Cách đây không lâu, một bài báo trên mạng về “nữ sinh Đại học bán trứng mua Iphone 7” đã thu hút được sự chú ý của rất nhiều người trong xã hội. Khi đọc được bài báo ấy, tôi không khỏi cảm thán, trong xã hội hiện đại này, bất cứ thứ gì cũng có thể dùng tiền để giao dịch. Phụ nữ có thể bán trứng, đàn ông cũng có thể bán *****! Cứ như thế, xã hội nảy sinh ra một kiểu giao dịch méo mó: “mượn” ***** để sinh con! Vận mệnh trêu ngươi, sau cùng tôi cũng bước lên con đường ấy, cho một người phụ nữ giàu có “mượn” *****. Trong thời gian sống chung cùng cô ấy, những việc mà cô ấy làm mỗi tối thật khó nói. Nguyên nhân của sự việc là thế này. Nhà tôi có một ông bố ham mê cờ bạc. Mấy tháng trước ông ấy vay tiền lãi nặng, vì chưa trả được sắp bị đám người giang hồ đánh chết. Cực chẳng đã, tôi đành chọn cách kiếm tiền nhanh nhất là cho *****. Khi nhìn thấy dòng quảng cáo ấy trong một nhóm chat thương mại, tôi thấp thỏm gọi cho Tô Tuyết theo dãy số trên quảng cáo. Sau khi tôi nói qua loa về ý định của…
Chương 7: Ghen ghét
Theo Đuổi Vợ CâmTác giả: Kim DiTruyện Ngôn TìnhCách đây không lâu, một bài báo trên mạng về “nữ sinh Đại học bán trứng mua Iphone 7” đã thu hút được sự chú ý của rất nhiều người trong xã hội. Khi đọc được bài báo ấy, tôi không khỏi cảm thán, trong xã hội hiện đại này, bất cứ thứ gì cũng có thể dùng tiền để giao dịch. Phụ nữ có thể bán trứng, đàn ông cũng có thể bán *****! Cứ như thế, xã hội nảy sinh ra một kiểu giao dịch méo mó: “mượn” ***** để sinh con! Vận mệnh trêu ngươi, sau cùng tôi cũng bước lên con đường ấy, cho một người phụ nữ giàu có “mượn” *****. Trong thời gian sống chung cùng cô ấy, những việc mà cô ấy làm mỗi tối thật khó nói. Nguyên nhân của sự việc là thế này. Nhà tôi có một ông bố ham mê cờ bạc. Mấy tháng trước ông ấy vay tiền lãi nặng, vì chưa trả được sắp bị đám người giang hồ đánh chết. Cực chẳng đã, tôi đành chọn cách kiếm tiền nhanh nhất là cho *****. Khi nhìn thấy dòng quảng cáo ấy trong một nhóm chat thương mại, tôi thấp thỏm gọi cho Tô Tuyết theo dãy số trên quảng cáo. Sau khi tôi nói qua loa về ý định của… Người đứng trước cửa là ĐàoNgọc Nhi. Hôm nay, cô cố tình ăntặc thật đẹp và tới sớm để gặpĐình Phong.Bà Kim Nhã đã nhắc đếnChuyện muốn cô giúp Đình Phonglàm phiên dịch tiếng Tây Ban Nhado đồng lớn sắp tới của công ty .Khỏi phải nói khi nghe thấy thếNgọc Nhi đã vui sướng như thế nào.Do tâm trạng tốt nên hôm nay cônhìn Khả Hân phá lệ thuận mắt,không châm chọc Khả Hân nhưthường ngày.Khả Hân cũng gật đầu và mờicô bước vào, sau đó bước tới bànđể ăn nốt bát mì.Lúc này Đình Phong đã ăn xong.Anh thấy Ngọc Nhi bước tới cũngKhông nói gì, không mời cô ăn sángmà chăm chú nhìn con trai đang ănsợi mì cuối cùng.Chỉ có be Bin sau khi nuốt thứcăn mới lễ phép chào Ngọc Nhi. Dùcậu không thích cô giáo của mìnhnhưng mẹ xinh đẹp đã dặn nhấtđịnh phải lễ phép với người lớn nênCậu vẫn ngoan ngoãn thực hiện.Ngọc Nhi có chút ngạc nhiên vìthái độ của Đình Phong. Vốn dĩnhững lần trước cô tới đây, anh đềumời cô cùng ăn sáng. Chẳng lẽ, anhchưa nhìn thấy cô?Nghĩ vậy, Ngọc Nhi vội vàng lên tiếng:Anh Phong, hôm nay bác KimNhã bảo em tới giúp anh.”Nghe chất giọng ngọt nị củaNgọc Nhị, suýt chút nữa thì KhảHân sặc miếng mì trong miệng. CôCảm thấy một trận rùng mình, cúiđầu ăn thật nhanh để tránh việcNgọc Nhi tiếp tục mở miệng khiếnCô ói ra hết.Lúc này, Đình Phong mới ngẩngđầu lên nhìn Ngọc Nhi, anh gật đầutỏ vẻ đã biết. Nhìn ánh mắt lạnhlùng của Đình Phong, Ngọc Nhi giậndôi chu môi nói:“Sao anh không để ý đến em, ghét thật.”