Tác giả:

“Đây là điện Diêm Vương sao?”Vẻ mặt của Triệu Uyển Thanh khó có thể tin được mà nhìn lão nhân đen sì đang ngồi trong điện, hai bên người hắn còn có ‘đồ vật” một đen, một trắng đang bay……Hôm nay, cô đi ra ngoài vứt rác, kết quả đi chưa được mấy bước đã bị sét đánh trúng. Sau đó…… Cô liền chết rồi. “Cô không cần hô to gọi nhỏ! Tôi đã điều tra về dương thọ của cô rồi, mới đi bắt cô lại!” Ông lão tự xưng là ‘Diêm Vương gia’ vuốt râu, chậm rãi mở cuốn sổ sinh tử đang bay lơ lửng. “Thế kỷ 21 ……Niên đại 20…… Thuộc Hoa Quốc…… Nhân sĩ Giang Nam…… Triệu Uyển Thanh, tìm được rồi! Hả? Dương thọ của cô……”Diêm Vương gia nhìn lên cuốn sổ sinh tử, mày nhăn thành một đống. Rõ ràng dương thọ của người này chưa hết?Là chỗ nào xảy ra nhầm lẫn rồi?Mấy năm nay, Diêm Vương gia đã trải qua không ít trường hợp đầu thai bằng cách ‘xuyên qua’, ‘trọng sinh’, lập tức hắn đã đưa ra quyết đoán ———— người này khẳng định cũng cần phải trọng sinh!Triệu Uyển Thanh nhìn lão đầu đang múa may cây bút lông viết một câu gì…

