‘Tiền chưa kịp tiêu hết mà người đã c . h . ế . t... Nỗi đau lớn nhất đời người chắc cũng chỉ đến thế mà thôi!’ Đây là suy nghĩ *****ên của Phượng Khê sau khi biết bản thân xuyên sách. Nàng vất vả lắm mới hiện thực hóa được ước mơ tiêu sài không cần nhìn giá, nhưng còn chưa kịp hưởng thụ, nàng đã xuyên sách! Nhớ tới căn biệt thự lớn nàng mới mua mà chưa kịp ở, nhớ tới chiếc siêu xe nàng mới giao tiền đặt cọc mà chưa kịp chạy, và cả danh sách các “tiểu thịt tươi” nàng mới xem mà chưa kịp chọn… Phượng Khê cảm thấy tim đau, phổi đau, tới cả rốn cũng đau! Không đau sao được? Nàng xuyên vào một cuốn tiểu thuyết tên là “Nhật ký tu tiên của cá chép nhỏ”, trở thành nữ phụ pháo hôi trùng tên trùng họ, sống không quá một tập. Phượng Khê và nữ chính Thẩm Chỉ Lan đều là đệ tử ngoại môn của Hỗn Nguyên Tông. Trong cuộc thi tuyển chọn đệ tử nội môn, nàng tìm được một cây Lăng Không Thảo, cây thảo dược này thừa sức giúp nàng giành được một tấm vé tiến vào nội môn. Nhưng khi nàng l.iều m.ạng…
Chương 293
Xuyên Thành Tiểu Sư Muội Chó Nhất Tông MônTác giả: Chấp Thủ Yên HỏaTruyện Cổ Đại, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên Hiệp ‘Tiền chưa kịp tiêu hết mà người đã c . h . ế . t... Nỗi đau lớn nhất đời người chắc cũng chỉ đến thế mà thôi!’ Đây là suy nghĩ *****ên của Phượng Khê sau khi biết bản thân xuyên sách. Nàng vất vả lắm mới hiện thực hóa được ước mơ tiêu sài không cần nhìn giá, nhưng còn chưa kịp hưởng thụ, nàng đã xuyên sách! Nhớ tới căn biệt thự lớn nàng mới mua mà chưa kịp ở, nhớ tới chiếc siêu xe nàng mới giao tiền đặt cọc mà chưa kịp chạy, và cả danh sách các “tiểu thịt tươi” nàng mới xem mà chưa kịp chọn… Phượng Khê cảm thấy tim đau, phổi đau, tới cả rốn cũng đau! Không đau sao được? Nàng xuyên vào một cuốn tiểu thuyết tên là “Nhật ký tu tiên của cá chép nhỏ”, trở thành nữ phụ pháo hôi trùng tên trùng họ, sống không quá một tập. Phượng Khê và nữ chính Thẩm Chỉ Lan đều là đệ tử ngoại môn của Hỗn Nguyên Tông. Trong cuộc thi tuyển chọn đệ tử nội môn, nàng tìm được một cây Lăng Không Thảo, cây thảo dược này thừa sức giúp nàng giành được một tấm vé tiến vào nội môn. Nhưng khi nàng l.iều m.ạng… Ôm tâm trạng phức tạp, ông ta trả lời Phượng Khê: “Tiến hành theo kế hoạch.”Phượng Khê lập tức nở nụ cười, gửi một tràng dài những lời tâng bốc ông ta, sau đó cất kỹ tấm Huyết Ma lệnh.Nguyên nhân nàng tiết lộ chuyện này cho Huyết Thiên Tuyệt rất đơn giản: Yểm tộc đã bị Ma tộc gài cắm cả đống người.Dù nàng không báo, thì tin tức cũng sẽ nhanh chóng được truyền về Ma tộc thôi.Hơn nữa bốn chưởng môn lớn đang đồng thời chạy về vùng giáp ranh giữa Yểm tộc và Nhân tộc, dù là kẻ ngốc cũng biết sắp có chuyện lớn xảy ra.Chưa kể, trong Nhân tộc cũng có gian tế của Ma tộc.Thế nên nàng suy đi tính lại, cuối cùng quyết định bán cho Huyết Thiên Tuyệt một ân tình, để cứu vãn mối quan hệ hợp tác tràn ngập nguy cơ.