“Đây là điện Diêm Vương sao?”Vẻ mặt của Triệu Uyển Thanh khó có thể tin được mà nhìn lão nhân đen sì đang ngồi trong điện, hai bên người hắn còn có ‘đồ vật” một đen, một trắng đang bay……Hôm nay, cô đi ra ngoài vứt rác, kết quả đi chưa được mấy bước đã bị sét đánh trúng. Sau đó…… Cô liền chết rồi. “Cô không cần hô to gọi nhỏ! Tôi đã điều tra về dương thọ của cô rồi, mới đi bắt cô lại!” Ông lão tự xưng là ‘Diêm Vương gia’ vuốt râu, chậm rãi mở cuốn sổ sinh tử đang bay lơ lửng. “Thế kỷ 21 ……Niên đại 20…… Thuộc Hoa Quốc…… Nhân sĩ Giang Nam…… Triệu Uyển Thanh, tìm được rồi! Hả? Dương thọ của cô……”Diêm Vương gia nhìn lên cuốn sổ sinh tử, mày nhăn thành một đống. Rõ ràng dương thọ của người này chưa hết?Là chỗ nào xảy ra nhầm lẫn rồi?Mấy năm nay, Diêm Vương gia đã trải qua không ít trường hợp đầu thai bằng cách ‘xuyên qua’, ‘trọng sinh’, lập tức hắn đã đưa ra quyết đoán ———— người này khẳng định cũng cần phải trọng sinh!Triệu Uyển Thanh nhìn lão đầu đang múa may cây bút lông viết một câu gì…
Chương 190: Chương 190
Thập Niên 60: Cầm Nhầm Kịch Bản Nữ Phụ Làm GiàuTác giả: Lâm BồTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Đây là điện Diêm Vương sao?”Vẻ mặt của Triệu Uyển Thanh khó có thể tin được mà nhìn lão nhân đen sì đang ngồi trong điện, hai bên người hắn còn có ‘đồ vật” một đen, một trắng đang bay……Hôm nay, cô đi ra ngoài vứt rác, kết quả đi chưa được mấy bước đã bị sét đánh trúng. Sau đó…… Cô liền chết rồi. “Cô không cần hô to gọi nhỏ! Tôi đã điều tra về dương thọ của cô rồi, mới đi bắt cô lại!” Ông lão tự xưng là ‘Diêm Vương gia’ vuốt râu, chậm rãi mở cuốn sổ sinh tử đang bay lơ lửng. “Thế kỷ 21 ……Niên đại 20…… Thuộc Hoa Quốc…… Nhân sĩ Giang Nam…… Triệu Uyển Thanh, tìm được rồi! Hả? Dương thọ của cô……”Diêm Vương gia nhìn lên cuốn sổ sinh tử, mày nhăn thành một đống. Rõ ràng dương thọ của người này chưa hết?Là chỗ nào xảy ra nhầm lẫn rồi?Mấy năm nay, Diêm Vương gia đã trải qua không ít trường hợp đầu thai bằng cách ‘xuyên qua’, ‘trọng sinh’, lập tức hắn đã đưa ra quyết đoán ———— người này khẳng định cũng cần phải trọng sinh!Triệu Uyển Thanh nhìn lão đầu đang múa may cây bút lông viết một câu gì… Cách giải quyết vấn đề tốt nhất chính là ném vấn đề cho người khác.Quả nhiên Đổng Hiểu Hà phải suy nghĩ trong chốc lát, sau đó cô ấy lập tức nghĩ ra được cách giải quyết: "Thế này nhé, chú liệt kê một bảng danh sách các ứng cử viên ra, bảo họ phải tự mình tranh thủ trước mặt cả thôn, sau đó mọi người trong thôn bỏ phiếu, người nào có nhiều phiếu hơn thì chọn người đó. Thế nào?"Đổng Hiểu Hà và Triệu Uyển Thanh đã quen biết trong một thời gian không ngắn, mà đối với năng lực của Triệu Uyển Thanh, Đổng Hiểu Hà rất tin tưởng.Người ưu tú chính là làm cái gì cũng ưu tú.Cô ấy rất tin tưởng người bạn thân của mình có thể giành lấy phần công việc này, không thành vấn đề!Ánh mắt đại đội trưởng sáng lên, nói: "Ý kiến hay!"Song phương đều đạt được mục đích của mình, lần này cuộc trò chuyện của hai người đã kết thúc trong vui vẻ...