Đến lúc này thì Đình Phongcũng tỏ ra không thoải mái. Anhkhông kiên nhẫn mở miệng:“Cô có thể ra phòng khách đợitôi. Hôm nay, Khả Hân chỉ làm ba tômì nên không còn để mời cô.”Biểu tình của Ngọc Nhi lập tứccứng đờ. Cô xấu hổ xua tay: “Em ănsáng ở nhà rồi, muốn đợi anh cùngra thôi.Đình Phong không nói gì nữaquay sang chơi đùa với bé Bin.y con trai vừa ăn vừa giữ khưnón đồ chơi, anh quyết định trêu cậu”“Bin nghe ba hỏi nhé, nếu có aiđó cho con một chiếc ô tô đồ chơimới và muốn đổi lấy ba con cóđồng ý không?”“Không ạ.”Bé Bin đáp rất quả quyết khiếnĐình Phong hài lòng. Nhưng câu nóitiếp theo của cậu khiến anh suýtcắn lưỡi.“Ít nhất phải hai chiếc Bin mớiđổi, một chiếc ai thèm ”“Phụt”Khả Hân bật cười còn Đình Phongthì đen mặt. Anh cảm thấykhông cam lòng, nhất quyết phảiđể bé Bin nhận ra tầm quan trọngcủa anh.“Nhưng ba có thể mua cho Binrất nhiều ô tô đồ chơi, vậy Bin cònmuốn đổi không?”“Không đổi ạ.”“Chắc chắn chứ?”“Chắc chắn ạ, bởi vì nếu đổi bađi thì lấy ai mua đồ chơi cho con.”Đình Phong hóa đá. Được rôi,thì ra giá trị của anh trong mắtcon trai được tính bằng số lượng đồchơi cua nó. Thật là không nên hỏibé Bin câu hỏi ấu trĩ này mà.Không khí ấm áp, vui vẻ của giađình ba người khiến Ngọc Nhi cảmthấy rất khó chịu.Cô bỗng nhiên sinh ra cảm giácghen ghét Khả Hân. Dù chị ta bịcâm và mọi phương diện đều thuaxa cô thì vẫn có thể chiếm được vịtrí bên cạnh Đình Phong, còn sinh ramột đứa con thông minh lém lỉnh.Nhận thấy ánh mắt oán hận củaNgọc Nhi, Khả Hân hết sức ngạc nhiên.Cô chỉ ngồi ăn sáng với chồng con và không hềtrêu chọc gì cô ta, chẳng hiểu sao lại bị nhìnbằng ánh mắt đó. Không thể lý giảiđược điều này, Khả Hân lắc bỏ qua.Sau khi cả ba ăn sáng xong,Khả Hân liền bưng khay bát vào bếpđể rửa. Cô vừa quay lưng đi thìnghe thấy giọng nói nũng nịu củaNgọc Nhi.“Anh Phong, chuyện hợp đồngrất quan trọng, cần phải trao đổinhiều hơn thì mới làm tốt được. Haymình tìm chỗ nào yên tĩnh để làmviệc cho hiệu quả nhé.Khả Hân túm chặt miếng rửa bát, bực bội khi nghethấy lời nói ngả ngớn rõ như ban ngày của Ngọc Nhi.Cái gì mà cần trao đổi nhiều vớitìm chỗ yên tĩnh, bộ thấy cô và béBin ở nhà thì hai người không làmViệc được sao? Thật sự, cô chưathấy ai mặt dày như Ngọc Nhi cả.Khế cắn môi, Khả Hân dỏng tailên nghe Đình Phong đáp lời:“Không cần, tài liệu tôi đã cầmˆ về nhà, một lát nữa cô chỉ cần theođó để dịch là được.”Có vẻ như lời từ chối của ĐìnhPhong làm Ngọc Nhi mất hứng.Côkhông tiếp tục nói kiểu ám chỉ nhưthế nữa mà bắt đầu nói chuyệnnghiêm túc vê công việc.Hai người trao đổi những điềumà Khả Hân không hiểu lắm nên côtập trung làm việc của mình. Bé Bincũng cảm thấy nhàm chán nên chạyVào trong bếp tìm mẹ.Thấy mẹ đang rửa bát, cậu chạylại ôm lấy chân cô cọ cọ làm nững.Khả Hân phát hiện ra con trai có sởthích này từ nhỏ. Lúc bé Bin mới chập chữngbiết đi, cũng hay cười toe toét vàôm chân cô như bây giờ.Nhanh chóng úp mấy chiếc bátlên kệ và lau sạch tay, Khả hân ngồiXuống trước mặt bé Bin, rahiệu cho cậu muốn đưa cậu vềphòng chơi. Bé Bin cũng rất quenthuộc với hành động này của mẹnên lập tức đồng ý.Khả Hân nắm tay bé Bin dắt rangoài. Cô thấy Đình Phong và NgọcNhi đang ngồi cạnh nhau để bànbạc hợp đồng.Ngọc Nhi thỉnh thoảng ngướcnhìn anh bằng ánh mắt đắm đuốiđưa tình, thân hình như rắn nướccong lên thành một tư thế cực kỳ quyến rũ.Thấy Khả Hân, vẻ mặt Ngọc Nhicàng kiêu ngạo. Cô cố tình ngồi sátlại phía Đình Phong, lộ ra ánh mắtkhiêu khích.Không thèm nhìn bộ mặt đángghét của Ngọc Nhi, Khả Hân ra hiệuvới chồng rằng cô muốn mang béBin lên phòng.