Ôi, việc trở thành bậc thầy trong việc cân bằng mọi thứ khó quá đi mất thôi.Còn một nguyên nhân quan trọng nữa khiến Phượng Khê quyết định tiết lộ tin tức cho Huyết Thiên Tuyệt.Đó là nàng không tin tưởng Yểm hoàng.Đừng thấy ông ta đồng ý ký kết hiệp ước mà an tâm, nói không chừng sau khi ngủ một giấc, ông ta lại thay đổi ý định ấy chứ.Dù không đến mức trở mặt thất hứa, nhưng rất có thể ông ta sẽ kéo dài thời gian.Thế nên, nàng phải kéo Ma tộc vào cuộc, còn nàng sẽ đứng cạnh thêm dầu vào lửa, có thế, việc ký hiệp ước mới có thể diễn ra một cách thuận lợi.Vả lại, nàng còn phải lợi dụng chuyện này để dẫm Đại hoàng tử một cái.Có vậy mới giúp Nhị hoàng tử giành được sự coi trọng của Yểm hoàng.Thế nên mới nói, lão ma đầu Huyết Thiên Tuyệt kia vẫn hữu ích lắm.Chưa đến lúc bất đắc dĩ, nàng vẫn sẽ tiếp tục lá mặt lá trái với ông ta.Bởi tham vọng là điểm yếu lớn nhất của ông ta.Ngoài ra, nàng còn phải thăm dò xem đám Ma tộc kia muốn tìm thứ gì ở Huyền Thiên Tông?Trực giác của nàng mách bảo rằng thứ này cực kỳ, cực kỳ quan trọng.Ngay đêm đó, Yểm hoàng đã nhận được cảnh cáo của Ma hoàng, rằng: đừng chơi với lửa, kẻo có ngày c.h.ế.t cháy.Yểm hoàng tức điên lên.Một mặt là vì thái độ vênh váo của Ma hoàng, mặt khác là vì có người tiết lộ tin tức. Là ai?Ban đầu ông ta nghi ngờ phía Nhân tộc để lộ tiếng gió, nhưng Phượng Khê nói, trừ nàng ra, thì chỉ có bốn chưởng môn biết chuyện.Họ có thể cấu kết với Ma tộc ư?Không đời nào!Phượng Khê do dự một lát, rồi nói: “Phụ hoàng, người đừng cảm thấy con ăn nói chói tai, nhưng con cảm thấy vấn đề nằm ở phía Yểm tộc chúng ta. Tuy mỗi lần bàn bạc chỉ có người, Độc Cô viện trưởng và con tham gia, nhưng người có động cơ thầm kín luôn có thể thông qua một vài dấu vết để lại, suy đoán ra toàn bộ tình huống, rồi báo lại cho phía Ma tộc.”“Đây cũng không phải chuyện xấu, chúng ta có thể nhân cơ hội này, xử lý sạch sẽ gian tế mà Ma tộc cài vào. Nếu chỉ bán tin tức thì cũng thôi, con sợ là họ có ý đồ ám sát. Tuy người có tu vi cao, nhưng lỡ bị ai đó lợi dụng sơ hở, thì xong đời.”Câu nói cuối cùng của Phượng Khê chọc tới chỗ lo của Yểm hoàng. Khuê nữ nói đúng, không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất, không thể lấy tính mạng ra đùa được.Thế là, ông ta lệnh cho Độc Cô viện trưởng điều tra chuyện này.Bất kể là ai, dù là hoàng tử hay Hoàng hậu, thì cũng phải tóm gọn.Tuy Yểm hoàng có tận bốn vị Hộ pháp, nhưng Độc Cô viện trưởng lại là là người duy nhất mà ông ta có thể tin tưởng.