Đổng Hiểu Hà quay lại nhà họ Lâm thông báo cho Triệu Uyển Thanh: "Mọi chuyện cũng ổn rồi, đến lúc đó chị chỉ cần chuẩn bị một chút là được..."Triệu Uyển Thanh cứ tưởng bản thân đã chắc chắn nắm được công việc nuôi bò này, hỏi: "Chuẩn bị cái gì?"Đổng Hiểu Hà: "Chuẩn bị phần tranh luận trước mặt cả thôn. Chú của em đã nói có rất nhiều thanh niên trí thức cũng đang hỏi thăm công việc này, cho nên em đã đưa ra ý kiến này cho chú ấy. Em tin tưởng chị! Chắc chắn sẽ không có vấn đề gì."Triệu Uyển Thanh: "..."Thế này mà gọi là cũng ổn rồi?Thế này rõ ràng là không ổn chút nào."Được rồi, chị sẽ cố gắng hết sức..."Sau khi Đổng Hiểu Hà ra về, Triệu Uyển Thanh suy đi nghĩ lại rất lâu, cô cảm thấy phần công tác nuôi bò này thật sự rất tốt, nhất định phải tranh về!Nhưng phải làm thế nào để tranh được?"Hệ thống, hệ thống, cậu nhanh nghĩ cách giúp tôi đi! Tôi chưa từng nuôi bò." Triệu Uyển Thanh nằm trên giường, trong lòng âm thầm kêu gọi hệ thống.[Mời ký chủ vào giao diện của thương thành xem thử!]Giao diện của thương thành?Trong lúc sắp c.h.ế.t Triệu Uyển Thanh cũng giật mình ngồi dậy. Cô vỗ đùi thốt lên: "Sao mình lại quên mất bàn tay vàng này nhỉ?"Cô lập tức mở giao diện của thương thành ra, nhập vào hai chữ "nuôi bò".Trong nháy mắt, trên giao diện đã hiện lên rất nhiều thương phẩm.Video giáo trình nuôi bò, sách dạy nuôi bò, trò chơi nuôi bò...Trong những thương phẩm lòe loẹt này, Triệu Uyển Thanh lựa chọn một quyển sách nhìn có vẻ đáng tin nhất.(Làm thế nào để nuôi một con bò)Thương phẩm trình bày rất cụ thể, bên trong tập hợp tất cả kinh nghiệm nuôi bò, được soạn bởi một vị bậc thầy về nuôi bò.Giá bán của quyển sách là hai trăm tích phân, Triệu Uyển Thanh cũng không hề nghĩ ngợi, cô mua ngay.DTVSố dư hiện nay của cô là hai vạn tích phân nên hai trăm tích phân thế này cũng không phải đắt.Ấn mở quyển sách ra, Triệu Uyển Thanh nhìn rất chăm chú...Một mực xem sách cho đến giờ làm cơm tối, Triệu Uyển Thanh mới lưu luyến không rời mà buông quyển sách xuống.Tiêu mất hai trăm tích phân quả thật rất đáng giá!Nhìn quyển sách này , Triệu Uyển Thanh cảm thấy bây giờ bản thân cô cũng trở thành một chuyên gia nuôi bò ròi.Cô vừa xem sách vừa ghi chú lại, tiện thể sau này có thể vận dụng vào công việc.Cố gắng học tập một ngày, Triệu Uyển Thanh đứng dậy duỗi lưng một cái, vừa bước ra khỏi phòng ngủ đã nhìn thấy Màn Thầu đang phá nhà một cách không kiêng nể gì.Triệu Uyển Thanh đi đến ôm con trai lên, thoải mái giày vò gương mặt nhỏ, non mềm của con trai: "Màn Thầu lại không nghe lời?"Màn Thầu nghẹn đỏ mặt, nhóc con vùng vẫy mấy lần, sau đó cậu ngạc nhiên phát hiện ra bản thân căn bản không có cách nào thoát khỏi bàn tay của mẹ nên lúc này nhóc con đành chịu thiệt thòi, để Triệu Uyển Thanh tùy ý *****.Triệu Uyển Thanh cẩn thận quan sát biểu cảm của nhóc con nên rất đương nhiên cô cũng phát hiện sự thay đổi nhỏ này của con trai.Hừ! Nhỏ như vậy mà đã biết suy nghĩ cẩn thận thế này!Còn muốn thoát khỏi tay mẹ?Triệu Uyển Thanh và con trai mình giống như người vừa uống nửa viên thuốc tăng lực vậy.