Đình Phong chỉ gật đầu rồi lạiCúi đầu nghiên cứu tài liệu tiếp. Tuynhiên, không biết vì sao anh lại cẩnthận ngồi xích ra một chút, giữkhoảng cách với Ngọc Nhi.Có lẽ, anh không thích mùi nước hoanồng đậm phát ra từ người cô,không giống như mùi thơm thanhmát tự nhiên mà anh đã quen thuộctừ bốn năm nay.Khả Hân mở cửa bước vàophòng bé Bin. Căn phòng này đượctrang trí phù hợp với sở thích của cậu.Tường sơn màu xanh da trời,bên trên treo rất nhiều ảnh của béBin từ khi sinh ra cho đến hiện tại.Cậu còn có nguyên một chiếc tủ chỉđể trưng bày những món đồ chơilầ cậu yêu thích.Khả Hân liếc về phía bàn học của bé Bin,trên đó có một bức tranh được lồng vào khungkính rất cẩn thận.Đó là bức tranh với những nétVẽ xiên xẹo về một gia đình nhỏ, haiBố mẹ đang nắm tay cậu con trai.Vẻ hạnh phúc hiện rõ trên mặt củamỗi người.Cô biết đây là bức tranh mà béBin vẽ cả gia đình. Cậu thích đếnnội phải năn nỉ cô mua khung ảnhđể lồng bức tranh vào vì sợ rách.Ôm lấy bé Bin và đặt cậu trênđùi, Khả Hân bắt đầu lôi ra mộtgiấy vẽ khổ A4 và chiếc bút chì,sau đó bắt đầu vẽ. đây là cách côhay dùng mỗi lần muốn giảnggiải cho con trai về một điều gì đó.Những bức tranh lần lượt hiệnra mô phỏng lại toàn bộ câuChuyện của ngày hôm qua. Bé Binrất thông minh, chỉ cân nhìn quamột lần là hiểu Khả Hân muốn nói gì.Cậu cúi đầu xuống, bộ dạngmười phân biết sai, lí nhí nói:“Bin xin lỗi mẹ xinh đẹp, lần sauXin sẽ không như thế nữa ạ.”Thấy con trai đã hiểu vấn đề vàbiết nhận sai, Khả Hân vui mừnghôn lên hai má cậu. Cô cảm thấythật may mắn khi bé Bin ngoanngoãn, hiểu chuyện.Dù cô chỉ có thể truyền đạt quanhững hình ảnh vẽ ra nhưng bé BinSẽ rất nhanh hiểu cô đang muốn nói gì.Cảm nhận được thân thể bébỏng ấm áp của con trai đang dựaSát vào lòng không muốn xa rời,Khả Hân bỗng muốn làm cậu vui vẻliên. Cô khẽ vỗ vai cậu và chỉ rangoài cửa sổ, ra hiệu muốn đưa cậura ngoài chơi.Bé Bin reo lên hoan hô và lật đậtleo xuống khỏi người mẹ, chạyđến chỗ tủ đồ chơi nhìn ngó nhưtìm thứ gì đó.Cuối cùng, cậu lôi ra một chiếcXe ô tô đồ chơi điều khiển từ xa vàôm vào lòng, hớn hở thúc giục Khả Hân.Hai mẹ con bước xuống cầuthang cũng là lúc Đình Phong vàNgọc Nhi đã làm việc xong. Anhđang đứng dậy tiên cô ra cửa.Có vẻ như công việc suôn sẻnên thái độ của Đình Phong đối vớiNgọc Nhí cũng mềm mại hơn, thỉnhthỏang anh còn khẽ mỉm cười.Sau khi Ngọc Nhi ra về, bé BinVội lao tới chỗ Đình Phong và phấnKhích bảo rằng mẹ xinh đẹp muốndẫn cậu ra ngoài chơi. Đình Phongcưng chiều nhìn cậu và gật đầu, dặndò hai mẹ con đừng đi quá xa.
Người đứng trước cửa là Đào
Ngọc Nhi. Hôm nay, cô cố tình ăn
tặc thật đẹp và tới sớm để gặp
Đình Phong.
Bà Kim Nhã đã nhắc đến
Chuyện muốn cô giúp Đình Phong
làm phiên dịch tiếng Tây Ban Nha
do đồng lớn sắp tới của công ty .
Khỏi phải nói khi nghe thấy thế
Ngọc Nhi đã vui sướng như thế nào.