Độc Cô viện trưởng cũng không từ chối, vì Yểm hoàng, vì Yểm tộc, dù phải làm kẻ ác cũng chẳng sao.Về kết quả của cuộc điều tra, Phượng Khê không quan tâm.Bây giờ phải xem thủ đoạn của chính Nhị hoàng tử.Nàng đã vạch hướng cho y rồi, có thể làm được hay không, thì phải xem năng lực của chính y.Nếu ngay cả bước *****ên mà cũng không bước ra được, thì những bước sau đó, lại càng khó đi hơn.Phượng Khê quay về dịch quán, quyết định mấy ngày này sẽ không ra ngoài, nàng phải tu luyện.Gần đây nàng không có thời gian tu luyện, nhất định phải nhân mấy ngày này để tu luyện bù.Đám người Quân Văn đang tu luyện trong phòng, chợt phát hiện linh khí trở nên nồng đậm hơn nhiều.Mọi người lập tức trở nên hăng hái hơn.Nếu trước đó họ chỉ suy đoán việc linh khí dồi dào có liên quan đến Phượng Khê, giờ họ đã dám khẳng định.Nhưng tạm thời họ không quan tâm tiểu sư muội làm thế nào để thanh lọc linh khí, mà đều tập trung vào việc tu luyện.Tuy được tiểu sư muội dẫn dắt, chỉ cần nằm thắng sảng khoái thật đó, nhưng họ đều là con cưng của trời, đều có tôn nghiêm và kiêu ngạo của riêng mình.Thế nên, lần này ai nấy đều hăng hái tu luyện, chỉ hận thời gian một ngày không đủ dùng.
Ôm tâm trạng phức tạp, ông ta trả lời Phượng Khê: “Tiến hành theo kế hoạch.”
Phượng Khê lập tức nở nụ cười, gửi một tràng dài những lời tâng bốc ông ta, sau đó cất kỹ tấm Huyết Ma lệnh.
Nguyên nhân nàng tiết lộ chuyện này cho Huyết Thiên Tuyệt rất đơn giản: Yểm tộc đã bị Ma tộc gài cắm cả đống người.
Dù nàng không báo, thì tin tức cũng sẽ nhanh chóng được truyền về Ma tộc thôi.
Hơn nữa bốn chưởng môn lớn đang đồng thời chạy về vùng giáp ranh giữa Yểm tộc và Nhân tộc, dù là kẻ ngốc cũng biết sắp có chuyện lớn xảy ra.
Chưa kể, trong Nhân tộc cũng có gian tế của Ma tộc.
Thế nên nàng suy đi tính lại, cuối cùng quyết định bán cho Huyết Thiên Tuyệt một ân tình, để cứu vãn mối quan hệ hợp tác tràn ngập nguy cơ.
Ôi, việc trở thành bậc thầy trong việc cân bằng mọi thứ khó quá đi mất thôi.
Còn một nguyên nhân quan trọng nữa khiến Phượng Khê quyết định tiết lộ tin tức cho Huyết Thiên Tuyệt.
Đó là nàng không tin tưởng Yểm hoàng.
Đừng thấy ông ta đồng ý ký kết hiệp ước mà an tâm, nói không chừng sau khi ngủ một giấc, ông ta lại thay đổi ý định ấy chứ.
Dù không đến mức trở mặt thất hứa, nhưng rất có thể ông ta sẽ kéo dài thời gian.
Thế nên, nàng phải kéo Ma tộc vào cuộc, còn nàng sẽ đứng cạnh thêm dầu vào lửa, có thế, việc ký hiệp ước mới có thể diễn ra một cách thuận lợi.
Vả lại, nàng còn phải lợi dụng chuyện này để dẫm Đại hoàng tử một cái.
Có vậy mới giúp Nhị hoàng tử giành được sự coi trọng của Yểm hoàng.
Thế nên mới nói, lão ma đầu Huyết Thiên Tuyệt kia vẫn hữu ích lắm.
Chưa đến lúc bất đắc dĩ, nàng vẫn sẽ tiếp tục lá mặt lá trái với ông ta.
Bởi tham vọng là điểm yếu lớn nhất của ông ta.
