Tác giả:

“Đây là điện Diêm Vương sao?”Vẻ mặt của Triệu Uyển Thanh khó có thể tin được mà nhìn lão nhân đen sì đang ngồi trong điện, hai bên người hắn còn có ‘đồ vật” một đen, một trắng đang bay……Hôm nay, cô đi ra ngoài vứt rác, kết quả đi chưa được mấy bước đã bị sét đánh trúng. Sau đó…… Cô liền chết rồi. “Cô không cần hô to gọi nhỏ! Tôi đã điều tra về dương thọ của cô rồi, mới đi bắt cô lại!” Ông lão tự xưng là ‘Diêm Vương gia’ vuốt râu, chậm rãi mở cuốn sổ sinh tử đang bay lơ lửng. “Thế kỷ 21 ……Niên đại 20…… Thuộc Hoa Quốc…… Nhân sĩ Giang Nam…… Triệu Uyển Thanh, tìm được rồi! Hả? Dương thọ của cô……”Diêm Vương gia nhìn lên cuốn sổ sinh tử, mày nhăn thành một đống. Rõ ràng dương thọ của người này chưa hết?Là chỗ nào xảy ra nhầm lẫn rồi?Mấy năm nay, Diêm Vương gia đã trải qua không ít trường hợp đầu thai bằng cách ‘xuyên qua’, ‘trọng sinh’, lập tức hắn đã đưa ra quyết đoán ———— người này khẳng định cũng cần phải trọng sinh!Triệu Uyển Thanh nhìn lão đầu đang múa may cây bút lông viết một câu gì…