Do tâm trạng tốt nên hôm nay cô
nhìn Khả Hân phá lệ thuận mắt,
không châm chọc Khả Hân như
thường ngày.
Khả Hân cũng gật đầu và mời
cô bước vào, sau đó bước tới bàn
để ăn nốt bát mì.
Lúc này Đình Phong đã ăn xong.
Anh thấy Ngọc Nhi bước tới cũng
Không nói gì, không mời cô ăn sáng
mà chăm chú nhìn con trai đang ăn
sợi mì cuối cùng.
Chỉ có be Bin sau khi nuốt thức
ăn mới lễ phép chào Ngọc Nhi. Dù
cậu không thích cô giáo của mình
nhưng mẹ xinh đẹp đã dặn nhất
định phải lễ phép với người lớn nên
Cậu vẫn ngoan ngoãn thực hiện.
Ngọc Nhi có chút ngạc nhiên vì
thái độ của Đình Phong. Vốn dĩ
những lần trước cô tới đây, anh đều
mời cô cùng ăn sáng. Chẳng lẽ, anh
chưa nhìn thấy cô?
Nghĩ vậy, Ngọc Nhi vội vàng lên tiếng:
Anh Phong, hôm nay bác Kim
Nhã bảo em tới giúp anh.”
Nghe chất giọng ngọt nị của
Ngọc Nhị, suýt chút nữa thì Khả
Hân sặc miếng mì trong miệng. Cô
Cảm thấy một trận rùng mình, cúi
đầu ăn thật nhanh để tránh việc
Ngọc Nhi tiếp tục mở miệng khiến
Cô ói ra hết.
Lúc này, Đình Phong mới ngẩng
đầu lên nhìn Ngọc Nhi, anh gật đầu
tỏ vẻ đã biết. Nhìn ánh mắt lạnh
lùng của Đình Phong, Ngọc Nhi giận
dôi chu môi nói:
“Sao anh không để ý đến em, ghét thật.”
Đến lúc này thì Đình Phong
cũng tỏ ra không thoải mái. Anh
không kiên nhẫn mở miệng:
“Cô có thể ra phòng khách đợi
tôi. Hôm nay, Khả Hân chỉ làm ba tô
mì nên không còn để mời cô.”
Biểu tình của Ngọc Nhi lập tức
cứng đờ. Cô xấu hổ xua tay: “Em ăn
sáng ở nhà rồi, muốn đợi anh cùng
ra thôi.
Đình Phong không nói gì nữa
quay sang chơi đùa với bé Bin.
y con trai vừa ăn vừa giữ khư
nón đồ chơi, anh quyết định trêu cậu”
“Bin nghe ba hỏi nhé, nếu có ai
đó cho con một chiếc ô tô đồ chơi
mới và muốn đổi lấy ba con có
đồng ý không?”
“Không ạ.”
Bé Bin đáp rất quả quyết khiến
Đình Phong hài lòng. Nhưng câu nói
tiếp theo của cậu khiến anh suýt
cắn lưỡi.
“Ít nhất phải hai chiếc Bin mới
đổi, một chiếc ai thèm ”
“Phụt”
Khả Hân bật cười còn Đình Phong
thì đen mặt. Anh cảm thấy
không cam lòng, nhất quyết phải
để bé Bin nhận ra tầm quan trọng
của anh.
“Nhưng ba có thể mua cho Bin
rất nhiều ô tô đồ chơi, vậy Bin còn
muốn đổi không?”
“Không đổi ạ.”
“Chắc chắn chứ?”
“Chắc chắn ạ, bởi vì nếu đổi ba
đi thì lấy ai mua đồ chơi cho con.”
Đình Phong hóa đá. Được rôi,
thì ra giá trị của anh trong mắt
con trai được tính bằng số lượng đồ
chơi cua nó. Thật là không nên hỏi
bé Bin câu hỏi ấu trĩ này mà.
Không khí ấm áp, vui vẻ của gia
đình ba người khiến Ngọc Nhi cảm
thấy rất khó chịu.
Cô bỗng nhiên sinh ra cảm giác
ghen ghét Khả Hân. Dù chị ta bị
câm và mọi phương diện đều thua
xa cô thì vẫn có thể chiếm được vị
trí bên cạnh Đình Phong, còn sinh ra
một đứa con thông minh lém lỉnh.
Nhận thấy ánh mắt oán hận của
Ngọc Nhi, Khả Hân hết sức ngạc nhiên.
Cô chỉ ngồi ăn sáng với chồng con và không hề
trêu chọc gì cô ta, chẳng hiểu sao lại bị nhìn
bằng ánh mắt đó. Không thể lý giải
được điều này, Khả Hân lắc bỏ qua.
Sau khi cả ba ăn sáng xong,
Khả Hân liền bưng khay bát vào bếp
để rửa. Cô vừa quay lưng đi thì
nghe thấy giọng nói nũng nịu của
Ngọc Nhi.
