Tác giả:

Buổi sáng bảy giờ rưỡi, đồng hồ báo thức kêu vang đúng giờ. Kỷ Tinh trên chiếc giường nhỏ trong căn phòng thuê của mình vật lộn mười phút mới khó khăn lắm đứng dậy được. Cô mơ màng bước ra khỏi phòng, bạn cùng phòng Tô Tiểu Manh mặc bộ đồ ngủ hình thỏ dễ thương bước ra từ nhà vệ sinh, chuẩn bị vào phòng ngủ tiếp. Tô Tiểu Manh là một blogger làm đẹp trên Weibo, có vài chục ngàn người theo dõi, không quá nổi nhưng đủ nuôi sống bản thân. Kỷ Tinh thở dài: “Bao giờ thì mới không phải đi làm, để mình ngủ cho đã, a~~!” Tô Tiểu Manh nói: “Cố lên một chút, thứ Năm rồi, sắp hết cuộc hành trình dài.” Kỷ Tinh ló đầu ra từ nhà vệ sinh: “Thứ Năm? Tớ cứ tưởng hôm nay là thứ Tư. Cậu chắc chứ!” “Chắc chắn, là thứ Năm.” Kỷ Tinh mắt sáng lên, tuyệt vời! Kiếm thêm được một ngày! Sau khi rửa mặt xong, cô ra ngoài và gặp đúng giờ cao điểm. Trạm tàu điện ngầm đông đúc như nêm cối. Mùi cơ thể và hơi thở của mọi người hòa quyện, tạo nên một mùi khó tả, thỉnh thoảng có cả mùi bánh trứng ai đó mua. Kỷ Tinh như…

