Tác giả:

“Đây là điện Diêm Vương sao?”Vẻ mặt của Triệu Uyển Thanh khó có thể tin được mà nhìn lão nhân đen sì đang ngồi trong điện, hai bên người hắn còn có ‘đồ vật” một đen, một trắng đang bay……Hôm nay, cô đi ra ngoài vứt rác, kết quả đi chưa được mấy bước đã bị sét đánh trúng. Sau đó…… Cô liền chết rồi. “Cô không cần hô to gọi nhỏ! Tôi đã điều tra về dương thọ của cô rồi, mới đi bắt cô lại!” Ông lão tự xưng là ‘Diêm Vương gia’ vuốt râu, chậm rãi mở cuốn sổ sinh tử đang bay lơ lửng. “Thế kỷ 21 ……Niên đại 20…… Thuộc Hoa Quốc…… Nhân sĩ Giang Nam…… Triệu Uyển Thanh, tìm được rồi! Hả? Dương thọ của cô……”Diêm Vương gia nhìn lên cuốn sổ sinh tử, mày nhăn thành một đống. Rõ ràng dương thọ của người này chưa hết?Là chỗ nào xảy ra nhầm lẫn rồi?Mấy năm nay, Diêm Vương gia đã trải qua không ít trường hợp đầu thai bằng cách ‘xuyên qua’, ‘trọng sinh’, lập tức hắn đã đưa ra quyết đoán ———— người này khẳng định cũng cần phải trọng sinh!Triệu Uyển Thanh nhìn lão đầu đang múa may cây bút lông viết một câu gì…