“Anh Phong, chuyện hợp đồng
rất quan trọng, cần phải trao đổi
nhiều hơn thì mới làm tốt được. Hay
mình tìm chỗ nào yên tĩnh để làm
việc cho hiệu quả nhé.
Khả Hân túm chặt miếng rửa bát, bực bội khi nghe
thấy lời nói ngả ngớn rõ như ban ngày của Ngọc Nhi.
Cái gì mà cần trao đổi nhiều với
tìm chỗ yên tĩnh, bộ thấy cô và bé
Bin ở nhà thì hai người không làm
Việc được sao? Thật sự, cô chưa
thấy ai mặt dày như Ngọc Nhi cả.
Khế cắn môi, Khả Hân dỏng tai
lên nghe Đình Phong đáp lời:
“Không cần, tài liệu tôi đã cầm
ˆ về nhà, một lát nữa cô chỉ cần theo
đó để dịch là được.”
Có vẻ như lời từ chối của Đình
Phong làm Ngọc Nhi mất hứng.Cô
không tiếp tục nói kiểu ám chỉ như
thế nữa mà bắt đầu nói chuyện
nghiêm túc vê công việc.
Hai người trao đổi những điều
mà Khả Hân không hiểu lắm nên cô
tập trung làm việc của mình. Bé Bin
cũng cảm thấy nhàm chán nên chạy
Vào trong bếp tìm mẹ.
Thấy mẹ đang rửa bát, cậu chạy
lại ôm lấy chân cô cọ cọ làm nững.
Khả Hân phát hiện ra con trai có sở
thích này từ nhỏ. Lúc bé Bin mới chập chững
biết đi, cũng hay cười toe toét và
ôm chân cô như bây giờ.
Nhanh chóng úp mấy chiếc bát
lên kệ và lau sạch tay, Khả hân ngồi
Xuống trước mặt bé Bin, ra
hiệu cho cậu muốn đưa cậu về
phòng chơi. Bé Bin cũng rất quen
thuộc với hành động này của mẹ
nên lập tức đồng ý.
Khả Hân nắm tay bé Bin dắt ra
ngoài. Cô thấy Đình Phong và Ngọc
Nhi đang ngồi cạnh nhau để bàn
bạc hợp đồng.
Ngọc Nhi thỉnh thoảng ngước
nhìn anh bằng ánh mắt đắm đuối
đưa tình, thân hình như rắn nước
cong lên thành một tư thế cực kỳ quyến rũ.
Thấy Khả Hân, vẻ mặt Ngọc Nhi
càng kiêu ngạo. Cô cố tình ngồi sát
lại phía Đình Phong, lộ ra ánh mắt
khiêu khích.
Không thèm nhìn bộ mặt đáng
ghét của Ngọc Nhi, Khả Hân ra hiệu
với chồng rằng cô muốn mang bé
Bin lên phòng.
Đình Phong chỉ gật đầu rồi lại
Cúi đầu nghiên cứu tài liệu tiếp. Tuy
nhiên, không biết vì sao anh lại cẩn
thận ngồi xích ra một chút, giữ
khoảng cách với Ngọc Nhi.
Có lẽ, anh không thích mùi nước hoa
nồng đậm phát ra từ người cô,
không giống như mùi thơm thanh
mát tự nhiên mà anh đã quen thuộc
từ bốn năm nay.
Khả Hân mở cửa bước vào
phòng bé Bin. Căn phòng này được
trang trí phù hợp với sở thích của cậu.
Tường sơn màu xanh da trời,
bên trên treo rất nhiều ảnh của bé
Bin từ khi sinh ra cho đến hiện tại.
Cậu còn có nguyên một chiếc tủ chỉ
để trưng bày những món đồ chơi
lầ cậu yêu thích.
Khả Hân liếc về phía bàn học của bé Bin,
trên đó có một bức tranh được lồng vào khung
kính rất cẩn thận.
Đó là bức tranh với những nét
Vẽ xiên xẹo về một gia đình nhỏ, hai
Bố mẹ đang nắm tay cậu con trai.
Vẻ hạnh phúc hiện rõ trên mặt của
mỗi người.
Cô biết đây là bức tranh mà bé
Bin vẽ cả gia đình. Cậu thích đến
nội phải năn nỉ cô mua khung ảnh
để lồng bức tranh vào vì sợ rách.
Ôm lấy bé Bin và đặt cậu trên
đùi, Khả Hân bắt đầu lôi ra một
giấy vẽ khổ A4 và chiếc bút chì,
sau đó bắt đầu vẽ. đây là cách cô
hay dùng mỗi lần muốn giảng
giải cho con trai về một điều gì đó.
Những bức tranh lần lượt hiện
ra mô phỏng lại toàn bộ câu
Chuyện của ngày hôm qua. Bé Bin
rất thông minh, chỉ cân nhìn qua
một lần là hiểu Khả Hân muốn nói gì.
Cậu cúi đầu xuống, bộ dạng
mười phân biết sai, lí nhí nói:
“Bin xin lỗi mẹ xinh đẹp, lần sau
Xin sẽ không như thế nữa ạ.”