Chương 295: Chương 295

Thập Niên 60: Cầm Nhầm Kịch Bản Nữ Phụ Làm GiàuTác giả: Lâm BồTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Đây là điện Diêm Vương sao?”Vẻ mặt của Triệu Uyển Thanh khó có thể tin được mà nhìn lão nhân đen sì đang ngồi trong điện, hai bên người hắn còn có ‘đồ vật” một đen, một trắng đang bay……Hôm nay, cô đi ra ngoài vứt rác, kết quả đi chưa được mấy bước đã bị sét đánh trúng. Sau đó…… Cô liền chết rồi. “Cô không cần hô to gọi nhỏ! Tôi đã điều tra về dương thọ của cô rồi, mới đi bắt cô lại!” Ông lão tự xưng là ‘Diêm Vương gia’ vuốt râu, chậm rãi mở cuốn sổ sinh tử đang bay lơ lửng. “Thế kỷ 21 ……Niên đại 20…… Thuộc Hoa Quốc…… Nhân sĩ Giang Nam…… Triệu Uyển Thanh, tìm được rồi! Hả? Dương thọ của cô……”Diêm Vương gia nhìn lên cuốn sổ sinh tử, mày nhăn thành một đống. Rõ ràng dương thọ của người này chưa hết?Là chỗ nào xảy ra nhầm lẫn rồi?Mấy năm nay, Diêm Vương gia đã trải qua không ít trường hợp đầu thai bằng cách ‘xuyên qua’, ‘trọng sinh’, lập tức hắn đã đưa ra quyết đoán ———— người này khẳng định cũng cần phải trọng sinh!Triệu Uyển Thanh nhìn lão đầu đang múa may cây bút lông viết một câu gì… Bình thường khu bồi dưỡng đó cũng cần bón phân, mà phân hóa học đó đều được cô mua được từ trong thương thành, chuyên bón cho các loại thực vật của cô.Một bao phân bón tốn một tích phân, Triệu Uyển Thanh chỉ cần trở tay là mua được hai mươi bao.Đợi bước ra khỏi không gian, cô rót tất cả phân bón này vào thùng phân, sau đó che mũi, xách thùng phân đi ra."Ôi, chị dâu cả, làm thế nào mà phân nhà chị không thối nhỉ?" Lâm tứ muội đi sau lưng cô, cô ấy vẫn cảm thấy phân nhà mình nặng mùi hơn phân nhà chị dâu cả.Triệu Uyển Thanh che mũi, ấp úng nói: "À... Có thể là không được ủ tốt..."Lâm tứ muội nói thầm, cũng có thể là như vậy.Khi hai người ra đến nơi thì bắt đầu bón phân.Lâm tứ muội bón phân cho phần đất nhà mình xong, lúc này cô ấy mới phát hiện phân bón bên nhà chị dâu cả đúng là chẳng có mùi gì, thế nên tốt bụng nói: "Chị dâu cả, nếu phân bón nhà chị không được ủ tốt thì chị dùng phân bón nhà em này!"Dứt lời, Lâm tứ muội đã múc một gáo phân bón của nhà mình muốn tưới vào phần đất của Triệu Uyển Thanh.Triệu Uyển Thanh bị dọa đến mức hai mắt đã trừng to lên, cô vội vàng khoát tay từ chối: "Không không không! Cảm ơn em, chị thật sự không cần đâu."Lâm tứ muội nhìn Triệu Uyển Thanh bằng ánh mắt trách cứ, nói: "Chị dâu cả, chị đừng khách sáo với em! Nếu phân bón này không đủ thì quay về gánh tiếp, chị cứ việc dùng đi!"DTVTriệu Uyển Thanh vừa lắc đầu vừa khoát tay, nói: "Không cần không cần không cần, thật sự không cần đâu! Chị không phải đang khách sáo với em!"Còn quay về gánh sao?Có thể tha cho cô không?Lâm tứ muội thấy cô không muốn nhận thì quay lại tưới phân cho đất của mình.Triệu Uyển Thanh nhìn thấy cuối cùng Lâm tứ muội cũng không còn suy nghĩ muốn đưa phân chuồng cho mình nữa mới thở phào nhẹ nhõm.Nông dân trồng trọt cũng quá khó khăn rồi...Chờ sau này khi cô đã phát đạt, nhất định cô sẽ tuyên truyền cho nông dân hiểu chúng ta có phân công nghiệp, cuối cùng cũng không cần loại phân chuồng thối muốn c.h.ế.t này.Triệu Uyển Thanh vừa nghĩ vừa múc phân trong thùng của mình rải lên đất.Phân hóa học này là những hạt nho nhỏ màu đen, nhìn rất bình thường, không có gì lạ.Nếu khu bồi dưỡng của cô đã có thể dùng được thì loại đất thông thường ngoài này cũng không thành vấn đề.Triệu Uyển Thanh ngẫm nghĩ trong đầu như thế nhưng hệ thống lại xông ra, nó muốn nói rồi lại thôi, lại muốn nói rồi lại thôi...Cuối cùng hệ thống vẫn lựa chọn im miệng.Quên đi vậy! Chờ đến kỳ thu hoạch rồi ký chủ sẽ biết thôi...Tưới một lần phân, cây trồng cho heo ăn cũng bắt đầu có hình có dáng rồi, thỉnh thoảng mới phải đi tưới nước mà thôi.Triệu Uyển Thanh thăm dò Lâm tứ muội, nghe cô ấy nói chỉ cần tưới một lần phân như thế thì hoàn toàn yên tâm.Lần trước nhìn thấy phân chuồng nhà Lâm tứ muội, đến bây giờ cô vẫn còn bị ám ảnh tâm lý đây này.Bây giờ rảnh rỗi, Triệu Uyển Thanh ở nhà chơi đùa với các con và làm đồ ăn ngon.Ngày này, sau khi ăn cơm tối xong, bác dâu cả Lâm đã xách dép đến cửa tam phòng."Bà nội cả!"Mỗi khi trong nhà có người đến, Màn Thầu đều lớn tiếng chào như vậy.Bác dâu cả Lâm lập tức ôm nhóc con lên hôn một trận, sau khi để Màn Thầu xuống, mới nói với mẹ Lâm bằng giọng nói rất hâm mộ: "Vợ lão tam, chị thật sự rất hâm mộ em có đứa cháu nội thế này, vừa thông minh vừa đáng yêu!"Mẹ Lâm xoa đầu Màn Thầu, không hề khiêm tốn nói: "Thật sao? Em cũng thấy vậy, ha ha ha..."Cười xong bà lại hỏi: "Chị dâu cả, chị cũng sắp có rồi, thai của Hồng Anh nhà chị lần này chắc chắn là một thằng nhóc mập mạp!"Bác dâu cả rất thích nghe như vậy, trong chớp mắt bà đã cười híp cả mắt.Hàn huyên được một lúc, bác dâu cả mới kể chuyện mình mới biết gần đây."Nhà lão nhị đang tìm đối tượng cho Thiệu Bách, đã nhìn đến mấy nhà rồi nhưng vẫn chưa thỏa mãn..."Nghe thấy chuyện của nhà bác dâu hai, trong nháy mắt Triệu Uyển Thanh cũng không còn hứng thú nữa, lúc này cô định ôm Đoàn Tử và Thang Viên vào phòng.Nhưng lại nghe thấy chuyện hôn nhân của Lâm Tam...Vì vậy cô lại ngồi xuống.

