại hơn ba mươi vạn và một ít cổ phiếu.Rất nhanh, xe đã tới bệnh viện mà Triệu Uyển Thanh đang làm việc.Không sai, bước đầu tiên của cô chính là tới từ chức.Sau khi từ bệnh viện đi ra, Triệu Uyển Thanh đứng ở cửa nhìn lại nơi mà cô đã làm việc trong suốt hai năm, rồi nhẹ nhàng phất phất tay.Tất cả mọi thứ trong quá khứ, đều chấm dứt tại đây.Vì phòng ngừa để sót, Triệu Uyển Thanh dựa theo bốn khía cạnh ‘ăn, mặc, ở, đi lại’ này mà liệt kê ra những vật tư bản thân muốn chuẩn bị.Ý tưởng của cô chính là, thu tất cả quần áo hiện tại cô đang có vào trong không gian.Còn những đồ túi sách, vật dụng không thực dụng, hàng xa xỉ thì cô sẽ đăng hết lên trên mạng để bán.Có thể thu lại một chút tiền thì thu lại một chút tiền cũng được.Trừ những bộ quần áo cô đang có thì cô còn muốn mua thêm một số quần áo dự phòng, chuẩn bị để cô có thể sử dụng trong nửa đời sau ở mạt thế.Cô đi tới khu chợ bán sỉ quần áo lớn nhất thành phố.Hiện tại chính là mùa hè, nên có rất ít quần áo dày..

Chờ tới khi Triệu Uyển Thanh lại ra cửa lần nữa thì đã là ngày hôm sau.

Bên ngoài sớm đã trời trong xanh không có mây.

Triệu Uyển Thanh mở quyển sách nhỏ, xuất phát thực hiện việc đầu tiên cần làm.

Ngày hôm qua, cô đã liệt kê hết tất cả những tài sản mà bản thân đang sở hữu, cũng không nhiều.

Bản thân cô cũng tích lũy được hơn ba mươi vạn tiền mặt, quỹ cổ phiếu có hơn 10 vạn, cộng thêm một chiếc suv.

Đầu to vẫn là di sản do cha mẹ, ông bà nội và ông bà ngoại để lại cho cô, tiền mặt hơn 600 vạn, một bộ phòng ở, chính là ngôi nhà mà cô đang ở kia.

Lúc ấy kiểm xong những tài sản này thì cô âm thầm thở dài một hơi.

Cô, chính là một người bình thường.

Sinh ra trong một gia đình khá giả, khi đi học chăm chỉ nỗ lực, cũng có mặt trong hàng ngũ sinh viên đại học thuộc (*)dự án 985.

(*)Dự án 985: Đại học 985 còn được gọi là trường đại học đẳng cấp thế giới: Vào ngày 4 tháng 5 năm 1998, Chủ tịch lúc đó Giang Trạch Dân đã tuyên bố với toàn xã hội tại lễ kỷ niệm 100 năm thành lập Đại học Bắc Kinh: “Để đạt được hiện đại hóa, Trung Quốc phải có một số cấp độ thế giới.

Đại học hạng nhất.

” Kể từ khi được đề xuất vào tháng 5 năm 1998, nó được đặt tên là Đại học 985.

Trong đó có đại học Bắc Kinh, đại học Thanh Hoa,! Sau cô lựa chọn ở lại trường đại học, dựa vào nguồn lực cho vay của quốc gia để xuất ngoại du học.

Nghề nghiệp của cô là bác sĩ phẫu thuật thẩm mỹ.

Là sinh viên Y khoa, từ trước đến nay đều là muốn bồi đắp kiến thức, ngày càng phát triển năng lực của bản thân lên tầng cao mới.

Sau khi cô học xong thạc sĩ liền học tiếp lên tiến sĩ, một đường học tập đi lên, nháy mắt cô cũng đã 27 tuổi.

Hai năm trước, cô về nước nhậm chức ở bệnh viện tại Bắc Kinh, thu nhập cũng khá cao.

Sau khi trả lại số tiền vay của quốc gia thì cô cũng chỉ dư lại hơn ba mươi vạn và một ít cổ phiếu.

Rất nhanh, xe đã tới bệnh viện mà Triệu Uyển Thanh đang làm việc.

Không sai, bước đầu tiên của cô chính là tới từ chức.

Sau khi từ bệnh viện đi ra, Triệu Uyển Thanh đứng ở cửa nhìn lại nơi mà cô đã làm việc trong suốt hai năm, rồi nhẹ nhàng phất phất tay.

Tất cả mọi thứ trong quá khứ, đều chấm dứt tại đây.

Vì phòng ngừa để sót, Triệu Uyển Thanh dựa theo bốn khía cạnh ‘ăn, mặc, ở, đi lại’ này mà liệt kê ra những vật tư bản thân muốn chuẩn bị.

Ý tưởng của cô chính là, thu tất cả quần áo hiện tại cô đang có vào trong không gian.

Còn những đồ túi sách, vật dụng không thực dụng, hàng xa xỉ thì cô sẽ đăng hết lên trên mạng để bán.

Có thể thu lại một chút tiền thì thu lại một chút tiền cũng được.

Trừ những bộ quần áo cô đang có thì cô còn muốn mua thêm một số quần áo dự phòng, chuẩn bị để cô có thể sử dụng trong nửa đời sau ở mạt thế.

Cô đi tới khu chợ bán sỉ quần áo lớn nhất thành phố.

Hiện tại chính là mùa hè, nên có rất ít quần áo dày.

.