Thấy con trai đã hiểu vấn đề và
biết nhận sai, Khả Hân vui mừng
hôn lên hai má cậu. Cô cảm thấy
thật may mắn khi bé Bin ngoan
ngoãn, hiểu chuyện.
Dù cô chỉ có thể truyền đạt qua
những hình ảnh vẽ ra nhưng bé Bin
Sẽ rất nhanh hiểu cô đang muốn nói gì.
Cảm nhận được thân thể bé
bỏng ấm áp của con trai đang dựa
Sát vào lòng không muốn xa rời,
Khả Hân bỗng muốn làm cậu vui vẻ
liên. Cô khẽ vỗ vai cậu và chỉ ra
ngoài cửa sổ, ra hiệu muốn đưa cậu
ra ngoài chơi.
Bé Bin reo lên hoan hô và lật đật
leo xuống khỏi người mẹ, chạy
đến chỗ tủ đồ chơi nhìn ngó như
tìm thứ gì đó.
Cuối cùng, cậu lôi ra một chiếc
Xe ô tô đồ chơi điều khiển từ xa và
ôm vào lòng, hớn hở thúc giục Khả Hân.
Hai mẹ con bước xuống cầu
thang cũng là lúc Đình Phong và
Ngọc Nhi đã làm việc xong. Anh
đang đứng dậy tiên cô ra cửa.
Có vẻ như công việc suôn sẻ
nên thái độ của Đình Phong đối với
Ngọc Nhí cũng mềm mại hơn, thỉnh
thỏang anh còn khẽ mỉm cười.
Sau khi Ngọc Nhi ra về, bé Bin
Vội lao tới chỗ Đình Phong và phấn
Khích bảo rằng mẹ xinh đẹp muốn
dẫn cậu ra ngoài chơi. Đình Phong
cưng chiều nhìn cậu và gật đầu, dặn
dò hai mẹ con đừng đi quá xa.
Theo Đuổi Vợ CâmTác giả: Kim DiTruyện Ngôn TìnhCách đây không lâu, một bài báo trên mạng về “nữ sinh Đại học bán trứng mua Iphone 7” đã thu hút được sự chú ý của rất nhiều người trong xã hội. Khi đọc được bài báo ấy, tôi không khỏi cảm thán, trong xã hội hiện đại này, bất cứ thứ gì cũng có thể dùng tiền để giao dịch. Phụ nữ có thể bán trứng, đàn ông cũng có thể bán *****! Cứ như thế, xã hội nảy sinh ra một kiểu giao dịch méo mó: “mượn” ***** để sinh con! Vận mệnh trêu ngươi, sau cùng tôi cũng bước lên con đường ấy, cho một người phụ nữ giàu có “mượn” *****. Trong thời gian sống chung cùng cô ấy, những việc mà cô ấy làm mỗi tối thật khó nói. Nguyên nhân của sự việc là thế này. Nhà tôi có một ông bố ham mê cờ bạc. Mấy tháng trước ông ấy vay tiền lãi nặng, vì chưa trả được sắp bị đám người giang hồ đánh chết. Cực chẳng đã, tôi đành chọn cách kiếm tiền nhanh nhất là cho *****. Khi nhìn thấy dòng quảng cáo ấy trong một nhóm chat thương mại, tôi thấp thỏm gọi cho Tô Tuyết theo dãy số trên quảng cáo. Sau khi tôi nói qua loa về ý định của… Người đứng trước cửa là ĐàoNgọc Nhi. Hôm nay, cô cố tình ăntặc thật đẹp và tới sớm để gặpĐình Phong.Bà Kim Nhã đã nhắc đếnChuyện muốn cô giúp Đình Phonglàm phiên dịch tiếng Tây Ban Nhado đồng lớn sắp tới của công ty .Khỏi phải nói khi nghe thấy thếNgọc Nhi đã vui sướng như thế nào.Do tâm trạng tốt nên hôm nay cônhìn Khả Hân phá lệ thuận mắt,không châm chọc Khả Hân nhưthường ngày.Khả Hân cũng gật đầu và mờicô bước vào, sau đó bước tới bànđể ăn nốt bát mì.Lúc này Đình Phong đã ăn xong.Anh thấy Ngọc Nhi bước tới cũngKhông nói gì, không mời cô ăn sángmà chăm chú nhìn con trai đang ănsợi mì cuối cùng.Chỉ có be Bin sau khi nuốt thứcăn mới lễ phép chào Ngọc Nhi. Dùcậu không thích cô giáo của mìnhnhưng mẹ xinh đẹp đã dặn nhấtđịnh phải lễ phép với người lớn nênCậu vẫn ngoan ngoãn thực hiện.Ngọc Nhi có chút ngạc nhiên vìthái độ của Đình Phong. Vốn dĩnhững lần trước cô tới đây, anh đềumời cô cùng ăn sáng. Chẳng lẽ, anhchưa nhìn thấy cô?Nghĩ vậy, Ngọc Nhi vội vàng lên tiếng:Anh Phong, hôm nay bác KimNhã bảo em tới giúp anh.”Nghe chất giọng ngọt nị củaNgọc Nhị, suýt chút nữa thì KhảHân sặc miếng mì trong miệng. CôCảm thấy một trận rùng mình, cúiđầu ăn thật nhanh để tránh việcNgọc Nhi tiếp tục mở miệng khiếnCô ói ra hết.Lúc này, Đình Phong mới ngẩngđầu lên nhìn Ngọc Nhi, anh gật đầutỏ vẻ đã biết. Nhìn ánh mắt lạnhlùng của Đình Phong, Ngọc Nhi giậndôi chu môi nói:“Sao anh không để ý đến em, ghét thật.”