Bình thường khu bồi dưỡng đó cũng cần bón phân, mà phân hóa học đó đều được cô mua được từ trong thương thành, chuyên bón cho các loại thực vật của cô.

Một bao phân bón tốn một tích phân, Triệu Uyển Thanh chỉ cần trở tay là mua được hai mươi bao.

Đợi bước ra khỏi không gian, cô rót tất cả phân bón này vào thùng phân, sau đó che mũi, xách thùng phân đi ra.

"Ôi, chị dâu cả, làm thế nào mà phân nhà chị không thối nhỉ?" Lâm tứ muội đi sau lưng cô, cô ấy vẫn cảm thấy phân nhà mình nặng mùi hơn phân nhà chị dâu cả.

Triệu Uyển Thanh che mũi, ấp úng nói: "À... Có thể là không được ủ tốt..."

Lâm tứ muội nói thầm, cũng có thể là như vậy.

Khi hai người ra đến nơi thì bắt đầu bón phân.

Lâm tứ muội bón phân cho phần đất nhà mình xong, lúc này cô ấy mới phát hiện phân bón bên nhà chị dâu cả đúng là chẳng có mùi gì, thế nên tốt bụng nói: "Chị dâu cả, nếu phân bón nhà chị không được ủ tốt thì chị dùng phân bón nhà em này!"

Dứt lời, Lâm tứ muội đã múc một gáo phân bón của nhà mình muốn tưới vào phần đất của Triệu Uyển Thanh.

Triệu Uyển Thanh bị dọa đến mức hai mắt đã trừng to lên, cô vội vàng khoát tay từ chối: "Không không không! Cảm ơn em, chị thật sự không cần đâu."

Lâm tứ muội nhìn Triệu Uyển Thanh bằng ánh mắt trách cứ, nói: "Chị dâu cả, chị đừng khách sáo với em! Nếu phân bón này không đủ thì quay về gánh tiếp, chị cứ việc dùng đi!"

DTV

Triệu Uyển Thanh vừa lắc đầu vừa khoát tay, nói: "Không cần không cần không cần, thật sự không cần đâu! Chị không phải đang khách sáo với em!"

Còn quay về gánh sao?

Có thể tha cho cô không?

Lâm tứ muội thấy cô không muốn nhận thì quay lại tưới phân cho đất của mình.

Triệu Uyển Thanh nhìn thấy cuối cùng Lâm tứ muội cũng không còn suy nghĩ muốn đưa phân chuồng cho mình nữa mới thở phào nhẹ nhõm.

Nông dân trồng trọt cũng quá khó khăn rồi...

Chờ sau này khi cô đã phát đạt, nhất định cô sẽ tuyên truyền cho nông dân hiểu chúng ta có phân công nghiệp, cuối cùng cũng không cần loại phân chuồng thối muốn c.h.ế.t này.

Triệu Uyển Thanh vừa nghĩ vừa múc phân trong thùng của mình rải lên đất.

Phân hóa học này là những hạt nho nhỏ màu đen, nhìn rất bình thường, không có gì lạ.

Nếu khu bồi dưỡng của cô đã có thể dùng được thì loại đất thông thường ngoài này cũng không thành vấn đề.

Triệu Uyển Thanh ngẫm nghĩ trong đầu như thế nhưng hệ thống lại xông ra, nó muốn nói rồi lại thôi, lại muốn nói rồi lại thôi...

Cuối cùng hệ thống vẫn lựa chọn im miệng.

Quên đi vậy! Chờ đến kỳ thu hoạch rồi ký chủ sẽ biết thôi...

Tưới một lần phân, cây trồng cho heo ăn cũng bắt đầu có hình có dáng rồi, thỉnh thoảng mới phải đi tưới nước mà thôi.

Triệu Uyển Thanh thăm dò Lâm tứ muội, nghe cô ấy nói chỉ cần tưới một lần phân như thế thì hoàn toàn yên tâm.

Lần trước nhìn thấy phân chuồng nhà Lâm tứ muội, đến bây giờ cô vẫn còn bị ám ảnh tâm lý đây này.

Bây giờ rảnh rỗi, Triệu Uyển Thanh ở nhà chơi đùa với các con và làm đồ ăn ngon.

Ngày này, sau khi ăn cơm tối xong, bác dâu cả Lâm đã xách dép đến cửa tam phòng.

"Bà nội cả!"

Mỗi khi trong nhà có người đến, Màn Thầu đều lớn tiếng chào như vậy.