Chương 552

Thập Niên 60: Cầm Nhầm Kịch Bản Nữ Phụ Làm GiàuTác giả: Lâm BồTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Đây là điện Diêm Vương sao?”Vẻ mặt của Triệu Uyển Thanh khó có thể tin được mà nhìn lão nhân đen sì đang ngồi trong điện, hai bên người hắn còn có ‘đồ vật” một đen, một trắng đang bay……Hôm nay, cô đi ra ngoài vứt rác, kết quả đi chưa được mấy bước đã bị sét đánh trúng. Sau đó…… Cô liền chết rồi. “Cô không cần hô to gọi nhỏ! Tôi đã điều tra về dương thọ của cô rồi, mới đi bắt cô lại!” Ông lão tự xưng là ‘Diêm Vương gia’ vuốt râu, chậm rãi mở cuốn sổ sinh tử đang bay lơ lửng. “Thế kỷ 21 ……Niên đại 20…… Thuộc Hoa Quốc…… Nhân sĩ Giang Nam…… Triệu Uyển Thanh, tìm được rồi! Hả? Dương thọ của cô……”Diêm Vương gia nhìn lên cuốn sổ sinh tử, mày nhăn thành một đống. Rõ ràng dương thọ của người này chưa hết?Là chỗ nào xảy ra nhầm lẫn rồi?Mấy năm nay, Diêm Vương gia đã trải qua không ít trường hợp đầu thai bằng cách ‘xuyên qua’, ‘trọng sinh’, lập tức hắn đã đưa ra quyết đoán ———— người này khẳng định cũng cần phải trọng sinh!Triệu Uyển Thanh nhìn lão đầu đang múa may cây bút lông viết một câu gì… Đợi đến khi đã bình tĩnh lại, thấy tinh thần học tập vô cùng khắc khổ của cô làm cho bản thân mình cũng rung động.Khi Lâm Thiệu Hoa biết cô muốn tốt nghiệp sớm, anh chỉ dặn dò cô đừng khiến bản thân quá mệt mỏi và vất vả, sức khỏe mới là vốn liếng làm nên cách mạng.Bắt đầu từ học kỳ này, dưới sự sắp xếp ngoài sáng trong tối của Phạm Vệ Cương, số lần Lâm Thiệu Hoa đi thực tập, công tác nghiên cứu điều tra ngày càng nhiều hơn.Viết một trăm bài luận văn không bằng thâm nhập vào cơ sở, làm thực tế vì dân chúng.Lâm Thiệu Hoa tự nhận bản thân mình cũng đồng tình với cách làm này. Anh đi công tác, vợ anh bận rộn học hành, thật ra ở học kỳ này thời gian hai người ở chung thì ít mà xa cách thì nhiều.Đến tháng năm, một nhà của Triệu đại dự định mua nhà.Là một ngôi nhà ngang ở khu Bắc Vịnh, tầng lầu vừa phải, phòng cũng mới, diên tích bảy mươi mét vuông.Vào ngày đi xem nhà, Triệu Uyển Thanh cũng đi theo, tất cả mọi người đều hài lòng với ngôi nhà này.Thế là họ mượn Triệu Uyển Thanh ba ngàn đồng, Triệu đại tự rút ra hai ngàn nữa để mua ngôi nhà này.DTVSau khi đã mua nhà, họ lập tức trả lại phòng trọ ở tứ hợp viện bên này, dẫn theo cha mẹ Triệu chuyển vào phòng ở mới.Buổi tối ngày *****ên chuyển vào nhà mới, Triệu đại và Đổng Hiểu Hà nằm trên giường mà không ngủ được.Triệu đại duỗi tay về phía vợ mình, nói: "Hiểu Hà, em mau véo tay anh một cái! Không phải mình đang nằm mơ đó chứ?"Từ nhỏ đến lớn, cậu ta luôn là đứa con ngu ngốc nhất trong nhà mình, thậm chí có lần cậu ta còn cho rằng mình sẽ không cưới được vợ, phải sống độc thân cả một đời.Không ngờ số mệnh lại diệu kỳ như vậy, cậu ta không những cưới được vợ mà vợ mình còn là người tài giỏi như thế, giỏi hơn cậu ta. Bây giờ họ đã chuyển đến thủ đô và tiếp tục sinh sống ở đây.Chuyện tốt thế này, có nằm mơ cậu ta cũng không dám mơ..."A! Hiểu Hà, em véo nhẹ chút!"Đổng Hiểu Hà véo cậu ta rất mạnh, khiến Triệu đại đau đến nhe răng.Hai vợ chồng ôm nhau một lúc, tuy Đổng Hiểu Hà rất vui nhưng cô ấy cũng không quên gánh vác còn ở phía sau niềm vui này.Cô ấy hạ quyết tâm nói: "Vĩnh Cường, sau này mỗi ngày sáng tối em đều ra quầy bán hàng với anh, cuối tuần thì đến siêu thị của Uyển Thanh làm việc, chúng ta phải tranh thủ đến thời gian này năm sau phải trả lại số tiền đã vay của Uyển Thanh."Triệu đại gật đầu, đồng ý với vợ mình: "Ừ, chúng ta phải cố gắng hơn, phải nhanh chóng trả tiền nợ lại cho chị hai!"Ở một phòng ngủ khác, mẹ Triệu cũng đang cảm thán con trai mình thế mà có thể trở thành người thủ đô rồi."Cha đứa nhỏ, chờ đến sau này Uyển Thanh và Uyển Nguyệt đều đã mua nhà, Tiểu Lạc cũng được phân công tác, vậy là nhà họ Triệu của chúng ta đều trở thành người thủ đô rồi. Đến lúc đó..." Mẹ Triệu càng nói càng có tinh thần, bà kích động đến mức suýt nữa đã đã nhảy dựng, bật dậy khỏi giường."Khò khò khò..."Mẹ Triệu: "..."Bà ấy tức nện cho Cha Triệu một cái, sau đó quay lưng lại ngủ. ...Mấy tháng này, Triệu Uyển Thanh cũng đi theo người môi giới xem mấy ngôi nhà, chỉ là cô đều không vừa ý với những ngôi nhà này.Lựa chọn *****ên của cô chính là tứ hợp viện nhưng ở thủ đô có nhiều tứ hợp viện muốn bán sao? Người chịu bán đa phần vì nơi đó có vị trí không tốt hoặc đều là những tứ hợp viện không được tốt.Ngoại trừ tứ hợp viện ra, cô cũng đi xem những ngôi nhà ngang và vài tiểu viện nhưng hầu hết đều có diện tích không đủ lớn hoặc điều kiện phòng ốc bên trong quá kém.