Cách giải quyết vấn đề tốt nhất chính là ném vấn đề cho người khác.
Quả nhiên Đổng Hiểu Hà phải suy nghĩ trong chốc lát, sau đó cô ấy lập tức nghĩ ra được cách giải quyết: "Thế này nhé, chú liệt kê một bảng danh sách các ứng cử viên ra, bảo họ phải tự mình tranh thủ trước mặt cả thôn, sau đó mọi người trong thôn bỏ phiếu, người nào có nhiều phiếu hơn thì chọn người đó. Thế nào?"
Đổng Hiểu Hà và Triệu Uyển Thanh đã quen biết trong một thời gian không ngắn, mà đối với năng lực của Triệu Uyển Thanh, Đổng Hiểu Hà rất tin tưởng.
Người ưu tú chính là làm cái gì cũng ưu tú.
Cô ấy rất tin tưởng người bạn thân của mình có thể giành lấy phần công việc này, không thành vấn đề!
Ánh mắt đại đội trưởng sáng lên, nói: "Ý kiến hay!"
Song phương đều đạt được mục đích của mình, lần này cuộc trò chuyện của hai người đã kết thúc trong vui vẻ...
Đổng Hiểu Hà quay lại nhà họ Lâm thông báo cho Triệu Uyển Thanh: "Mọi chuyện cũng ổn rồi, đến lúc đó chị chỉ cần chuẩn bị một chút là được..."
Triệu Uyển Thanh cứ tưởng bản thân đã chắc chắn nắm được công việc nuôi bò này, hỏi: "Chuẩn bị cái gì?"
Đổng Hiểu Hà: "Chuẩn bị phần tranh luận trước mặt cả thôn. Chú của em đã nói có rất nhiều thanh niên trí thức cũng đang hỏi thăm công việc này, cho nên em đã đưa ra ý kiến này cho chú ấy. Em tin tưởng chị! Chắc chắn sẽ không có vấn đề gì."
Triệu Uyển Thanh: "..."
Thế này mà gọi là cũng ổn rồi?
Thế này rõ ràng là không ổn chút nào.
"Được rồi, chị sẽ cố gắng hết sức..."
Sau khi Đổng Hiểu Hà ra về, Triệu Uyển Thanh suy đi nghĩ lại rất lâu, cô cảm thấy phần công tác nuôi bò này thật sự rất tốt, nhất định phải tranh về!
Nhưng phải làm thế nào để tranh được?
"Hệ thống, hệ thống, cậu nhanh nghĩ cách giúp tôi đi! Tôi chưa từng nuôi bò." Triệu Uyển Thanh nằm trên giường, trong lòng âm thầm kêu gọi hệ thống.
[Mời ký chủ vào giao diện của thương thành xem thử!]
Giao diện của thương thành?
Trong lúc sắp c.h.ế.t Triệu Uyển Thanh cũng giật mình ngồi dậy. Cô vỗ đùi thốt lên: "Sao mình lại quên mất bàn tay vàng này nhỉ?"
Cô lập tức mở giao diện của thương thành ra, nhập vào hai chữ "nuôi bò".
Trong nháy mắt, trên giao diện đã hiện lên rất nhiều thương phẩm.
Video giáo trình nuôi bò, sách dạy nuôi bò, trò chơi nuôi bò...
Trong những thương phẩm lòe loẹt này, Triệu Uyển Thanh lựa chọn một quyển sách nhìn có vẻ đáng tin nhất.
(Làm thế nào để nuôi một con bò)
Thương phẩm trình bày rất cụ thể, bên trong tập hợp tất cả kinh nghiệm nuôi bò, được soạn bởi một vị bậc thầy về nuôi bò.
Giá bán của quyển sách là hai trăm tích phân, Triệu Uyển Thanh cũng không hề nghĩ ngợi, cô mua ngay.
DTV
Số dư hiện nay của cô là hai vạn tích phân nên hai trăm tích phân thế này cũng không phải đắt.
Ấn mở quyển sách ra, Triệu Uyển Thanh nhìn rất chăm chú...
Một mực xem sách cho đến giờ làm cơm tối, Triệu Uyển Thanh mới lưu luyến không rời mà buông quyển sách xuống.
Tiêu mất hai trăm tích phân quả thật rất đáng giá!