Bác dâu cả Lâm lập tức ôm nhóc con lên hôn một trận, sau khi để Màn Thầu xuống, mới nói với mẹ Lâm bằng giọng nói rất hâm mộ: "Vợ lão tam, chị thật sự rất hâm mộ em có đứa cháu nội thế này, vừa thông minh vừa đáng yêu!"

Mẹ Lâm xoa đầu Màn Thầu, không hề khiêm tốn nói: "Thật sao? Em cũng thấy vậy, ha ha ha..."

Cười xong bà lại hỏi: "Chị dâu cả, chị cũng sắp có rồi, thai của Hồng Anh nhà chị lần này chắc chắn là một thằng nhóc mập mạp!"

Bác dâu cả rất thích nghe như vậy, trong chớp mắt bà đã cười híp cả mắt.

Hàn huyên được một lúc, bác dâu cả mới kể chuyện mình mới biết gần đây.

"Nhà lão nhị đang tìm đối tượng cho Thiệu Bách, đã nhìn đến mấy nhà rồi nhưng vẫn chưa thỏa mãn..."

Nghe thấy chuyện của nhà bác dâu hai, trong nháy mắt Triệu Uyển Thanh cũng không còn hứng thú nữa, lúc này cô định ôm Đoàn Tử và Thang Viên vào phòng.

Nhưng lại nghe thấy chuyện hôn nhân của Lâm Tam...

Vì vậy cô lại ngồi xuống.