Đợi đến khi đã bình tĩnh lại, thấy tinh thần học tập vô cùng khắc khổ của cô làm cho bản thân mình cũng rung động.

Khi Lâm Thiệu Hoa biết cô muốn tốt nghiệp sớm, anh chỉ dặn dò cô đừng khiến bản thân quá mệt mỏi và vất vả, sức khỏe mới là vốn liếng làm nên cách mạng.

Bắt đầu từ học kỳ này, dưới sự sắp xếp ngoài sáng trong tối của Phạm Vệ Cương, số lần Lâm Thiệu Hoa đi thực tập, công tác nghiên cứu điều tra ngày càng nhiều hơn.

Viết một trăm bài luận văn không bằng thâm nhập vào cơ sở, làm thực tế vì dân chúng.

Lâm Thiệu Hoa tự nhận bản thân mình cũng đồng tình với cách làm này. Anh đi công tác, vợ anh bận rộn học hành, thật ra ở học kỳ này thời gian hai người ở chung thì ít mà xa cách thì nhiều.

Đến tháng năm, một nhà của Triệu đại dự định mua nhà.

Là một ngôi nhà ngang ở khu Bắc Vịnh, tầng lầu vừa phải, phòng cũng mới, diên tích bảy mươi mét vuông.

Vào ngày đi xem nhà, Triệu Uyển Thanh cũng đi theo, tất cả mọi người đều hài lòng với ngôi nhà này.

Thế là họ mượn Triệu Uyển Thanh ba ngàn đồng, Triệu đại tự rút ra hai ngàn nữa để mua ngôi nhà này.

DTV

Sau khi đã mua nhà, họ lập tức trả lại phòng trọ ở tứ hợp viện bên này, dẫn theo cha mẹ Triệu chuyển vào phòng ở mới.

Buổi tối ngày *****ên chuyển vào nhà mới, Triệu đại và Đổng Hiểu Hà nằm trên giường mà không ngủ được.

Triệu đại duỗi tay về phía vợ mình, nói: "Hiểu Hà, em mau véo tay anh một cái! Không phải mình đang nằm mơ đó chứ?"

Từ nhỏ đến lớn, cậu ta luôn là đứa con ngu ngốc nhất trong nhà mình, thậm chí có lần cậu ta còn cho rằng mình sẽ không cưới được vợ, phải sống độc thân cả một đời.

Không ngờ số mệnh lại diệu kỳ như vậy, cậu ta không những cưới được vợ mà vợ mình còn là người tài giỏi như thế, giỏi hơn cậu ta. Bây giờ họ đã chuyển đến thủ đô và tiếp tục sinh sống ở đây.

Chuyện tốt thế này, có nằm mơ cậu ta cũng không dám mơ...

"A! Hiểu Hà, em véo nhẹ chút!"

Đổng Hiểu Hà véo cậu ta rất mạnh, khiến Triệu đại đau đến nhe răng.

Hai vợ chồng ôm nhau một lúc, tuy Đổng Hiểu Hà rất vui nhưng cô ấy cũng không quên gánh vác còn ở phía sau niềm vui này.

Cô ấy hạ quyết tâm nói: "Vĩnh Cường, sau này mỗi ngày sáng tối em đều ra quầy bán hàng với anh, cuối tuần thì đến siêu thị của Uyển Thanh làm việc, chúng ta phải tranh thủ đến thời gian này năm sau phải trả lại số tiền đã vay của Uyển Thanh."

Triệu đại gật đầu, đồng ý với vợ mình: "Ừ, chúng ta phải cố gắng hơn, phải nhanh chóng trả tiền nợ lại cho chị hai!"

Ở một phòng ngủ khác, mẹ Triệu cũng đang cảm thán con trai mình thế mà có thể trở thành người thủ đô rồi.