Ngoài ra, nàng còn phải thăm dò xem đám Ma tộc kia muốn tìm thứ gì ở Huyền Thiên Tông?
Trực giác của nàng mách bảo rằng thứ này cực kỳ, cực kỳ quan trọng.
Ngay đêm đó, Yểm hoàng đã nhận được cảnh cáo của Ma hoàng, rằng: đừng chơi với lửa, kẻo có ngày c.h.ế.t cháy.
Yểm hoàng tức điên lên.
Một mặt là vì thái độ vênh váo của Ma hoàng, mặt khác là vì có người tiết lộ tin tức.
Là ai?
Ban đầu ông ta nghi ngờ phía Nhân tộc để lộ tiếng gió, nhưng Phượng Khê nói, trừ nàng ra, thì chỉ có bốn chưởng môn biết chuyện.
Họ có thể cấu kết với Ma tộc ư?
Không đời nào!
Phượng Khê do dự một lát, rồi nói: “Phụ hoàng, người đừng cảm thấy con ăn nói chói tai, nhưng con cảm thấy vấn đề nằm ở phía Yểm tộc chúng ta. Tuy mỗi lần bàn bạc chỉ có người, Độc Cô viện trưởng và con tham gia, nhưng người có động cơ thầm kín luôn có thể thông qua một vài dấu vết để lại, suy đoán ra toàn bộ tình huống, rồi báo lại cho phía Ma tộc.”
“Đây cũng không phải chuyện xấu, chúng ta có thể nhân cơ hội này, xử lý sạch sẽ gian tế mà Ma tộc cài vào. Nếu chỉ bán tin tức thì cũng thôi, con sợ là họ có ý đồ ám sát. Tuy người có tu vi cao, nhưng lỡ bị ai đó lợi dụng sơ hở, thì xong đời.”
Câu nói cuối cùng của Phượng Khê chọc tới chỗ lo của Yểm hoàng. Khuê nữ nói đúng, không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất, không thể lấy tính mạng ra đùa được.
Thế là, ông ta lệnh cho Độc Cô viện trưởng điều tra chuyện này.
Bất kể là ai, dù là hoàng tử hay Hoàng hậu, thì cũng phải tóm gọn.
Tuy Yểm hoàng có tận bốn vị Hộ pháp, nhưng Độc Cô viện trưởng lại là là người duy nhất mà ông ta có thể tin tưởng.
Độc Cô viện trưởng cũng không từ chối, vì Yểm hoàng, vì Yểm tộc, dù phải làm kẻ ác cũng chẳng sao.
Về kết quả của cuộc điều tra, Phượng Khê không quan tâm.
Bây giờ phải xem thủ đoạn của chính Nhị hoàng tử.
Nàng đã vạch hướng cho y rồi, có thể làm được hay không, thì phải xem năng lực của chính y.
Nếu ngay cả bước *****ên mà cũng không bước ra được, thì những bước sau đó, lại càng khó đi hơn.
Phượng Khê quay về dịch quán, quyết định mấy ngày này sẽ không ra ngoài, nàng phải tu luyện.
Gần đây nàng không có thời gian tu luyện, nhất định phải nhân mấy ngày này để tu luyện bù.
Đám người Quân Văn đang tu luyện trong phòng, chợt phát hiện linh khí trở nên nồng đậm hơn nhiều.
Mọi người lập tức trở nên hăng hái hơn.
Nếu trước đó họ chỉ suy đoán việc linh khí dồi dào có liên quan đến Phượng Khê, giờ họ đã dám khẳng định.
Nhưng tạm thời họ không quan tâm tiểu sư muội làm thế nào để thanh lọc linh khí, mà đều tập trung vào việc tu luyện.
Tuy được tiểu sư muội dẫn dắt, chỉ cần nằm thắng sảng khoái thật đó, nhưng họ đều là con cưng của trời, đều có tôn nghiêm và kiêu ngạo của riêng mình.
Thế nên, lần này ai nấy đều hăng hái tu luyện, chỉ hận thời gian một ngày không đủ dùng.