Chương 672

Thập Niên 60: Cầm Nhầm Kịch Bản Nữ Phụ Làm GiàuTác giả: Lâm BồTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Đây là điện Diêm Vương sao?”Vẻ mặt của Triệu Uyển Thanh khó có thể tin được mà nhìn lão nhân đen sì đang ngồi trong điện, hai bên người hắn còn có ‘đồ vật” một đen, một trắng đang bay……Hôm nay, cô đi ra ngoài vứt rác, kết quả đi chưa được mấy bước đã bị sét đánh trúng. Sau đó…… Cô liền chết rồi. “Cô không cần hô to gọi nhỏ! Tôi đã điều tra về dương thọ của cô rồi, mới đi bắt cô lại!” Ông lão tự xưng là ‘Diêm Vương gia’ vuốt râu, chậm rãi mở cuốn sổ sinh tử đang bay lơ lửng. “Thế kỷ 21 ……Niên đại 20…… Thuộc Hoa Quốc…… Nhân sĩ Giang Nam…… Triệu Uyển Thanh, tìm được rồi! Hả? Dương thọ của cô……”Diêm Vương gia nhìn lên cuốn sổ sinh tử, mày nhăn thành một đống. Rõ ràng dương thọ của người này chưa hết?Là chỗ nào xảy ra nhầm lẫn rồi?Mấy năm nay, Diêm Vương gia đã trải qua không ít trường hợp đầu thai bằng cách ‘xuyên qua’, ‘trọng sinh’, lập tức hắn đã đưa ra quyết đoán ———— người này khẳng định cũng cần phải trọng sinh!Triệu Uyển Thanh nhìn lão đầu đang múa may cây bút lông viết một câu gì… Lúc Triệu Uyển Thanh đến Kela, suýt chút nữa bị đám đông đến mua trà sữa đẩy ra ngoài.May mà đầu bếp Phòng kịp thời đi ra, dẫn cô đến văn phòng ở sân sau bằng một con đường khác.Văn phòng Kela ở Bắc Kinh này là sau này mới xây dựng, lúc đăng ký công ty đã để địa chỉ văn phòng ở đây."Sao việc kinh doanh trà sữa lại hot như vậy?" Triệu Uyển Thanh hỏi đầu bếp Phòng.Đầu bếp Phòng cười nói: "Mùa đông là như vậy đấy, người đến mua trà sữa đều đông như vậy!"Cửa hàng trà sữa Kela là cửa hàng duy nhất ở Bắc Kinh, độ nổi tiếng của nó ở đây cực kỳ cao. Mặc dù sau này cũng có một số người bắt chước, nhưng không ai trong số đó có thể pha chế được trà sữa thơm ngon, nhiều loại như ở Kela.Khi những cửa hàng bắt chước khai trương, cũng khiến người dân Bắc Kinh càng thêm yêu thích trà sữa ở Kela.Hai người ngồi trong văn phòng nói chuyện về việc kinh doanh năm nay của Kela, rất nhanh đầu bếp Chu cũng đến.Khi ông ấy nghe tin Triệu Uyển Thanh đã về nước, liền vội vàng từ bên Thượng Hải quay về.Khi ba cổ đông lớn gặp mặt, đại hội cổ đông năm nay cũng chính thức bắt đầu."Cửa hàng này ở Thượng Hải được khai trương vào tháng 10, bởi vì chúng ta đã quảng cáo rất nhiều trước khi khai trương cho nên nhận được hưởng ứng cực kỳ tốt, vào ngày khai trương, chỗ ngồi trong cửa hàng đều chật kín, lúc đó chú sợ đến mức nhanh chóng để người kê thêm mấy cái bàn..." Đầu bếp Chu nói cực kỳ vui vẻ, không nhịn được vỗ đùi đôm đốp."Từ tháng 10 đến tháng 12, trong vòng chưa đầy ba tháng, doanh thu của cửa hàng lẩu Kela ở Thượng Hải đã bắt kịp cửa hàng tổng ở Bắc Kinh, chú cho rằng sau Tết Nguyên Đán có thể vượt mốc doanh thu mới!"Đầu bếp Chu đưa sổ cái ông ấy đã mang từ Kela ở Thượng Hải cho hai vị cổ đông xem, trên mặt toát ra vẻ tự hào.Chi nhánh ở Thượng Hải là do một tay ông ấy đốc xúc, cảm giác đó giống như đang nuôi một đứa con vậy.Nhìn đứa con của mình dần dần trưởng thành, người làm cha như ông ấy sao có thể không thấy vui mừng cho được?Triệu Uyển Thanh cẩn thận lật sổ cái, nghĩ đến chuyện Thượng Hải sẽ trở thành trung tâm kinh tế của Trung Quốc trong tương lai, cô cũng đã xác định không gian phát triển của chi nhánh Thượng Hải sẽ cao hơn trụ sở chính ở Bắc Kinh.Thật đúng là thành phố kinh tế tương lai, sức tiêu thụ này thực sự rất mạnh!Sau khi ba người họ trao đổi xong tình hình cửa hàng, lúc này mới tính toán lợi nhuận và cổ tức của công ty năm nay...Trước khi Lâm Thiệu Hoa đến buổi họp mặt cựu học sinh, đã quay về trường thăm thầy cô của mình trước.Sau đó mới cùng các bạn học cùng lớp ở Đại học Thanh Hoa đến nơi tổ chức bữa tiệc.Bản thân anh ấy đã tốt nghiệp trước thời hạn một năm, nhưng các bạn học cùng khóa với anh ấy vẫn đang học năm cuối.Sang năm mọi người sẽ tốt nghiệp đại học, sẽ được phân công đến các đơn vị khác nhau. Mà Lâm Thiệu Hoa cũng sắp trở thành huyện trưởng của một huyện nghèo khó ở phía Nam.Sau lần tụ hội này, núi cao đường xa, sau này cũng khó có thể tụ họp lại với nhau được như hôm nay.DTVVì vậy, trong buổi họp mặt hôm nay, tất cả sinh viên cùng khóa đều có mặt đông đủ.Đợi Lâm Thiệu Hoa đi theo các bạn học đến nơi mở tiệc, ngẩng đầu nhìn lên, liền thấy biển hiệu ghi năm chữ nổi bật của 'Nhà hàng lẩu Kela'.Lâm Thiệu Hoa: "..."Đây chắc chắn là duyên phận.Lâm Thiệu Hoa: "Là ở đây à?"Bạn học nói: "Đúng vậy, cửa hàng này rất nổi tiếng đấy, mọi người đều nhất trí chọn nơi này! Sao vậy, Thiệu Hoa, cậu không thích ăn lẩu à?"Lâm Thiệu Hoa nhìn quán lẩu đông đúc khách trước mặt, khóe môi khẽ cong lên nói: "Không, tôi rất thích.""Thích là được rồi, đi thôi, chúng ta đi lên đi, lớp trưởng đã đặt trước phòng riêng lớn nhất rồi."Lâm Thiệu Hoa cùng các bạn học đi vào trong cửa hàng, khi mở cửa phòng riêng lớn trên tầng hai, bên trong đã có người đến rồi.