Thập Niên 60: Cầm Nhầm Kịch Bản Nữ Phụ Làm GiàuTác giả: Lâm BồTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Đây là điện Diêm Vương sao?”Vẻ mặt của Triệu Uyển Thanh khó có thể tin được mà nhìn lão nhân đen sì đang ngồi trong điện, hai bên người hắn còn có ‘đồ vật” một đen, một trắng đang bay……Hôm nay, cô đi ra ngoài vứt rác, kết quả đi chưa được mấy bước đã bị sét đánh trúng. Sau đó…… Cô liền chết rồi. “Cô không cần hô to gọi nhỏ! Tôi đã điều tra về dương thọ của cô rồi, mới đi bắt cô lại!” Ông lão tự xưng là ‘Diêm Vương gia’ vuốt râu, chậm rãi mở cuốn sổ sinh tử đang bay lơ lửng. “Thế kỷ 21 ……Niên đại 20…… Thuộc Hoa Quốc…… Nhân sĩ Giang Nam…… Triệu Uyển Thanh, tìm được rồi! Hả? Dương thọ của cô……”Diêm Vương gia nhìn lên cuốn sổ sinh tử, mày nhăn thành một đống. Rõ ràng dương thọ của người này chưa hết?Là chỗ nào xảy ra nhầm lẫn rồi?Mấy năm nay, Diêm Vương gia đã trải qua không ít trường hợp đầu thai bằng cách ‘xuyên qua’, ‘trọng sinh’, lập tức hắn đã đưa ra quyết đoán ———— người này khẳng định cũng cần phải trọng sinh!Triệu Uyển Thanh nhìn lão đầu đang múa may cây bút lông viết một câu gì… Bình thường khu bồi dưỡng đó cũng cần bón phân, mà phân hóa học đó đều được cô mua được từ trong thương thành, chuyên bón cho các loại thực vật của cô.Một bao phân bón tốn một tích phân, Triệu Uyển Thanh chỉ cần trở tay là mua được hai mươi bao.Đợi bước ra khỏi không gian, cô rót tất cả phân bón này vào thùng phân, sau đó che mũi, xách thùng phân đi ra."Ôi, chị dâu cả, làm thế nào mà phân nhà chị không thối nhỉ?" Lâm tứ muội đi sau lưng cô, cô ấy vẫn cảm thấy phân nhà mình nặng mùi hơn phân nhà chị dâu cả.Triệu Uyển Thanh che mũi, ấp úng nói: "À... Có thể là không được ủ tốt..."Lâm tứ muội nói thầm, cũng có thể là như vậy.Khi hai người ra đến nơi thì bắt đầu bón phân.Lâm tứ muội bón phân cho phần đất nhà mình xong, lúc này cô ấy mới phát hiện phân bón bên nhà chị dâu cả đúng là chẳng có mùi gì, thế nên tốt bụng nói: "Chị dâu cả, nếu phân bón nhà chị không được ủ tốt thì chị dùng phân bón nhà em này!"Dứt lời, Lâm tứ muội đã múc một gáo phân bón của nhà mình muốn tưới vào phần đất của Triệu Uyển Thanh.Triệu Uyển Thanh bị dọa đến mức hai mắt đã trừng to lên, cô vội vàng khoát tay từ chối: "Không không không! Cảm ơn em, chị thật sự không cần đâu."Lâm tứ muội nhìn Triệu Uyển Thanh bằng ánh mắt trách cứ, nói: "Chị dâu cả, chị đừng khách sáo với em! Nếu phân bón này không đủ thì quay về gánh tiếp, chị cứ việc dùng đi!"DTVTriệu Uyển Thanh vừa lắc đầu vừa khoát tay, nói: "Không cần không cần không cần, thật sự không cần đâu! Chị không phải đang khách sáo với em!"Còn quay về gánh sao?Có thể tha cho cô không?Lâm tứ muội thấy cô không muốn nhận thì quay lại tưới phân cho đất của mình.Triệu Uyển Thanh nhìn thấy cuối cùng Lâm tứ muội cũng không còn suy nghĩ muốn đưa phân chuồng cho mình nữa mới thở phào nhẹ nhõm.Nông dân trồng trọt cũng quá khó khăn rồi...Chờ sau này khi cô đã phát đạt, nhất định cô sẽ tuyên truyền cho nông dân hiểu chúng ta có phân công nghiệp, cuối cùng cũng không cần loại phân chuồng thối muốn c.h.ế.t này.Triệu Uyển Thanh vừa nghĩ vừa múc phân trong thùng của mình rải lên đất.Phân hóa học này là những hạt nho nhỏ màu đen, nhìn rất bình thường, không có gì lạ.Nếu khu bồi dưỡng của cô đã có thể dùng được thì loại đất thông thường ngoài này cũng không thành vấn đề.Triệu Uyển Thanh ngẫm nghĩ trong đầu như thế nhưng hệ thống lại xông ra, nó muốn nói rồi lại thôi, lại muốn nói rồi lại thôi...Cuối cùng hệ thống vẫn lựa chọn im miệng.Quên đi vậy! Chờ đến kỳ thu hoạch rồi ký chủ sẽ biết thôi...Tưới một lần phân, cây trồng cho heo ăn cũng bắt đầu có hình có dáng rồi, thỉnh thoảng mới phải đi tưới nước mà thôi.Triệu Uyển Thanh thăm dò Lâm tứ muội, nghe cô ấy nói chỉ cần tưới một lần phân như thế thì hoàn toàn yên tâm.Lần trước nhìn thấy phân chuồng nhà Lâm tứ muội, đến bây giờ cô vẫn còn bị ám ảnh tâm lý đây này.Bây giờ rảnh rỗi, Triệu Uyển Thanh ở nhà chơi đùa với các con và làm đồ ăn ngon.Ngày này, sau khi ăn cơm tối xong, bác dâu cả Lâm đã xách dép đến cửa tam phòng."Bà nội cả!"Mỗi khi trong nhà có người đến, Màn Thầu đều lớn tiếng chào như vậy.Bác dâu cả Lâm lập tức ôm nhóc con lên hôn một trận, sau khi để Màn Thầu xuống, mới nói với mẹ Lâm bằng giọng nói rất hâm mộ: "Vợ lão tam, chị thật sự rất hâm mộ em có đứa cháu nội thế này, vừa thông minh vừa đáng yêu!"Mẹ Lâm xoa đầu Màn Thầu, không hề khiêm tốn nói: "Thật sao? Em cũng thấy vậy, ha ha ha..."Cười xong bà lại hỏi: "Chị dâu cả, chị cũng sắp có rồi, thai của Hồng Anh nhà chị lần này chắc chắn là một thằng nhóc mập mạp!"Bác dâu cả rất thích nghe như vậy, trong chớp mắt bà đã cười híp cả mắt.Hàn huyên được một lúc, bác dâu cả mới kể chuyện mình mới biết gần đây."Nhà lão nhị đang tìm đối tượng cho Thiệu Bách, đã nhìn đến mấy nhà rồi nhưng vẫn chưa thỏa mãn..."Nghe thấy chuyện của nhà bác dâu hai, trong nháy mắt Triệu Uyển Thanh cũng không còn hứng thú nữa, lúc này cô định ôm Đoàn Tử và Thang Viên vào phòng.Nhưng lại nghe thấy chuyện hôn nhân của Lâm Tam...Vì vậy cô lại ngồi xuống.

Chương 295: Chương 295