Đến lúc này thì Đình Phongcũng tỏ ra không thoải mái. Anhkhông kiên nhẫn mở miệng:“Cô có thể ra phòng khách đợitôi. Hôm nay, Khả Hân chỉ làm ba tômì nên không còn để mời cô.”Biểu tình của Ngọc Nhi lập tứccứng đờ. Cô xấu hổ xua tay: “Em ănsáng ở nhà rồi, muốn đợi anh cùngra thôi.Đình Phong không nói gì nữaquay sang chơi đùa với bé Bin.y con trai vừa ăn vừa giữ khưnón đồ chơi, anh quyết định trêu cậu”“Bin nghe ba hỏi nhé, nếu có aiđó cho con một chiếc ô tô đồ chơimới và muốn đổi lấy ba con cóđồng ý không?”“Không ạ.”Bé Bin đáp rất quả quyết khiếnĐình Phong hài lòng. Nhưng câu nóitiếp theo của cậu khiến anh suýtcắn lưỡi.“Ít nhất phải hai chiếc Bin mớiđổi, một chiếc ai thèm ”“Phụt”Khả Hân bật cười còn Đình Phongthì đen mặt. Anh cảm thấykhông cam lòng, nhất quyết phảiđể bé Bin nhận ra tầm quan trọngcủa anh.“Nhưng ba có thể mua cho Binrất nhiều ô tô đồ chơi, vậy Bin cònmuốn đổi không?”“Không đổi ạ.”“Chắc chắn chứ?”“Chắc chắn ạ, bởi vì nếu đổi bađi thì lấy ai mua đồ chơi cho con.”Đình Phong hóa đá. Được rôi,thì ra giá trị của anh trong mắtcon trai được tính bằng số lượng đồchơi cua nó. Thật là không nên hỏibé Bin câu hỏi ấu trĩ này mà.Không khí ấm áp, vui vẻ của giađình ba người khiến Ngọc Nhi cảmthấy rất khó chịu.Cô bỗng nhiên sinh ra cảm giácghen ghét Khả Hân. Dù chị ta bịcâm và mọi phương diện đều thuaxa cô thì vẫn có thể chiếm được vịtrí bên cạnh Đình Phong, còn sinh ramột đứa con thông minh lém lỉnh.Nhận thấy ánh mắt oán hận củaNgọc Nhi, Khả Hân hết sức ngạc nhiên.Cô chỉ ngồi ăn sáng với chồng con và không hềtrêu chọc gì cô ta, chẳng hiểu sao lại bị nhìnbằng ánh mắt đó. Không thể lý giảiđược điều này, Khả Hân lắc bỏ qua.Sau khi cả ba ăn sáng xong,Khả Hân liền bưng khay bát vào bếpđể rửa. Cô vừa quay lưng đi thìnghe thấy giọng nói nũng nịu củaNgọc Nhi.“Anh Phong, chuyện hợp đồngrất quan trọng, cần phải trao đổinhiều hơn thì mới làm tốt được. Haymình tìm chỗ nào yên tĩnh để làmviệc cho hiệu quả nhé.Khả Hân túm chặt miếng rửa bát, bực bội khi nghethấy lời nói ngả ngớn rõ như ban ngày của Ngọc Nhi.Cái gì mà cần trao đổi nhiều vớitìm chỗ yên tĩnh, bộ thấy cô và béBin ở nhà thì hai người không làmViệc được sao? Thật sự, cô chưathấy ai mặt dày như Ngọc Nhi cả.Khế cắn môi, Khả Hân dỏng tailên nghe Đình Phong đáp lời:“Không cần, tài liệu tôi đã cầmˆ về nhà, một lát nữa cô chỉ cần theođó để dịch là được.”Có vẻ như lời từ chối của ĐìnhPhong làm Ngọc Nhi mất hứng.Côkhông tiếp tục nói kiểu ám chỉ nhưthế nữa mà bắt đầu nói chuyệnnghiêm túc vê công việc.Hai người trao đổi những điềumà Khả Hân không hiểu lắm nên côtập trung làm việc của mình. Bé Bincũng cảm thấy nhàm chán nên chạyVào trong bếp tìm mẹ.Thấy mẹ đang rửa bát, cậu chạylại ôm lấy chân cô cọ cọ làm nững.Khả Hân phát hiện ra con trai có sởthích này từ nhỏ. Lúc bé Bin mới chập chữngbiết đi, cũng