Lúc Triệu Uyển Thanh đến Kela, suýt chút nữa bị đám đông đến mua trà sữa đẩy ra ngoài.

May mà đầu bếp Phòng kịp thời đi ra, dẫn cô đến văn phòng ở sân sau bằng một con đường khác.

Văn phòng Kela ở Bắc Kinh này là sau này mới xây dựng, lúc đăng ký công ty đã để địa chỉ văn phòng ở đây.

"Sao việc kinh doanh trà sữa lại hot như vậy?" Triệu Uyển Thanh hỏi đầu bếp Phòng.

Đầu bếp Phòng cười nói: "Mùa đông là như vậy đấy, người đến mua trà sữa đều đông như vậy!"

Cửa hàng trà sữa Kela là cửa hàng duy nhất ở Bắc Kinh, độ nổi tiếng của nó ở đây cực kỳ cao. Mặc dù sau này cũng có một số người bắt chước, nhưng không ai trong số đó có thể pha chế được trà sữa thơm ngon, nhiều loại như ở Kela.

Khi những cửa hàng bắt chước khai trương, cũng khiến người dân Bắc Kinh càng thêm yêu thích trà sữa ở Kela.

Hai người ngồi trong văn phòng nói chuyện về việc kinh doanh năm nay của Kela, rất nhanh đầu bếp Chu cũng đến.

Khi ông ấy nghe tin Triệu Uyển Thanh đã về nước, liền vội vàng từ bên Thượng Hải quay về.

Khi ba cổ đông lớn gặp mặt, đại hội cổ đông năm nay cũng chính thức bắt đầu.

"Cửa hàng này ở Thượng Hải được khai trương vào tháng 10, bởi vì chúng ta đã quảng cáo rất nhiều trước khi khai trương cho nên nhận được hưởng ứng cực kỳ tốt, vào ngày khai trương, chỗ ngồi trong cửa hàng đều chật kín, lúc đó chú sợ đến mức nhanh chóng để người kê thêm mấy cái bàn..." Đầu bếp Chu nói cực kỳ vui vẻ, không nhịn được vỗ đùi đôm đốp.

"Từ tháng 10 đến tháng 12, trong vòng chưa đầy ba tháng, doanh thu của cửa hàng lẩu Kela ở Thượng Hải đã bắt kịp cửa hàng tổng ở Bắc Kinh, chú cho rằng sau Tết Nguyên Đán có thể vượt mốc doanh thu mới!"

Đầu bếp Chu đưa sổ cái ông ấy đã mang từ Kela ở Thượng Hải cho hai vị cổ đông xem, trên mặt toát ra vẻ tự hào.

Chi nhánh ở Thượng Hải là do một tay ông ấy đốc xúc, cảm giác đó giống như đang nuôi một đứa con vậy.

Nhìn đứa con của mình dần dần trưởng thành, người làm cha như ông ấy sao có thể không thấy vui mừng cho được?

Triệu Uyển Thanh cẩn thận lật sổ cái, nghĩ đến chuyện Thượng Hải sẽ trở thành trung tâm kinh tế của Trung Quốc trong tương lai, cô cũng đã xác định không gian phát triển của chi nhánh Thượng Hải sẽ cao hơn trụ sở chính ở Bắc Kinh.

Thật đúng là thành phố kinh tế tương lai, sức tiêu thụ này thực sự rất mạnh!

Sau khi ba người họ trao đổi xong tình hình cửa hàng, lúc này mới tính toán lợi nhuận và cổ tức của công ty năm nay...

Trước khi Lâm Thiệu Hoa đến buổi họp mặt cựu học sinh, đã quay về trường thăm thầy cô của mình trước.

Sau đó mới cùng các bạn học cùng lớp ở Đại học Thanh Hoa đến nơi tổ chức bữa tiệc.

Bản thân anh ấy đã tốt nghiệp trước thời hạn một năm, nhưng các bạn học cùng khóa với anh ấy vẫn đang học năm cuối.

Sang năm mọi người sẽ tốt nghiệp đại học, sẽ được phân công đến các đơn vị khác nhau. Mà Lâm Thiệu Hoa cũng sắp trở thành huyện trưởng của một huyện nghèo khó ở phía Nam.