Chương 12: Chương 12

Bắc Kinh Nào Đẹp Bằng EmTác giả: Cửu Nguyệt HiTruyện Ngôn TìnhBuổi sáng bảy giờ rưỡi, đồng hồ báo thức kêu vang đúng giờ. Kỷ Tinh trên chiếc giường nhỏ trong căn phòng thuê của mình vật lộn mười phút mới khó khăn lắm đứng dậy được. Cô mơ màng bước ra khỏi phòng, bạn cùng phòng Tô Tiểu Manh mặc bộ đồ ngủ hình thỏ dễ thương bước ra từ nhà vệ sinh, chuẩn bị vào phòng ngủ tiếp. Tô Tiểu Manh là một blogger làm đẹp trên Weibo, có vài chục ngàn người theo dõi, không quá nổi nhưng đủ nuôi sống bản thân. Kỷ Tinh thở dài: “Bao giờ thì mới không phải đi làm, để mình ngủ cho đã, a~~!” Tô Tiểu Manh nói: “Cố lên một chút, thứ Năm rồi, sắp hết cuộc hành trình dài.” Kỷ Tinh ló đầu ra từ nhà vệ sinh: “Thứ Năm? Tớ cứ tưởng hôm nay là thứ Tư. Cậu chắc chứ!” “Chắc chắn, là thứ Năm.” Kỷ Tinh mắt sáng lên, tuyệt vời! Kiếm thêm được một ngày! Sau khi rửa mặt xong, cô ra ngoài và gặp đúng giờ cao điểm. Trạm tàu điện ngầm đông đúc như nêm cối. Mùi cơ thể và hơi thở của mọi người hòa quyện, tạo nên một mùi khó tả, thỉnh thoảng có cả mùi bánh trứng ai đó mua. Kỷ Tinh như… —Kỷ Tinh thấy hai cô bạn thì mỉm cười chào: “Đợi lâu chưa?”“Vừa đến thôi.” Thuý Tử lắc đầu.Ba người cùng bước vào thang máy, Thuý Tử nhấn tầng số 5, phòng ăn riêng đã được đặt sẵn.Lên đến nơi, nhân viên dẫn họ vào phòng, vừa bước vào Kỷ Tinh đã thấy một người đàn ông đứng dậy chào hỏi, lịch sự và nho nhã.“Chào mọi người, tôi là Lưu Thành.Hôm nay rất vui được gặp các cô.”Kỷ Tinh và Thúy Tử ngồi xuống, bắt đầu trò chuyện.—Bữa tối diễn ra khá vui vẻ, Lưu Thành tỏ ra là một người đàn ông chín chắn và chu đáo.Kỷ Tinh và Thuý Tử cảm thấy thoải mái và cởi mở hơn.Cuối buổi, Lưu Thành ngỏ ý đưa cả ba về nhưng Kỷ Tinh từ chối, vì muốn để không gian riêng cho Thuý Tử và Lưu Thành.Ra khỏi khách sạn, Kỷ Tinh cùng Thúy Tử đi bộ về nhà.Thúy Tử tỏ ra khá hài lòng về buổi gặp gỡ này.“Anh ấy rất tốt, tớ thấy có thể tiến xa hơn.”Kỷ Tinh mỉm cười: “Vậy là tốt rồi.Chúc cậu may mắn.”—Một tuần sau, Kỷ Tinh nhận được cuộc gọi từ phòng nhân sự.“Kỷ Tinh, giám đốc Tăng Địch muốn gặp cô.”Kỷ Tinh bất ngờ nhưng nhanh chóng chuẩn bị hồ sơ và đi lên phòng giám đốc.“Chào chị Tăng.”Tăng Địch nhìn cô, mỉm cười: “Ngồi đi Kỷ Tinh.Tôi muốn nói chuyện với cô về dự án mà cô đề xuất trong buổi họp lần trước.”Kỷ Tinh ngồi xuống, hồi hộp chờ đợi. “Cô đã làm rất tốt, và tôi muốn giao cho cô phụ trách dự án này.Cô có sẵn sàng không?”Kỷ Tinh không thể tin vào tai mình, cô vui mừng gật đầu: “Dạ, em sẵn sàng ạ.”Tăng Địch gật đầu: “Tốt lắm.Bắt đầu từ tuần sau, cô sẽ chính thức nhận nhiệm vụ.Chúc cô may mắn.”Ra khỏi phòng giám đốc, Kỷ Tinh như bay trên mây.Cô đã chờ đợi cơ hội này từ lâu, và giờ đây, cô sẽ cố gắng hết mình để không phụ lòng tin tưởng của sếp.—Khi Kỷ Tinh về đến nhà, cô thấy Thúy Tử đang ngồi trên ghế sofa, trông khá buồn.“Sao thế Thuý Tử?Có chuyện gì à?”Thúy Tử thở dài: “Lưu Thành nói với tớ anh ấy phải đi công tác dài ngày.Tớ cảm thấy mọi chuyện đang tiến triển tốt đẹp, nhưng đột nhiên anh ấy lại xa cách thế này.”Kỷ Tinh ngồi xuống bên cạnh: “Đừng lo lắng quá, có thể công việc của anh ấy thật sự bận rộn.Nếu anh ấy thật sự quan tâm đ ến cậu, anh ấy sẽ quay lại.”Thúy Tử mỉm cười yếu ớt: “Cảm ơn cậu Kỷ Tinh.Hy vọng là như vậy.”—Một tháng sau, dự án của Kỷ Tinh tiến triển tốt đẹp, cô đã chứng minh được khả năng của mình và được đồng nghiệp tin tưởng.Trong buổi họp tổng kết, Tăng Địch không tiếc lời khen ngợi Kỷ Tinh trước toàn thể công ty.Cuộc sống dần dần trở nên ổn định và tươi sáng hơn đối với Kỷ Tinh.Cô hiểu rằng, chỉ cần cố gắng và kiên trì, mọi khó khăn sẽ qua đi, và thành công sẽ đến với những ai không ngừng phấn đấu.

Kỷ Tinh thấy hai cô bạn thì mỉm cười chào: “Đợi lâu chưa?”

“Vừa đến thôi.” Thuý Tử lắc đầu.

Ba người cùng bước vào thang máy, Thuý Tử nhấn tầng số 5, phòng ăn riêng đã được đặt sẵn.

Lên đến nơi, nhân viên dẫn họ vào phòng, vừa bước vào Kỷ Tinh đã thấy một người đàn ông đứng dậy chào hỏi, lịch sự và nho nhã.

“Chào mọi người, tôi là Lưu Thành.

Hôm nay rất vui được gặp các cô.”

Kỷ Tinh và Thúy Tử ngồi xuống, bắt đầu trò chuyện.

Bữa tối diễn ra khá vui vẻ, Lưu Thành tỏ ra là một người đàn ông chín chắn và chu đáo.

Kỷ Tinh và Thuý Tử cảm thấy thoải mái và cởi mở hơn.

Cuối buổi, Lưu Thành ngỏ ý đưa cả ba về nhưng Kỷ Tinh từ chối, vì muốn để không gian riêng cho Thuý Tử và Lưu Thành.

Ra khỏi khách sạn, Kỷ Tinh cùng Thúy Tử đi bộ về nhà.

Thúy Tử tỏ ra khá hài lòng về buổi gặp gỡ này.