Nhìn quyển sách này , Triệu Uyển Thanh cảm thấy bây giờ bản thân cô cũng trở thành một chuyên gia nuôi bò ròi.
Cô vừa xem sách vừa ghi chú lại, tiện thể sau này có thể vận dụng vào công việc.
Cố gắng học tập một ngày, Triệu Uyển Thanh đứng dậy duỗi lưng một cái, vừa bước ra khỏi phòng ngủ đã nhìn thấy Màn Thầu đang phá nhà một cách không kiêng nể gì.
Triệu Uyển Thanh đi đến ôm con trai lên, thoải mái giày vò gương mặt nhỏ, non mềm của con trai: "Màn Thầu lại không nghe lời?"
Màn Thầu nghẹn đỏ mặt, nhóc con vùng vẫy mấy lần, sau đó cậu ngạc nhiên phát hiện ra bản thân căn bản không có cách nào thoát khỏi bàn tay của mẹ nên lúc này nhóc con đành chịu thiệt thòi, để Triệu Uyển Thanh tùy ý *****.
Triệu Uyển Thanh cẩn thận quan sát biểu cảm của nhóc con nên rất đương nhiên cô cũng phát hiện sự thay đổi nhỏ này của con trai.
Hừ! Nhỏ như vậy mà đã biết suy nghĩ cẩn thận thế này!
Còn muốn thoát khỏi tay mẹ?
Triệu Uyển Thanh và con trai mình giống như người vừa uống nửa viên thuốc tăng lực vậy.
Thập Niên 60: Cầm Nhầm Kịch Bản Nữ Phụ Làm GiàuTác giả: Lâm BồTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Đây là điện Diêm Vương sao?”Vẻ mặt của Triệu Uyển Thanh khó có thể tin được mà nhìn lão nhân đen sì đang ngồi trong điện, hai bên người hắn còn có ‘đồ vật” một đen, một trắng đang bay……Hôm nay, cô đi ra ngoài vứt rác, kết quả đi chưa được mấy bước đã bị sét đánh trúng. Sau đó…… Cô liền chết rồi. “Cô không cần hô to gọi nhỏ! Tôi đã điều tra về dương thọ của cô rồi, mới đi bắt cô lại!” Ông lão tự xưng là ‘Diêm Vương gia’ vuốt râu, chậm rãi mở cuốn sổ sinh tử đang bay lơ lửng. “Thế kỷ 21 ……Niên đại 20…… Thuộc Hoa Quốc…… Nhân sĩ Giang Nam…… Triệu Uyển Thanh, tìm được rồi! Hả? Dương thọ của cô……”Diêm Vương gia nhìn lên cuốn sổ sinh tử, mày nhăn thành một đống. Rõ ràng dương thọ của người này chưa hết?Là chỗ nào xảy ra nhầm lẫn rồi?Mấy năm nay, Diêm Vương gia đã trải qua không ít trường hợp đầu thai bằng cách ‘xuyên qua’, ‘trọng sinh’, lập tức hắn đã đưa ra quyết đoán ———— người này khẳng định cũng cần phải trọng sinh!Triệu Uyển Thanh nhìn lão đầu đang múa may cây bút lông viết một câu gì… Cách giải quyết vấn đề tốt nhất chính là ném vấn đề cho người khác.Quả nhiên Đổng Hiểu Hà phải suy nghĩ trong chốc lát, sau đó cô ấy lập tức nghĩ ra được cách giải quyết: "Thế này nhé, chú liệt kê một bảng danh sách các ứng cử viên ra, bảo họ phải tự mình tranh thủ trước mặt cả thôn, sau đó mọi người trong thôn bỏ phiếu, người nào có nhiều phiếu hơn thì chọn người đó. Thế nào?"Đổng Hiểu Hà và Triệu Uyển Thanh đã quen biết trong một thời gian không ngắn, mà đối với năng lực của Triệu Uyển Thanh, Đổng Hiểu Hà rất tin tưởng.Người ưu tú chính là làm cái gì cũng ưu tú.Cô ấy rất tin tưởng người bạn thân của mình có thể giành lấy phần công việc này, không thành vấn đề!Ánh mắt đại đội trưởng sáng lên, nói: "Ý kiến hay!"Song phương đều đạt được mục đích của mình, lần này cuộc trò chuyện của hai người đã kết thúc trong vui vẻ...