Thập Niên 60: Cầm Nhầm Kịch Bản Nữ Phụ Làm GiàuTác giả: Lâm BồTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Đây là điện Diêm Vương sao?”Vẻ mặt của Triệu Uyển Thanh khó có thể tin được mà nhìn lão nhân đen sì đang ngồi trong điện, hai bên người hắn còn có ‘đồ vật” một đen, một trắng đang bay……Hôm nay, cô đi ra ngoài vứt rác, kết quả đi chưa được mấy bước đã bị sét đánh trúng. Sau đó…… Cô liền chết rồi. “Cô không cần hô to gọi nhỏ! Tôi đã điều tra về dương thọ của cô rồi, mới đi bắt cô lại!” Ông lão tự xưng là ‘Diêm Vương gia’ vuốt râu, chậm rãi mở cuốn sổ sinh tử đang bay lơ lửng. “Thế kỷ 21 ……Niên đại 20…… Thuộc Hoa Quốc…… Nhân sĩ Giang Nam…… Triệu Uyển Thanh, tìm được rồi! Hả? Dương thọ của cô……”Diêm Vương gia nhìn lên cuốn sổ sinh tử, mày nhăn thành một đống. Rõ ràng dương thọ của người này chưa hết?Là chỗ nào xảy ra nhầm lẫn rồi?Mấy năm nay, Diêm Vương gia đã trải qua không ít trường hợp đầu thai bằng cách ‘xuyên qua’, ‘trọng sinh’, lập tức hắn đã đưa ra quyết đoán ———— người này khẳng định cũng cần phải trọng sinh!Triệu Uyển Thanh nhìn lão đầu đang múa may cây bút lông viết một câu gì… Chờ tới khi Triệu Uyển Thanh lại ra cửa lần nữa thì đã là ngày hôm sau.Bên ngoài sớm đã trời trong xanh không có mây.Triệu Uyển Thanh mở quyển sách nhỏ, xuất phát thực hiện việc đầu tiên cần làm.Ngày hôm qua, cô đã liệt kê hết tất cả những tài sản mà bản thân đang sở hữu, cũng không nhiều.Bản thân cô cũng tích lũy được hơn ba mươi vạn tiền mặt, quỹ cổ phiếu có hơn 10 vạn, cộng thêm một chiếc suv.Đầu to vẫn là di sản do cha mẹ, ông bà nội và ông bà ngoại để lại cho cô, tiền mặt hơn 600 vạn, một bộ phòng ở, chính là ngôi nhà mà cô đang ở kia.Lúc ấy kiểm xong những tài sản này thì cô âm thầm thở dài một hơi.Cô, chính là một người bình thường.Sinh ra trong một gia đình khá giả, khi đi học chăm chỉ nỗ lực, cũng có mặt trong hàng ngũ sinh viên đại học thuộc (*)dự án 985.(*)Dự án 985: Đại học 985 còn được gọi là trường đại học đẳng cấp thế giới: Vào ngày 4 tháng 5 năm 1998, Chủ tịch lúc đó Giang Trạch Dân đã tuyên bố với toàn xã hội tại lễ kỷ niệm 100 năm thành lập Đại học Bắc Kinh: “Để đạt được hiện đại hóa, Trung Quốc phải có một số cấp độ thế giới.Đại học hạng nhất.” Kể từ khi được đề xuất vào tháng 5 năm 1998, nó được đặt tên là Đại học 985.Trong đó có đại học Bắc Kinh, đại học Thanh Hoa,! Sau cô lựa chọn ở lại trường đại học, dựa vào nguồn lực cho vay của quốc gia để xuất ngoại du học.Nghề nghiệp của cô là bác sĩ phẫu thuật thẩm mỹ.Là sinh viên Y khoa, từ trước đến nay đều là muốn bồi đắp kiến thức, ngày càng phát triển năng lực của bản thân lên tầng cao mới.Sau khi cô học xong thạc sĩ liền học tiếp lên tiến sĩ, một đường học tập đi lên, nháy mắt cô cũng đã 27 tuổi.Hai năm trước, cô về nước nhậm chức ở bệnh viện tại Bắc Kinh, thu nhập cũng khá cao.Sau khi trả lại số tiền vay của quốc gia thì cô cũng chỉ dư lại hơn ba mươi vạn và một ít cổ phiếu.Rất nhanh, xe đã tới bệnh viện mà Triệu Uyển Thanh đang làm việc.Không sai, bước đầu tiên của cô chính là tới từ chức.Sau khi từ bệnh viện đi ra, Triệu Uyển Thanh đứng ở cửa nhìn lại nơi mà cô đã làm việc trong suốt hai năm, rồi nhẹ nhàng phất phất tay.Tất cả mọi thứ trong quá khứ, đều chấm dứt tại đây.Vì phòng ngừa để sót, Triệu Uyển Thanh dựa theo bốn khía cạnh ‘ăn, mặc, ở, đi lại’ này mà liệt kê ra những vật tư bản thân muốn chuẩn bị.Ý tưởng của cô chính là, thu tất cả quần áo hiện tại cô đang có vào trong không gian.Còn những đồ túi sách, vật dụng không thực dụng, hàng xa xỉ thì cô sẽ đăng hết lên trên mạng để bán.Có thể thu lại một chút tiền thì thu lại một chút tiền cũng được.Trừ những bộ quần áo cô đang có thì cô còn muốn mua thêm một số quần áo dự phòng, chuẩn bị để cô có thể sử dụng trong nửa đời sau ở mạt thế.Cô đi tới khu chợ bán sỉ quần áo lớn nhất thành phố.Hiện tại chính là mùa hè, nên có rất ít quần áo dày..

Chương 3: 3: Bước Tiếp Theo Phải Làm