Xuyên Thành Tiểu Sư Muội Chó Nhất Tông MônTác giả: Chấp Thủ Yên HỏaTruyện Cổ Đại, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên Hiệp ‘Tiền chưa kịp tiêu hết mà người đã c . h . ế . t... Nỗi đau lớn nhất đời người chắc cũng chỉ đến thế mà thôi!’ Đây là suy nghĩ *****ên của Phượng Khê sau khi biết bản thân xuyên sách. Nàng vất vả lắm mới hiện thực hóa được ước mơ tiêu sài không cần nhìn giá, nhưng còn chưa kịp hưởng thụ, nàng đã xuyên sách! Nhớ tới căn biệt thự lớn nàng mới mua mà chưa kịp ở, nhớ tới chiếc siêu xe nàng mới giao tiền đặt cọc mà chưa kịp chạy, và cả danh sách các “tiểu thịt tươi” nàng mới xem mà chưa kịp chọn… Phượng Khê cảm thấy tim đau, phổi đau, tới cả rốn cũng đau! Không đau sao được? Nàng xuyên vào một cuốn tiểu thuyết tên là “Nhật ký tu tiên của cá chép nhỏ”, trở thành nữ phụ pháo hôi trùng tên trùng họ, sống không quá một tập. Phượng Khê và nữ chính Thẩm Chỉ Lan đều là đệ tử ngoại môn của Hỗn Nguyên Tông. Trong cuộc thi tuyển chọn đệ tử nội môn, nàng tìm được một cây Lăng Không Thảo, cây thảo dược này thừa sức giúp nàng giành được một tấm vé tiến vào nội môn. Nhưng khi nàng l.iều m.ạng… Ôm tâm trạng phức tạp, ông ta trả lời Phượng Khê: “Tiến hành theo kế hoạch.”Phượng Khê lập tức nở nụ cười, gửi một tràng dài những lời tâng bốc ông ta, sau đó cất kỹ tấm Huyết Ma lệnh.Nguyên nhân nàng tiết lộ chuyện này cho Huyết Thiên Tuyệt rất đơn giản: Yểm tộc đã bị Ma tộc gài cắm cả đống người.Dù nàng không báo, thì tin tức cũng sẽ nhanh chóng được truyền về Ma tộc thôi.Hơn nữa bốn chưởng môn lớn đang đồng thời chạy về vùng giáp ranh giữa Yểm tộc và Nhân tộc, dù là kẻ ngốc cũng biết sắp có chuyện lớn xảy ra.Chưa kể, trong Nhân tộc cũng có gian tế của Ma tộc.Thế nên nàng suy đi tính lại, cuối cùng quyết định bán cho Huyết Thiên Tuyệt một ân tình, để cứu vãn mối quan hệ hợp tác tràn ngập nguy cơ.Ôi, việc trở thành bậc thầy trong việc cân bằng mọi thứ khó quá đi mất thôi.Còn một nguyên nhân quan trọng nữa khiến Phượng Khê quyết định tiết lộ tin tức cho Huyết Thiên Tuyệt.Đó là nàng không tin tưởng Yểm hoàng.Đừng thấy ông ta đồng ý ký kết hiệp ước mà an tâm, nói không chừng sau khi ngủ một giấc, ông ta lại thay đổi ý định ấy chứ.Dù không đến mức trở mặt thất hứa, nhưng rất có thể ông ta sẽ kéo dài thời gian.Thế nên, nàng phải kéo Ma tộc vào cuộc, còn nàng sẽ đứng cạnh thêm dầu vào lửa, có thế, việc ký hiệp ước mới có thể diễn ra một cách thuận lợi.Vả lại, nàng còn phải lợi dụng chuyện này để dẫm Đại hoàng tử một cái.Có vậy mới giúp Nhị hoàng tử giành được sự coi trọng của Yểm hoàng.Thế nên mới nói, lão ma đầu Huyết Thiên Tuyệt kia vẫn hữu ích lắm.Chưa đến lúc bất đắc dĩ, nàng vẫn sẽ tiếp tục lá mặt lá trái với ông ta.Bởi tham vọng là điểm yếu lớn nhất của ông ta.Ngoài ra, nàng còn phải thăm dò xem đám Ma tộc kia muốn tìm thứ gì ở Huyền Thiên Tông?Trực giác của nàng mách bảo rằng thứ này cực kỳ, cực kỳ quan trọng.Ngay đêm đó, Yểm hoàng đã nhận được cảnh cáo của Ma hoàng, rằng: đừng chơi với lửa, kẻo có ngày c.h.