“Anh ấy rất tốt, tớ thấy có thể tiến xa hơn.”

Kỷ Tinh mỉm cười: “Vậy là tốt rồi.

Chúc cậu may mắn.”

Một tuần sau, Kỷ Tinh nhận được cuộc gọi từ phòng nhân sự.

“Kỷ Tinh, giám đốc Tăng Địch muốn gặp cô.”

Kỷ Tinh bất ngờ nhưng nhanh chóng chuẩn bị hồ sơ và đi lên phòng giám đốc.

“Chào chị Tăng.”

Tăng Địch nhìn cô, mỉm cười: “Ngồi đi Kỷ Tinh.

Tôi muốn nói chuyện với cô về dự án mà cô đề xuất trong buổi họp lần trước.”

Kỷ Tinh ngồi xuống, hồi hộp chờ đợi.

 

“Cô đã làm rất tốt, và tôi muốn giao cho cô phụ trách dự án này.

Cô có sẵn sàng không?”

Kỷ Tinh không thể tin vào tai mình, cô vui mừng gật đầu: “Dạ, em sẵn sàng ạ.”

Tăng Địch gật đầu: “Tốt lắm.

Bắt đầu từ tuần sau, cô sẽ chính thức nhận nhiệm vụ.

Chúc cô may mắn.”

Ra khỏi phòng giám đốc, Kỷ Tinh như bay trên mây.

Cô đã chờ đợi cơ hội này từ lâu, và giờ đây, cô sẽ cố gắng hết mình để không phụ lòng tin tưởng của sếp.

Khi Kỷ Tinh về đến nhà, cô thấy Thúy Tử đang ngồi trên ghế sofa, trông khá buồn.

“Sao thế Thuý Tử?

Có chuyện gì à?”

Thúy Tử thở dài: “Lưu Thành nói với tớ anh ấy phải đi công tác dài ngày.

Tớ cảm thấy mọi chuyện đang tiến triển tốt đẹp, nhưng đột nhiên anh ấy lại xa cách thế này.”

Kỷ Tinh ngồi xuống bên cạnh: “Đừng lo lắng quá, có thể công việc của anh ấy thật sự bận rộn.

Nếu anh ấy thật sự quan tâm đ ến cậu, anh ấy sẽ quay lại.”

Thúy Tử mỉm cười yếu ớt: “Cảm ơn cậu Kỷ Tinh.

Hy vọng là như vậy.”

Một tháng sau, dự án của Kỷ Tinh tiến triển tốt đẹp, cô đã chứng minh được khả năng của mình và được đồng nghiệp tin tưởng.

Trong buổi họp tổng kết, Tăng Địch không tiếc lời khen ngợi Kỷ Tinh trước toàn thể công ty.

Cuộc sống dần dần trở nên ổn định và tươi sáng hơn đối với Kỷ Tinh.

Cô hiểu rằng, chỉ cần cố gắng và kiên trì, mọi khó khăn sẽ qua đi, và thành công sẽ đến với những ai không ngừng phấn đấu.