"Cha đứa nhỏ, chờ đến sau này Uyển Thanh và Uyển Nguyệt đều đã mua nhà, Tiểu Lạc cũng được phân công tác, vậy là nhà họ Triệu của chúng ta đều trở thành người thủ đô rồi. Đến lúc đó..." Mẹ Triệu càng nói càng có tinh thần, bà kích động đến mức suýt nữa đã đã nhảy dựng, bật dậy khỏi giường.

"Khò khò khò..."

Mẹ Triệu: "..."

Bà ấy tức nện cho Cha Triệu một cái, sau đó quay lưng lại ngủ. ...

Mấy tháng này, Triệu Uyển Thanh cũng đi theo người môi giới xem mấy ngôi nhà, chỉ là cô đều không vừa ý với những ngôi nhà này.

Lựa chọn *****ên của cô chính là tứ hợp viện nhưng ở thủ đô có nhiều tứ hợp viện muốn bán sao? Người chịu bán đa phần vì nơi đó có vị trí không tốt hoặc đều là những tứ hợp viện không được tốt.

Ngoại trừ tứ hợp viện ra, cô cũng đi xem những ngôi nhà ngang và vài tiểu viện nhưng hầu hết đều có diện tích không đủ lớn hoặc điều kiện phòng ốc bên trong quá kém.