ế.t cháy.Yểm hoàng tức điên lên.Một mặt là vì thái độ vênh váo của Ma hoàng, mặt khác là vì có người tiết lộ tin tức. Là ai?Ban đầu ông ta nghi ngờ phía Nhân tộc để lộ tiếng gió, nhưng Phượng Khê nói, trừ nàng ra, thì chỉ có bốn chưởng môn biết chuyện.Họ có thể cấu kết với Ma tộc ư?Không đời nào!Phượng Khê do dự một lát, rồi nói: “Phụ hoàng, người đừng cảm thấy con ăn nói chói tai, nhưng con cảm thấy vấn đề nằm ở phía Yểm tộc chúng ta. Tuy mỗi lần bàn bạc chỉ có người, Độc Cô viện trưởng và con tham gia, nhưng người có động cơ thầm kín luôn có thể thông qua một vài dấu vết để lại, suy đoán ra toàn bộ tình huống, rồi báo lại cho phía Ma tộc.”“Đây cũng không phải chuyện xấu, chúng ta có thể nhân cơ hội này, xử lý sạch sẽ gian tế mà Ma tộc cài vào. Nếu chỉ bán tin tức thì cũng thôi, con sợ là họ có ý đồ ám sát. Tuy người có tu vi cao, nhưng lỡ bị ai đó lợi dụng sơ hở, thì xong đời.”Câu nói cuối cùng của Phượng Khê chọc tới chỗ lo của Yểm hoàng. Khuê nữ nói đúng, không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất, không thể lấy tính mạng ra đùa được.Thế là, ông ta lệnh cho Độc Cô viện trưởng điều tra chuyện này.Bất kể là ai, dù là hoàng tử hay Hoàng hậu, thì cũng phải tóm gọn.Tuy Yểm hoàng có tận bốn vị Hộ pháp, nhưng Độc Cô viện trưởng lại là là người duy nhất mà ông ta có thể tin tưởng.Độc Cô viện trưởng cũng không từ chối, vì Yểm hoàng, vì Yểm tộc, dù phải làm kẻ ác cũng chẳng sao.Về kết quả của cuộc điều tra, Phượng Khê không quan tâm.Bây giờ phải xem thủ đoạn của chính Nhị hoàng tử.Nàng đã vạch hướng cho y rồi, có thể làm được hay không, thì phải xem năng lực của chính y.Nếu ngay cả bước *****ên mà cũng không bước ra được, thì những bước sau đó, lại càng khó đi hơn.Phượng Khê quay về dịch quán, quyết định mấy ngày này sẽ không ra ngoài, nàng phải tu luyện.Gần đây nàng không có thời gian tu luyện, nhất định phải nhân mấy ngày này để tu luyện bù.Đám người Quân Văn đang tu luyện trong phòng, chợt phát hiện linh khí trở nên nồng đậm hơn nhiều.Mọi người lập tức trở nên hăng hái hơn.Nếu trước đó họ chỉ suy đoán việc linh khí dồi dào có liên quan đến Phượng Khê, giờ họ đã dám khẳng định.Nhưng tạm thời họ không quan tâm tiểu sư muội làm thế nào để thanh lọc linh khí, mà đều tập trung vào việc tu luyện.Tuy được tiểu sư muội dẫn dắt, chỉ cần nằm thắng sảng khoái thật đó, nhưng họ đều là con cưng của trời, đều có tôn nghiêm và kiêu ngạo của riêng mình.Thế nên, lần này ai nấy đều hăng hái tu luyện, chỉ hận thời gian một ngày không đủ dùng.