Sau lần tụ hội này, núi cao đường xa, sau này cũng khó có thể tụ họp lại với nhau được như hôm nay.

DTV

Vì vậy, trong buổi họp mặt hôm nay, tất cả sinh viên cùng khóa đều có mặt đông đủ.

Đợi Lâm Thiệu Hoa đi theo các bạn học đến nơi mở tiệc, ngẩng đầu nhìn lên, liền thấy biển hiệu ghi năm chữ nổi bật của 'Nhà hàng lẩu Kela'.

Lâm Thiệu Hoa: "..."

Đây chắc chắn là duyên phận.

Lâm Thiệu Hoa: "Là ở đây à?"

Bạn học nói: "Đúng vậy, cửa hàng này rất nổi tiếng đấy, mọi người đều nhất trí chọn nơi này! Sao vậy, Thiệu Hoa, cậu không thích ăn lẩu à?"

Lâm Thiệu Hoa nhìn quán lẩu đông đúc khách trước mặt, khóe môi khẽ cong lên nói: "Không, tôi rất thích."

"Thích là được rồi, đi thôi, chúng ta đi lên đi, lớp trưởng đã đặt trước phòng riêng lớn nhất rồi."

Lâm Thiệu Hoa cùng các bạn học đi vào trong cửa hàng, khi mở cửa phòng riêng lớn trên tầng hai, bên trong đã có người đến rồi.