Đổng Hiểu Hà quay lại nhà họ Lâm thông báo cho Triệu Uyển Thanh: "Mọi chuyện cũng ổn rồi, đến lúc đó chị chỉ cần chuẩn bị một chút là được..."Triệu Uyển Thanh cứ tưởng bản thân đã chắc chắn nắm được công việc nuôi bò này, hỏi: "Chuẩn bị cái gì?"Đổng Hiểu Hà: "Chuẩn bị phần tranh luận trước mặt cả thôn. Chú của em đã nói có rất nhiều thanh niên trí thức cũng đang hỏi thăm công việc này, cho nên em đã đưa ra ý kiến này cho chú ấy. Em tin tưởng chị! Chắc chắn sẽ không có vấn đề gì."Triệu Uyển Thanh: "..."Thế này mà gọi là cũng ổn rồi?Thế này rõ ràng là không ổn chút nào."Được rồi, chị sẽ cố gắng hết sức..."Sau khi Đổng Hiểu Hà ra về, Triệu Uyển Thanh suy đi nghĩ lại rất lâu, cô cảm thấy phần công tác nuôi bò này thật sự rất tốt, nhất định phải tranh về!Nhưng phải làm thế nào để tranh được?"Hệ thống, hệ thống, cậu nhanh nghĩ cách giúp tôi đi! Tôi chưa từng nuôi bò." Triệu Uyển Thanh nằm trên giường, trong lòng âm thầm kêu gọi hệ thống.[Mời ký chủ vào giao diện của thương thành xem thử!]Giao diện của thương thành?Trong lúc sắp c.h.ế.t Triệu Uyển Thanh cũng giật mình ngồi dậy. Cô vỗ đùi thốt lên: "Sao mình lại quên mất bàn tay vàng này nhỉ?"Cô lập tức mở giao diện của thương thành ra, nhập vào hai chữ "nuôi bò".Trong nháy mắt, trên giao diện đã hiện lên rất nhiều thương phẩm.Video giáo trình nuôi bò, sách dạy nuôi bò, trò chơi nuôi bò...Trong những thương phẩm lòe loẹt này, Triệu Uyển Thanh lựa chọn một quyển sách nhìn có vẻ đáng tin nhất.(Làm thế nào để nuôi một con bò)Thương phẩm trình bày rất cụ thể, bên trong tập hợp tất cả kinh nghiệm nuôi bò, được soạn bởi một vị bậc thầy về nuôi bò.Giá bán của quyển sách là hai trăm tích phân, Triệu Uyển Thanh cũng không hề nghĩ ngợi, cô mua ngay.DTVSố dư hiện nay của cô là hai vạn tích phân nên hai trăm tích phân thế này cũng không phải đắt.Ấn mở quyển sách ra, Triệu Uyển Thanh nhìn rất chăm chú...Một mực xem sách cho đến giờ làm cơm tối, Triệu Uyển Thanh mới lưu luyến không rời mà buông quyển sách xuống.Tiêu mất hai trăm tích phân quả thật rất đáng giá!Nhìn quyển sách này , Triệu Uyển Thanh cảm thấy bây giờ bản thân cô cũng trở thành một chuyên gia nuôi bò ròi.Cô vừa xem sách vừa ghi chú lại, tiện thể sau này có thể vận dụng vào công việc.Cố gắng học tập một ngày, Triệu Uyển Thanh đứng dậy duỗi lưng một cái, vừa bước ra khỏi phòng ngủ đã nhìn thấy Màn Thầu đang phá nhà một cách không kiêng nể gì.Triệu Uyển Thanh đi đến ôm con trai lên, thoải mái giày vò gương mặt nhỏ, non mềm của con trai: "Màn Thầu lại không nghe lời?"Màn Thầu nghẹn đỏ mặt, nhóc con vùng vẫy mấy lần, sau đó cậu ngạc nhiên phát hiện ra bản thân căn bản không có cách nào thoát khỏi bàn tay của mẹ nên lúc này nhóc con đành chịu thiệt thòi, để Triệu Uyển Thanh tùy ý *****.Triệu Uyển Thanh cẩn thận quan sát biểu cảm của nhóc con nên rất đương nhiên cô cũng phát hiện sự thay đổi nhỏ này của con trai.Hừ! Nhỏ như vậy mà đã biết suy nghĩ cẩn thận thế này!Còn muốn thoát khỏi tay mẹ?Triệu Uyển Thanh và con trai mình giống như người vừa uống nửa viên thuốc tăng lực vậy.