hay cười toe toét vàôm chân cô như bây giờ.Nhanh chóng úp mấy chiếc bátlên kệ và lau sạch tay, Khả hân ngồiXuống trước mặt bé Bin, rahiệu cho cậu muốn đưa cậu vềphòng chơi. Bé Bin cũng rất quenthuộc với hành động này của mẹnên lập tức đồng ý.Khả Hân nắm tay bé Bin dắt rangoài. Cô thấy Đình Phong và NgọcNhi đang ngồi cạnh nhau để bànbạc hợp đồng.Ngọc Nhi thỉnh thoảng ngướcnhìn anh bằng ánh mắt đắm đuốiđưa tình, thân hình như rắn nướccong lên thành một tư thế cực kỳ quyến rũ.Thấy Khả Hân, vẻ mặt Ngọc Nhicàng kiêu ngạo. Cô cố tình ngồi sátlại phía Đình Phong, lộ ra ánh mắtkhiêu khích.Không thèm nhìn bộ mặt đángghét của Ngọc Nhi, Khả Hân ra hiệuvới chồng rằng cô muốn mang béBin lên phòng.Đình Phong chỉ gật đầu rồi lạiCúi đầu nghiên cứu tài liệu tiếp. Tuynhiên, không biết vì sao anh lại cẩnthận ngồi xích ra một chút, giữkhoảng cách với Ngọc Nhi.Có lẽ, anh không thích mùi nước hoanồng đậm phát ra từ người cô,không giống như mùi thơm thanhmát tự nhiên mà anh đã quen thuộctừ bốn năm nay.Khả Hân mở cửa bước vàophòng bé Bin. Căn phòng này đượctrang trí phù hợp với sở thích của cậu.Tường sơn màu xanh da trời,bên trên treo rất nhiều ảnh của béBin từ khi sinh ra cho đến hiện tại.Cậu còn có nguyên một chiếc tủ chỉđể trưng bày những món đồ chơilầ cậu yêu thích.Khả Hân liếc về phía bàn học của bé Bin,trên đó có một bức tranh được lồng vào khungkính rất cẩn thận.Đó là bức tranh với những nétVẽ xiên xẹo về một gia đình nhỏ, haiBố mẹ đang nắm tay cậu con trai.Vẻ hạnh phúc hiện rõ trên mặt củamỗi người.Cô biết đây là bức tranh mà béBin vẽ cả gia đình. Cậu thích đếnnội phải năn nỉ cô mua khung ảnhđể lồng bức tranh vào vì sợ rách.Ôm lấy bé Bin và đặt cậu trênđùi, Khả Hân bắt đầu lôi ra mộtgiấy vẽ khổ A4 và chiếc bút chì,sau đó bắt đầu vẽ. đây là cách côhay dùng mỗi lần muốn giảnggiải cho con trai về một điều gì đó.Những bức tranh lần lượt hiệnra mô phỏng lại toàn bộ câuChuyện của ngày hôm qua. Bé Binrất thông minh, chỉ cân nhìn quamột lần là hiểu Khả Hân muốn nói gì.Cậu cúi đầu xuống, bộ dạngmười phân biết sai, lí nhí nói:“Bin xin lỗi mẹ xinh đẹp, lần sauXin sẽ không như thế nữa ạ.”Thấy con trai đã hiểu vấn đề vàbiết nhận sai, Khả Hân vui mừnghôn lên hai má cậu. Cô cảm thấythật may mắn khi bé Bin ngoanngoãn, hiểu chuyện.Dù cô chỉ có thể truyền đạt quanhững hình ảnh vẽ ra nhưng bé BinSẽ rất nhanh hiểu cô đang muốn nói gì.Cảm nhận được thân thể bébỏng ấm áp của con trai đang dựaSát vào lòng không muốn xa rời,Khả Hân bỗng muốn làm cậu vui vẻliên. Cô khẽ vỗ vai cậu và chỉ rangoài cửa sổ, ra hiệu muốn đưa cậura ngoài chơi.Bé Bin reo lên hoan hô và lật đậtleo xuống khỏi người mẹ, chạyđến chỗ tủ đồ chơi nhìn ngó nhưtìm thứ gì đó.Cuối cùng, cậu lôi ra một chiếcXe ô tô đồ chơi điều khiển từ xa vàôm vào lòng, hớn hở thúc giục Khả Hân.Hai mẹ con bước xuống cầuthang cũng là lúc Đình Phong vàNgọc Nhi đã làm việc xong. Anhđang đứng dậy tiên cô ra cửa.Có vẻ như công việc suôn sẻnên thái độ của Đình Phong đối vớiNgọc Nhí cũng mềm mại hơn, thỉnhthỏang anh còn khẽ mỉm cười.Sau khi Ngọc Nhi ra về, bé BinVội lao tới chỗ Đình Phong và phấnKhích bảo rằng mẹ xinh đẹp muốndẫn cậu ra ngoài chơi. Đình Phongcưng chiều nhìn cậu và gật đầu, dặndò hai mẹ con đừng đi quá xa.