Thập Niên 60: Cầm Nhầm Kịch Bản Nữ Phụ Làm GiàuTác giả: Lâm BồTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Đây là điện Diêm Vương sao?”Vẻ mặt của Triệu Uyển Thanh khó có thể tin được mà nhìn lão nhân đen sì đang ngồi trong điện, hai bên người hắn còn có ‘đồ vật” một đen, một trắng đang bay……Hôm nay, cô đi ra ngoài vứt rác, kết quả đi chưa được mấy bước đã bị sét đánh trúng. Sau đó…… Cô liền chết rồi. “Cô không cần hô to gọi nhỏ! Tôi đã điều tra về dương thọ của cô rồi, mới đi bắt cô lại!” Ông lão tự xưng là ‘Diêm Vương gia’ vuốt râu, chậm rãi mở cuốn sổ sinh tử đang bay lơ lửng. “Thế kỷ 21 ……Niên đại 20…… Thuộc Hoa Quốc…… Nhân sĩ Giang Nam…… Triệu Uyển Thanh, tìm được rồi! Hả? Dương thọ của cô……”Diêm Vương gia nhìn lên cuốn sổ sinh tử, mày nhăn thành một đống. Rõ ràng dương thọ của người này chưa hết?Là chỗ nào xảy ra nhầm lẫn rồi?Mấy năm nay, Diêm Vương gia đã trải qua không ít trường hợp đầu thai bằng cách ‘xuyên qua’, ‘trọng sinh’, lập tức hắn đã đưa ra quyết đoán ———— người này khẳng định cũng cần phải trọng sinh!Triệu Uyển Thanh nhìn lão đầu đang múa may cây bút lông viết một câu gì… Lúc Triệu Uyển Thanh đến Kela, suýt chút nữa bị đám đông đến mua trà sữa đẩy ra ngoài.May mà đầu bếp Phòng kịp thời đi ra, dẫn cô đến văn phòng ở sân sau bằng một con đường khác.Văn phòng Kela ở Bắc Kinh này là sau này mới xây dựng, lúc đăng ký công ty đã để địa chỉ văn phòng ở đây."Sao việc kinh doanh trà sữa lại hot như vậy?" Triệu Uyển Thanh hỏi đầu bếp Phòng.Đầu bếp Phòng cười nói: "Mùa đông là như vậy đấy, người đến mua trà sữa đều đông như vậy!"Cửa hàng trà sữa Kela là cửa hàng duy nhất ở Bắc Kinh, độ nổi tiếng của nó ở đây cực kỳ cao. Mặc dù sau này cũng có một số người bắt chước, nhưng không ai trong số đó có thể pha chế được trà sữa thơm ngon, nhiều loại như ở Kela.Khi những cửa hàng bắt chước khai trương, cũng khiến người dân Bắc Kinh càng thêm yêu thích trà sữa ở Kela.Hai người ngồi trong văn phòng nói chuyện về việc kinh doanh năm nay của Kela, rất nhanh đầu bếp Chu cũng đến.Khi ông ấy nghe tin Triệu Uyển Thanh đã về nước, liền vội vàng từ bên Thượng Hải quay về.Khi ba cổ đông lớn gặp mặt, đại hội cổ đông năm nay cũng chính thức bắt đầu."Cửa hàng này ở Thượng Hải được khai trương vào tháng 10, bởi vì chúng ta đã quảng cáo rất nhiều trước khi khai trương cho nên nhận được hưởng ứng cực kỳ tốt, vào ngày khai trương, chỗ ngồi trong cửa hàng đều chật kín, lúc đó chú sợ đến mức nhanh chóng để người kê thêm mấy cái bàn..." Đầu bếp Chu nói cực kỳ vui vẻ, không nhịn được vỗ đùi đôm đốp."Từ tháng 10 đến tháng 12, trong vòng chưa đầy ba tháng, doanh thu của cửa hàng lẩu Kela ở Thượng Hải đã bắt kịp cửa hàng tổng ở Bắc Kinh, chú cho rằng sau Tết Nguyên Đán có thể vượt mốc doanh thu mới!"Đầu bếp Chu đưa sổ cái ông ấy đã mang từ Kela ở Thượng Hải cho hai vị cổ đông xem, trên mặt toát ra vẻ tự hào.Chi nhánh ở Thượng Hải là do một tay ông ấy đốc xúc, cảm giác đó giống như đang nuôi một đứa con vậy.Nhìn đứa con của mình dần dần trưởng thành, người làm cha như ông ấy sao có thể không thấy vui mừng cho được?Triệu Uyển Thanh cẩn thận lật sổ cái, nghĩ đến chuyện Thượng Hải sẽ trở thành trung tâm kinh tế của Trung Quốc trong tương lai, cô cũng đã xác định không gian phát triển của chi nhánh Thượng Hải sẽ cao hơn trụ sở chính ở Bắc Kinh.Thật đúng là thành phố kinh tế tương lai, sức tiêu thụ này thực sự rất mạnh!Sau khi ba người họ trao đổi xong tình hình cửa hàng, lúc này mới tính toán lợi nhuận và cổ tức của công ty năm nay...Trước khi Lâm Thiệu Hoa đến buổi họp mặt cựu học sinh, đã quay về trường thăm thầy cô của mình trước.Sau đó mới cùng các bạn học cùng lớp ở Đại học Thanh Hoa đến nơi tổ chức bữa tiệc.Bản thân anh ấy đã tốt nghiệp trước thời hạn một năm, nhưng các bạn học cùng khóa với anh ấy vẫn đang học năm cuối.Sang năm mọi người sẽ tốt nghiệp đại học, sẽ được phân công đến các đơn vị khác nhau. Mà Lâm Thiệu Hoa cũng sắp trở thành huyện trưởng của một huyện nghèo khó ở phía Nam.Sau lần tụ hội này, núi cao đường xa, sau này cũng khó có thể tụ họp lại với nhau được như hôm nay.DTVVì vậy, trong buổi họp mặt hôm nay, tất cả sinh viên cùng khóa đều có mặt đông đủ.Đợi Lâm Thiệu Hoa đi theo các bạn học đến nơi mở tiệc, ngẩng đầu nhìn lên, liền thấy biển hiệu ghi năm chữ nổi bật của 'Nhà hàng lẩu Kela'.Lâm Thiệu Hoa: "..."Đây chắc chắn là duyên phận.Lâm Thiệu Hoa: "Là ở đây à?"Bạn học nói: "Đúng vậy, cửa hàng này rất nổi tiếng đấy, mọi người đều nhất trí chọn nơi này! Sao vậy, Thiệu Hoa, cậu không thích ăn lẩu à?"Lâm Thiệu Hoa nhìn quán lẩu đông đúc khách trước mặt, khóe môi khẽ cong lên nói: "Không, tôi rất thích.""Thích là được rồi, đi thôi, chúng ta đi lên đi, lớp trưởng đã đặt trước phòng riêng lớn nhất rồi."Lâm Thiệu Hoa cùng các bạn học đi vào trong cửa hàng, khi mở cửa phòng riêng lớn trên tầng hai, bên trong đã có người đến rồi.

Chương 672