Bắc Kinh Nào Đẹp Bằng EmTác giả: Cửu Nguyệt HiTruyện Ngôn TìnhBuổi sáng bảy giờ rưỡi, đồng hồ báo thức kêu vang đúng giờ. Kỷ Tinh trên chiếc giường nhỏ trong căn phòng thuê của mình vật lộn mười phút mới khó khăn lắm đứng dậy được. Cô mơ màng bước ra khỏi phòng, bạn cùng phòng Tô Tiểu Manh mặc bộ đồ ngủ hình thỏ dễ thương bước ra từ nhà vệ sinh, chuẩn bị vào phòng ngủ tiếp. Tô Tiểu Manh là một blogger làm đẹp trên Weibo, có vài chục ngàn người theo dõi, không quá nổi nhưng đủ nuôi sống bản thân. Kỷ Tinh thở dài: “Bao giờ thì mới không phải đi làm, để mình ngủ cho đã, a~~!” Tô Tiểu Manh nói: “Cố lên một chút, thứ Năm rồi, sắp hết cuộc hành trình dài.” Kỷ Tinh ló đầu ra từ nhà vệ sinh: “Thứ Năm? Tớ cứ tưởng hôm nay là thứ Tư. Cậu chắc chứ!” “Chắc chắn, là thứ Năm.” Kỷ Tinh mắt sáng lên, tuyệt vời! Kiếm thêm được một ngày! Sau khi rửa mặt xong, cô ra ngoài và gặp đúng giờ cao điểm. Trạm tàu điện ngầm đông đúc như nêm cối. Mùi cơ thể và hơi thở của mọi người hòa quyện, tạo nên một mùi khó tả, thỉnh thoảng có cả mùi bánh trứng ai đó mua. Kỷ Tinh như… —Kỷ Tinh thấy hai cô bạn thì mỉm cười chào: “Đợi lâu chưa?”“Vừa đến thôi.” Thuý Tử lắc đầu.Ba người cùng bước vào thang máy, Thuý Tử nhấn tầng số 5, phòng ăn riêng đã được đặt sẵn.Lên đến nơi, nhân viên dẫn họ vào phòng, vừa bước vào Kỷ Tinh đã thấy một người đàn ông đứng dậy chào hỏi, lịch sự và nho nhã.“Chào mọi người, tôi là Lưu Thành.Hôm nay rất vui được gặp các cô.”Kỷ Tinh và Thúy Tử ngồi xuống, bắt đầu trò chuyện.—Bữa tối diễn ra khá vui vẻ, Lưu Thành tỏ ra là một người đàn ông chín chắn và chu đáo.Kỷ Tinh và Thuý Tử cảm thấy thoải mái và cởi mở hơn.Cuối buổi, Lưu Thành ngỏ ý đưa cả ba về nhưng Kỷ Tinh từ chối, vì muốn để không gian riêng cho Thuý Tử và Lưu Thành.Ra khỏi khách sạn, Kỷ Tinh cùng Thúy Tử đi bộ về nhà.Thúy Tử tỏ ra khá hài lòng về buổi gặp gỡ này.“Anh ấy rất tốt, tớ thấy có thể tiến xa hơn.”Kỷ Tinh mỉm cười: “Vậy là tốt rồi.Chúc cậu may mắn.”—Một tuần sau, Kỷ Tinh nhận được cuộc gọi từ phòng nhân sự.“Kỷ Tinh, giám đốc Tăng Địch muốn gặp cô.”Kỷ Tinh bất ngờ nhưng nhanh chóng chuẩn bị hồ sơ và đi lên phòng giám đốc.“Chào chị Tăng.”Tăng Địch nhìn cô, mỉm cười: “Ngồi đi Kỷ Tinh.Tôi muốn nói chuyện với cô về dự án mà cô đề xuất trong buổi họp lần trước.”Kỷ Tinh ngồi xuống, hồi hộp chờ đợi. “Cô đã làm rất tốt, và tôi muốn giao cho cô phụ trách dự án này.Cô có sẵn sàng không?”Kỷ Tinh không thể tin vào tai mình, cô vui mừng gật đầu: “Dạ, em sẵn sàng ạ.”Tăng Địch gật đầu: “Tốt lắm.Bắt đầu từ tuần sau, cô sẽ chính thức nhận nhiệm vụ.Chúc cô may mắn.”Ra khỏi phòng giám đốc, Kỷ Tinh như bay trên mây.Cô đã chờ đợi cơ hội này từ lâu, và giờ đây, cô sẽ cố gắng hết mình để không phụ lòng tin tưởng của sếp.—Khi Kỷ Tinh về đến nhà, cô thấy Thúy Tử đang ngồi trên ghế sofa, trông khá buồn.“Sao thế Thuý Tử?Có chuyện gì à?”Thúy Tử thở dài: “Lưu Thành nói với tớ anh ấy phải đi công tác dài ngày.Tớ cảm thấy mọi chuyện đang tiến triển tốt đẹp, nhưng đột nhiên anh ấy lại xa cách thế này.”Kỷ Tinh ngồi xuống bên cạnh: “Đừng lo lắng quá, có thể công việc của anh ấy thật sự bận rộn.Nếu anh ấy thật sự quan tâm đ ến cậu, anh ấy sẽ quay lại.”Thúy Tử mỉm cười yếu ớt: “Cảm ơn cậu Kỷ Tinh.Hy vọng là như vậy.”—Một tháng sau, dự án của Kỷ Tinh tiến triển tốt đẹp, cô đã chứng minh được khả năng của mình và được đồng nghiệp tin tưởng.Trong buổi họp tổng kết, Tăng Địch không tiếc lời khen ngợi Kỷ Tinh trước toàn thể công ty.Cuộc sống dần dần trở nên ổn định và tươi sáng hơn đối với Kỷ Tinh.Cô hiểu rằng, chỉ cần cố gắng và kiên trì, mọi khó khăn sẽ qua đi, và thành công sẽ đến với những ai không ngừng phấn đấu.

Chương 12: Chương 12