Thập Niên 60: Cầm Nhầm Kịch Bản Nữ Phụ Làm GiàuTác giả: Lâm BồTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Đây là điện Diêm Vương sao?”Vẻ mặt của Triệu Uyển Thanh khó có thể tin được mà nhìn lão nhân đen sì đang ngồi trong điện, hai bên người hắn còn có ‘đồ vật” một đen, một trắng đang bay……Hôm nay, cô đi ra ngoài vứt rác, kết quả đi chưa được mấy bước đã bị sét đánh trúng. Sau đó…… Cô liền chết rồi. “Cô không cần hô to gọi nhỏ! Tôi đã điều tra về dương thọ của cô rồi, mới đi bắt cô lại!” Ông lão tự xưng là ‘Diêm Vương gia’ vuốt râu, chậm rãi mở cuốn sổ sinh tử đang bay lơ lửng. “Thế kỷ 21 ……Niên đại 20…… Thuộc Hoa Quốc…… Nhân sĩ Giang Nam…… Triệu Uyển Thanh, tìm được rồi! Hả? Dương thọ của cô……”Diêm Vương gia nhìn lên cuốn sổ sinh tử, mày nhăn thành một đống. Rõ ràng dương thọ của người này chưa hết?Là chỗ nào xảy ra nhầm lẫn rồi?Mấy năm nay, Diêm Vương gia đã trải qua không ít trường hợp đầu thai bằng cách ‘xuyên qua’, ‘trọng sinh’, lập tức hắn đã đưa ra quyết đoán ———— người này khẳng định cũng cần phải trọng sinh!Triệu Uyển Thanh nhìn lão đầu đang múa may cây bút lông viết một câu gì… Đợi đến khi đã bình tĩnh lại, thấy tinh thần học tập vô cùng khắc khổ của cô làm cho bản thân mình cũng rung động.Khi Lâm Thiệu Hoa biết cô muốn tốt nghiệp sớm, anh chỉ dặn dò cô đừng khiến bản thân quá mệt mỏi và vất vả, sức khỏe mới là vốn liếng làm nên cách mạng.Bắt đầu từ học kỳ này, dưới sự sắp xếp ngoài sáng trong tối của Phạm Vệ Cương, số lần Lâm Thiệu Hoa đi thực tập, công tác nghiên cứu điều tra ngày càng nhiều hơn.Viết một trăm bài luận văn không bằng thâm nhập vào cơ sở, làm thực tế vì dân chúng.Lâm Thiệu Hoa tự nhận bản thân mình cũng đồng tình với cách làm này. Anh đi công tác, vợ anh bận rộn học hành, thật ra ở học kỳ này thời gian hai người ở chung thì ít mà xa cách thì nhiều.Đến tháng năm, một nhà của Triệu đại dự định mua nhà.Là một ngôi nhà ngang ở khu Bắc Vịnh, tầng lầu vừa phải, phòng cũng mới, diên tích bảy mươi mét vuông.Vào ngày đi xem nhà, Triệu Uyển Thanh cũng đi theo, tất cả mọi người đều hài lòng với ngôi nhà này.Thế là họ mượn Triệu Uyển Thanh ba ngàn đồng, Triệu đại tự rút ra hai ngàn nữa để mua ngôi nhà này.DTVSau khi đã mua nhà, họ lập tức trả lại phòng trọ ở tứ hợp viện bên này, dẫn theo cha mẹ Triệu chuyển vào phòng ở mới.Buổi tối ngày *****ên chuyển vào nhà mới, Triệu đại và Đổng Hiểu Hà nằm trên giường mà không ngủ được.Triệu đại duỗi tay về phía vợ mình, nói: "Hiểu Hà, em mau véo tay anh một cái! Không phải mình đang nằm mơ đó chứ?"Từ nhỏ đến lớn, cậu ta luôn là đứa con ngu ngốc nhất trong nhà mình, thậm chí có lần cậu ta còn cho rằng mình sẽ không cưới được vợ, phải sống độc thân cả một đời.Không ngờ số mệnh lại diệu kỳ như vậy, cậu ta không những cưới được vợ mà vợ mình còn là người tài giỏi như thế, giỏi hơn cậu ta. Bây giờ họ đã chuyển đến thủ đô và tiếp tục sinh sống ở đây.Chuyện tốt thế này, có nằm mơ cậu ta cũng không dám mơ..."A! Hiểu Hà, em véo nhẹ chút!"Đổng Hiểu Hà véo cậu ta rất mạnh, khiến Triệu đại đau đến nhe răng.Hai vợ chồng ôm nhau một lúc, tuy Đổng Hiểu Hà rất vui nhưng cô ấy cũng không quên gánh vác còn ở phía sau niềm vui này.Cô ấy hạ quyết tâm nói: "Vĩnh Cường, sau này mỗi ngày sáng tối em đều ra quầy bán hàng với anh, cuối tuần thì đến siêu thị của Uyển Thanh làm việc, chúng ta phải tranh thủ đến thời gian này năm sau phải trả lại số tiền đã vay của Uyển Thanh."Triệu đại gật đầu, đồng ý với vợ mình: "Ừ, chúng ta phải cố gắng hơn, phải nhanh chóng trả tiền nợ lại cho chị hai!"Ở một phòng ngủ khác, mẹ Triệu cũng đang cảm thán con trai mình thế mà có thể trở thành người thủ đô rồi."Cha đứa nhỏ, chờ đến sau này Uyển Thanh và Uyển Nguyệt đều đã mua nhà, Tiểu Lạc cũng được phân công tác, vậy là nhà họ Triệu của chúng ta đều trở thành người thủ đô rồi. Đến lúc đó..." Mẹ Triệu càng nói càng có tinh thần, bà kích động đến mức suýt nữa đã đã nhảy dựng, bật dậy khỏi giường."Khò khò khò..."Mẹ Triệu: "..."Bà ấy tức nện cho Cha Triệu một cái, sau đó quay lưng lại ngủ. ...Mấy tháng này, Triệu Uyển Thanh cũng đi theo người môi giới xem mấy ngôi nhà, chỉ là cô đều không vừa ý với những ngôi nhà này.Lựa chọn *****ên của cô chính là tứ hợp viện nhưng ở thủ đô có nhiều tứ hợp viện muốn bán sao? Người chịu bán đa phần vì nơi đó có vị trí không tốt hoặc đều là những tứ hợp viện không được tốt.Ngoại trừ tứ hợp viện ra, cô cũng đi xem những ngôi nhà ngang và vài tiểu viện nhưng hầu hết đều có diện tích không đủ lớn hoặc điều kiện phòng ốc bên trong quá kém.

Chương 552